Đường Ti Lạc lại chặn đường đi của An Nhiên lại, nói với nàng:
"Chị dâu này, ngươi tới vừa lúc, ta có chuyện muốn tìm ngươi đâu, là thế này, có khả năng Luyện ca
không nói với ngươi, khu 3 của chúng ta bên này đang tổ chức một sở phúc lợi nhi đồng, chính là
thu lưu những cô nhi ở trong thôn Thiết Ti, hiện tại đang nhận người chiếu cố những hài tử đó, chị
dâu qua bên này giúp việc đi, có chia đồ ăn, một ngày 3 bữa. "
"Ngượng ngùng, ta còn có chút việc, không hứng thú." An Nhiên không chờ Đường Ti Lạc
nói hết lời, liền nắm Tiểu Bạc Hà vòng qua Đường Ti lạc đi rồi.
Nàng không thích Đường Ti Lạc, thậm chí phi thường phản cảm nàng ta, bởi vì Đường Ti Lạc giam giữ
Vân Đào, không vì gì khác.
Đương nhiên, sự tình Đường Ti Lạc phải làm thật vĩ đại, thật cao thương, phi thường có tác dụng
tích cực, nhưng nói một câu ích kỷ, chính An Nhiên con mang theo Oa Oa, hành tẩu ở mạt thế, đều mệt
đến sắp tắt thở, còn đi viện phúc lợi nhi đồng chiếu cố hài tử khác???
Nàng đi chiếu cố hài tử khác, Oa Oa ai chăm sóc? Tùy tiện cho người xa lạ hỗ trợ chăm sóc hay sao>
Cũng không biết trong đầu Đường Ti Lạc nghĩ như thế nào!
Phân một ngày 3 bữa là được sao? Đương Ti Lạc này xem nhẹ An Nhiên bao nhiêu a? Ba bữa cơm một ngày
nàng sẽ không tự mình tìm được hay sao? Còn phải lăn lộn như vậy, đem con gái của mình cho người
khác chăm sóc, mình thì chạy tới chăm sóc đứa nhỏ của người khác ..... ngốc hay không
a?!
Đường Ti Lạc ở phía sau lúm đồng tiền như hoa nháy mắt nghiêm lại, đối với Triệu Như đứng ở cách đó
không xa, không cao hứng nói:
"Thái độ gì nha? Nhìn xem ta chính là đang giúp nàng."
" Có khả năng không cần công tác đi." Triệu Như nhún vai, nói với Đường Ti Lạc:
"Rốt cuộc hiện tại nàng dựa vào Chiến đội trưởng, có ăn có uống, cần gì công tác chứ?"
"Nữ nhân này a, ăn mệt lớn như vậy rồi, còn không hiểu tự mình cố gắng tự lập, dựa vào nam nhân thì
có thể có đường ra gì?"
Một nữ nhân đứng sau Đường Ti Lạc, kinh bỉ một hồi với bóng dáng của An Nhiên, cái gì gọi là tự
mình cố gắng tự lập, khi nữ nhân ở tao ngộ phải mạt thế tạm thời ủy thân cho nam nhân đó là sự tình
không có cách nào khác, nhưng hiện tại đã an toàn, vì cái gì còn muốn dựa dẫm vào nam nhân? Lúc
này, nữ nhân nên tìm công tác, chính mình nuôi sống chính mình a.
Bất quá các nàng cũng không hưởng thụ đến sự chiếc cố của Chiến đội trưởng, không
biết Chiến đội trưởng có bất đồng gì khác những người nam nhân kia không, đại khái, An Nhiên này
thật sự không thiếu ăn đi.
Triệu Như không nói chuyện, an an tĩnh tĩnh đứng ở một góc, nhìn Đường Ti Lạc cùng nữ nhân kia nói
này nói nọ sau lưng An Nhiên, nàng đứng đó hừ một tiếng gần như không thể nghe thấy, tìm một cơ hội
nói với Đường Ti Lạc:
"Ta đi xem bà cô."
"Được, thay ta chào hỏi bác sĩ Triệu."
Đường Ti Lạc vừa nghe Triệu Như nói đến bà cô của nàng, vẻ mặt hiện lên ý cười thân thiện, Triệu
Thiến Dung, cái tên này ở trước mạt thế rất vang dội, là nhân vật sáng của khoa phụ sản trong nước,
sau mạt thế người như vật giống như của quý còn tồn tại, là đối tượng Đường Kiến Quân khuynh lực để
nuôi dưỡng.
Cho nên Đường Ti Lạc đối với Triệu Thiến Dung thập phần lễ phép, liên can đến Triệu Như cũng thực
thân cận.
Triệu Như cũng không xa lạ với Đường Ti Lạc, hoặc là nói mặt ngoài vẫn duy trì tốt mỗi quan hệ bằng
hữu, Đường Ti Lạc để nàng hỏi thăm Triệu Thiến Dung, Triêu Như cũng gật đầu cười đồng ý, rồi một
mình leo lên cầu thang lên tầng 3.
Nàng thật là càng ngày càng cảm thấy đội ngũ đứng thành hàng hiện nay tựa hồ có chút vấn đề, Lôi
Giang và Đường Ti Lạc, không phải người có thể
dựa vào!
"Chị dâu này, ngươi tới vừa lúc, ta có chuyện muốn tìm ngươi đâu, là thế này, có khả năng Luyện ca
không nói với ngươi, khu 3 của chúng ta bên này đang tổ chức một sở phúc lợi nhi đồng, chính là
thu lưu những cô nhi ở trong thôn Thiết Ti, hiện tại đang nhận người chiếu cố những hài tử đó, chị
dâu qua bên này giúp việc đi, có chia đồ ăn, một ngày 3 bữa. "
"Ngượng ngùng, ta còn có chút việc, không hứng thú." An Nhiên không chờ Đường Ti Lạc
nói hết lời, liền nắm Tiểu Bạc Hà vòng qua Đường Ti lạc đi rồi.
Nàng không thích Đường Ti Lạc, thậm chí phi thường phản cảm nàng ta, bởi vì Đường Ti Lạc giam giữ
Vân Đào, không vì gì khác.
Đương nhiên, sự tình Đường Ti Lạc phải làm thật vĩ đại, thật cao thương, phi thường có tác dụng
tích cực, nhưng nói một câu ích kỷ, chính An Nhiên con mang theo Oa Oa, hành tẩu ở mạt thế, đều mệt
đến sắp tắt thở, còn đi viện phúc lợi nhi đồng chiếu cố hài tử khác???
Nàng đi chiếu cố hài tử khác, Oa Oa ai chăm sóc? Tùy tiện cho người xa lạ hỗ trợ chăm sóc hay sao>
Cũng không biết trong đầu Đường Ti Lạc nghĩ như thế nào!
Phân một ngày 3 bữa là được sao? Đương Ti Lạc này xem nhẹ An Nhiên bao nhiêu a? Ba bữa cơm một ngày
nàng sẽ không tự mình tìm được hay sao? Còn phải lăn lộn như vậy, đem con gái của mình cho người
khác chăm sóc, mình thì chạy tới chăm sóc đứa nhỏ của người khác ..... ngốc hay không
a?!
Đường Ti Lạc ở phía sau lúm đồng tiền như hoa nháy mắt nghiêm lại, đối với Triệu Như đứng ở cách đó
không xa, không cao hứng nói:
"Thái độ gì nha? Nhìn xem ta chính là đang giúp nàng."
" Có khả năng không cần công tác đi." Triệu Như nhún vai, nói với Đường Ti Lạc:
"Rốt cuộc hiện tại nàng dựa vào Chiến đội trưởng, có ăn có uống, cần gì công tác chứ?"
"Nữ nhân này a, ăn mệt lớn như vậy rồi, còn không hiểu tự mình cố gắng tự lập, dựa vào nam nhân thì
có thể có đường ra gì?"
Một nữ nhân đứng sau Đường Ti Lạc, kinh bỉ một hồi với bóng dáng của An Nhiên, cái gì gọi là tự
mình cố gắng tự lập, khi nữ nhân ở tao ngộ phải mạt thế tạm thời ủy thân cho nam nhân đó là sự tình
không có cách nào khác, nhưng hiện tại đã an toàn, vì cái gì còn muốn dựa dẫm vào nam nhân? Lúc
này, nữ nhân nên tìm công tác, chính mình nuôi sống chính mình a.
Bất quá các nàng cũng không hưởng thụ đến sự chiếc cố của Chiến đội trưởng, không
biết Chiến đội trưởng có bất đồng gì khác những người nam nhân kia không, đại khái, An Nhiên này
thật sự không thiếu ăn đi.
Triệu Như không nói chuyện, an an tĩnh tĩnh đứng ở một góc, nhìn Đường Ti Lạc cùng nữ nhân kia nói
này nói nọ sau lưng An Nhiên, nàng đứng đó hừ một tiếng gần như không thể nghe thấy, tìm một cơ hội
nói với Đường Ti Lạc:
"Ta đi xem bà cô."
"Được, thay ta chào hỏi bác sĩ Triệu."
Đường Ti Lạc vừa nghe Triệu Như nói đến bà cô của nàng, vẻ mặt hiện lên ý cười thân thiện, Triệu
Thiến Dung, cái tên này ở trước mạt thế rất vang dội, là nhân vật sáng của khoa phụ sản trong nước,
sau mạt thế người như vật giống như của quý còn tồn tại, là đối tượng Đường Kiến Quân khuynh lực để
nuôi dưỡng.
Cho nên Đường Ti Lạc đối với Triệu Thiến Dung thập phần lễ phép, liên can đến Triệu Như cũng thực
thân cận.
Triệu Như cũng không xa lạ với Đường Ti Lạc, hoặc là nói mặt ngoài vẫn duy trì tốt mỗi quan hệ bằng
hữu, Đường Ti Lạc để nàng hỏi thăm Triệu Thiến Dung, Triêu Như cũng gật đầu cười đồng ý, rồi một
mình leo lên cầu thang lên tầng 3.
Nàng thật là càng ngày càng cảm thấy đội ngũ đứng thành hàng hiện nay tựa hồ có chút vấn đề, Lôi
Giang và Đường Ti Lạc, không phải người có thể
dựa vào!
/1330
|