Tiểu thây ma dừng một chút rồi lại viết tiếp: ‘Bởi vì ảnh hưởng quá lớn, một ít quốc gia không trụ nổi. Người được chọn đi làm thí nghiệm đều là thiên tài và quân nhân xuất sắc, nhìn bọn họ từng bước biến thành cái dạng này, rất nhiều lãnh đạo không đành lòng. Nhưng, bất kể là văn minh cấp 2 hay khối tinh cầu này, người có dã tâm chiếm đa số, bọn họ chỉ thấy thành tựu sau khi thành công, cái giá phải trả không nằm trong phạm vi lo lắng của bọn họ. Bọn họ nghĩ, muốn thành công thì phải có hy sinh. Dưới thành tựu to lớn, bất cứ hy sinh gì đều nhỏ bé không đáng kể. Bởi vậy, thuốc vẫn được sử dụng như bình thường.’
‘HE càng tăng, số người cuồng hóa xuất hiện càng nhiều, toàn bộ nghiên cứu đều cực kỳ nguy hiểm. Cuối cùng, viện nghiên cứu bị người cuồng hóa chiếm cứ, đại đa số nghiên cứu viên đều chết dưới tay vật thí nghiệm của bọn họ. Có một phần nghiên cứu viên mang theo thành quả nghiên cứu của bọn họ may mắn trốn thoát, cũng không biết giữa chừng xảy ra sai sót gì, HE rơi vào tay người địa cầu.’
Kể đến đây, trong mắt tiểu thây ma hiện lên khinh thường: ‘Nhân loại đều ích kỷ, bọn họ chỉ thấy được sức mạnh to lớn và cực kỳ hấp dẫn trước mặt, bọn họ đã quên, văn minh cấp 2 còn không giải quyết được, bọn họ có năng lực gì khắc phục. HE đời thứ ba có bao nhiêu mạnh chúng ta cũng không thể tưởng tượng ra, chỉ biết, sau khi người địa cầu nghiên cứu thất bại, thất bại phẩm không xử lý tốt, bệnh độc cứ thế lan tràn. Thứ có thể phá hủy tư duy của người văn minh cấp 2, người địa cầu làm thế nào có thể chế ngự?’
Tiểu thây ma viết rất chậm, cũng ước chừng Thương Triệt hiểu được. Trận tai bay vạ gió này, kỳ thật là do lòng tham tạo thành. monganhlau.wordpress.com
Thương Triệt nhìn tiểu thây ma trước mặt hỏi: ‘Cho nên sau đó ngươi trốn trong đàn thây ma từ từ lớn mạnh này?’
Tiểu thây ma uể oải như cũ. ‘Lúc đầu ta cũng rất đói bụng, rất muốn…ăn thịt người, nhưng ta không thể, ta không muốn mình suy bại đến mức đó. Lúc ta sắp chống đỡ hết nổi, ngoài ý muốn phát hiện, ta còn có thể thông qua tinh hạch bổ sung năng lượng. Khi đó, ta cảm thấy rất may mắn, ta đã không đi sai một bước kia.’
Nếu thật không ngăn cản được sức hấp dẫn của máu nhân loại, mình mới bị ghê tởm chết đi. Tiểu thây ma hoảng hốt nghĩ.
Nghe tiểu thây ma nói xong, Thương Triệt ngược lại không còn xem nó như kẻ địch, thái độ cũng tốt không ít. ‘Vậy tại sao ngươi muốn đi theo ta? Hơn nữa, tinh thần lực của ngươi dường như không cao?’
Nhìn câu hỏi Thương Triệt, tiểu thây ma thật là bi phẫn. ‘Lúc thấy ngươi dễ dàng giải quyết nữ thây ma, ta đã rất hoài nghi. Hơn nữa ngươi còn có thể chung sống hoà bình với nhân loại, đây chẳng phải kỳ quái sao? Về phần tinh thần lực của ta kém…’ Tiểu thây ma rất không cam lòng. ‘Khối thân thể này vốn là thây ma có dị năng hệ không gian. Nếu ta là nhân loại, không gian còn có thể trữ chút lương thực, nhưng ta là thây ma a, không gian có ích lợi gì? Thẳng đến khi ta sử dụng tinh thần lên không gian mới phát hiện, trong cự ly ngắn, ta có thể khống chế một phần nhỏ không gian. Nhưng điều kiện tiên quyết là, đối thủ phải có cấp bậc nhỏ hơn ta.’
‘Đáng lẽ với sơ giai cấp 2 như ta hiện tại cũng có thể đánh thắng được vài người! Nhưng với hệ không gian này mà nói, ngoài biểu diễn ảo thuật che dấu, còn có ích lợi gì?’
Tiểu thây ma khó có được hài hước một hồi.
‘Còn rất có ích.’
Thương Triệt khẳng định năng lực tiểu thây ma. ‘Chí ít ta chỉ có thể cảm ứng được ngươi mà không thể tìm ra vị trí chính xác.’
Tiểu thây ma bĩu môi: ‘Năng lực che dấu chỉ có thể duy trì mấy phút, cho nên ta chỉ dám cách ngươi thật xa.’
Thương Triệt cười cười, cũng may là ngươi cách rất xa, nếu đi theo sát gót, diệt ngươi đầu tiên chính là anh trai
~‘Đúng rồi, ngươi tên gì? Ta cũng không thể gọi ngươi mãi là tiểu thây ma đi?’
‘Mông Á’
‘Ta tên Thương Triệt, hiện tại là Mộc Dịch.’
…
Lúc Thương Triệt trở lại phòng, Mộc Bác còn ngủ rất say, Thương Triệt nhẹ nhàng nằm xuống, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, đợi ngày mai cùng anh trai thức dậy.
Ngày mới bắt đầu không lâu, Mộc Bác liền tỉnh, đồng hồ sinh lý khiến hắn đúng giờ thức dậy. Nhìn em trai nhu thuận ngủ bên cạnh, tâm tình Mộc Bác rất tốt. Tối hôm qua đặc biệt ngủ ngon, là bởi vì có tiểu Dịch ngủ bên cạnh sao?
Nhẹ chân nhẹ tay xuống giường, Mộc Bác dựa theo thói quen, đi ra ngoài chạy một vòng thể dục buổi sáng, sau đó bắt đầu hấp thu tinh hạch Thương Triệt cho hắn.
Thời điểm Mộc Bác hấp thu tinh hạch, Thương Triệt mở mắt. Hôm qua tiểu thây ma…ách Mông Á cho cậu một khối tinh hạch trung giai cấp 2 hệ thổ, xem ra nên tìm cơ hội đưa cho Dạ Húc.
Mông Á kỳ thật rất bi thúc, thây ma biến dị hệ không gian, ngoài đề cao năng lực bằng tinh hạch hệ không gian ra, chỉ có một đường nâng cao tinh thần lực. Cho đến bây giờ nó cũng chưa từng gặp thây ma hệ không gian. Bởi vậy, đã sớm xem Thương Triệt thành căn rơm rạ cuối cùng, nên đối Thương Triệt cũng đặc biệt hào phóng.
Có tiện nghi không chiếm thì không phải bản tính thương nhân. Thương thiếu không hề cảm thấy ngại nhận lễ vật của Mông Á, về phần rèn luyện tinh thần lực, chờ sau này Không Không có thể xuất hiện độc lập, để Không Không dạy nó, không phải được rồi sao.
Vì thế Thương thiếu, nếu để Mông Á biết ý tưởng này của ngài, nhất định sẽ bi thương phát khóc a!
Khoảng hai tiếng sau, Mộc Bác hấp thu xong, vốn đỉnh phong cấp 2, bây giờ thuận lợi đột phá cấp 3, nhìn cái gì cũng có cảm giác mới mẻ. monganhlau.wordpress.com
Mở mắt ra liền thấy em trai canh giữ bên cạnh, Mộc Bác mỉm cười. “Đói bụng không?”
Thương Triệt lắc đầu, nghiêm túc quan sát Mộc Bác, sau đó viết xuống mấy chữ. ‘Sau khi đột phá, năng lực của anh đã đề cao rất nhiều.’
Mộc Bác gật đầu. “Ừm, nhờ có tinh hạch tiểu Dịch cho anh. Bây giờ anh chỉ cần ra ngoài tham gia thực chiến để củng cố năng lực.” Mộc Bác hợp thời biểu dương Thương Triệt, Thương thiếu quả nhiên cười cong hai mắt thành nguyệt nha.
Nhìn đồng hồ, Mộc Bác xoa đầu Thương Triệt. “Chúng ta dùng cơm trước, chờ dùng cơm xong liền đi giải quyết vấn đề thân phận tiểu Dịch, được không?” Chỉ sợ bên cao cấp căn cứ đang chờ mình cấp cho một cái công đạo.
Thương Triệt gật đầu, viết ‘Thương Triệt.’
Mộc Bác sửng sốt, lập tức hiểu rõ. “Tiểu Dịch muốn anh giới thiệu bên ngoài em tên là Thương Triệt?”
Thương Triệt gật đầu.
Mộc Bác cũng không thấy có gì không ổn, dù sao cũng không thể nói với mọi người đây là em trai song sinh của mình — Mộc Dịch!
“Được, vậy kêu Thương Triệt.”
Ý cười trong mắt Thương Triệt càng sâu.
Lúc Mộc Bác và Thương Triệt đến phòng họp, cao cấp căn cứ trên cơ bản đã đến. Mộc Bác trực tiếp đến bên cạnh Mộc Phong. “Ba.”
Nghe vậy, Thương Triệt bị quần áo bảo hộ bọc kín nhanh chóng ngẩng đầu, nghiêm túc quan sát người cha trong truyền thuyết, phụ thân Mộc Phong.
Nhận thấy hành động em trai nhà mình, Mộc Bác mắt hơi cay. Nếu không phải sợ cha bị kích thích, hắn đã sớm cho cha và em trai gặp nhau.
“Ừ.” Thấy con trai bình yên vô sự đứng trước mặt mình, Mộc Phong vỗ vỗ vai Mộc Bác. Mặc kệ con trai muốn làm cái gì, ông cũng đều sẽ toàn lực ủng hộ.
Nhớ tới nguyên nhân hôm nay họp ở đây, Mộc Phong đánh giá Thương Triệt bị bọc kín đến chỉ còn lại đôi mắt. “A Bác, đây là bạn của con?”
Mộc Bác kéo Thương Triệt qua. “Dạ, cậu ấy là bạn tốt nhất của con, tên Thương Triệt.”
Thương Triệt cúi đầu chào Mộc Phong, Mộc Phong sửng sốt, nhanh chóng kéo Thương Triệt. “Ôi chao, cậu bé ngoan, làm cái gì vậy, không cần lễ lớn như thế.”
Mộc Bác mỉm cười nói: “Không sao đâu ba, tiểu Triệt từ nhỏ không thể nói, cậu ấy rất sùng bái ba, hôm nay rốt cục gặp được, nên muốn biểu đạt ngưỡng mộ đấy mà.”
“Không thể nói?” Mộc Phong có chút ngoài ý muốn, ánh mắt nhìn Thương Triệt nhu hòa hơn rất nhiều. Cậu bé thế này mà lại có bệnh không tiện nói ra sao?
“Dạ, tiểu Triệt từ nhỏ thân thể không tốt, cổ họng cũng có vấn đề, trước đó còn tưởng cậu ấy sống không được. Không nghĩ tới thời khắc mấu chốt lại kích phát dị năng. Bất quá, mặc dù có dị năng, thân thể vẫn yếu hơn người bình thường. Sợ cậu ấy bị nhiễm, nên con mới tìm quần áo bảo hộ cho cậu ấy mặc.”
Nửa thật nửa giả, Mộc Bác giải thích rõ ràng nguyên nhân tại sao trong căn cứ không ai biết Thương Triệt, tại sao lại mặc quần áo bảo hộ.
Mặc kệ trong lòng họ tin hay không, mặt ngoài Mộc Bác giải thích rất hợp lý, người khác cũng không thể tính toán với hắn.
Đương nhiên, nguyên nhân không tính toán, tuyệt đối có liên quan đến thực lực Mộc Bác. Tin tức hôm qua Mộc Bác dễ dàng giải quyết một thây ma đỉnh phong cấp 2 đã lan truyền ồn ào trong căn cứ.
Hôm nay vừa thấy Mộc thiếu tướng thần thái sáng láng, liền cảm thấy lợi hại hơn trước.
Sau mỗi thời đại đều có một gia tộc cường đại, nếu có thể lựa chọn, Mộc Bác không muốn tranh đấu với Thẩm gia. Nhưng thân là một thành viên Mộc gia, hắn phải gánh trọng trách gia tộc trên vai. Trước kia là vì để tiểu Dịch có thể theo đuổi thứ mình thích, bây giờ, là vì bảo vệ tiểu Dịch. Trong cuộc đua với Thẩm gia, hắn cũng dần dần có tâm tư.
Dạ Húc cũng đồng dạng ý tưởng. Chỉ cần là quyết định Mộc gia, Dạ Húc luôn chấp hành và kiên định đi theo.
Trong căn cứ còn có những thứ thế lực nhỏ khác, Mộc Bác vốn không mấy để ý, nhưng hiện tại, hắn cần những thế lực này ủng hộ.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Thẩm Thế Minh phát biểu. Lấy danh nghĩa căn cứ thưởng cho Mộc Bác và Dạ Húc, cũng biểu dương nhiệm vụ lần này hoàn thành vô cùng xuất sắc, nhưng tạm thời không thể cấp cho hai người chức vị cao hơn. Của cải Mộc gia cũng không thiếu, nói là thưởng, bất quá chỉ là một ít lời ca ngợi dễ nghe mà thôi, đó cũng là cách mà người lãnh đạo quen dùng.
Lúc tổ năm người nộp thóc lên, Thẩm Thế Minh còn rất vui vẻ, khen ngợi tổ năm người trước mặt mọi người, cũng đặc biệt trao tặng cho bọn họ danh hiệu dị năng đoàn đội. Thời kì đặc biệt có thủ đoạn đặc biệt, đây là thưởng đoàn đội, coi như kết quả sau mạt thế. monganhlau.wordpress.com
Trở thành tổ duy nhất được căn cứ chứng nhận, hơn nữa cái tổ này còn mơ mơ hồ hồ do Mộc thiếu tướng và Dạ thiếu tướng lãnh đạo. Đây đối với tổ năm người mà nói là thiên đại chuyện tốt. Ngoài ra bọn họ còn được trợ cấp hàng tháng, trong quân đội thì có địa vị nhất định. Trong lúc nhất thời, đủ loại tổ nhóm xuất hiện trong căn cứ, lúc nhận nhiệm vụ cũng rất hăng hái. Mong đợi một ngày nào đó mình cũng sẽ làm ra đại cống hiến, hưởng thụ phân phần thưởng này.
‘HE càng tăng, số người cuồng hóa xuất hiện càng nhiều, toàn bộ nghiên cứu đều cực kỳ nguy hiểm. Cuối cùng, viện nghiên cứu bị người cuồng hóa chiếm cứ, đại đa số nghiên cứu viên đều chết dưới tay vật thí nghiệm của bọn họ. Có một phần nghiên cứu viên mang theo thành quả nghiên cứu của bọn họ may mắn trốn thoát, cũng không biết giữa chừng xảy ra sai sót gì, HE rơi vào tay người địa cầu.’
Kể đến đây, trong mắt tiểu thây ma hiện lên khinh thường: ‘Nhân loại đều ích kỷ, bọn họ chỉ thấy được sức mạnh to lớn và cực kỳ hấp dẫn trước mặt, bọn họ đã quên, văn minh cấp 2 còn không giải quyết được, bọn họ có năng lực gì khắc phục. HE đời thứ ba có bao nhiêu mạnh chúng ta cũng không thể tưởng tượng ra, chỉ biết, sau khi người địa cầu nghiên cứu thất bại, thất bại phẩm không xử lý tốt, bệnh độc cứ thế lan tràn. Thứ có thể phá hủy tư duy của người văn minh cấp 2, người địa cầu làm thế nào có thể chế ngự?’
Tiểu thây ma viết rất chậm, cũng ước chừng Thương Triệt hiểu được. Trận tai bay vạ gió này, kỳ thật là do lòng tham tạo thành. monganhlau.wordpress.com
Thương Triệt nhìn tiểu thây ma trước mặt hỏi: ‘Cho nên sau đó ngươi trốn trong đàn thây ma từ từ lớn mạnh này?’
Tiểu thây ma uể oải như cũ. ‘Lúc đầu ta cũng rất đói bụng, rất muốn…ăn thịt người, nhưng ta không thể, ta không muốn mình suy bại đến mức đó. Lúc ta sắp chống đỡ hết nổi, ngoài ý muốn phát hiện, ta còn có thể thông qua tinh hạch bổ sung năng lượng. Khi đó, ta cảm thấy rất may mắn, ta đã không đi sai một bước kia.’
Nếu thật không ngăn cản được sức hấp dẫn của máu nhân loại, mình mới bị ghê tởm chết đi. Tiểu thây ma hoảng hốt nghĩ.
Nghe tiểu thây ma nói xong, Thương Triệt ngược lại không còn xem nó như kẻ địch, thái độ cũng tốt không ít. ‘Vậy tại sao ngươi muốn đi theo ta? Hơn nữa, tinh thần lực của ngươi dường như không cao?’
Nhìn câu hỏi Thương Triệt, tiểu thây ma thật là bi phẫn. ‘Lúc thấy ngươi dễ dàng giải quyết nữ thây ma, ta đã rất hoài nghi. Hơn nữa ngươi còn có thể chung sống hoà bình với nhân loại, đây chẳng phải kỳ quái sao? Về phần tinh thần lực của ta kém…’ Tiểu thây ma rất không cam lòng. ‘Khối thân thể này vốn là thây ma có dị năng hệ không gian. Nếu ta là nhân loại, không gian còn có thể trữ chút lương thực, nhưng ta là thây ma a, không gian có ích lợi gì? Thẳng đến khi ta sử dụng tinh thần lên không gian mới phát hiện, trong cự ly ngắn, ta có thể khống chế một phần nhỏ không gian. Nhưng điều kiện tiên quyết là, đối thủ phải có cấp bậc nhỏ hơn ta.’
‘Đáng lẽ với sơ giai cấp 2 như ta hiện tại cũng có thể đánh thắng được vài người! Nhưng với hệ không gian này mà nói, ngoài biểu diễn ảo thuật che dấu, còn có ích lợi gì?’
Tiểu thây ma khó có được hài hước một hồi.
‘Còn rất có ích.’
Thương Triệt khẳng định năng lực tiểu thây ma. ‘Chí ít ta chỉ có thể cảm ứng được ngươi mà không thể tìm ra vị trí chính xác.’
Tiểu thây ma bĩu môi: ‘Năng lực che dấu chỉ có thể duy trì mấy phút, cho nên ta chỉ dám cách ngươi thật xa.’
Thương Triệt cười cười, cũng may là ngươi cách rất xa, nếu đi theo sát gót, diệt ngươi đầu tiên chính là anh trai
~‘Đúng rồi, ngươi tên gì? Ta cũng không thể gọi ngươi mãi là tiểu thây ma đi?’
‘Mông Á’
‘Ta tên Thương Triệt, hiện tại là Mộc Dịch.’
…
Lúc Thương Triệt trở lại phòng, Mộc Bác còn ngủ rất say, Thương Triệt nhẹ nhàng nằm xuống, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, đợi ngày mai cùng anh trai thức dậy.
Ngày mới bắt đầu không lâu, Mộc Bác liền tỉnh, đồng hồ sinh lý khiến hắn đúng giờ thức dậy. Nhìn em trai nhu thuận ngủ bên cạnh, tâm tình Mộc Bác rất tốt. Tối hôm qua đặc biệt ngủ ngon, là bởi vì có tiểu Dịch ngủ bên cạnh sao?
Nhẹ chân nhẹ tay xuống giường, Mộc Bác dựa theo thói quen, đi ra ngoài chạy một vòng thể dục buổi sáng, sau đó bắt đầu hấp thu tinh hạch Thương Triệt cho hắn.
Thời điểm Mộc Bác hấp thu tinh hạch, Thương Triệt mở mắt. Hôm qua tiểu thây ma…ách Mông Á cho cậu một khối tinh hạch trung giai cấp 2 hệ thổ, xem ra nên tìm cơ hội đưa cho Dạ Húc.
Mông Á kỳ thật rất bi thúc, thây ma biến dị hệ không gian, ngoài đề cao năng lực bằng tinh hạch hệ không gian ra, chỉ có một đường nâng cao tinh thần lực. Cho đến bây giờ nó cũng chưa từng gặp thây ma hệ không gian. Bởi vậy, đã sớm xem Thương Triệt thành căn rơm rạ cuối cùng, nên đối Thương Triệt cũng đặc biệt hào phóng.
Có tiện nghi không chiếm thì không phải bản tính thương nhân. Thương thiếu không hề cảm thấy ngại nhận lễ vật của Mông Á, về phần rèn luyện tinh thần lực, chờ sau này Không Không có thể xuất hiện độc lập, để Không Không dạy nó, không phải được rồi sao.
Vì thế Thương thiếu, nếu để Mông Á biết ý tưởng này của ngài, nhất định sẽ bi thương phát khóc a!
Khoảng hai tiếng sau, Mộc Bác hấp thu xong, vốn đỉnh phong cấp 2, bây giờ thuận lợi đột phá cấp 3, nhìn cái gì cũng có cảm giác mới mẻ. monganhlau.wordpress.com
Mở mắt ra liền thấy em trai canh giữ bên cạnh, Mộc Bác mỉm cười. “Đói bụng không?”
Thương Triệt lắc đầu, nghiêm túc quan sát Mộc Bác, sau đó viết xuống mấy chữ. ‘Sau khi đột phá, năng lực của anh đã đề cao rất nhiều.’
Mộc Bác gật đầu. “Ừm, nhờ có tinh hạch tiểu Dịch cho anh. Bây giờ anh chỉ cần ra ngoài tham gia thực chiến để củng cố năng lực.” Mộc Bác hợp thời biểu dương Thương Triệt, Thương thiếu quả nhiên cười cong hai mắt thành nguyệt nha.
Nhìn đồng hồ, Mộc Bác xoa đầu Thương Triệt. “Chúng ta dùng cơm trước, chờ dùng cơm xong liền đi giải quyết vấn đề thân phận tiểu Dịch, được không?” Chỉ sợ bên cao cấp căn cứ đang chờ mình cấp cho một cái công đạo.
Thương Triệt gật đầu, viết ‘Thương Triệt.’
Mộc Bác sửng sốt, lập tức hiểu rõ. “Tiểu Dịch muốn anh giới thiệu bên ngoài em tên là Thương Triệt?”
Thương Triệt gật đầu.
Mộc Bác cũng không thấy có gì không ổn, dù sao cũng không thể nói với mọi người đây là em trai song sinh của mình — Mộc Dịch!
“Được, vậy kêu Thương Triệt.”
Ý cười trong mắt Thương Triệt càng sâu.
Lúc Mộc Bác và Thương Triệt đến phòng họp, cao cấp căn cứ trên cơ bản đã đến. Mộc Bác trực tiếp đến bên cạnh Mộc Phong. “Ba.”
Nghe vậy, Thương Triệt bị quần áo bảo hộ bọc kín nhanh chóng ngẩng đầu, nghiêm túc quan sát người cha trong truyền thuyết, phụ thân Mộc Phong.
Nhận thấy hành động em trai nhà mình, Mộc Bác mắt hơi cay. Nếu không phải sợ cha bị kích thích, hắn đã sớm cho cha và em trai gặp nhau.
“Ừ.” Thấy con trai bình yên vô sự đứng trước mặt mình, Mộc Phong vỗ vỗ vai Mộc Bác. Mặc kệ con trai muốn làm cái gì, ông cũng đều sẽ toàn lực ủng hộ.
Nhớ tới nguyên nhân hôm nay họp ở đây, Mộc Phong đánh giá Thương Triệt bị bọc kín đến chỉ còn lại đôi mắt. “A Bác, đây là bạn của con?”
Mộc Bác kéo Thương Triệt qua. “Dạ, cậu ấy là bạn tốt nhất của con, tên Thương Triệt.”
Thương Triệt cúi đầu chào Mộc Phong, Mộc Phong sửng sốt, nhanh chóng kéo Thương Triệt. “Ôi chao, cậu bé ngoan, làm cái gì vậy, không cần lễ lớn như thế.”
Mộc Bác mỉm cười nói: “Không sao đâu ba, tiểu Triệt từ nhỏ không thể nói, cậu ấy rất sùng bái ba, hôm nay rốt cục gặp được, nên muốn biểu đạt ngưỡng mộ đấy mà.”
“Không thể nói?” Mộc Phong có chút ngoài ý muốn, ánh mắt nhìn Thương Triệt nhu hòa hơn rất nhiều. Cậu bé thế này mà lại có bệnh không tiện nói ra sao?
“Dạ, tiểu Triệt từ nhỏ thân thể không tốt, cổ họng cũng có vấn đề, trước đó còn tưởng cậu ấy sống không được. Không nghĩ tới thời khắc mấu chốt lại kích phát dị năng. Bất quá, mặc dù có dị năng, thân thể vẫn yếu hơn người bình thường. Sợ cậu ấy bị nhiễm, nên con mới tìm quần áo bảo hộ cho cậu ấy mặc.”
Nửa thật nửa giả, Mộc Bác giải thích rõ ràng nguyên nhân tại sao trong căn cứ không ai biết Thương Triệt, tại sao lại mặc quần áo bảo hộ.
Mặc kệ trong lòng họ tin hay không, mặt ngoài Mộc Bác giải thích rất hợp lý, người khác cũng không thể tính toán với hắn.
Đương nhiên, nguyên nhân không tính toán, tuyệt đối có liên quan đến thực lực Mộc Bác. Tin tức hôm qua Mộc Bác dễ dàng giải quyết một thây ma đỉnh phong cấp 2 đã lan truyền ồn ào trong căn cứ.
Hôm nay vừa thấy Mộc thiếu tướng thần thái sáng láng, liền cảm thấy lợi hại hơn trước.
Sau mỗi thời đại đều có một gia tộc cường đại, nếu có thể lựa chọn, Mộc Bác không muốn tranh đấu với Thẩm gia. Nhưng thân là một thành viên Mộc gia, hắn phải gánh trọng trách gia tộc trên vai. Trước kia là vì để tiểu Dịch có thể theo đuổi thứ mình thích, bây giờ, là vì bảo vệ tiểu Dịch. Trong cuộc đua với Thẩm gia, hắn cũng dần dần có tâm tư.
Dạ Húc cũng đồng dạng ý tưởng. Chỉ cần là quyết định Mộc gia, Dạ Húc luôn chấp hành và kiên định đi theo.
Trong căn cứ còn có những thứ thế lực nhỏ khác, Mộc Bác vốn không mấy để ý, nhưng hiện tại, hắn cần những thế lực này ủng hộ.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Thẩm Thế Minh phát biểu. Lấy danh nghĩa căn cứ thưởng cho Mộc Bác và Dạ Húc, cũng biểu dương nhiệm vụ lần này hoàn thành vô cùng xuất sắc, nhưng tạm thời không thể cấp cho hai người chức vị cao hơn. Của cải Mộc gia cũng không thiếu, nói là thưởng, bất quá chỉ là một ít lời ca ngợi dễ nghe mà thôi, đó cũng là cách mà người lãnh đạo quen dùng.
Lúc tổ năm người nộp thóc lên, Thẩm Thế Minh còn rất vui vẻ, khen ngợi tổ năm người trước mặt mọi người, cũng đặc biệt trao tặng cho bọn họ danh hiệu dị năng đoàn đội. Thời kì đặc biệt có thủ đoạn đặc biệt, đây là thưởng đoàn đội, coi như kết quả sau mạt thế. monganhlau.wordpress.com
Trở thành tổ duy nhất được căn cứ chứng nhận, hơn nữa cái tổ này còn mơ mơ hồ hồ do Mộc thiếu tướng và Dạ thiếu tướng lãnh đạo. Đây đối với tổ năm người mà nói là thiên đại chuyện tốt. Ngoài ra bọn họ còn được trợ cấp hàng tháng, trong quân đội thì có địa vị nhất định. Trong lúc nhất thời, đủ loại tổ nhóm xuất hiện trong căn cứ, lúc nhận nhiệm vụ cũng rất hăng hái. Mong đợi một ngày nào đó mình cũng sẽ làm ra đại cống hiến, hưởng thụ phân phần thưởng này.
/83
|