Còn hắn lại chở nó đi đến một nơi không sang trọng không lớn nhưng quả thật rất đẹp giản dị nhưng toát lên sự yên tĩnh, quán kem với tông chủ đạo là màu nâu gỗ bóng loáng. Những chùm hoa bé xinh xinh leo vắt vẻo trên mái, những chiếc chuông gió kêu leng keng như tấu lên bản nhạc vui giữa mùa đông lạnh lẽo này. Mà mùa đông ăn kem cho chết à, hắn cũng thấy mình có lẽ hơi vô tâm, kéo nó đến cái bàn góc cửa sổ kéo ghế cho nó ngồi xuống cạnh mình. Đến chỗ quầy, nói gì đó với cô phục vụ hắn đem đến hai ly Capuchino còn bốc khói, khẽ đặt xuống bên phía mình một ly, bên phía nó một ly, nhẹ giọng:- Em uống đi
-....im lặng nó nhìn ly Capuchino một lúc rồi đưa lên miệng, vị ngọt, vị đắng hòa quyện từ từ chảy trong cuống họng thật lạ kì trước giờ nó chỉ uống được cà phê đen không đường nó chỉ thích vị đăng sao hôm nay lại kì vậy, buông ly Capuchino ra khỏi miệng trên đôi môi xinh đẹp còn đọng lại một ít, hắn khẽ nhíu mày, thật ra là hắn quan sát nó từ nãy đến giờ. Chờm người sang ghế nó, hắn đặt tay sau gáy nó kéo nó sát lại người mình cúi đầu xuống khẽ liếm đôi môi đỏ mọng ấy, rồi luyến tiếc rời xa, đôi môi ấy ngọt như kẹo vậy, cũng không phải lần đầu hôn nhưng bỗng chốc nó đỏ mặt. Hình ảnh nó và hắn lãng mạng như vậy như đánh gục hàng loạt các cặp tình nhân khác trong quán, một vài người thì ao ước đó là mình còn một số khác lai ghen tỵ, và cũng hình ảnh đó lại lọt vô mắt một chàng trai ngồi ở cái bàn phía đối diện, anh khẽ cười đau xót:
- Em quên anh rồi sao Nhật Lam
Nó vẫn còn đỏ mặt, hắn cười nhẹ vi nó rất đáng yêu:
-..Về- Nó khẽ nói
- Được rồi- hắn cười nhẹ nhìn nó rồi đến quày tính tiền, xong xui hắn nắm tay nó, xiết chặt
- Được, tôi với anh sẽ cạnh tranh tôi không để mất cô ấy lần nữa đâu- Chàng trai với đôi mặt xanh khẽ nói tức giận anh xiết tay thành nắm đấm
Cổng Trường
- THiên hương à, cô có sao không?- cậu ân cần
- Khong sao đâu, anh không phải lo- Nhỏ nói
- Má cô đỏ cả rồi- cậu đặt tay lên má nhỏ
- Không..khôn..g sao đâu- nhỏ ngượng ngùng nói
Hắn cũng đưa nó về nhà
Lux từ trong biệt thự lao ra, hắn cũng ngạc nhiên tột cùng " cô ấy cá tính thật", nó đưa tay khẽ vuốt lông Lux, Lux im lặng dụi đầu vào tay nó nũng nịu, hắn thấy cũng sợ nó nhưng nhanh chóng bỏ qua suy nghĩ ấy. Lux qua sang chỗ hắn gầm gừ, định vồ hắn thì nó kịp vuốt lông nói nhẹ nhàng:
- Không được, chồng tao
Hắn nghe nó nói như vậy thì lòng vui không tả, nó gọi hắn là chồng đó, Nhật Lam gọi hắn là chồng haha vui quá đi, thoáng cười nhẹ rồi đưa tay vuốt lông Lux quả nhiên Lux để yên thi thoảng liếm nhẹ tay hắn.
Tối đó nó nhà đang xem xét tài liệu của công ty thì mail lạ gữi tin nhắn đến:
- Chắc giờ em đang hạnh phúc bên người?
- Quen?
- Đã từng
Đến đây thì nó không trả lời, tâm trạng nó đang sáo rỗng vừa có vui lại có chút buồn
Còn hắn thì đã ra ngoài từ sớm, phóng con BMW đến căn biệt thự hôm trước, ánh mặt lạnh lùng gương mặt đẹp như tượng tạc sắc lẹm ung dung bước đi.
"Chào bang chủ" hắn khẽ gật đầu thay lời nói bước đến chiếc ghế dành cho bá vương hắn ngồi xuống, bóng tối bao trùm nơi này, ánh trăng ngoài cửa sỗ bao trùm căn biệt thự đen, một vài tia sáng lén lút nhìn vào khe cửa tôn lên vẻ đẹp cho hai chàng trai:
- Có chuyện?- Câu nói lấp lửng của hắn
- Nữ chúa băng- cậu trả lời
Nghe đến tên người con gái đứng đầu thế giới ngầm hắn khẽ nhếch môi:
- Khiêu chiến?
- Đúng!- Ngắn gọn bởi chất giọng lạnh lùng của cậu
- Bao giờ?
- Cuối tuần này, 9h khu đất trống phía Tây thành phố- Cậu nói
Khẽ nhếch môi hắn cười nhạt tỏ vẻ thích thú rồi cùng cậu ra về.
Kéo hắn vào một căn phòng
- Mày tin tưởng Linh Chi lắm à
- Ý mày là?- hắn nghi ngờ hỏi
- Con hồ ly đó nên cẩn thận
- Mày không được xúc phạm cô ấy- Hắn túm cổ áo cậu
- Tùy mày thôi, nếu như cô ta đụng vào em gái tao cẩn thận!- Cậu gằn mạnh hai chữ cuối rồi hất tay hắn ra khỏi áo mình
Hắn vẫn đứng đó trong đầu đặt ra câu hỏi vì sao cậu nói như vậy mà còn liên quan đến nó nữa
Trờ về nhà với tâm trạng buồn vui không rõ thấy Lux nằm ở ghế sopha hắn đến gần con vật tĩnh ngủ trở quáu định gào mặt hắn nhưng thấy đó lại là "chồng" cô chủ nên dịu mắt xuống, cà cà vào tay hắn, hắn cũng vuốt lông Lux.
Cũng khuya rồi lết thân lên phòng đi ngang qua phòng nó hắn khựng người lại khi nghe tiếng hát trong trẻo ngọt ngào của nó cất lên, hắn như say mê trong tiếng hát ấy, khẽ chạm nhẹ khóa cửa vặn khóa nhìn vào cảnh đẹp trước mặt người con gái mặt chiếc váy trắng ngồi ở bậu cửa sổ, mái tóc hung đỏ nhẹ ngàng bị gió nghịch đùa vui bất phất phới, ánh trăng sáng dịu ôm gương mặt quyến rủ tà mị ấy, bờ môi căng mọng như cánh anh đào khẽ mở theo từng câu hát, nếu như ban ngày nó lạnh lùng như thế nào thì bây giờ nó mong mánh, hiền dịu như thế:
lease see me reaching out for someone I can't see
Take my hand let's see where we wake up tomorrow
Best laid plans sometimes are just a one night stand
I'd be damned Cupid's demanding back his arrow
So let's get drunk on our tears and
[Chorus]
God, tell us the reason youth is wasted on the young
It's hunting season and the lambs are on the run
Searching for meaning
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
Lời bài hát lost Star vang lên hắn như đắm chìm trong tiếng hát của nó thì nghe tiếng thở dài. Không chần chừ gì nữa hắn hát tiếp bài hát bị bỏ dở:
[Verse 2]
Who are we? Just a speck of dust within the galaxy?
Woe is me. if we're not careful turns into reality
Don't you dare let all our best memories bring you sorrow
Yesterday I saw a lion kiss a deer
Turn the page maybe we'll find a brand new ending
Where we're dancing in our tears and
[Chorus]
God, tell us the reason youth is wasted on the young
It's hunting season and the lambs are on the run
Searching for meaning
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
[Bridge]
I thought I saw you out there crying
I thought I heard you call my name
I thought I heard you out there crying
Just the same
[Chorus]
God, give us the reason youth is wasted on the young
It's hunting season and the lambs are on the run
Searching for meaning
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
Tiếng hát người con trai nhẹ nhàng vang lên, nó khẽ giật mình rồi lại ngồi nghe hắn hát, quả không ngờ hắn một hotboy chính hiệu chắc cũng là một ca sĩ giọng hát nhe nhàng trầm bỗng không sai một nốt.
- Em hát hay lắm- hắn tiến lại gần choàng tay qua ôm nó từ phía đằng sau
- Anh cũng vây- nó khẽ nói rồi cười nhẹ, dưới ánh trăng này có Chúa chứng giám nụ cười ấy đẹp quá, hắn khẽ đơ ra rồi hỏi nhỏ phả hơi thở vào tai nó:
- Sao giờ này em chưa ngủ?
-.............Im lặng lòng nó rối lắm, nó khẽ nghĩ " sao anh ta quan tâm mình vậy"
- Ngủ đi- Hắn vẫn nhẹ nhàng như vậy người con trai lạnh lùng như tảng băng ấy lại có thể như vậy luôn ân cần và dịu dàng với người con gái này, khẽ cuối xuống hôn lên trán nó, bế thốc nó đặt lên chiếc gường màu trăng rồi mình cũng ngã lưng xuống, vòng bàn tay rắn rỏi qua eo nó xiết chặt. Nó khá ngỡ ngàng:
- Về phòng đi- giọng nó có chút lạnh nhạt nhưng vẩn rất dịu dàng.
- Tôi muốn ngủ với em - hắn nói, gương mặt nó có chút đỏ rất dễ thương khi được ánh trăng chiếu vào
Nó im lặng không nói gì, hắn xiết chặt eo nó hơn, lật người nó quay vào phía mình, đưa bàn tay lên vuốt tóc nó, ấn nhẹ đầu nó vào khuôn ngực sắt thép ấy rồi ngắm mắt ngủ hắn cứ ôm nó chặt như thế như cứ sợ phải vụt mất đi cái gì đó quý giá, còn nó thì cũng không ngần ngại vòng tay qua eo hắn ôm chặt lại. Hắn có phần ngỡ ngàng vì thấy nó bạo như vậy như lại rất vui.
-....im lặng nó nhìn ly Capuchino một lúc rồi đưa lên miệng, vị ngọt, vị đắng hòa quyện từ từ chảy trong cuống họng thật lạ kì trước giờ nó chỉ uống được cà phê đen không đường nó chỉ thích vị đăng sao hôm nay lại kì vậy, buông ly Capuchino ra khỏi miệng trên đôi môi xinh đẹp còn đọng lại một ít, hắn khẽ nhíu mày, thật ra là hắn quan sát nó từ nãy đến giờ. Chờm người sang ghế nó, hắn đặt tay sau gáy nó kéo nó sát lại người mình cúi đầu xuống khẽ liếm đôi môi đỏ mọng ấy, rồi luyến tiếc rời xa, đôi môi ấy ngọt như kẹo vậy, cũng không phải lần đầu hôn nhưng bỗng chốc nó đỏ mặt. Hình ảnh nó và hắn lãng mạng như vậy như đánh gục hàng loạt các cặp tình nhân khác trong quán, một vài người thì ao ước đó là mình còn một số khác lai ghen tỵ, và cũng hình ảnh đó lại lọt vô mắt một chàng trai ngồi ở cái bàn phía đối diện, anh khẽ cười đau xót:
- Em quên anh rồi sao Nhật Lam
Nó vẫn còn đỏ mặt, hắn cười nhẹ vi nó rất đáng yêu:
-..Về- Nó khẽ nói
- Được rồi- hắn cười nhẹ nhìn nó rồi đến quày tính tiền, xong xui hắn nắm tay nó, xiết chặt
- Được, tôi với anh sẽ cạnh tranh tôi không để mất cô ấy lần nữa đâu- Chàng trai với đôi mặt xanh khẽ nói tức giận anh xiết tay thành nắm đấm
Cổng Trường
- THiên hương à, cô có sao không?- cậu ân cần
- Khong sao đâu, anh không phải lo- Nhỏ nói
- Má cô đỏ cả rồi- cậu đặt tay lên má nhỏ
- Không..khôn..g sao đâu- nhỏ ngượng ngùng nói
Hắn cũng đưa nó về nhà
Lux từ trong biệt thự lao ra, hắn cũng ngạc nhiên tột cùng " cô ấy cá tính thật", nó đưa tay khẽ vuốt lông Lux, Lux im lặng dụi đầu vào tay nó nũng nịu, hắn thấy cũng sợ nó nhưng nhanh chóng bỏ qua suy nghĩ ấy. Lux qua sang chỗ hắn gầm gừ, định vồ hắn thì nó kịp vuốt lông nói nhẹ nhàng:
- Không được, chồng tao
Hắn nghe nó nói như vậy thì lòng vui không tả, nó gọi hắn là chồng đó, Nhật Lam gọi hắn là chồng haha vui quá đi, thoáng cười nhẹ rồi đưa tay vuốt lông Lux quả nhiên Lux để yên thi thoảng liếm nhẹ tay hắn.
Tối đó nó nhà đang xem xét tài liệu của công ty thì mail lạ gữi tin nhắn đến:
- Chắc giờ em đang hạnh phúc bên người?
- Quen?
- Đã từng
Đến đây thì nó không trả lời, tâm trạng nó đang sáo rỗng vừa có vui lại có chút buồn
Còn hắn thì đã ra ngoài từ sớm, phóng con BMW đến căn biệt thự hôm trước, ánh mặt lạnh lùng gương mặt đẹp như tượng tạc sắc lẹm ung dung bước đi.
"Chào bang chủ" hắn khẽ gật đầu thay lời nói bước đến chiếc ghế dành cho bá vương hắn ngồi xuống, bóng tối bao trùm nơi này, ánh trăng ngoài cửa sỗ bao trùm căn biệt thự đen, một vài tia sáng lén lút nhìn vào khe cửa tôn lên vẻ đẹp cho hai chàng trai:
- Có chuyện?- Câu nói lấp lửng của hắn
- Nữ chúa băng- cậu trả lời
Nghe đến tên người con gái đứng đầu thế giới ngầm hắn khẽ nhếch môi:
- Khiêu chiến?
- Đúng!- Ngắn gọn bởi chất giọng lạnh lùng của cậu
- Bao giờ?
- Cuối tuần này, 9h khu đất trống phía Tây thành phố- Cậu nói
Khẽ nhếch môi hắn cười nhạt tỏ vẻ thích thú rồi cùng cậu ra về.
Kéo hắn vào một căn phòng
- Mày tin tưởng Linh Chi lắm à
- Ý mày là?- hắn nghi ngờ hỏi
- Con hồ ly đó nên cẩn thận
- Mày không được xúc phạm cô ấy- Hắn túm cổ áo cậu
- Tùy mày thôi, nếu như cô ta đụng vào em gái tao cẩn thận!- Cậu gằn mạnh hai chữ cuối rồi hất tay hắn ra khỏi áo mình
Hắn vẫn đứng đó trong đầu đặt ra câu hỏi vì sao cậu nói như vậy mà còn liên quan đến nó nữa
Trờ về nhà với tâm trạng buồn vui không rõ thấy Lux nằm ở ghế sopha hắn đến gần con vật tĩnh ngủ trở quáu định gào mặt hắn nhưng thấy đó lại là "chồng" cô chủ nên dịu mắt xuống, cà cà vào tay hắn, hắn cũng vuốt lông Lux.
Cũng khuya rồi lết thân lên phòng đi ngang qua phòng nó hắn khựng người lại khi nghe tiếng hát trong trẻo ngọt ngào của nó cất lên, hắn như say mê trong tiếng hát ấy, khẽ chạm nhẹ khóa cửa vặn khóa nhìn vào cảnh đẹp trước mặt người con gái mặt chiếc váy trắng ngồi ở bậu cửa sổ, mái tóc hung đỏ nhẹ ngàng bị gió nghịch đùa vui bất phất phới, ánh trăng sáng dịu ôm gương mặt quyến rủ tà mị ấy, bờ môi căng mọng như cánh anh đào khẽ mở theo từng câu hát, nếu như ban ngày nó lạnh lùng như thế nào thì bây giờ nó mong mánh, hiền dịu như thế:
lease see me reaching out for someone I can't see
Take my hand let's see where we wake up tomorrow
Best laid plans sometimes are just a one night stand
I'd be damned Cupid's demanding back his arrow
So let's get drunk on our tears and
[Chorus]
God, tell us the reason youth is wasted on the young
It's hunting season and the lambs are on the run
Searching for meaning
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
Lời bài hát lost Star vang lên hắn như đắm chìm trong tiếng hát của nó thì nghe tiếng thở dài. Không chần chừ gì nữa hắn hát tiếp bài hát bị bỏ dở:
[Verse 2]
Who are we? Just a speck of dust within the galaxy?
Woe is me. if we're not careful turns into reality
Don't you dare let all our best memories bring you sorrow
Yesterday I saw a lion kiss a deer
Turn the page maybe we'll find a brand new ending
Where we're dancing in our tears and
[Chorus]
God, tell us the reason youth is wasted on the young
It's hunting season and the lambs are on the run
Searching for meaning
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
[Bridge]
I thought I saw you out there crying
I thought I heard you call my name
I thought I heard you out there crying
Just the same
[Chorus]
God, give us the reason youth is wasted on the young
It's hunting season and the lambs are on the run
Searching for meaning
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
But are we all lost stars, trying to light up the dark?
Tiếng hát người con trai nhẹ nhàng vang lên, nó khẽ giật mình rồi lại ngồi nghe hắn hát, quả không ngờ hắn một hotboy chính hiệu chắc cũng là một ca sĩ giọng hát nhe nhàng trầm bỗng không sai một nốt.
- Em hát hay lắm- hắn tiến lại gần choàng tay qua ôm nó từ phía đằng sau
- Anh cũng vây- nó khẽ nói rồi cười nhẹ, dưới ánh trăng này có Chúa chứng giám nụ cười ấy đẹp quá, hắn khẽ đơ ra rồi hỏi nhỏ phả hơi thở vào tai nó:
- Sao giờ này em chưa ngủ?
-.............Im lặng lòng nó rối lắm, nó khẽ nghĩ " sao anh ta quan tâm mình vậy"
- Ngủ đi- Hắn vẫn nhẹ nhàng như vậy người con trai lạnh lùng như tảng băng ấy lại có thể như vậy luôn ân cần và dịu dàng với người con gái này, khẽ cuối xuống hôn lên trán nó, bế thốc nó đặt lên chiếc gường màu trăng rồi mình cũng ngã lưng xuống, vòng bàn tay rắn rỏi qua eo nó xiết chặt. Nó khá ngỡ ngàng:
- Về phòng đi- giọng nó có chút lạnh nhạt nhưng vẩn rất dịu dàng.
- Tôi muốn ngủ với em - hắn nói, gương mặt nó có chút đỏ rất dễ thương khi được ánh trăng chiếu vào
Nó im lặng không nói gì, hắn xiết chặt eo nó hơn, lật người nó quay vào phía mình, đưa bàn tay lên vuốt tóc nó, ấn nhẹ đầu nó vào khuôn ngực sắt thép ấy rồi ngắm mắt ngủ hắn cứ ôm nó chặt như thế như cứ sợ phải vụt mất đi cái gì đó quý giá, còn nó thì cũng không ngần ngại vòng tay qua eo hắn ôm chặt lại. Hắn có phần ngỡ ngàng vì thấy nó bạo như vậy như lại rất vui.
/41
|