6h sáng, nó đã thức dậy, đúng hơn là cả đêm nó không ngủ. Bận chuyện của bang chuyện của công ty làm nó chẳng thể ngủ, và một lý do nữa đó chính là hành động của hắn, nó thấy vui và ấm lạ kỳ.
Nó bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân xong, cầm bộ đồng phục trường Royal tuyệt đẹp, thẳng tay vứt vào sọt rác, vì 2 lý do: thứ nhất nó ghét mặc váy. Thứ 2 nó ghét sự xa sỉ của những thứ này. Váy làm bằng lụa tớ tằm ư, bảng tên làm băng vàng có chữ được làm từ bạc có đính kim cương à? Đa số học sinh mặc thứ này chỉ là học sinh lớp Vip và những học sinh khác nhận học bổng thì chỉ làm bằng vải thường. Tại sao lại phân biệt giai cấp à! Trường học này của nó, do nó bỏ vốn ra làm mà lại phí như vậy sao?
suy nghĩ cuối cùng nó lấy chiếc áo sơ mi trắng tay lỡ và chiếc quàn đùi đen mài rách và đôi giày bánh mỳ đen, một chiếc áo khoác bóng chày trắng đen kết hợp với mũ lưỡi trai trong nó cực đẹp lại càng bụi với mái tóc đỏ hung được xõa dài. nhỏ vừa sang đã phóng cái vèo lên phòng nó, nhỏ dụi mạt :
- Ơ Lam sao Lam mặc như vậy?
-Thích- Nó đáp gọn
- Hyhy bà mặc sao cũng đẹp, thôi mình đi học thôi
- Ừ
nó xuống xe lấy con moto trắng phóng với tốc độ xé gió làm ai nấy cũng rùng mình. Nhỏ đã quá quen với xì tai này của nó nên lấy con Lambogini mui trần đời mới nhất phóng theo nó
-------
Sân trường Royal
Ngôi trường quý tộc đứng đầu châu Á, rộng cả ngàn hécta, không nói không rằng nó phóng xe vào cổng vứt chìa khóa cho bảo vệ vì nó đội mũ che mặt nên không ai chú ý còn nhỏ thì đang khổ sỡ với lũ hoc sinh, đang ảo tưởng làm người yêu nhỏ và lũ hám trai đang ghen tỵ với nhan sắc của nhỏ thì lúc đó nó đã lên phòng hiệu trưởng:
"RẦM"
- Đứa nào?-ông Hiệu Trưởng nóng mặt
-...........im lặng
-Dạ, dạ chào tiểu thư à..à..không..kh...ô..ng chủ ...t..ic..h ạ...tôi...t-lão đang ấp úm
-Lớp- nó lạnh lùng
-à à mời tiểu thư sang phòng hội trưởng hội học sinh, cậu ấy đang cầm hồ sơ...
"RẦM" 1 lân nữa cánh cửa được đóng vào một cách hết sức "nhẹ nhàng" làm nó nứt ra một đường lớn
Còn ông ta đang lau mồ hôi vì sợ
Đang bực mình, nó lết thây sang phòng hội trưởng hội học sinh, lần này nó chơi sitai nhẹ nhàng hơn "xô cửa" cánh cửa mở ra à cảnh tượng ma nó ghê tởm nhất " hội trưởng hội học sinh (hắn chứ ai xa lạ) đang ngồi trên ghế ôm một con nhỏ son phân lòe loẹt trên mình còn nhỏ đó thì đu xà nẹo trên người hắn" thấy tiếng động hắn ngẩng mặt lên thì gặp nó hắn đơ vì sợ làm nó buồn hôm qua ai hưa làm nó vui mà giờ lại làm trò này. Hắn vẫn cố tỏ ra thản nhiên và ôm nhỏ kia. Cố nuốt nước bọt cho qua sự ghê tởm đó, nó lạnh giọng:
- lớp?
- A con nhỏ kia mày dám láo với anh Phong và tao như vậy à! mày biết anh ấy với tao là ai không là hội trưởng và hội phó hội học sinh đấy, tao là người yêu anh ấy và sắp là con dâu nhà họ Lê gia đấy tập đoàn thư nhất chắc con nhà quê như mày sao biết- ả vênh mặt
-....im lặng+mặt lạnh
- tao là con gái hiệu trưởng, mẹ tao là tổng giám đốc công ty tập đoàn đá quý T.Q đấy- ả đang Tự sướng
-.......im lặng+nhếch môi cực đẹp
- mày sợ hay câm rồi hả con ch*- Ả lạnh sống lưng mà vẫn nói tiếp
- im lặng là...KHINH BỈ-Nó gằn giọng
Hắn vẫn im lặng nhìn nó hắn thích nó thật rồi thích cách nó nói chuyện nghiêm túc và ngắn gọn không như lũ hám trai.
"Mày mày... cái thứ nghèo nàn mà cũng đòi học Royal này à không có đồng phục luôn à BIẾN" ả lớn giong
------------------
GIới thiệu nhân vật
Phan Hồ Ly: 17 tuổi xấu mà chảnh chọe ỷ làm được hôi phó hội học sinh và mẹ làm giám đốc công ty nhà nó nên chảnh cực kỳ, thích hắn va tìm cách hại nó
---------
"CÚT"- Hắn gằng giọng
"mày nghe chưa anh Phong đuổi đó"- Ả được nước làm tới
...........im lặng và nhếch môi
- cô*chỉ ả* Cút- hắn lớn giọng lạnh lùng
- Anh..a.nh vừa mới bắt đầu mà anh sao chửi em vì con nhỏ này...anh ..anh- ả dịu giọng
- BIẾN - Hắn quát lớn
- Mày được lắm tao sẽ giết mày- Ả tức tối vừa đi vừa nói.
Nó bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân xong, cầm bộ đồng phục trường Royal tuyệt đẹp, thẳng tay vứt vào sọt rác, vì 2 lý do: thứ nhất nó ghét mặc váy. Thứ 2 nó ghét sự xa sỉ của những thứ này. Váy làm bằng lụa tớ tằm ư, bảng tên làm băng vàng có chữ được làm từ bạc có đính kim cương à? Đa số học sinh mặc thứ này chỉ là học sinh lớp Vip và những học sinh khác nhận học bổng thì chỉ làm bằng vải thường. Tại sao lại phân biệt giai cấp à! Trường học này của nó, do nó bỏ vốn ra làm mà lại phí như vậy sao?
suy nghĩ cuối cùng nó lấy chiếc áo sơ mi trắng tay lỡ và chiếc quàn đùi đen mài rách và đôi giày bánh mỳ đen, một chiếc áo khoác bóng chày trắng đen kết hợp với mũ lưỡi trai trong nó cực đẹp lại càng bụi với mái tóc đỏ hung được xõa dài. nhỏ vừa sang đã phóng cái vèo lên phòng nó, nhỏ dụi mạt :
- Ơ Lam sao Lam mặc như vậy?
-Thích- Nó đáp gọn
- Hyhy bà mặc sao cũng đẹp, thôi mình đi học thôi
- Ừ
nó xuống xe lấy con moto trắng phóng với tốc độ xé gió làm ai nấy cũng rùng mình. Nhỏ đã quá quen với xì tai này của nó nên lấy con Lambogini mui trần đời mới nhất phóng theo nó
-------
Sân trường Royal
Ngôi trường quý tộc đứng đầu châu Á, rộng cả ngàn hécta, không nói không rằng nó phóng xe vào cổng vứt chìa khóa cho bảo vệ vì nó đội mũ che mặt nên không ai chú ý còn nhỏ thì đang khổ sỡ với lũ hoc sinh, đang ảo tưởng làm người yêu nhỏ và lũ hám trai đang ghen tỵ với nhan sắc của nhỏ thì lúc đó nó đã lên phòng hiệu trưởng:
"RẦM"
- Đứa nào?-ông Hiệu Trưởng nóng mặt
-...........im lặng
-Dạ, dạ chào tiểu thư à..à..không..kh...ô..ng chủ ...t..ic..h ạ...tôi...t-lão đang ấp úm
-Lớp- nó lạnh lùng
-à à mời tiểu thư sang phòng hội trưởng hội học sinh, cậu ấy đang cầm hồ sơ...
"RẦM" 1 lân nữa cánh cửa được đóng vào một cách hết sức "nhẹ nhàng" làm nó nứt ra một đường lớn
Còn ông ta đang lau mồ hôi vì sợ
Đang bực mình, nó lết thây sang phòng hội trưởng hội học sinh, lần này nó chơi sitai nhẹ nhàng hơn "xô cửa" cánh cửa mở ra à cảnh tượng ma nó ghê tởm nhất " hội trưởng hội học sinh (hắn chứ ai xa lạ) đang ngồi trên ghế ôm một con nhỏ son phân lòe loẹt trên mình còn nhỏ đó thì đu xà nẹo trên người hắn" thấy tiếng động hắn ngẩng mặt lên thì gặp nó hắn đơ vì sợ làm nó buồn hôm qua ai hưa làm nó vui mà giờ lại làm trò này. Hắn vẫn cố tỏ ra thản nhiên và ôm nhỏ kia. Cố nuốt nước bọt cho qua sự ghê tởm đó, nó lạnh giọng:
- lớp?
- A con nhỏ kia mày dám láo với anh Phong và tao như vậy à! mày biết anh ấy với tao là ai không là hội trưởng và hội phó hội học sinh đấy, tao là người yêu anh ấy và sắp là con dâu nhà họ Lê gia đấy tập đoàn thư nhất chắc con nhà quê như mày sao biết- ả vênh mặt
-....im lặng+mặt lạnh
- tao là con gái hiệu trưởng, mẹ tao là tổng giám đốc công ty tập đoàn đá quý T.Q đấy- ả đang Tự sướng
-.......im lặng+nhếch môi cực đẹp
- mày sợ hay câm rồi hả con ch*- Ả lạnh sống lưng mà vẫn nói tiếp
- im lặng là...KHINH BỈ-Nó gằn giọng
Hắn vẫn im lặng nhìn nó hắn thích nó thật rồi thích cách nó nói chuyện nghiêm túc và ngắn gọn không như lũ hám trai.
"Mày mày... cái thứ nghèo nàn mà cũng đòi học Royal này à không có đồng phục luôn à BIẾN" ả lớn giong
------------------
GIới thiệu nhân vật
Phan Hồ Ly: 17 tuổi xấu mà chảnh chọe ỷ làm được hôi phó hội học sinh và mẹ làm giám đốc công ty nhà nó nên chảnh cực kỳ, thích hắn va tìm cách hại nó
---------
"CÚT"- Hắn gằng giọng
"mày nghe chưa anh Phong đuổi đó"- Ả được nước làm tới
...........im lặng và nhếch môi
- cô*chỉ ả* Cút- hắn lớn giọng lạnh lùng
- Anh..a.nh vừa mới bắt đầu mà anh sao chửi em vì con nhỏ này...anh ..anh- ả dịu giọng
- BIẾN - Hắn quát lớn
- Mày được lắm tao sẽ giết mày- Ả tức tối vừa đi vừa nói.
/41
|