Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 83 - Chương 83

/143


Lữ thị thấy dáng vẻ hai mẹ con sắp gây gổ, vội tiến lên trước kéo Du thị lại, nói: “Được rồi, được rồi. Hôm nay là ngày vui mà, mau mau, mấy tỷ muội các con xem xem Phương Hoa như vậy thế nào? Đừng có bỏ sót chỗ nào nha?”

Du thị cũng biết hôm nay là ngày nữ nhi gả đi, hừ một tiếng không nói gì nữa, xoay người đi qua bàn bên cạnh lấy một túi đồ nhét vào tay Phương Hoa: “Đây là bánh phù dung mà con thích ăn, giữ cẩn thận ở trên người, hôm nay phải vất vả cả ngày nên đừng để bản thân phải đói. Sau này… sau này mẫu thân không ở bên cạnh con nữa, bản thân con phải mạnh mẽ lên, đừng không nóng không lạnh, bị người ta ăn hiếp cũng không biết đánh trả.”

“Mẫu thân, con biết rồi.” Mắt của Thẩm Phương Hoa lại hơi đỏ, nắm chặt túi bánh kia gật gật đầu. Rất nhanh trời liền sáng trưng, bên ngoài tiếng nhạc rộn rã, chiêng trống rung trời, hỷ nương bước bước nhỏ tiến vào, tươi cười rạng rỡ: “Cô nương, giờ lành đã tới. Bà lão đây cõng cô nương lên kiệu hoa.”

Hỉ nương giúp Phương Hoa đội khăn đỏ che đầu, cõng Phương Hoa ra khỏi phòng. Đám người Thẩm gia ở phía sau đều có chút kích động. Trong lòng vừa vui mừng lại vừa bi thương. Viền mắt của Du thị càng đỏ hơn, không kiềm được sắp nhỏ lệ, nhưng nhớ tới hôm nay là ngày vui xuất giá của khuê nữ, đành kìm nén lại.

Tới khi Phương Hoa được cõng ra khỏi cổng chính Thẩm gia, lên chiếc kiệu hoa thêu kim tuyến lấp lánh, tân lang dáng vẻ đường đường cưỡi con ngựa cao lớn, tươi cười đầy mặt đưa đưa tay. Kiệu hoa được nâng lên, một mạch đi về phía nha môn Huyện lệnh.

Lúc nữ tử xuất giá, thân thích bên nhà gái không thể đuổi theo ra ngoài. Tới khi tiếng chiêng trống bên ngoài từ từ im bặt. Lúc này người Thẩm gia mới ra ngoài nhìn thoáng qua, chỉ có thể thấy cái đuôi của đoàn người đón dâu thật dài. Lúc này người của Thẩm gia mới quay lại vào nhà. Hôm nay chỉ cần thiết yến đãi khách khứa thêm một ngày nữa là xong rồi.

Tới giờ Tỵ rồi Trì Ninh Bái mới đến, chỉ nói mấy ngày trước có chút việc bận, giờ mới gấp gáp trở về. Về việc Trì đà chủ có thể đến, mặc dù hơi lỡ thời gian nhưng nhị phòng Thẩm gia vẫn rất vui mừng, kéo huynh ấy đến ngồi cùng với đám nam nhân của Thẩm gia.

Nữ quyến Thẩm gia ngồi một bàn. Đương nhiên Mẫu Đơn cũng chú ý tới Trì Ninh Bái, mỉm cười với huynh ấy. Trì Ninh Bái cũng mỉm cười đáp lại nàng.

Tới khi tàn tiệc liền mời khách về đại sảnh uống trà, Trì Ninh Bái đứng ở trong viện nhìn Mẫu Đơn đang bận rộn không dứt. Trong lòng từ từ có chút cay đắng, không bao lâu, dường như cảm thấy có người đứng bên cạnh mình, huynh ấy quay đầu nhìn thoáng qua, thì ra là lục cô nương Thẩm gia, Thẩm Nhạn Dung, không khỏi quay đầu lại.

Thẩm Nhạn Dung theo ánh mắt của huynh ấy nhìn qua, nhịn không được nói: “Tứ tỷ của ta đã có người trong lòng rồi. Huynh có nhìn tỷ ấy nữa cũng vô dụng thôi.”

“Ta biết.” Giọng nói của Trì Ninh Bái có chút lạnh lùng: “Ta mặc kệ những điều này, chỉ cần bảo vệ tốt muội ấy là được rồi, chỉ cần muội ấy cảm thấy vui là được. Nếu như người đó làm muội ấy tổn thương, ta cũng bằng lòng đợi muội ấy.” Dứt lời huynh ấy liền sải bước rời đi.

Thẩm Nhạn Dung đứng tại chỗ nhìn bóng dáng vạm vỡ của nam nhân đã đi xa, đôi má ửng hồng, nhịn không được lẩm bẩm nói: “Thật là ngu ngốc mà, hà tất phải vậy chứ.”

Đợi ba ngày sau Phương Hoa về nhà lại mặt xong là người của Thẩm gia có thể quay về Bình Lăng được rồi. Mấy ngày nay vẫn ở lại nhà cũ, ba ngày nay đêm nào điện hạ cũng nghỉ ngơi trong phòng của Mẫu Đơn. Mấy ngày nay Mẫu Đơn luôn sống trong phập phồng lo sợ, rất sợ bị người của Thẩm gia phát hiện.

Ngày mai là ngày Phương Hoa về lại mặt, lúc Mẫu Đơn tắm rửa phát hiện mình tới kỳ rồi. Sau khi tắm rửa sạch sẽ quay về giường, quả nhiên nhìn thấy điện hạ lại nằm trên giường rồi, giờ phút này trong lòng Mẫu Đơn thật sự vô cùng tủi thân. Hai ngày nay nàng vừa lo lắng người của Thẩm gia phát hiện ra, vừa lo lắng cho kỳ kinh nguyệt của mình, rất sợ xảy ra chuyện gì. Nhưng nam nhân lại không thông cảm cho nàng một chút nào, thất thân cho hắn thì cũng thôi đi, nhưng tại sao người này động một tý là muốn gần gũi vào nàng mà trước giờ không lo lắng gì chứ, nếu như nàng thật sự mang thai, vậy sau này nên làm như thế nào đây? Không chỉ mặt mũi của Thẩm gia đều mất hết, sau này dù cho đã gả cho hắn cũng sẽ bị người đời chế giễu. Nghĩ tới đây, Mẫu Đơn thật sự đau lòng không thôi, nhịn không được đỏ mắt, nhìn nam nhân kéo nàng vào lòng


/143

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status