(8)
Đây là một bộ điện ảnh lấy nam chính làm trung tâm, xoay quanh những mưu đồ chiếm đoạt quyền lực và nội chiến trong bối cảnh cổ đại.
Nữ chính là một gián điệp được phe đối nghịch là phe Thừa tướng cài vào bên người nam chính. Nàng từ nhỏ đã được đưa đến để mật báo hành tung của nam chính.
Nam chính, Đại tướng quân uy doanh lẫy lừng, trong tay cầm trọng binh, có tài cầm quân thiên phú, bởi vì lời căn dặn của phụ thân, không màng đương kim hoàng đế ngu ngốc vô đạo, nguyện một lòng trung thành với hoàng quyền, cho dù trong lòng vô cùng bất mãn, nhưng mỗi lần đều bị phụ thân chỉ trích, chỉ có thể một lòng với hôn quân bù nhìn ngu ngốc kia.
Thừa tướng, phản diện cùng nam chính đối đầu. Thừa tướng để nữ chính vào phủ Tướng quân vốn là để giám thị phụ thân nam chính, lại phát hiện nam chính càng có thể uy hiếp đến quyền lực của hắn, mới lợi dụng nữ chính đối phó nam chính. Thừa tướng là ân nhân cứu mạng của nữ chính cho nên nàng ta vẫn luôn nghe lời Thừa tướng, giúp ông ta làm việc, sau đó suýt hại chết nam chính, trong lòng nàng vô cùng bứt rứt, cuối cùng không chịu đựng được tình cảnh này nữa, tự sát, kết thúc hết thảy. Tự sát không thành, bị nam chính cứu được, thẳng đến màn cuối cùng nàng ta vẫn là vì cứu nam chính mà chết.
Bộ phim chính kịch lấy nam chính làm chủ, tuyến cảm tình của các nhân vật phụ trợ cũng chỉ có như vậy, Vu Yên cảm thấy khó nhất ngược lại là giai đoạn trước khi nữ chính tự sát, cô không thể biểu hiện đối với nam chính quá tuyệt tình, cũng không thể biểu hiện quá thích hắn, tương đối khó nắm chắc.
Vu Yên cầm kịch bản ngồi một góc trong phim trường nghiên cứu, cũng chuẩn bị bấm máy quay cảnh đầu.
Lúc này ánh sáng giống bị cái gì che mất, trước mắt xuất hiện một bóng người.
"Có chỗ nào không hiểu sao?" Đường Càn ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.
Vu Yên ngẩng đầu, đứng lên, buông kịch bản trong tay, hơi hơi mỉm cười, "Còn tốt."
Cô mặc một bộ váy hồng nhạt thắt eo cao, trang dung tương đối thanh đạm, thoạt nhìn giống như một cô bé mười bảy mười tám tuổi, Đường Càn bình tĩnh nhìn vào mắt cô, giọng nói giống như có chút thay đổi, "Ngày đó......"
"Tôi đã suy nghĩ cẩn thận, hôm ấy rất xin lỗi Đường lão sư, là tôi cư xử lỗ mãng." Vu Yên mỉm cười chân thành, sau đó cầm kịch bản xoay người đi.
Nhìn cô rời đi, Đường Càn ánh mắt chợt lóe, trong lòng nhất thời có chút phiền loạn, một hậu bối mà thôi, hắn vì sao còn phải chạy tới giải thích.
Chẳng lẽ giống như lời Tôn Huy, hắn thật sự coi trọng tiểu cô nương nhà người ta?
Truyện được đăng đầu tiên trên wattpad: icedcoffee0011. Vào wattpad ủng hộ editor
Đây là một bộ điện ảnh lấy nam chính làm trung tâm, xoay quanh những mưu đồ chiếm đoạt quyền lực và nội chiến trong bối cảnh cổ đại.
Nữ chính là một gián điệp được phe đối nghịch là phe Thừa tướng cài vào bên người nam chính. Nàng từ nhỏ đã được đưa đến để mật báo hành tung của nam chính.
Nam chính, Đại tướng quân uy doanh lẫy lừng, trong tay cầm trọng binh, có tài cầm quân thiên phú, bởi vì lời căn dặn của phụ thân, không màng đương kim hoàng đế ngu ngốc vô đạo, nguyện một lòng trung thành với hoàng quyền, cho dù trong lòng vô cùng bất mãn, nhưng mỗi lần đều bị phụ thân chỉ trích, chỉ có thể một lòng với hôn quân bù nhìn ngu ngốc kia.
Thừa tướng, phản diện cùng nam chính đối đầu. Thừa tướng để nữ chính vào phủ Tướng quân vốn là để giám thị phụ thân nam chính, lại phát hiện nam chính càng có thể uy hiếp đến quyền lực của hắn, mới lợi dụng nữ chính đối phó nam chính. Thừa tướng là ân nhân cứu mạng của nữ chính cho nên nàng ta vẫn luôn nghe lời Thừa tướng, giúp ông ta làm việc, sau đó suýt hại chết nam chính, trong lòng nàng vô cùng bứt rứt, cuối cùng không chịu đựng được tình cảnh này nữa, tự sát, kết thúc hết thảy. Tự sát không thành, bị nam chính cứu được, thẳng đến màn cuối cùng nàng ta vẫn là vì cứu nam chính mà chết.
Bộ phim chính kịch lấy nam chính làm chủ, tuyến cảm tình của các nhân vật phụ trợ cũng chỉ có như vậy, Vu Yên cảm thấy khó nhất ngược lại là giai đoạn trước khi nữ chính tự sát, cô không thể biểu hiện đối với nam chính quá tuyệt tình, cũng không thể biểu hiện quá thích hắn, tương đối khó nắm chắc.
Vu Yên cầm kịch bản ngồi một góc trong phim trường nghiên cứu, cũng chuẩn bị bấm máy quay cảnh đầu.
Lúc này ánh sáng giống bị cái gì che mất, trước mắt xuất hiện một bóng người.
"Có chỗ nào không hiểu sao?" Đường Càn ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.
Vu Yên ngẩng đầu, đứng lên, buông kịch bản trong tay, hơi hơi mỉm cười, "Còn tốt."
Cô mặc một bộ váy hồng nhạt thắt eo cao, trang dung tương đối thanh đạm, thoạt nhìn giống như một cô bé mười bảy mười tám tuổi, Đường Càn bình tĩnh nhìn vào mắt cô, giọng nói giống như có chút thay đổi, "Ngày đó......"
"Tôi đã suy nghĩ cẩn thận, hôm ấy rất xin lỗi Đường lão sư, là tôi cư xử lỗ mãng." Vu Yên mỉm cười chân thành, sau đó cầm kịch bản xoay người đi.
Nhìn cô rời đi, Đường Càn ánh mắt chợt lóe, trong lòng nhất thời có chút phiền loạn, một hậu bối mà thôi, hắn vì sao còn phải chạy tới giải thích.
Chẳng lẽ giống như lời Tôn Huy, hắn thật sự coi trọng tiểu cô nương nhà người ta?
Truyện được đăng đầu tiên trên wattpad: icedcoffee0011. Vào wattpad ủng hộ editor
/58
|