Nghe thấy giọng nói kia, Đồng Nhan cảm thấy bàn tay Tiếu Thâm hình như nắm chặt lại, ngẩng đầu nhìn thấy hắn đang nhìn cô mỉm cười, nụ cười dịu dàng giống như không có một chút cảm xúc nào nhưng Đồng Nhan rõ ràng có thể thấy đôi mắt hắn lóe lên sát khí.
Tiếu Tiếu cười đi tới: “Chị dâu cũng ở đây sao.” Nói xong giống như hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, đôi mắt chăm chú nhìn Tiếu Thâm lại nhìn nhân viên bảo vệ đang nằm trên mặt đất, làn bộ không hiểu:
“Chuyện gì vậy?”
Nhân viên bảo vệ kia vừa mới bị Tiếu Thâm quát bị dọa đến hồn bay phách lạc, lập tức không dám nói gì, chỉ run lẩy bẩy nằm trên mặt đất.
Tiếu Tiếu nhìn rồi càng cười dịu dàng hơn, xoay người nhìn Tiếu Thâm cùng Đồng Nhan, làm bộ mặt đáng yêu: “Anh trai, chị dâu tới sao lại không đưa vào, đứng bên ngoài làm gì, bây giờ thời tiết chuyển lạnh, mau vào đi thôi, nếu không sẽ bị cảm.”
Cô ta tỏ vẻ ân cần, Đồng Nhan nghe thấy cũng nhíu mày, quay đầu nhìn thấy trên người Tiếu Thâm chỉ có một chiếc áo sơ mi, vì ra ngoài quá vội nên không kịp mặc áo khoác.
Lúc này cười, ôm cánh tay Tiếu Thâm mở miệng: “Đúng vậy, Tiếu Thâm, ngoài này lạnh lắm, chúng ta mau vào đi thôi?”
Bộ mặt Tiếu Thâm không có chuyển biến gì, chỉ có một đôi mắt đen kịt, cảm giác giống như giông bão sắp tới.
Hai người thân mật đi vào thang máy, khi cửa thang máy chuẩn bị khép lại, Đồng Nhan mới nhìn về phía Tiếu Tiếu, chỉ thấy cô ta nở nụ cười như không cười, trong lòng nhất thời căng thẳng, bàn tay đang nắm tay Tiếu Thâm không tự giác nắm chặt lại.
Khi thang máy đóng lại, Tiếu Thâm mới thả lỏng cơ thể, nắm chặt tay Đồng Nhan khẽ mỉm cười: “Sao đột nhiên lại đến thăm anh?”
Đồng Nhan cũng cười nhưng không trả lời vấn đề này: “Nhà vệ sinh nữ có người nằm vùng hay không?” Điên cuồng hỏi một câu như vậy.
Tiếu Thâm lộ rõ vẻ sững sờ, hình như chưa kịp phản ứng được với câu hỏi của cô, một giây tiếp theo liền cười, cũng biết cô thông minh nhưng mà.......
“Không có.”
Đồng Nhan lộ vẻ tiếc nuối: “Thật là tiếc, không phải nơi cần người nằm vùng nhất không phải là nhà vệ sinh sao? Bao nhiêu bí mật đều đến từ nhà vệ sinh, Tiếu Tiếu thật đúng là.......” Nói được một nửa liền làm bộ mặt tiếc nuối lắc đầu thở dài, hình như chuyện không có người nằm vùng trong nhà vệ sinh khiến cô rất thất vọng.
Tiếu Thâm cười khổ, đưa tay xoa đầu cô: “Em cho rằng đây là tình báo trong chiến tranh sao?”
Đồng Nhan bĩu môi, không có ý kiến, bây giờ không phải hắn giống như đang chơi trò tình báo trong chiến tranh sao? Trên thương trường nếu không cẩn thận sẽ không có gì tốt.
Vào giữa phòng làm việc đầy sang trọng của Tiếu Thâm, Đồng Nhan liền tìm một góc thoải mái ngồi xuống, không nhìn thư ký đang giương mắt nhìn, trực tiếp cầm một cuốn tạp chí, hai chân bắt chéo bắt đầu đọc.
Tiếu Thâm cũng không quản, đi thẳng tới bàn làm việc bắt đầu làm việc, thư ký cảm thấy hai người này hơi kỳ quái, có việc nhưng vẫn quan tâm đến nhau.
Tiếu Thâm không ngẩng đầu: “Được rồi, cậu đi ra ngoài trước đi.”
Một tiếng sau, Tiếu Thâm cảm thấy rất tốt, thật vất vả vợ hắn mới tới tìm hắn một lần.
Ngồi trên ghế nhìn Đồng Nhan cười: “Tối nay muốn ăn gì?”
Đồng Nhan im lặng liếc mắt khinh thường, rốt cuộc cũng biết hỏi cô muốn ăn gì?
Bụng cũng đã kêu nửa tiếng rồi!
Trong lòng không hài lòng nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười: “Không sao, em cũng chưa đói, anh cứ làm việc của anh đi, sau đó chúng ta sẽ đi ăn!”
Tiếu Thâm mắt cười như không cười nhìn Đồng Nhan: “Tức giận sao? Em biết gần đây trong công ty có nhiều người không an phận, nhất định sẽ xảy ra rất nhiều chuyện.”
Đồng Nhan mím môi nhưng không thể phản bác, cô dĩ nhiên biết gần đây công ty có nhiều người không an phận, lúc nãy vừa nhìn biểu hiện của nhân viên bảo vệ cô liền biết.
Tiếu Tiếu thật sự không biết thế nào là khiêm tốn, quá xuất sắc cũng không phải là chuyện tốt.
Đồng Nhan đứng lên vung tay trước mặt Tiếu Thâm: “Yên tâm, người quá sắc bén từ trước đến giờ đều không đáng yêu, không sao không sao.”
Tiếu Thâm im lặng cười cười, đứng lên đi tới, quay người lại giống như đã chịu nhiều uất ức, đôi mắt long lanh đào hoa nhìn Đồng Nhan: “Vợ à, em đối với anh thật tốt, anh đói rồi, chúng ta đi ăn cơm đi?”
Hoàn toàn mất hết tác phong trên thương trường, cũng có lúc có dáng vẻ làm nũng giống Đồng Đồng.
Đồng Nhan gật đầu, ngay sau đó lại nghĩ tới điều gì, ánh mắt nặng nề: “Tiếu Tiếu lớn lối như vậy luôn có người dựa vào, anh quản lý công ty này đã sáu năm rồi không phải sao? Sao bên trong còn có người không an phận như vậy chứ?”
Tiếu Thâm một tay ôm Đồng Nhan, một tay giúp cô mặc áo khoác, chỉ thuận miệng trả lời vợ: “ Chắc chắn sẽ có một số ít người không an phận, không sao.”
Đối với Tiếu Thâm, từ trước đến giờ không lo lắng cho Đồng Nhan lắm, một chút thủ đoạn kia không có thể tùy ý động đến cô.
Cho tới nay cũng là bởi vì Tiếu Thâm tự tin, công ty sẽ không xảy ra chuyện gì nhưng cũng bởi vì tự tin mà ngày hôm sau lúc quay trở về tòa soạn cô liền nghe được một tin không tốt.
Tập đoàn Tiếu Thị đổi chủ.
Mới vừa nghe tin tức Đồng Nhan vẫn không thể hiểu nhìn người kia, cho đến khi Lưu Thuần vội vàng chạy tới hỏi thăm cô mới biết thì ra Tiếu Thâm cũng không phải là thần.
Lúc này không quan tâm tới bất cứ gì, buông hết công việc trong tay, lập tức lái xe chạy thẳng tới công ty Tiếu Thâm, lần này ngược lại nhân viên bảo vệ không tiếp tục ngăn cản Đồng Nhan, nhưng khuôn mặt phách lối khinh thường vẫn tồn tại, hơn nữa so với hôm qua còn nghiêm trọng hơn.
Gọi điện thoại nhưng không được cho đến khi cửa thang máy mở ra trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.
Đồng Nhan lập tức im lặng, căn phòng làm việc trước mặt bị vây kín.
Tiếu Tiếu cười đi tới: “Chị dâu cũng ở đây sao.” Nói xong giống như hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, đôi mắt chăm chú nhìn Tiếu Thâm lại nhìn nhân viên bảo vệ đang nằm trên mặt đất, làn bộ không hiểu:
“Chuyện gì vậy?”
Nhân viên bảo vệ kia vừa mới bị Tiếu Thâm quát bị dọa đến hồn bay phách lạc, lập tức không dám nói gì, chỉ run lẩy bẩy nằm trên mặt đất.
Tiếu Tiếu nhìn rồi càng cười dịu dàng hơn, xoay người nhìn Tiếu Thâm cùng Đồng Nhan, làm bộ mặt đáng yêu: “Anh trai, chị dâu tới sao lại không đưa vào, đứng bên ngoài làm gì, bây giờ thời tiết chuyển lạnh, mau vào đi thôi, nếu không sẽ bị cảm.”
Cô ta tỏ vẻ ân cần, Đồng Nhan nghe thấy cũng nhíu mày, quay đầu nhìn thấy trên người Tiếu Thâm chỉ có một chiếc áo sơ mi, vì ra ngoài quá vội nên không kịp mặc áo khoác.
Lúc này cười, ôm cánh tay Tiếu Thâm mở miệng: “Đúng vậy, Tiếu Thâm, ngoài này lạnh lắm, chúng ta mau vào đi thôi?”
Bộ mặt Tiếu Thâm không có chuyển biến gì, chỉ có một đôi mắt đen kịt, cảm giác giống như giông bão sắp tới.
Hai người thân mật đi vào thang máy, khi cửa thang máy chuẩn bị khép lại, Đồng Nhan mới nhìn về phía Tiếu Tiếu, chỉ thấy cô ta nở nụ cười như không cười, trong lòng nhất thời căng thẳng, bàn tay đang nắm tay Tiếu Thâm không tự giác nắm chặt lại.
Khi thang máy đóng lại, Tiếu Thâm mới thả lỏng cơ thể, nắm chặt tay Đồng Nhan khẽ mỉm cười: “Sao đột nhiên lại đến thăm anh?”
Đồng Nhan cũng cười nhưng không trả lời vấn đề này: “Nhà vệ sinh nữ có người nằm vùng hay không?” Điên cuồng hỏi một câu như vậy.
Tiếu Thâm lộ rõ vẻ sững sờ, hình như chưa kịp phản ứng được với câu hỏi của cô, một giây tiếp theo liền cười, cũng biết cô thông minh nhưng mà.......
“Không có.”
Đồng Nhan lộ vẻ tiếc nuối: “Thật là tiếc, không phải nơi cần người nằm vùng nhất không phải là nhà vệ sinh sao? Bao nhiêu bí mật đều đến từ nhà vệ sinh, Tiếu Tiếu thật đúng là.......” Nói được một nửa liền làm bộ mặt tiếc nuối lắc đầu thở dài, hình như chuyện không có người nằm vùng trong nhà vệ sinh khiến cô rất thất vọng.
Tiếu Thâm cười khổ, đưa tay xoa đầu cô: “Em cho rằng đây là tình báo trong chiến tranh sao?”
Đồng Nhan bĩu môi, không có ý kiến, bây giờ không phải hắn giống như đang chơi trò tình báo trong chiến tranh sao? Trên thương trường nếu không cẩn thận sẽ không có gì tốt.
Vào giữa phòng làm việc đầy sang trọng của Tiếu Thâm, Đồng Nhan liền tìm một góc thoải mái ngồi xuống, không nhìn thư ký đang giương mắt nhìn, trực tiếp cầm một cuốn tạp chí, hai chân bắt chéo bắt đầu đọc.
Tiếu Thâm cũng không quản, đi thẳng tới bàn làm việc bắt đầu làm việc, thư ký cảm thấy hai người này hơi kỳ quái, có việc nhưng vẫn quan tâm đến nhau.
Tiếu Thâm không ngẩng đầu: “Được rồi, cậu đi ra ngoài trước đi.”
Một tiếng sau, Tiếu Thâm cảm thấy rất tốt, thật vất vả vợ hắn mới tới tìm hắn một lần.
Ngồi trên ghế nhìn Đồng Nhan cười: “Tối nay muốn ăn gì?”
Đồng Nhan im lặng liếc mắt khinh thường, rốt cuộc cũng biết hỏi cô muốn ăn gì?
Bụng cũng đã kêu nửa tiếng rồi!
Trong lòng không hài lòng nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười: “Không sao, em cũng chưa đói, anh cứ làm việc của anh đi, sau đó chúng ta sẽ đi ăn!”
Tiếu Thâm mắt cười như không cười nhìn Đồng Nhan: “Tức giận sao? Em biết gần đây trong công ty có nhiều người không an phận, nhất định sẽ xảy ra rất nhiều chuyện.”
Đồng Nhan mím môi nhưng không thể phản bác, cô dĩ nhiên biết gần đây công ty có nhiều người không an phận, lúc nãy vừa nhìn biểu hiện của nhân viên bảo vệ cô liền biết.
Tiếu Tiếu thật sự không biết thế nào là khiêm tốn, quá xuất sắc cũng không phải là chuyện tốt.
Đồng Nhan đứng lên vung tay trước mặt Tiếu Thâm: “Yên tâm, người quá sắc bén từ trước đến giờ đều không đáng yêu, không sao không sao.”
Tiếu Thâm im lặng cười cười, đứng lên đi tới, quay người lại giống như đã chịu nhiều uất ức, đôi mắt long lanh đào hoa nhìn Đồng Nhan: “Vợ à, em đối với anh thật tốt, anh đói rồi, chúng ta đi ăn cơm đi?”
Hoàn toàn mất hết tác phong trên thương trường, cũng có lúc có dáng vẻ làm nũng giống Đồng Đồng.
Đồng Nhan gật đầu, ngay sau đó lại nghĩ tới điều gì, ánh mắt nặng nề: “Tiếu Tiếu lớn lối như vậy luôn có người dựa vào, anh quản lý công ty này đã sáu năm rồi không phải sao? Sao bên trong còn có người không an phận như vậy chứ?”
Tiếu Thâm một tay ôm Đồng Nhan, một tay giúp cô mặc áo khoác, chỉ thuận miệng trả lời vợ: “ Chắc chắn sẽ có một số ít người không an phận, không sao.”
Đối với Tiếu Thâm, từ trước đến giờ không lo lắng cho Đồng Nhan lắm, một chút thủ đoạn kia không có thể tùy ý động đến cô.
Cho tới nay cũng là bởi vì Tiếu Thâm tự tin, công ty sẽ không xảy ra chuyện gì nhưng cũng bởi vì tự tin mà ngày hôm sau lúc quay trở về tòa soạn cô liền nghe được một tin không tốt.
Tập đoàn Tiếu Thị đổi chủ.
Mới vừa nghe tin tức Đồng Nhan vẫn không thể hiểu nhìn người kia, cho đến khi Lưu Thuần vội vàng chạy tới hỏi thăm cô mới biết thì ra Tiếu Thâm cũng không phải là thần.
Lúc này không quan tâm tới bất cứ gì, buông hết công việc trong tay, lập tức lái xe chạy thẳng tới công ty Tiếu Thâm, lần này ngược lại nhân viên bảo vệ không tiếp tục ngăn cản Đồng Nhan, nhưng khuôn mặt phách lối khinh thường vẫn tồn tại, hơn nữa so với hôm qua còn nghiêm trọng hơn.
Gọi điện thoại nhưng không được cho đến khi cửa thang máy mở ra trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc.
Đồng Nhan lập tức im lặng, căn phòng làm việc trước mặt bị vây kín.
/105
|