Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 29: Mật Nhu ‘dài dòng’

/150


“Nghe nói cậu sẽ cùng Húc Nhật đi dự tiệc, là thật sao?” Lúc Mật Nhu nghe Thanh Phong nói còn chưa tin, cho nên vừa nhìn thấy Kính Huyễn liền hỏi khẳng định.

“Đúng vậy, làm sao mọi người vừa nghe mình nói đi dự tiệc,lại kinh ngạc như vậy, có cần thiết không?” Kính Huyễn thật sự không hiểu nổi họ làm gì phản ứng lớn như vậy, không phải là tham gia bữa tiệc thôi sao.

“Hừ, còn nói, trước kia bao nhiêu bữa tiệc mình muốn gọi cậu tham gia cậu đều không tham gia, bây giờ Húc Nhật người ta muốn mời cậu liền tham gia, thật sự là không có suy nghĩ.” Mật Nhu làm bộ mất hứng hừ hừ, xoay đầu hướng về phía tủ kính, không nhìn vào Kính Huyễn.

“Cậu đừng tức giận, lần này là Húc Nhật liên tục thỉnh cầu mình mới bất đắc dĩ đáp ứng, mình vốn không thích tham gia tiệc hội gì cả, cậu cũng không phải không biết, được rồi, cười một cái xem nào.” Kính Huyễn lấy lòng Mật Nhu, còn lấy nước trái cây trên bàn cho Mật Nhu để bồi ‘tội’.

“Được rồi được rồi, thật là thua cậu, chỉ là lần sau cậu phải đáp ứng tham gia tiệc sinh nhật của mình, nếu không ““`” Mật Nhu cố ý nói một nửa liền ngừng lại, sau đó giả uy hiếp giơ nắm tay lên ở giữa không trung vung vẩy.

“Biết rồi, nhất định tham gia, sinh nhật của cậu mình có thể không tham gia sao?” Kính Huyễn vươn tay đem nắm tay chướng mắt ở giữa không trung hạ xuống, cười cười lời của Mật Nhu.

“Thế này mới giống, tạm thời bỏ qua cho cậu một lần, sẽ không có lần sau.” Thật ra thì Mật Nhu căn bản không có tức giận, cho nên nghe được câu trả lời của Kính Huyễn lập tức nở nụ cười, tâm tình tốt uống nước trái cây Kính Huyễn vừa mới đưa cho của mình.

“Thanh Phong đến, bên này bên này.” Chỗ Kính Huyễn ngồi vừa vặn nhìn được về phía cửa, cho nên Thanh Phong vừa vào cửa Kính Huyễn liền thấy, tay phải giơ thật cao gọi Thanh Phong.

“Làm sao cậu đến trễ như vậy? Không phải là trước đó chạy đi hẹn ở đâu rồi mới tới chứ?” Mật Nhu tâm trạng tốt trêu chọc Thanh Phong.

“Không phải, cậu không biết thời gian này kẹt xe cỡ nào, mình còn ra ngoài rất sớm, thật là chịu không nổi con người bây giờ, không có chuyện gì thì thôi mua nhiều xe như vậy làm gì, đường đều bị kẹt hết.” Thanh Phong bị kẹt xe, đầu óc cũng không rõ ràng, tức giận đến mức mắng những người mua xe.

“Này này, tiểu thư, ngay cả chính cậu, bao gồm tất cả chúng ta đều bị mắng đấy, bằng không về sau cậu cũng không cần lái xe, đổi thành đi bộ cũng tốt, thiếu một chiếc xe của cậu sẽ có thêm nhiều không gian cho chúng ta lái xe hơn.” Mật Nhu tức giận phản bác Thanh Phong không suy nghĩ đã nói ra lời.

“Khó mà làm được, nếu bảo đi bộ thì chân của mình sẽ gãy mất? Mình vẫn rất yêu quý đôi chân nhỏ của mình.” Thanh Phong rất không có cốt khí nói.

“Biết là được rồi, còn nói nữa.” Mật Nhu rất chảnh chọe nhìn Thanh Phong, lập tức bắt đầu tẩy não cho Thanh Phong, “Cậu ““`” còn chưa bắt đầu nói, liền bị Kính Huyễn kịp thời cắt đứt.

“Được rồi, đừng nhiều lời nữa, nếu còn nói tiếp không biết phải nói đến khi nào mới kết thúc, chúng ta gọi cái gì cũng được, mình đã bảo bọn họ gói lại, lát nữa về nhà mình ăn là được, ở chỗ này ăn cũng không tiện.” Kính Huyễn trước kia có lĩnh giáo qua sự tràng giang đại hải của Mật Nhu, nói cô đến một ngày một đêm cũng còn chưa xong, đến lúc đó lỗ tai mọi người cũng bị hỏng, Kính Huyễn là một người có trái tim vô cùng thiện lương, cho nên vì lỗ tai mọi người, vẫn là kịp thời cắt đứt lời nói.


/150

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status