Lần này, cuối cùng Nguyễn Linh cũng có cơ hội nhìn kỹ con trai trên danh nghĩa của mình.
Chiều cao khoảng một mét tám, thân hình gầy gò, ngũ quan tinh tế, làn da rất trắng.
Vai hơi nhỏ, nhưng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp thanh tú của cậu, ngược lại còn tăng thêm vài phần khí chất thiếu niên.
Không hổ là nam chính truyện vườn trường, Nguyễn Linh nghĩ, đúng là đẹp trai.
Nam chính truyện vườn trường nhìn cô một cái, lạnh lùng gật đầu, hoàn toàn không có ý định mở miệng.
Thấy Diệp Hủ đã chuyển tầm nhìn và chuẩn bị lên lầu, cuối cùng Nguyễn Linh cũng nhớ ra nhiệm vụ của mình.
"Đợi đã Không được đi " Nguyễn Linh lớn tiếng nói.
ĐỀ CỬ TRUYỆN ĐỂ MÌNH CÓ ĐỘNG LỰC DỊCH TRUYỆN NHÉ
4
4 Nuôi trai trẻ bên ngoài
Diệp Hủ dừng bước, nhìn về phía Nguyễn Linh.
Ánh mắt của thiếu niên khiến Nguyễn Linh liên tưởng đến một chú mèo con mà cô đã từng nuôi trong nhà.
Đó là một chú mèo hoang được cô cứu về, khi mới về nhà cũng có ánh mắt cảnh giác giống hệt vậy.
Sự đề phòng của người trưởng thành thường sẽ được ngụy trang bằng một lớp vỏ bọc, không giống như Diệp Hủ, rõ ràng và không chút giấu giếm.
Quả nhiên, dù có sớm trưởng thành và sống nội tâm đến đâu, cuối cùng vẫn là một đứa trẻ mười mấy tuổi.
Nguyễn Linh vỗ vỗ chiếc ghế sofa bên cạnh, khóe môi khẽ nhếch, giọng điệu nhẹ nhàng "Mẹ có một số việc muốn hỏi con."
Diệp Hủ nhìn thấy hành động của Nguyễn Linh, nhưng đứng nguyên tại chỗ không động đậy, động tác và biểu cảm đều thể hiện sự kháng cự.
Nguyễn Linh không hề thay đổi sắc mặt, bổ sung thêm "Sẽ không lâu đâu, chỉ cần tốn mười phút của con."
Diệp Hủ lại do dự một lúc, cuối cùng mới lên tiếng "Chuyện gì?"
/1360
|