Mị Sát

Chương 73 - Chương 54

/77


Edit: Chickenliverpate

Anh Túc khẽ há miệng thở dốc, nói không ra lời. Quản gia im hơi lặng tiếng lui ra ngoài, sau đó đóng cửa lại.

Cô bị anh ép chặt vào trong ngực, hai chân kiễng lên quá nửa. Cô đưa tay muốn đẩy anh ra, nhưng bị Sở Hành nắm lấy, kéo ngược trở lại.

Kỹ xảo của anh vẫn luôn mang theo xảo trá, gặm vành tai cô, rồi khẽ cắn, xương cốt Anh Túc liền mềm như nước. Trong hơi thở gấp gáp của cô xen lẫn những tiếng ngâm nga rên rĩ.

Trong âm thanh đó có sự kiềm chế, còn có một ít bài xích không tình nguyện. Thêm một chút không thể tự chủ, gần đến ranh giới của sự luân hãm.

Nếu Sở Hành dùng lưỡi vạch thêm hai đường nữa thôi, Anh Túc nhất định sẽ lập tức bị bức đến khóc nức nở .

Trong quá khứ, mỗi một lần xảy ra, kết quả cũng đều sẽ như vậy.

Từng tấc da thịt trên người cô, anh càng quen thuộc hơn, trong tay anh càng trở nên phục tùng hơn. Chỉ cần trêu chọc mấy cái, liền trở nên mềm mại như không xương. Những khu vực nào, những cách thức nào có thể khiến cô nhanh chóng thuận theo, thậm chí còn không nhịn được cầu xin buông tha, hoặc là khiến cho cô vừa đau đớn vừa ngứa ngáy, những đụng chạm mang tính trừng phạt, chỉ cần Sở Hành muốn, thì quyền khống chế sẽ không còn nằm trong tay Anh Túc.

Anh hơi ngừng động tác, cúi mắt nhìn xuống, nhìn đuôi mắt và sống mũi của cô, đến gò má tinh tế có cảm giác mềm mịn như tơ, xuống thêm chút nữa là đôi môi mang màu sắc đẹp đẽ.

Sở Hành nghiêng đầu, khẽ cắn xuống môi cô. Anh Túc thoáng tỉnh táo đôi chút, ngậm miệng lại giống như một con trai.

Cô muốn quay mặt đi, liền bị anh tăng thêm sức lực nắm chặt cằm. Đầu lưỡi của anh đặt giữa hai cánh môi cô, nhẹ nhàng dụ dỗ: Mở ra.

Anh Túc nhắm mắt, mi tâm khẽ nhíu lại, không chịu nghe lời anh. Sở Hành rũ mắt xuống, nâng gáy cô lên, hôn từng cái từng cái lên môi cô.

Anh thong thả từ tốn hôn cô, kiên nhẫn mà tỉ mỉ. Qua một lúc lâu, anh thì thầm bên khóe miệng cô: Anh Túc.

Lông mi Anh Túc run lên, Sở Hành lặp lại tên cô lần nữa một cách êm ái: Anh Túc.

Giọng nói này đưa cô trở lại vào một ngày tuyết rơi rất lâu trước kia. Cô ham ngủ, ngủ một giấc đến trưa, bỏ qua luôn cả bữa sáng và bữa trưa. Quản gia gọi cũng không trả lời, cho đến chạng vạng tối Sở Hành trở về. Chưa cởi áo khoác ngoài, liền ngồi xuống bên mép giường cô. Trên tay cầm một chén cháo cá nhỏ, Sở Hành đặt bên dưới chóp mũi cô.

Mùi thơm của cháo cá thôi thúc cô hé mở mắt ra. Giữa lúc mơ mơ màng màng, Anh Túc cảm thấy tiếng nói của Sở Hành gần trong gang tấc, hết sức dịu dàng, gọi tên cô hết lần này đến lần khác: Anh Túc.

Rốt cuộc Anh Túc cũng mở miệng. Đầu lưỡi Sở Hành thong thả đi vào thăm dò, rồi thong thả rút ra. Sau vài lần như vậy, Anh Túc muốn phản kháng, còn chưa khép lại, đầu lưỡi đã bị anh cuốn lấy, cuộn lại như một đóa hoa.

Sau một hồi ra vào lúc nông lúc sâu, trên mặt Anh Túc đã bắt đầu ửng hồng. Nhưng mi tâm vẫn hơi nhíu lại, có chút do dự. Sở Hành bế cô lên.

Mi mắt Anh Túc run run, anh đưa tay nhấc hai bên nách cô lên, rồi đặt cô lên trên kệ tủ.

Nhiều năm trước, anh đã từng làm ra những động tác giống như thế này.

Là một ngày cuối xuân ấm áp, sau khi bị anh chọc ghẹo đôi ba câu nhưng không thể cãi lại, liền tức giận ném bể ly trà thường ngày anh vẫn hay dùng, sau đó hất đầu, sải bước bỏ ra ngoài. Anh vẫn không nhanh không chậm đi theo sau, nhìn cô nổi giận đùng đùng một đường đi về phía vườn hoa, tiếp tục đi vòng qua con đường nhỏ yên tĩnh, thấy vẫn không cắt đuôi được anh, liền rẽ thêm hai cua quẹo nữa, kết quả cuối cùng lại đưa mình vào ngõ cụt, chỉ có thể trơ mắt lựa chọn đâm đầu vào bức tường trước mặt, hoặc là leo lên cái cây bên cạnh.

Anh vẫn ung dung khoanh tay yên lặng nhìn cô, nhìn gương mặt vì kiềm nén mà trở nên đỏ bừng của cô, nhưng cô vẫn không quay đầu lại, tiếp đó giậm chân một cái, thật sự leo lên cây hải đường một người ôm không xuể.

Động tác leo trèo của cô vụng về, thử vài lần cũng không chụp được, đều không thành công. Anh Túc gấp đến độ muốn bật khóc, bất ngờ cảm thấy thân thể nhẹ bỗng, bị anh xách nách, áp lên thân cây hải đường.

Anh Túc giương mắt, Sở Hành cũng rũ mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên cười cười nhìn cô.

Lúc hoàng hôn, cả thế giới cũng trở nên nhu hòa hơn. Động tác giữa bọn họ làm rơi những cánh hoa hải đường. Có một cánh hoa màu hồng phấn rơi lên chóp mũi cô, vừa vặn tôn lên hai đốm màu hồng trên má cô.

Khi cô mới tới Sở gia, gương mặt vẫn còn nét mũm mỉm của một đứa trẻ mười hai tuổi. Cho tới bây giờ hai mươi hai tuổi, là khoảng thời gian mười năm.

Lại cảm thấy thống hận, hồi ức trỗi dậy, đó cũng là mười năm êm ái nhất.

Cuộc đời của một con người, có được bao nhiêu cái mười năm.

Bỏ ra rất nhiều tâm huyết, nhưng lại không thể rút lui toàn thây.

Con người có phóng khoáng hơn nữa, cũng sẽ có chuyện không thể bỏ xuống được. Huống chi đã quen dây dưa với nhau, lệ thuộc vào nhau, cùng tính toán tấc đất tấc vàng. Khi cảm thấy nghiến răng nghiến lợi không thể kiên nhẫn được nữa, cũng không nỡ vứt bỏ tất cả.

Mặc kệ lựa chọn như thế nào, đều là đi về phía mũi dao, không thể trốn đi đâu được.

Sở Hành áp sát vào cô, dịu dàng hôn cắn cô.

Anh mang đến cho cô sự nhẹ nhàng và nhẫn nại trước giờ chưa từng có. Cho đến khi Anh Túc nhắm mắt lại lần nữa, yếu ớt nằm trong vòng tay anh, không tiếp tục phản kháng. Anh tách hai chân cô ra, để cô ôm lấy hông anh, rồi đi về phía phòng ngủ. Vừa đi vừa hôn, hai hàng lông mi Anh Túc run rẩy, giống như đôi cánh chim mỏng manh bị kinh sợ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Anh Túc liền rời khỏi Sở gia.

Cô không hề đề cập đi hướng nào, cũng không ai dám hỏi cô đi đâu. Từ trên lầu đi xuống, cô cột tóc đuôi ngựa, mặc nguyên một bộ đồ màu đen, không ăn sáng, trực tiếp ngồi vào trong xe. Không lâu sau, Sở Hành cũng từ trên lầu đi xuống, khi thấy đuôi xe cô dần dần biến mất trong tầm mắt. Tròng mắt tối đen như mực, thật lâu không nói tiếng nào.

Lại qua một lúc, Lộ Minh xuyên qua hành lang hoa tử vi khô héo đi đến. Gặp Sở Hành, liền nhỏ giọng báo cáo




/77

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status