Những rắc rối Mộ Kình Triệt xảy đến, Úc Noãn nào có hay. Cô chỉ rõ cảm nhận một điều, bản thân được sống trong sự nuông chiều chăm sóc tuyệt đối, ngay cả khi Mộ Kình Triệt không bên cạnh, vẫn luôn có những người vệ sĩ quản lý vô cùng cẩn thận từng chút một.
Mà không ngoại trừ sự rời đi Mộ Kình Triệt bên cạnh Úc Noãn, giai đoạn này kể cả Nhiếp Tần Duật cũng hoàn toàn buông lỏng Giai Mễ, chỉ còn lại các vệ sĩ chăm sóc.
Khác với Úc Noãn được bảo bọc, Giai Mễ lại biết rõ sự bận rộn của Nhiếp Tần Duật là đến từ đâu. Một tay giúp người bạn thân của hắn ta giải quyết rắc rối.
Lịch trình làm việc của Giai Mễ thời gian này không nhiều là bao, thế nhưng hầu hết vẫn luôn tập trung vào các tiến độ quay MV bài hát, qua đó tập dượt một số thực tập sinh. Mối quan hệ cùng sự kết hợp của Úc Noãn, trong vô thức dần trở nên ăn ý hơn vì hiểu về nhau.
Úc Noãn cũng được đi sâu vào chuyên môn, đào tạo và được dạy một cách bài bản về các giai điệu cũng như nốt nhạc, để khiến cô có thể hiểu sâu hơn.
Hôm nay, tại công ty giải trí Glory. Khi Úc Noãn dưới tay một chuyên môn đào tạo thanh nhạc, quá trình luyện tập cứ thế kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, nghỉ giữa giờ chỉ vỏn vẹn nửa tiếng. Sau đó lại bắt tay vào hiểu các nốt nhạc.
Phía bên cạnh, Giai Mễ cũng chăm chú nhìn Úc Noãn thực hành luyện tập để cùng với giảng viên chỉ ra lỗi sai, sau một quá trình học dài, Úc Noãn cuối cùng cũng không giấu được sự cảm thán mà lên tiếng nhìn Giai Mễ đang đứng bên cạnh.
“Chị Mễ, chị thật là giỏi, hợp âm giai điệu nhiều như thế, với mỗi một đạo cụ cũng đều thay đổi. Dù vậy chị vẫn nhớ hết toàn bộ!”
Úc Noãn hằng ngày chăm chỉ học đến mấy, mọi thứ cũng đều có giới hạn. Thế nhưng nghĩ đến việc Giai Mễ ghi nhớ toàn bộ các tổ hợp âm, lại phải áp dụng cho vô số các loại nhạc cụ từ hiện đại đến cổ điển, cách thức sử dụng cũng tương đối khó và đa dạng, tuy vậy vẫn nhớ. Nghĩ đến đó, cô đều không tiếc lời khen ngợi.
Còn cô, trước mặt chỉ việc học hợp âm đơn giản nhất để cảm nhận nhạc và giai điệu, lại có lúc sai lên sai xuống.
Giai Mễ nhìn Úc Noãn một lúc, hàng mi cong vút khẽ chớp nhẹ, trong ánh mắt xinh đẹp ánh lên một tia thống khổ khó diễn tả, để rồi chỉ nở nụ cười nhạt, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Úc Noãn.
“Ai mới học cũng đều gặp khó khăn và trải qua giai đoạn này, em đừng lo nghĩ quá nhiều”
Kỳ thực, nghĩ lại khoảng thời gian lúc trước, Giai Mễ đều không khỏi run hãi. Mọi sự tài năng, căn bản đều đi với một câu chuyện tàn khốc bên cạnh. Cô nàng cũng không phải là ngoại lệ.
Giai Mễ nhìn Úc Noãn, tầm mắt dừng thật lâu, cô phần nào đoán được Úc Noãn xuất thân vốn cũng bình thường, hơn thế lại còn thể thấu hiểu đồng cảm, rất lâu rồi Giai Mễ mới cảm nhận được những điều đó.
Nếu không phải e dè uy lực của Nhiếp Tần Duật, ngày nào cũng đều có người phỉ báng cô. Lần này, những kẻ phỉ báng đó căn bản chỉ có thể mà lén lút nói không mấy tốt đẹp.
Đối diện với những lời nói không mấy tốt đẹp đó, Giai Mễ vốn không thể phản bác, cô cũng thừa nhận rằng, lời hoàn toàn đúng. Nhưng cho đến tận cùng, cũng chẳng ai hiểu rõ bằng chính bản thân mình.
Giai Mễ nhìn thời gian, hiện đã quá mười hai giờ. Cô nàng nhìn về hướng giảng viên, dặn dò một vài lời.
“Noãn, trưa rồi chúng ta nghỉ ngơi thôi, một chút lại thực hành”
Úc Noãn đáp “vâng”, vội vàng đóng quyển sách, đi theo hướng Giai Mễ đến phòng ăn riêng.
So với Úc Noãn, Giai Mễ là ngôi sao lớn, hơn hết hiện tại có mối quan hệ với vị chủ tịch họ Nhiếp của tập đoàn. Vì vậy mỗi bữa ăn đều được chuẩn bị vô cùng chu đáo.
Phòng ăn rộng lớn, bố trí riêng. Khi Úc Noãn bước vào, đầu bếp phân phó đã chuẩn bị một loạt đồ ăn ra.
Trong đó, có một phần ăn vừa được bưng ra. Úc Noãn ngồi bên cạnh, mùi hương thoang thoảng qua tương đối ngậy, chẳng hiểu vì sao trong người thấy khó chịu, cô gái nhỏ vội vàng đứng dậy nói qua loa với Giai Mễ, cứ thế nén lại cảm giác khó chịu bước vào nhà vệ sinh.
“Em không ổn, xin chị thứ lỗi.”
Hành động đó khiến Giai Mễ cũng bị hoảng theo mà vội đi theo hướng Úc Noãn.
Úc Noãn vào nhà vệ sinh chưa được bao lâu, cứ thế nôn thốc nôn tháo ra, đồ ăn cô ăn ban sáng vốn cũng ít, nay nôn ra hầu như đều toàn nước, gương mặt có vẻ tái nhợt.
Vốn hiện trạng này cũng đã xảy ra mấy hôm nay, nhưng dường như hiện tại trông có tiến triển lớn hơn khi cô biểu hiện nôn trực tiếp.
Không lâu sau, Úc Noãn chỉnh trang rồi đi ra. Lần này mùi hương món ăn ban nãy một lần nữa sộc đến, cảm giác khó chịu, cô vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.
Chỉ có Giai Mễ lặng người nhìn vào phần cá ngừ sốt bơ béo ngậy, giống như thể biết được hiện tượng này là như nào. Cô nhìn đầu bếp, bảo dọn phần lớn các món ăn có dầu mỡ.
Một lúc sau Úc Noãn trở ra, trên bàn hầu hết vài ba món đã được dọn, bởi phòng máy lạnh mùi vẫn thoang thoảng, tâm trạng Úc Noãn đã đỡ vài phần.
Cô dự định theo lễ phép dùng bữa với Giai Mễ thật nhanh rồi rời đi tránh ngửi mùi, thế nhưng vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, Giai Mễ đã ngẩng nhìn, cô nàng nở nụ cười nhẹ trên gương mặt, đôi môi đỏ mọng cong cong quyến rũ nói.
“Noãn, tháng này của em đã đến ngày “đó” chưa? Hiện tượng nôn mửa có nhiều không?”
Úc Noãn cả người mệt lả sau đợt nôn mửa, vì vậy nhỏ giọng trả lời.
“Chưa, tháng này hình như trễ. Còn về hiện tượng kia, dạo gần đây đến giờ ăn thường hay diễn ra..”
Nói đến đây, chính Úc Noãn cũng nhận ra sự khác thường.
Giai Mễ càng lúc càng chắc chắn với sự suy đoán, cuối cùng bồi một câu.
“Nếu thế thì, chị nghĩ... em nên đi khám thai”
Mà không ngoại trừ sự rời đi Mộ Kình Triệt bên cạnh Úc Noãn, giai đoạn này kể cả Nhiếp Tần Duật cũng hoàn toàn buông lỏng Giai Mễ, chỉ còn lại các vệ sĩ chăm sóc.
Khác với Úc Noãn được bảo bọc, Giai Mễ lại biết rõ sự bận rộn của Nhiếp Tần Duật là đến từ đâu. Một tay giúp người bạn thân của hắn ta giải quyết rắc rối.
Lịch trình làm việc của Giai Mễ thời gian này không nhiều là bao, thế nhưng hầu hết vẫn luôn tập trung vào các tiến độ quay MV bài hát, qua đó tập dượt một số thực tập sinh. Mối quan hệ cùng sự kết hợp của Úc Noãn, trong vô thức dần trở nên ăn ý hơn vì hiểu về nhau.
Úc Noãn cũng được đi sâu vào chuyên môn, đào tạo và được dạy một cách bài bản về các giai điệu cũng như nốt nhạc, để khiến cô có thể hiểu sâu hơn.
Hôm nay, tại công ty giải trí Glory. Khi Úc Noãn dưới tay một chuyên môn đào tạo thanh nhạc, quá trình luyện tập cứ thế kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, nghỉ giữa giờ chỉ vỏn vẹn nửa tiếng. Sau đó lại bắt tay vào hiểu các nốt nhạc.
Phía bên cạnh, Giai Mễ cũng chăm chú nhìn Úc Noãn thực hành luyện tập để cùng với giảng viên chỉ ra lỗi sai, sau một quá trình học dài, Úc Noãn cuối cùng cũng không giấu được sự cảm thán mà lên tiếng nhìn Giai Mễ đang đứng bên cạnh.
“Chị Mễ, chị thật là giỏi, hợp âm giai điệu nhiều như thế, với mỗi một đạo cụ cũng đều thay đổi. Dù vậy chị vẫn nhớ hết toàn bộ!”
Úc Noãn hằng ngày chăm chỉ học đến mấy, mọi thứ cũng đều có giới hạn. Thế nhưng nghĩ đến việc Giai Mễ ghi nhớ toàn bộ các tổ hợp âm, lại phải áp dụng cho vô số các loại nhạc cụ từ hiện đại đến cổ điển, cách thức sử dụng cũng tương đối khó và đa dạng, tuy vậy vẫn nhớ. Nghĩ đến đó, cô đều không tiếc lời khen ngợi.
Còn cô, trước mặt chỉ việc học hợp âm đơn giản nhất để cảm nhận nhạc và giai điệu, lại có lúc sai lên sai xuống.
Giai Mễ nhìn Úc Noãn một lúc, hàng mi cong vút khẽ chớp nhẹ, trong ánh mắt xinh đẹp ánh lên một tia thống khổ khó diễn tả, để rồi chỉ nở nụ cười nhạt, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Úc Noãn.
“Ai mới học cũng đều gặp khó khăn và trải qua giai đoạn này, em đừng lo nghĩ quá nhiều”
Kỳ thực, nghĩ lại khoảng thời gian lúc trước, Giai Mễ đều không khỏi run hãi. Mọi sự tài năng, căn bản đều đi với một câu chuyện tàn khốc bên cạnh. Cô nàng cũng không phải là ngoại lệ.
Giai Mễ nhìn Úc Noãn, tầm mắt dừng thật lâu, cô phần nào đoán được Úc Noãn xuất thân vốn cũng bình thường, hơn thế lại còn thể thấu hiểu đồng cảm, rất lâu rồi Giai Mễ mới cảm nhận được những điều đó.
Nếu không phải e dè uy lực của Nhiếp Tần Duật, ngày nào cũng đều có người phỉ báng cô. Lần này, những kẻ phỉ báng đó căn bản chỉ có thể mà lén lút nói không mấy tốt đẹp.
Đối diện với những lời nói không mấy tốt đẹp đó, Giai Mễ vốn không thể phản bác, cô cũng thừa nhận rằng, lời hoàn toàn đúng. Nhưng cho đến tận cùng, cũng chẳng ai hiểu rõ bằng chính bản thân mình.
Giai Mễ nhìn thời gian, hiện đã quá mười hai giờ. Cô nàng nhìn về hướng giảng viên, dặn dò một vài lời.
“Noãn, trưa rồi chúng ta nghỉ ngơi thôi, một chút lại thực hành”
Úc Noãn đáp “vâng”, vội vàng đóng quyển sách, đi theo hướng Giai Mễ đến phòng ăn riêng.
So với Úc Noãn, Giai Mễ là ngôi sao lớn, hơn hết hiện tại có mối quan hệ với vị chủ tịch họ Nhiếp của tập đoàn. Vì vậy mỗi bữa ăn đều được chuẩn bị vô cùng chu đáo.
Phòng ăn rộng lớn, bố trí riêng. Khi Úc Noãn bước vào, đầu bếp phân phó đã chuẩn bị một loạt đồ ăn ra.
Trong đó, có một phần ăn vừa được bưng ra. Úc Noãn ngồi bên cạnh, mùi hương thoang thoảng qua tương đối ngậy, chẳng hiểu vì sao trong người thấy khó chịu, cô gái nhỏ vội vàng đứng dậy nói qua loa với Giai Mễ, cứ thế nén lại cảm giác khó chịu bước vào nhà vệ sinh.
“Em không ổn, xin chị thứ lỗi.”
Hành động đó khiến Giai Mễ cũng bị hoảng theo mà vội đi theo hướng Úc Noãn.
Úc Noãn vào nhà vệ sinh chưa được bao lâu, cứ thế nôn thốc nôn tháo ra, đồ ăn cô ăn ban sáng vốn cũng ít, nay nôn ra hầu như đều toàn nước, gương mặt có vẻ tái nhợt.
Vốn hiện trạng này cũng đã xảy ra mấy hôm nay, nhưng dường như hiện tại trông có tiến triển lớn hơn khi cô biểu hiện nôn trực tiếp.
Không lâu sau, Úc Noãn chỉnh trang rồi đi ra. Lần này mùi hương món ăn ban nãy một lần nữa sộc đến, cảm giác khó chịu, cô vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.
Chỉ có Giai Mễ lặng người nhìn vào phần cá ngừ sốt bơ béo ngậy, giống như thể biết được hiện tượng này là như nào. Cô nhìn đầu bếp, bảo dọn phần lớn các món ăn có dầu mỡ.
Một lúc sau Úc Noãn trở ra, trên bàn hầu hết vài ba món đã được dọn, bởi phòng máy lạnh mùi vẫn thoang thoảng, tâm trạng Úc Noãn đã đỡ vài phần.
Cô dự định theo lễ phép dùng bữa với Giai Mễ thật nhanh rồi rời đi tránh ngửi mùi, thế nhưng vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, Giai Mễ đã ngẩng nhìn, cô nàng nở nụ cười nhẹ trên gương mặt, đôi môi đỏ mọng cong cong quyến rũ nói.
“Noãn, tháng này của em đã đến ngày “đó” chưa? Hiện tượng nôn mửa có nhiều không?”
Úc Noãn cả người mệt lả sau đợt nôn mửa, vì vậy nhỏ giọng trả lời.
“Chưa, tháng này hình như trễ. Còn về hiện tượng kia, dạo gần đây đến giờ ăn thường hay diễn ra..”
Nói đến đây, chính Úc Noãn cũng nhận ra sự khác thường.
Giai Mễ càng lúc càng chắc chắn với sự suy đoán, cuối cùng bồi một câu.
“Nếu thế thì, chị nghĩ... em nên đi khám thai”
/150
|