Ngày hôm sau, chính là mùng tám tháng chạp, vào ngày này hàng năm Thái hậu và Hoàng thượng đều mời chủ tử các cung, hoàng tử, công chúa và thân tộc cùng nhau đến dùng bữa.
Năm nay cũng không ngoại lệ, tất cả mọi người đều tập hợp lại, đến chia vui những ngày tháng thái bình cùng Thái hậu. Ngày này thường lạnh lẽo rét buốt, hôm nay cũng rét lạnh nhưng vì trong đại điện nhiều người, nên bầu không khí trở nên ấm cúng rất nhiều, chỉ là thân thể Đại hoàng tử Mục Dịch Triết có hơi yếu ớt, đã mặc một chiếc áo bông rất dày, nhưng hai tay không ngừng xoa vào nhau, thỉnh thoảng còn dựa vào người mẫu thân là Thục phi ở bên cạnh.
Lạc Tử Hân thấy vậy, liền nói: Thục phi nương nương, ở chỗ Tần thiếp có đôi bao tay ấm, bàn tay của Đại hoàng tử bị lạnh, không bằng qua đây đeo thử, xem có vừa không?
Thục phi nhìn qua thấy Lạc Tử Hân tháo bao tay, khẽ mỉm cười, ra hiệu cho Đại hoàng tử đi qua. Mục Dịch Triết cũng không khách sáo, chạy tới bên cạnh Lạc Tử Hân, ngây thơ vươn đôi bàn tay mập mạp nhỏ bé. Trong mắt Lạc Tử Hân hiện lên chút cưng chiều, giúp hắn đeo bao tay, quả nhiên vừa vặn.
Mục Dịch Triết nhìn nhìn bao tay đang đeo, toét miệng cười ngây ngô, nói: Dung Phương nghi, đôi bao tay ấm này đeo rất thoải mái, lại đẹp nữa.
Nếu người thích, thì cho người, có vui không? Lạc Tử Hân mỉm cười.
Hai mắt Mục Dịch Triết sáng lên, cười hớn hở gật gật đầu.
Triết nhi, không được càn rỡ. Thục phi lên tiếng, giọng có phần trách mắng. Rốt cuộc vẫn là đứa bé năm tuổi, nghe thấy mẫu thân quở mắng răn dạy, sợ tới mức muốn tháo bao tay ra, nhưng lại bị Lạc Tử Hân đè tay xuống.
Thục phi nương nương, chẳng qua chỉ là đôi bao tay, Đại hoàng tử đang thấy lạnh nên cần nó hơn, quả thật hiện giờ Tần thiếp không thấy lạnh, đưa cho hắn thì vừa hay. Lạc Tử Hân đưa mắt nhìn Thục phi.
Thục phi hơi lưỡng lự, một lát sau thì khẽ mỉm cười, nói: Hiếm khi thấy Ninh Dung hoa hào phóng như vậy, bổn cung mà từ chối thì bất kính rồi, Triết nhi, còn không cảm ơn Ninh Dung hoa.
Phía bên này, Mục Dịch Triết thấy mẫu thân đồng ý, tất nhiên là vui như hoa vội vàng nhìn sang Ninh Dung Hoa nói lời cảm ơn, rồi ở bên cạnh nàng nói cười một lúc.
Triết nhi, nếu bây giờ phụ hoàng thuận tiện kiểm tra bài vở của con thì thế nào? Hoàng thượng chú ý tới bên này, thuận miệng nói một câu.
Được ạ, xin phụ hoàng hỏi, Mục Dịch Triết xoay người qua, đứng thẳng người đối diện với Hoàng thượng.
Hoàng thượng cười rồi khẽ nói: Nghe nói thời gian qua sư phó dạy cho con không ít thơ cổ, giờ con đọc vài bài nghe thử xem?
Bắc phong kỳ lương, vũ tuyết kỳ bàng Mục Dịch Triết lén lút ngước mắt lên nhìn, rồi lí nhí nói tiếp: Bắc phong kỳ giai, vũ tuyết kỳ phi...
Hoàng thượng nghe xong cười ha ha, đùa vui một câu: Triết nhi, con là lạnh quá, nên ngâm thơ cũng cố chọn bài nào lạnh lạnh sao? Muốn mọi người trong điện cùng lạnh với con phải không?
Mục Dịch Triết xấu hổ vội vã cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lựng.
Hoàng thượng ngừng cười, nói: Nhưng mà thơ này xem như ngâm không tệ, còn bài nào khác không?
Mục Dịch Triết gãi gãi đầu, ngẩng đầu, đọc lanh lảnh: Phụ mẫu hô, ứng vật hoãn, phụ mẫu mệnh, hành vật lại, phụ mẫu giáo, tu kính thính, phụ mẫu trách, tu thuận thừa, đông tắc ôn, hạ tắc sảnh, thần tắc tỉnh, hôn tắc định, xuất tất cáo, phản tất diện, cư hữu thường, nghiệp vô biến, sự tuy tiểu, vật thiện vi, cẩu thiện vi, tử đạo khuy, vật tuy tiểu, vật tư tàng, cẩu tư tàng, thân tâm thương. . . . . *
*** Đệ tử kinh (chương 1: Hiếu thuận với cha mẹ): Cha mẹ gọi, trả lời ngay, cha mẹ bảo, chớ làm biếng, cha mẹ dạy, cung kính nghe, cha mẹ trách, phải tu sửa, lạnh làm ấm, nóng làm mát, sáng quan tâm, tối an lòng, đi cho hay, về cho biết, ở cố định, không đổi nghề, việc không hợp, chẳng nên làm, nếu đã làm, thì bất hiếu, vật tuy nhỏ, không tự cất, nếu tự cất, cha mẹ buồn...
Được, không tệ, dạy rất tốt, học cũng rất giỏi. Thục phi, Triết nhi rất có tương lai, cần phải chỉ bảo thật tốt. Hoàng thượng hài lòng gật đầu, trên mặt nở nụ cười vui mừng, ánh mắt nhìn Thục phi đầy dịu dàng.
Thục phi vừa mừng vừa lo, vội vàng đứng dậy, hai tay nắm lại để trước ngực cúi người, nói: Nô tỳ xin nghe theo ý chỉ của Hoàng thượng.
Ừ, Triết nhi còn nhỏ, biết khiêm tốn lại có lễ nghĩa, thông minh lanh lợi, cần được bảo ban thật tốt, tương lai tất sẽ thành tài, Đại Vũ quốc cũng có người kế tục. Hoàng thượng rất vui vẻ quay qua nói với Thái hậu.
Song lời này lại khiến trong lòng nhiều người không được thoải mái. Mặc
/89
|