Thánh chỉ của hoàng thượng tất nhiên là khôi phục lại chức danh của Lạc Tử Hân, kết quả này cũng không nằm ngoài dự đoán của nàng, nhưng, không bao lâu sau, Viên Chiêu cũng được khôi phục lại chức quan, như vậy có thể nói rằng đối với chuyện trước kia, hoàng thượng đã bình thường trở lại rồi hay không? Điều này cũng khiến nàng thở phào nhẹ nhõm, cũng coi như không hề có lỗi với Viên đại nhân.
Tĩnh tâm lại, hít vào một hơi thật sâu, nàng đi vào cung Uyển Ninh, bắt đầu con đường phấn chấn trở lại của nàng.
Mấy ngày gần đây, hoàng thượng sủng hạnh Lục quý nhân mấy ngày liên tục, qua vài ngày sau thì truyền đến tin hoàng thượng sắc phong Lục Nguyệt Nặc thành Hoa tần, ban thưởng chủ vị cung Di Khôn. Lần thăng tiến này khiến cả hậu cung có thêm vài câu nói linh tinh, nói rằng Hoa tần dùng điệu múa thoát y để quyến rũ hoàng thượng, thật là không ra gì.
Lời nói này một truyền hai, hai truyền ba, không được mấy ngày đã thành chuyện người người trong hậu cung đều biết, không ít người bàn tán xầm xì sau lưng, lại càng có người trực tiếp tố cáo với hoàng hậu.
“Hoàng hậu nương nương, Hoa tần này dùng loại thủ đoạn như vậy để mê hoặc hoàng thượng, thật sự không ra thể thống gì.” Hiền phi bất mãn lẩm bẩm, “Nghe nói nàng ta mặc ít đến mức…… Ôi chao, thần thiếp cũng ngại nói ra.”
Phạm lương đệ ở bên cạnh nói giúp: “Hiền phi nói đúng đó, sau khi tần thiếp nghe được, hai tai cũng đỏ cả lên.”
Lục Nguyệt Nặc được thăng tiến đã vượt qua mặt Phạm lương đệ, dĩ nhiên trong lòng vị chủ tử này có chút không thoải mái, thấy Hiền phi ở bên này nói vậy, vội vàng hùa theo mấy câu.
Hoàng hậu ồ một tiếng, chân mày chau lại, nói: “Thế này thì thật sự có chút không ra thể thống gì rồi, lúc trước bổn cung cũng có nghe thấy những lời ong tiếng ve này, nhưng không để tâm lắm, hôm nay hai vị muội muội nói như thế, bổn cung cũng cảm thấy cứ kéo dài như vậy, thân thể của hoàng thượng sẽ không khỏi bị thương tổn mất. Trước kia bổn cung không nghĩ tới mức này.”
“Hoàng hậu nói phải, không thể nhân nhượng như vậy mãi được.” Hiền phi vội nói.
Hoàng hậu gật đầu, lớn tiếng nói: “Tuyên Hoa tần.”
Lúc Lục Nguyệt Nặc đi vào cung Càn Ninh, liền cảm nhận được bầu không khí khác thường, những đôi mắt kia đang nhìn nàng, mang theo chút khinh bỉ, còn có chút căm hận.
Đang suy nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì, hoàng hậu đã mở miệng, nói: “Hoa tần, phụ nữ trong cung coi trọng điều gì nhất, ngươi có biết không?”
Hoa tần sửng sốt, trong một lúc không biết nên đáp lại như thế nào.
“Bổn cung nhớ từ rất sớm trước kia, đã từng nhắc nhở ngươi phải hiểu được chữ Lễ là gì, tại sao mới qua một thời gian ngắn như vậy, ngươi lại phạm vào sai lầm cũ? Làm ra hành vi đồi phong bại tục thế này.”Hoàng Hậu hời hợt mở miệng, trong giọng nói ẩn chứa cảm giác uy hiếp nồng đậm.
Thoáng chốc Hoa tần đã hiểu ra là chuyện gì, không khỏi cắn nhẹ môi dưới. Khoảng thời gian gần đây, đã rất lâu rồi hoàng đế không sủng hạnh nàng ta, làm trong lòng nàng ta càng thêm lo âu, nên lại sử dụng trò này, tuy bản thân nàng ta cũng biết cách này không phải hành vi của con gái nhà lành, nhưng khi tuyệt vọng rồi thì cái gì cũng phải thử.Nhưng hiệu quả của cách này vẫn vô cùng rõ ràng, thật sự đêm nào hoàng thượng cũng lật thẻ bài của nàng ta, hơn nữa còn được phong tần, thế này cũng có thể nói là một dạng thành công.
Nhưng mà tai mắt trong cung quá nhiều, thực ra nàng ta cũng biết làm như vậy sẽ không được lâu dài, quả nhiên, hôm nay ánh mắt của hoàng hậu không hề hòa nhã chút nào.
“Tần thiếp biết tội.” Lúc này quỳ xuống nhận lỗi là lựa chọn tốt nhất, Hoa tần cúi đầu rũ hàng mi xuống, nhận lỗi với thái độ cung kính.
Hoàng hậu than thở một tiếng, nói: “Hoa tần, bổn cung không muốn nhắc nhở ngươi thêm lần thứ ba nữa, nếu không, thật sự phải phạt nặng đấy.”
“Tần thiếp không dám nữa.” Hoa tần quỳ trên đất, ngón tay siết chặt chiếc khăn trong tay, trong lòng
Tĩnh tâm lại, hít vào một hơi thật sâu, nàng đi vào cung Uyển Ninh, bắt đầu con đường phấn chấn trở lại của nàng.
Mấy ngày gần đây, hoàng thượng sủng hạnh Lục quý nhân mấy ngày liên tục, qua vài ngày sau thì truyền đến tin hoàng thượng sắc phong Lục Nguyệt Nặc thành Hoa tần, ban thưởng chủ vị cung Di Khôn. Lần thăng tiến này khiến cả hậu cung có thêm vài câu nói linh tinh, nói rằng Hoa tần dùng điệu múa thoát y để quyến rũ hoàng thượng, thật là không ra gì.
Lời nói này một truyền hai, hai truyền ba, không được mấy ngày đã thành chuyện người người trong hậu cung đều biết, không ít người bàn tán xầm xì sau lưng, lại càng có người trực tiếp tố cáo với hoàng hậu.
“Hoàng hậu nương nương, Hoa tần này dùng loại thủ đoạn như vậy để mê hoặc hoàng thượng, thật sự không ra thể thống gì.” Hiền phi bất mãn lẩm bẩm, “Nghe nói nàng ta mặc ít đến mức…… Ôi chao, thần thiếp cũng ngại nói ra.”
Phạm lương đệ ở bên cạnh nói giúp: “Hiền phi nói đúng đó, sau khi tần thiếp nghe được, hai tai cũng đỏ cả lên.”
Lục Nguyệt Nặc được thăng tiến đã vượt qua mặt Phạm lương đệ, dĩ nhiên trong lòng vị chủ tử này có chút không thoải mái, thấy Hiền phi ở bên này nói vậy, vội vàng hùa theo mấy câu.
Hoàng hậu ồ một tiếng, chân mày chau lại, nói: “Thế này thì thật sự có chút không ra thể thống gì rồi, lúc trước bổn cung cũng có nghe thấy những lời ong tiếng ve này, nhưng không để tâm lắm, hôm nay hai vị muội muội nói như thế, bổn cung cũng cảm thấy cứ kéo dài như vậy, thân thể của hoàng thượng sẽ không khỏi bị thương tổn mất. Trước kia bổn cung không nghĩ tới mức này.”
“Hoàng hậu nói phải, không thể nhân nhượng như vậy mãi được.” Hiền phi vội nói.
Hoàng hậu gật đầu, lớn tiếng nói: “Tuyên Hoa tần.”
Lúc Lục Nguyệt Nặc đi vào cung Càn Ninh, liền cảm nhận được bầu không khí khác thường, những đôi mắt kia đang nhìn nàng, mang theo chút khinh bỉ, còn có chút căm hận.
Đang suy nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì, hoàng hậu đã mở miệng, nói: “Hoa tần, phụ nữ trong cung coi trọng điều gì nhất, ngươi có biết không?”
Hoa tần sửng sốt, trong một lúc không biết nên đáp lại như thế nào.
“Bổn cung nhớ từ rất sớm trước kia, đã từng nhắc nhở ngươi phải hiểu được chữ Lễ là gì, tại sao mới qua một thời gian ngắn như vậy, ngươi lại phạm vào sai lầm cũ? Làm ra hành vi đồi phong bại tục thế này.”Hoàng Hậu hời hợt mở miệng, trong giọng nói ẩn chứa cảm giác uy hiếp nồng đậm.
Thoáng chốc Hoa tần đã hiểu ra là chuyện gì, không khỏi cắn nhẹ môi dưới. Khoảng thời gian gần đây, đã rất lâu rồi hoàng đế không sủng hạnh nàng ta, làm trong lòng nàng ta càng thêm lo âu, nên lại sử dụng trò này, tuy bản thân nàng ta cũng biết cách này không phải hành vi của con gái nhà lành, nhưng khi tuyệt vọng rồi thì cái gì cũng phải thử.Nhưng hiệu quả của cách này vẫn vô cùng rõ ràng, thật sự đêm nào hoàng thượng cũng lật thẻ bài của nàng ta, hơn nữa còn được phong tần, thế này cũng có thể nói là một dạng thành công.
Nhưng mà tai mắt trong cung quá nhiều, thực ra nàng ta cũng biết làm như vậy sẽ không được lâu dài, quả nhiên, hôm nay ánh mắt của hoàng hậu không hề hòa nhã chút nào.
“Tần thiếp biết tội.” Lúc này quỳ xuống nhận lỗi là lựa chọn tốt nhất, Hoa tần cúi đầu rũ hàng mi xuống, nhận lỗi với thái độ cung kính.
Hoàng hậu than thở một tiếng, nói: “Hoa tần, bổn cung không muốn nhắc nhở ngươi thêm lần thứ ba nữa, nếu không, thật sự phải phạt nặng đấy.”
“Tần thiếp không dám nữa.” Hoa tần quỳ trên đất, ngón tay siết chặt chiếc khăn trong tay, trong lòng
/89
|