- Nhân tình hả, anh dám nói tôi là nhân tình của cái tên đáng ghét đó sao. Hôm nay, tôi sẽ liều mạng xé nát miệng thối anh ra.
Bạch Âm đầu tóc bù xù ngồi trên người Cung Từ Ân nắm chặt cổ áo anh.
- Này cô, miệng tôi sao mà thối được. Có muốn ngửi thử không, nói không chừng còn thơm hơn mồm cô đó.
Anh không muốn đánh phụ nữ làm mất tính đàn ông. Thư ký Han chắc chắn đã báo cáo cho Trần Bách Ngôn biết rồi. Cung Từ Ân chỉ cần chờ đợi hắn đến nữa thôi. Bạch Âm ngược lại càng không thể bỏ qua dễ dàng, nên nhớ chọc giận cô kết cục sẽ không tốt đẹp đâu. Mọi người xung quanh không một ai có thể ngăn cản được Bạch Âm hành quyết Cung Từ Ân. Ngay cả bảo vệ cũng bị cô quật ngã trong thời gian ngắn. Bọn họ lo lắng nhìn vị giám đốc kính mến của mình thất thủ dưới tay cô siêu mẫu nổi tiếng Acacia. Nên gọi cảnh sát đến ngăn chặn chuyện này không, nếu thế thì có chút phiền phức. Bạch Âm nghiến răng đấm mạnh vào mặt Cung Từ Ân, sau đó thì thêm một cái nữa cho cân bằng cả hai bên. Anh cảm nhận được cơn đau nhẹ lan tỏa trong khoang miệng.
- Tôi bẻ răng anh, anh mới hài lòng chứ gì.
Bạch Âm nhếch môi.
- Đàn bà con gái đây sao? Dịu dàng đâu không thấy tàn hổ báo không. Cô như vậy, ế suốt đời là thật đó.
Cung Từ Ân vẫn còn nói được.
- Hahaha, đàn ông tốt nhất trên đời này đích thật là TUYỆT CHỦNG hết rồi.
Cô quát lớn khiến anh muốn điếc tai mà nhắm mắt.
- Tại do cô nên đàn ông tốt mới triệt sản đấy. Hung dữ, bạo lực đố có thằng nào chịu rước dâu. Trần Bách Ngôn cậu ta đúng là có mắt như mù, tán ai không tán lại nhào vô cô.
Mỗi lần nhắc đến hắn, cô luôn liên tưởng đến những tháng ngày sắp tới. Bạch Âm lắc đầu, không muốn Trần Bách Ngôn chen chân vào quản lí kiểm soát cuộc sống bản thân. Phải nhanh chóng tìm cách tránh xa hắn nhưng cô càng né thì càng dính hắn như keo. Ông trời quả nhiên mong Bạch Âm gặp báo ứng chuyện năm xưa to gan bỏ thuốc kích dục hắn phải không. Nhìn Trần Bách Ngôn vậy thôi chứ ẩn sâu đó là con người bí ẩn khó đoán. Cô chắc chắn không phải đối thủ của hắn. Tất cả nhân viên tập đoàn ZEUS nghe xong những lời Cung Từ Ân nói không tránh khỏi ngỡ ngàng. Chủ tịch bọn họ và cô Acacia có thật sự thuộc kiểu quan hệ nam nữ tình ái. Nhiều người không kiềm chế nổi sự ghen tỵ đối với Bạch Âm.
- Nói đúng còn nói to, Trần Bách Ngôn quả nhiên bị mù và gu mặn. Già đầu mà còn muốn tư tưởng đến mỹ nhân cá lặn chim sa, nguyệt thẹn hoa nhường.
Cô tự tin tâng bóc nhan sắc.
- Hoa nào nhường cô, hoa Vua hả?
( Hoa Vua: Loài hoa lớn nhất Thế Giới và có mùi hôi.)
Cung Từ Ân cười đểu.
- Khốn khiếp, tôi hơi nhẹ sức nhỉ.
Bạch Âm nắm tóc anh.
- Đánh phế anh tôi mới ngủ ngon được, cái mỏ ăn nói không cẩn thận này nữa tôi nên sửa nó lại ha.
Cô phấn khích.
- Dừng tay.
Trần Bách Ngôn xuất hiện gương mặt biến sắc tệ.
- Đủ rồi, tôi dẫn theo cô đến đây không phải để gây chuyện Acacia. Tập đoàn ZEUS là chỗ nào, chiến trường cho các người đánh nhau sao.
Hắn tự tay lôi Bạch Âm ra khỏi người Cung Từ Ân.
- Không biết mình đang diễn trò hề hả, con gái mà hành động không khác gì đàn ông. Lúc nào cũng chỉ dùng bạo lực giải quyết vấn đề, không cần động não ư?
Trần Bách Ngôn quát cô.
- Anh mắng tôi.
Bạch Âm tỏ vẻ ấm ức, giọng nói hơi run run.
- Tôi gây chuyện trước sao, anh có thử hỏi nhân viên chứng kiến chưa. Lòng tự trọng của tôi rất lớn, anh ta bảo tôi là nhân tình của anh. Tôi nên ngậm miệng chấp nhận sao? Mà anh cũng không có tư cách lớn tiếng trước mặt tôi.
Tình hình không ổn rồi, Cung Từ Ân anh nên giải thích hiểu lầm không. Trần Bách Ngôn thực sự tức giận không tiện mở lời ngay bây giờ. Thư ký Han biết rõ giám đốc Cung là người châm lửa trước nhưng anh sợ khi nói chủ tịch không muốn nghe. Tâm trạng Trần Bách Ngôn khá xấu, cuộc họp vừa rồi không lẽ là nguyên nhân chính. Nhắc mới nhớ, khi anh bước vào phòng thông báo chuyện thì thấy các vị giám đốc cấp cao nét mặt lo sợ, căng thẳng vô cùng. Thư ký Han làm việc bên cạnh Trần Bách Ngôn bao nhiêu năm nay, đương nhiên hiểu tính khí của hắn. Bạch Âm lạnh lùng đối diện cái nhìn chằm chằm từ người đàn ông họ Trần. Cung Từ Ân sốt ruột, cậu ta nên bình tĩnh bản thân khi chất vấn người khác chứ. Chọc cô là tình nhân của Trần Bách Ngôn vui vui thôi lại không ngờ đến hậu quả không đáng xảy ra này. To rồi!!!
- Cô oan ức?
Hắn hỏi.
- Không phải như chủ tịch nghĩ đâu, cô Acacia
Một nhân viên vội nói nhưng...
- Câm miệng.
Trần Bách Ngôn trừng mắt.
- Cmn chứ, tôi sai. Làm cái gì mà cáu gắt với người khác. Ngay từ đầu thì đừng nên đưa theo tôi, phụ nữ thích tạo rắc rối như tôi anh nên ngó lơ thì hơn. Đừng có mặt dày bám riết tôi nữa, phiền phức.
Bạch Âm đẩy hắn xong quay người bỏ đi nhanh.
- Chủ tịch, để tôi đuổi theo cô Acacia...
Thư Ký Han nhỏ giọng.
- Không cần.
Hắn luôn cho mình là đúng trong mọi chuyện.
- Bách Ngôn là tôi sai, tôi trêu bạn gái cậu.
Cung Từ Ân nhận tội.
Ở diễn biến khác,
Trên hòn đảo lớn nằm giữa đại dương, đi sâu vào đó ta sẽ thấy có một lâu đài nguy nga tráng lệ được xây dựng vài chục năm về trước. Nó không phải đơn giản là lâu đài bình thường mà là nơi giam cầm con người phạm tội, phản bội hay phạm lỗi nặng. Nơi này bị cô lập với bên ngoài, người sinh sống ở đảo đều được huấn luyện rất gắt gao. Thường xuyên thực hiện nhiệm vụ với cường độ mạnh, nguy hiểm. Thậm chí còn bồi dưỡng sát thủ cấp S, nuôi nhiều loại thú dữ. Diện tích hòn đảo khá lớn, được một người đàn ông mua lại để phát triển dục vọng của bản thân. Nơi đây không chỉ giàu tài nguyên khoáng sản, thực vật quý hiếm cũng được trồng kỹ để chế thuốc chữa trị bệnh hoặc vết thương. Bác sĩ phụ trách việc nghiên cứu dược phẩm là nhân vật từng làm tội phạm truy nã quốc gia. Kẻ giết người của nhiều vụ án phức tạp.
- Theo địa chỉ này mà đến gặp ngài ấy nhanh chóng.
Chàng thiếu niên tuổi 19 mái tóc bạch kim nhận lấy tờ giấy.
- Tôi mù đường.
Cậu vứt mảnh giấy.
" Mục đích chính của cậu là lấy mạng tôi? "
" Phải. "
" Ông ta thuê cậu sao? "
" Phải. "
" Được. Tạm thời tôi giam cậu một thời gian, trong khoảng thời gian đấy cậu hãy suy nghĩ bản thân mình đang cần gì rồi sau đó báo lại cho tôi. "
" Anh đã biết trước kế hoạch của tôi, tại sao lại không phá nó ngược lại còn phối hợp theo? "
" Tôi muốn xem thử năng lực của cậu. "
" Kết quả? "
" Không tệ, cậu còn trẻ như vậy nhưng rất có tiềm năng. Nếu phát triển ở môi trường tốt tương lai cậu chắc chắn sẽ trở thành một sát thủ cấp S. "
" Tôi còn chưa thực hiện xong nhiệm vụ, ông ta đã trả tiền cho tôi rất nhiều. Anh không sợ tính mạng mình rơi vào tay tôi lần nữa à. "
" Tôi luôn chào đón cậu đến lấy mạng tôi. "
- Hừ, nếu dễ dàng như vậy thì ông ta không cần phải đưa ra giá tiền cao thuê tôi.
Hắc Phong cười lạnh, tay cầm điếu thuốc.
Không quá khó để nhìn ra tâm tư của Trần Bách Ngôn. Hắn nhắm trúng Hắc Phong, muốn cậu là trợ thủ theo bên cạnh hắn. Trần Bách Ngôn và người chủ của hòn đảo này có mối quan hệ rất thân thiết. Mặc dù Hắc Phong chưa có cơ hội chào hỏi người đàn ông bí ẩn đó nhưng hiện thực cũng đã cho cậu thấy hắn ta chắc chắn không đơn giản chỉ là một ông trùm mafia. Những người sống trên đảo, tất cả đều phục tùng hắn chung thành vô điều kiện. Bọn họ sẵn sàng ám sát bất kỳ ai nếu nhận được lệnh.
- Máy bay sắp tới rồi, Hắc Phong cậu nhớ kỹ không được làm trái yêu cầu của ngài Trần. Nếu cậu làm hại ngài ấy thì ông chủ sẽ không tha mạng cậu.
Bạch Âm đầu tóc bù xù ngồi trên người Cung Từ Ân nắm chặt cổ áo anh.
- Này cô, miệng tôi sao mà thối được. Có muốn ngửi thử không, nói không chừng còn thơm hơn mồm cô đó.
Anh không muốn đánh phụ nữ làm mất tính đàn ông. Thư ký Han chắc chắn đã báo cáo cho Trần Bách Ngôn biết rồi. Cung Từ Ân chỉ cần chờ đợi hắn đến nữa thôi. Bạch Âm ngược lại càng không thể bỏ qua dễ dàng, nên nhớ chọc giận cô kết cục sẽ không tốt đẹp đâu. Mọi người xung quanh không một ai có thể ngăn cản được Bạch Âm hành quyết Cung Từ Ân. Ngay cả bảo vệ cũng bị cô quật ngã trong thời gian ngắn. Bọn họ lo lắng nhìn vị giám đốc kính mến của mình thất thủ dưới tay cô siêu mẫu nổi tiếng Acacia. Nên gọi cảnh sát đến ngăn chặn chuyện này không, nếu thế thì có chút phiền phức. Bạch Âm nghiến răng đấm mạnh vào mặt Cung Từ Ân, sau đó thì thêm một cái nữa cho cân bằng cả hai bên. Anh cảm nhận được cơn đau nhẹ lan tỏa trong khoang miệng.
- Tôi bẻ răng anh, anh mới hài lòng chứ gì.
Bạch Âm nhếch môi.
- Đàn bà con gái đây sao? Dịu dàng đâu không thấy tàn hổ báo không. Cô như vậy, ế suốt đời là thật đó.
Cung Từ Ân vẫn còn nói được.
- Hahaha, đàn ông tốt nhất trên đời này đích thật là TUYỆT CHỦNG hết rồi.
Cô quát lớn khiến anh muốn điếc tai mà nhắm mắt.
- Tại do cô nên đàn ông tốt mới triệt sản đấy. Hung dữ, bạo lực đố có thằng nào chịu rước dâu. Trần Bách Ngôn cậu ta đúng là có mắt như mù, tán ai không tán lại nhào vô cô.
Mỗi lần nhắc đến hắn, cô luôn liên tưởng đến những tháng ngày sắp tới. Bạch Âm lắc đầu, không muốn Trần Bách Ngôn chen chân vào quản lí kiểm soát cuộc sống bản thân. Phải nhanh chóng tìm cách tránh xa hắn nhưng cô càng né thì càng dính hắn như keo. Ông trời quả nhiên mong Bạch Âm gặp báo ứng chuyện năm xưa to gan bỏ thuốc kích dục hắn phải không. Nhìn Trần Bách Ngôn vậy thôi chứ ẩn sâu đó là con người bí ẩn khó đoán. Cô chắc chắn không phải đối thủ của hắn. Tất cả nhân viên tập đoàn ZEUS nghe xong những lời Cung Từ Ân nói không tránh khỏi ngỡ ngàng. Chủ tịch bọn họ và cô Acacia có thật sự thuộc kiểu quan hệ nam nữ tình ái. Nhiều người không kiềm chế nổi sự ghen tỵ đối với Bạch Âm.
- Nói đúng còn nói to, Trần Bách Ngôn quả nhiên bị mù và gu mặn. Già đầu mà còn muốn tư tưởng đến mỹ nhân cá lặn chim sa, nguyệt thẹn hoa nhường.
Cô tự tin tâng bóc nhan sắc.
- Hoa nào nhường cô, hoa Vua hả?
( Hoa Vua: Loài hoa lớn nhất Thế Giới và có mùi hôi.)
Cung Từ Ân cười đểu.
- Khốn khiếp, tôi hơi nhẹ sức nhỉ.
Bạch Âm nắm tóc anh.
- Đánh phế anh tôi mới ngủ ngon được, cái mỏ ăn nói không cẩn thận này nữa tôi nên sửa nó lại ha.
Cô phấn khích.
- Dừng tay.
Trần Bách Ngôn xuất hiện gương mặt biến sắc tệ.
- Đủ rồi, tôi dẫn theo cô đến đây không phải để gây chuyện Acacia. Tập đoàn ZEUS là chỗ nào, chiến trường cho các người đánh nhau sao.
Hắn tự tay lôi Bạch Âm ra khỏi người Cung Từ Ân.
- Không biết mình đang diễn trò hề hả, con gái mà hành động không khác gì đàn ông. Lúc nào cũng chỉ dùng bạo lực giải quyết vấn đề, không cần động não ư?
Trần Bách Ngôn quát cô.
- Anh mắng tôi.
Bạch Âm tỏ vẻ ấm ức, giọng nói hơi run run.
- Tôi gây chuyện trước sao, anh có thử hỏi nhân viên chứng kiến chưa. Lòng tự trọng của tôi rất lớn, anh ta bảo tôi là nhân tình của anh. Tôi nên ngậm miệng chấp nhận sao? Mà anh cũng không có tư cách lớn tiếng trước mặt tôi.
Tình hình không ổn rồi, Cung Từ Ân anh nên giải thích hiểu lầm không. Trần Bách Ngôn thực sự tức giận không tiện mở lời ngay bây giờ. Thư ký Han biết rõ giám đốc Cung là người châm lửa trước nhưng anh sợ khi nói chủ tịch không muốn nghe. Tâm trạng Trần Bách Ngôn khá xấu, cuộc họp vừa rồi không lẽ là nguyên nhân chính. Nhắc mới nhớ, khi anh bước vào phòng thông báo chuyện thì thấy các vị giám đốc cấp cao nét mặt lo sợ, căng thẳng vô cùng. Thư ký Han làm việc bên cạnh Trần Bách Ngôn bao nhiêu năm nay, đương nhiên hiểu tính khí của hắn. Bạch Âm lạnh lùng đối diện cái nhìn chằm chằm từ người đàn ông họ Trần. Cung Từ Ân sốt ruột, cậu ta nên bình tĩnh bản thân khi chất vấn người khác chứ. Chọc cô là tình nhân của Trần Bách Ngôn vui vui thôi lại không ngờ đến hậu quả không đáng xảy ra này. To rồi!!!
- Cô oan ức?
Hắn hỏi.
- Không phải như chủ tịch nghĩ đâu, cô Acacia
Một nhân viên vội nói nhưng...
- Câm miệng.
Trần Bách Ngôn trừng mắt.
- Cmn chứ, tôi sai. Làm cái gì mà cáu gắt với người khác. Ngay từ đầu thì đừng nên đưa theo tôi, phụ nữ thích tạo rắc rối như tôi anh nên ngó lơ thì hơn. Đừng có mặt dày bám riết tôi nữa, phiền phức.
Bạch Âm đẩy hắn xong quay người bỏ đi nhanh.
- Chủ tịch, để tôi đuổi theo cô Acacia...
Thư Ký Han nhỏ giọng.
- Không cần.
Hắn luôn cho mình là đúng trong mọi chuyện.
- Bách Ngôn là tôi sai, tôi trêu bạn gái cậu.
Cung Từ Ân nhận tội.
Ở diễn biến khác,
Trên hòn đảo lớn nằm giữa đại dương, đi sâu vào đó ta sẽ thấy có một lâu đài nguy nga tráng lệ được xây dựng vài chục năm về trước. Nó không phải đơn giản là lâu đài bình thường mà là nơi giam cầm con người phạm tội, phản bội hay phạm lỗi nặng. Nơi này bị cô lập với bên ngoài, người sinh sống ở đảo đều được huấn luyện rất gắt gao. Thường xuyên thực hiện nhiệm vụ với cường độ mạnh, nguy hiểm. Thậm chí còn bồi dưỡng sát thủ cấp S, nuôi nhiều loại thú dữ. Diện tích hòn đảo khá lớn, được một người đàn ông mua lại để phát triển dục vọng của bản thân. Nơi đây không chỉ giàu tài nguyên khoáng sản, thực vật quý hiếm cũng được trồng kỹ để chế thuốc chữa trị bệnh hoặc vết thương. Bác sĩ phụ trách việc nghiên cứu dược phẩm là nhân vật từng làm tội phạm truy nã quốc gia. Kẻ giết người của nhiều vụ án phức tạp.
- Theo địa chỉ này mà đến gặp ngài ấy nhanh chóng.
Chàng thiếu niên tuổi 19 mái tóc bạch kim nhận lấy tờ giấy.
- Tôi mù đường.
Cậu vứt mảnh giấy.
" Mục đích chính của cậu là lấy mạng tôi? "
" Phải. "
" Ông ta thuê cậu sao? "
" Phải. "
" Được. Tạm thời tôi giam cậu một thời gian, trong khoảng thời gian đấy cậu hãy suy nghĩ bản thân mình đang cần gì rồi sau đó báo lại cho tôi. "
" Anh đã biết trước kế hoạch của tôi, tại sao lại không phá nó ngược lại còn phối hợp theo? "
" Tôi muốn xem thử năng lực của cậu. "
" Kết quả? "
" Không tệ, cậu còn trẻ như vậy nhưng rất có tiềm năng. Nếu phát triển ở môi trường tốt tương lai cậu chắc chắn sẽ trở thành một sát thủ cấp S. "
" Tôi còn chưa thực hiện xong nhiệm vụ, ông ta đã trả tiền cho tôi rất nhiều. Anh không sợ tính mạng mình rơi vào tay tôi lần nữa à. "
" Tôi luôn chào đón cậu đến lấy mạng tôi. "
- Hừ, nếu dễ dàng như vậy thì ông ta không cần phải đưa ra giá tiền cao thuê tôi.
Hắc Phong cười lạnh, tay cầm điếu thuốc.
Không quá khó để nhìn ra tâm tư của Trần Bách Ngôn. Hắn nhắm trúng Hắc Phong, muốn cậu là trợ thủ theo bên cạnh hắn. Trần Bách Ngôn và người chủ của hòn đảo này có mối quan hệ rất thân thiết. Mặc dù Hắc Phong chưa có cơ hội chào hỏi người đàn ông bí ẩn đó nhưng hiện thực cũng đã cho cậu thấy hắn ta chắc chắn không đơn giản chỉ là một ông trùm mafia. Những người sống trên đảo, tất cả đều phục tùng hắn chung thành vô điều kiện. Bọn họ sẵn sàng ám sát bất kỳ ai nếu nhận được lệnh.
- Máy bay sắp tới rồi, Hắc Phong cậu nhớ kỹ không được làm trái yêu cầu của ngài Trần. Nếu cậu làm hại ngài ấy thì ông chủ sẽ không tha mạng cậu.
/97
|