Một Nàng Nhiều Chàng (Sắc , CaoH)

CHƯƠNG 10.2

/469


Tuổi trẻ anh tuấn, quyền cao chức trọng, còn chưa cưới vợ……

 

Trong đầu Tô thị đột nhiên xuất hiện một người, nàng nắm chặt khăn, siết chặt ngón tay một chút, nếu Oánh tỷ nhi có thể trở thành thê tử của người nọ, vị thế của Tô gia chắc chắn sẽ được nâng thêm một bậc, nếu vậy thì nàng ta cần gì phải kiêng kị lão bất tử với ả tiện nhân kia ở Vĩnh Xương Hầu phủ nữa?

 

“Nhị tẩu,” Tô thị bỗng nhiên gọi Tô Nhị phu nhân một tiếng, nàng ta ngẩng đầu nhìn đôi mắt toả sáng đến kinh người của Tô thị, màu sắc đen láy và hưng phấn chớp động trong mắt như muốn hút sâu cả người nàng ta vào trong đó vậy.

 

“Sao, sao thế?” Tô Nhị phu nhân có chút bị hù dọa, nhẹ giọng hỏi.

 

“Tỷ thấy, Dương Nguy thế nào?”

 

“Hắn? ” Tô Nhị phu nhân khiếp sợ há to miệng, này, này, người này quả thật là tuổi trẻ anh tuấn, quyền cao chức trọng, nhưng, nhưng mà   

 

“Hắn có tiếng không gần nữ sắc, người trong kinh đều truyền rằng   ” người cũng như tên.

 

“Đây chẳng qua là mấy lời đồn đại trong kinh thôi, ngoại tổ mẫu muội có quen biết với Dương lão thái thái, ngay cả Lý ngự y trong cung cũng vỗ ngực đảm bảo thân thể hắn không có bất cứ vấn đề gì.”

 

Tô Nhị phu nhân nghi ngờ nhìn Tô thị, thấy biểu tình kiên định thật sự không hề nói dối của nàng ta thì tâm tư cũng có chút dao động, nhưng vẫn niết khăn do dự hỏi  “Nhưng, phải làm sao……”

 

Trong phòng đều là hạ nhân tâm phúc của Tô thị, Tô thị ra hiệu ý bảo Trầm Hương đi canh giữ ở cửa.

 

Trầm Hương đứng cạnh cửa canh giữ, cuộc trò chuyện giữa hai người bên trong lúc ẩn lúc hiện, đột nhiên một nha hoàn mặc phấn sam từ cửa viện đi tới.

 

Trầm Hương nhận ra đó là Mẫu Đơn bên người lão phu nhân, vội tiến lên đáp lời, không hề chú ý tới tiểu nha hoàn đang vẩy nước quét nhà trong viện đi vòng qua nàng ta, lặng lẽ ngồi xổm dưới cửa sổ sau phòng.

 

Từ sau lần Vệ Uyên tới chỗ nàng xoa bóp vào đêm hôm đó, đã mấy ngày hắn không ghé qua phòng của Thanh Đại nữa, chỉ là mỗi lần nàng hầu hạ ở thư phòng thì hắn sẽ không bao giờ quên rút ra chút thời gian để dạy nàng luyện chữ.

 

“Tiến bộ rất nhanh.” Vệ Uyên lật xem mấy trang chữ lớn mà nàng đã sao chép, từ lúc mới bắt đầu còn xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng lúc này đã có thể nhìn thấy được những đường nét rõ ràng và cứng cáp.

 

Không thể không nói, nếu là học sinh thông minh, chỉ cần dạy một chút là có thể hiểu rõ, thì sẽ khiến cho lão sư có được cảm giác thành tựu rất lớn.

 

Vệ Uyên gợi lên khóe môi hiếm thấy, ngẩng đầu nhìn về thiếu nữ có chút ngượng ngùng khi được hắn khen ngợi đứng ở cạnh bàn, “Ta sẽ khen thưởng cho nàng, nàng muốn cái gì?” Hắn giống như một lão sư đã tận tình dạy bảo nàng, nhướng nhướng trường mi  lông mày  xếch lên hỏi.

 

Nàng vô thức giao hai bàn tay để trước người, từ góc độ của hắn có thể nhìn thấy nàng đang không ngừng siết chặt mấy ngón tay, bàn chân nhỏ mang đôi giày thêu dưới váy cọ vào nhau một cách bất an, giọng điệu vô cùng sợ hãi, “Nô tỳ không dám, đều nhờ Hầu gia dạy dỗ tốt…… Nha   ”

 

Hắn giữ tay nàng lại, kéo nàng ngồi xuống đùi hắn. Trong nháy mắt, nàng bị mất cân bằng ngã ngồi lên cơ đùi rắn chắc của hắn, vội vàng hoang mang chống người ngồi dậy, muốn cúi người thỉnh tội với hắn.

 

Bàn tay nhỏ nhắn của nàng ấn trên đùi Vệ Uyên, cơ bắp của hắn thoáng chốc căng thẳng, vội siết chặt vòng eo đang bất an vặn vẹo của nàng, để nàng ngồi yên trước người hắn.

 

“Nghe ta hỏi, nàng muốn được thưởng cái gì?” Vệ Uyên nâng khuôn mặt của nàng lên, ngắm nhìn đôi má ửng hồng trên khuôn mặt trắng nõn như được đắp lên phấn thượng đẳng của thiếu nữ.

 

Nàng bị hắn giữ chặt cằm, buộc phải ngẩng mặt lên, đôi mắt to hơi rủ xuống phiếm nước, lông mi dài khẽ run lên, tựa như một cánh bướm đậu lại trên đầu ngón tay hắn, trông mong manh đến đáng yêu.

 

Dường như nhận ra được sự nóng bỏng trong ánh mắt hắn, nàng lo lắng vươn đầu lưỡi hồng ra và nhẹ nhàng liếm cánh môi dưới như hoa của mình.

 

Đôi mắt Vệ Uyên tối sầm lại, hắn đột ngột nâng gáy nàng lên, áp đôi môi mỏng của mình lên đôi môi non nớt vẫn luôn dụ hoặc đó, vừa chạm vào thì hắn giống như bị trúng độc của hoa anh túc, khiến hắn không có cách nào buông ra được. Tư vị của nàng còn mềm mại và ngọt ngào hơn so với tưởng tượng của hắn, hắn không khỏi để mặc xúc động muốn ăn nàng sạch sẽ vào bụng của mình, hung hăng mút lấy môi dưới của nàng, quấn lấy đầu lưỡi nàng, khiến nàng phát ra tiếng rên ɾỉ yêu kiều từ trong cổ họng như một con mèo nhỏ.

 

 

 

 

 

 


/469

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status