-Đó là lựa chọn của tôi.. Lâm Hiên, anh thấy thế nào?
Trở lại với Thương Hải Đội, cuộc nói chuyện giữa Trịnh Khải và Lâm Hiên hai ngày trước.
-Có gì không ổn sao? Gã đàn ông đeo kính lãnh đạm đáp:- Cậu là đội trưởng, cậu có quyền ra quyết định. Nếu như cậu thực sự muốn lấy ý kiến của tôi, vậy thì vừa rồi đã không nên vội vàng đáp ứng Cath mới đúng.
-Đừng nhỏ mọn thế chứ. Trịnh Khải cười méo xệch, tiếp đó đấm một cái vào ngực gã:-Anh biết tôi không có ý đó mà. Ý tôi là, trong chuyện này Cath có mục đích gì? Tại sao cô ta lại đưa ra một yêu cầu hoang đường đến vậy?
-Hoang đường? đứng trước lợi ích cao nhất, mọi thứ đều có thể bị xóa nhòa. Cậu đã nghe câu này của Mác chưa, " với lợi nhuận 10% thì tư bản hiện diện khắp nơi; lợi nhuận 20% thì nó tạo ra sự háo hức, lợi nhuận 50% thì nó trở nên thực sự táo bạo; lợi nhuận 100% thì nó sẵn sàng chà đạp lên mọi luật lệ của loài người; lợi nhuận 300% thì không còn tội ác nào mà tư bản không dám phạm phải, dù có bị đưa lên giá treo cổ...". Trường hợp của Cath cũng nằm trong số đó. Không, đã không thể dùng % để hình dung lợi ích khi cô ta loại trừ được Park Jong Seok nữa rồi.
-Ý cậu là..?
-Mặc dù không biết tường tận nội tình...nhưng dù sao là người hoạt động trong Bộ Nội Vụ, tôi cũng biết được vài phần. Lâm Hiên tay đẩy mắt kính vừa chậm rãi nói:-Cath hoàn toàn có thừa lý do để bằng mọi giá lấy mạng Park Jong Seok, trên cả thương trường lẫn chính trường. Chưa nói đến việc cạnh tranh trên thương trường, tập đoàn Seok đang là chủ nợ lớn nhất của Hope, ngay cả trong nội nộ IOT, việc bà Maria Adean để ý đến khu vực Châu Á của Park Jong Seok cũng chẳng phải là chuyện ngày một ngày hai. Về mặt lợi ích trong đó, chắc không cần tôi nói thì cậu cũng biết rồi. Nếu không phải Cath và Park Jong Seok vốn có giao hảo từ lâu, hai người họ có lẽ đã trở mặt rồi.
-Thực ra theo như tôi nghĩ..nếu như không biết lần này có Thương Hải Đội chúng ta tham gia đoàn chiến, cô ta chắc cũng sẽ không dám động đến Park Jong Seok đâu. Trịnh Khải này, cậu đã giao chiến với Catherine, cậu thấy cô ta thế nào?
-Rất mạnh, tất nhiên rồi, nhưng không như người ta vẫn đồn thổi. Trịnh Khải khẽ nhíu mày:-Nếu bản lĩnh của cô ta chỉ có ngần ấy, không cần tới Hồng Hoang, tôi cũng có thể xử lý được cô ta.
-Vậy à. Lâm Hiên cau mặt:-Nếu vậy thì..thật là khó hiểu.
-Cái gì khó hiểu?
-..Không có gì. Lâm Hiên gạt đi:- Trở lại chuyện của chúng ta. Có thật Cath đã hứa với cậu rằng, chỉ cần hợp tác thành công, cô ta sẽ hỗ trợ chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sát hạch tối cao 24* của chủ thần, và sẽ cho chúng ta quản lý khu vực Đông Nam Á?
-Đúng vậy. Trịnh Khải khẽ gật đầu:- Nước cờ này cũng rất cao tay. Chắc chắn cô ta đã điều tra và biết tôi đã đăng ký nhiệm vụ sát hạch từ chủ thần. Đây cũng là điều kiện khiến tôi động tâm nhất. Nếu như thuận lợi, chúng ta sẽ không mất một người nào cả. Cậu có hiểu ý tôi không? Sẽ không có ai phải chết...Chiến Vân, Lý Sơn, Tần Hiểu..bọn họ đều đã hết cơ hội hồi sinh rồi.
-Nếu được vậy thì đúng là không có gì bằng. Lâm Hiên khẽ gật đầu:-Nhiệm vụ sát hạch tối cao 24* là thứ bắt buộc phải trải qua và hoàn thành nếu muốn được chủ thần công nhận quyền chấp pháp. Nếu đúng như những lời cô ta nói, chuyến hợp tác lần này của chúng ta chỉ có lời chứ không lỗ. Chỉ có điều, chúng ta không thể hoàn toàn đặt hết lòng tin vào cô ta.
-Rõ ràng rồi.
-Nói vậy thôi, thực ra khả năng cô ta trở mặt với chúng ta là không cao. Lâm Hiên nói tiếp:-Thực ra, với tình hình hiện nay của Cath...việc bảo vệ an toàn cho cái ghế đang ngồi thôi cũng đã là cả vấn đề. Trong IOT hiện nay, trước cảnh Nữ Hoàng Maria Adean, người nâng đỡ và cũng là chỗ dựa duy nhất chuẩn bị từ nhiệm, vô số con mắt đều đang nhằm vào Catherine Adean, vào khu vực Châu Âu+Châu Đại Dương+ Đại Lục Á-Âu mà cô ta đang quản lý. "Mặt Quỷ " Abu Sajin và Kẻ Máu Lạnh Rohan Crift một phe, Bá Tước Hanks một phe, thậm chí cả Park Jong Seok cũng gián tiếp tham dự vào chuyện này.
- Điểm yếu của Catherine Adean..đó là thăng tiến quá nhanh! Điều đó khiến cho căn cơ và uy vọng của cô ta trong IOT không ổn định. Một cô gái mới gia nhập IOT hai năm, mới hai mươi tư tuổi đã nắm trong tay lợi ích khổng lồ như thế...đó là điều không thể chấp nhận được. Lúc này đây, thứ cô ta cần nhất chính là một đồng minh, một đồng minh có thể dựa vào và quan trọng nhất là: không xung đột về mặt lợi ích. Rõ ràng, Thương Hải Đội chúng ta là lựa chọn hoàn hảo nhất.
Trịnh Khải nghe đến nhập thần, sau đó mới khẽ gật đầu:
-Thực ra chỉ nguyên việc cô ta dùng quyền chấp pháp trực tiếp chuyển hẳn 20000 điểm thưởng cho tôi để "thể hiện tấm lòng" thôi, việc hợp tác lần này đã là không thể không tiến hành, chưa kể tới những điều cô ta đã cam đoan từ trước. Nói đi cũng phải nói lại, tôi thấy chuyến đầu tư này cũng không đến nỗi tệ.
-Đúng vậy..chỉ là..Lâm Hiên lâm vào trầm tư.
-Chuyện gì nữa?
-À...không, vậy điều kiện của cô ta là gì?
-...Điều kiện chỉ có một, đó là cái đầu của Park jong Seok và Hanks Richard!
----------
-Chuyện gì đã xảy ra?
Nhìn phòng khách giờ chỉ còn là một đống lộn xộn, lại không thấy một bóng người, Hoàng bắt đầu cảm thấy không ổn. Cố gắng liên lạc với Terry Karl và Roy Hogson song không thành công, nỗi lo lắng trong lòng hắn đã dần chuyển hóa thành sự thật. Mạng lưới tâm linh tương thông bị ngắt, điều đó tượng trưng cho cái gì?
-Có tiếng động..là ở phía tây!
Hoàng vội vàng lôi Mini Plane trong túi trữ vật ra, tiếp đó chạy ra ngoài ban công, song còn chưa kịp khởi động, một tiếng gió rít lao vút tới đã khiến hắn giật nẩy mình.
-Ai?
Lộn một vòng trên không , chân phải giẫm lên lan can ban công rồi bật mạnh về phía góc tường, khi đã chắc chắn đã không còn nguy hiểm rình rập, Hoàng mới tập trung tinh thần quan sát xung quanh, Bản năng Sinh Tồn trong nháy mắt được triển khai, sau đó khẽ gầm lên một tiếng.
Không hề báo trước, góc tường đằng sau lưng hắn nứt ra, một luồng áp lực trong nháy mắt áp tới, kèm theo đó là một tiếng "Rầm" đanh gọn. Một bóng đen phá tường lao vào, chuẩn xác đá thẳng vào lồng ngực bên trái của Hoàng. Rất nhanh, chủ nhân của cái bóng này liền biến sắc.
Thân thể mềm dẻo như bún khẽ lay động, Hoàng đổi thủ thành công, trong nháy mắt áp sát đối phương, một tay ôm chặt hông, tay còn lại vòng lên bả vai, lập tức vào thế khóa. Cảm nhận được thân thể đối phương có chút cứng ngắc, cơ bắp trên người Hoàng nhất thời nhanh chóng phồng lên, tiếp đó, hung hăng nện đầu vào ngực bóng đen nọ.
-Hừ!
Bóng đen nọ bị một đòn bất ngờ này của Hoàng đẩy vào thế bị động, thế nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị phát động công kích, thân thể trong lòng hắn bỗng mềm lại như bún, thế khóa trong nháy mắt bị phá giải. Hai mắt Hoàng giật giật. Đây là…Bản Năng Thích Nghi?
Một giây thất thần là quá đủ cho bóng đen nọ kéo giãn khoảng cách. Mắt thấy kẻ vừa công kích mình chuẩn bị hạ xuống ban công, Hoàng không truy kích mà bắt đầu tính toán thiệt hơn. Ở lại đánh một trận cho ra lẽ? Hắn rất muốn biết chuyện gì đang xảy ra trong lúc mình bất tỉnh. Đợi đã, rất có thể chuyện đó có liên quan đến tên này? Vậy thì..khống chế hắn trước rồi nói sau! Chỉ là..Magic Bamboo đã bị hủy, đối phương cũng rất có khả năng đã khai mở Bản Năng Thích Nghi, hắn dựa vào cái gì để giữ người ta lại đây?
Trong khi còn đang phân vân, hai mắt Hoàng bỗng giật giật...theo một tiếng hét đầy nữ tính, một tia sáng chói lòa bỗng phóng vụt tới chỗ hắn. Khoảng cách quá gần, không thể né tránh..chỉ là, điều đó thực ra cũng không làm Hoàng kinh ngạc, thứ khiến hắn chấn động chính là chủ nhân của tiếng hét quen thuộc vừa rồi...
Rất quen!
"Chủ nhân, triệt tiêu hay hoàn lại!"
Đó là câu nói mà Hoàng mong chờ, thế nhưng ngoài dự đoán của hắn, cột sáng lóa mắt như viên đạn kia chỉ bắn sượt qua đầu vai, ngoài để lại một vết nám trên áo ra thì không còn gì nữa cả.
-Suýt quên, người ta còn có Nước Mắt Của Nữ Hoàng cơ mà, tí nữa thì chuốc vạ vào thân rồi.
-Hoài My?
Cơ mặt của Hoàng lập tức giãn ra, theo bản năng mà hỏi lại một câu.
-Lâu rồi không gặp, xem ra anh cũng không làm em thất vọng. Khẽ vén mái tóc dài lòa xòa che nửa mặt, Hoài My trong bộ Vie Suit đen óng mỉm cười nhìn Hoàng, mắt nheo lại vẻ tinh nghịch:-Chà, còn chưa tới nỗi không nhận ra nhau nhỉ. Đòn khóa ban nãy được đấy, sắp vượt qua cả cô giáo rồi.
-Em...
-Đi thôi, không thì muộn mất!
Hoàng còn chưa kịp nói gì, Hoài My đã như cơn gió lao tới, kéo hắn đi.
--------------
-Có thể cho tôi cái lý do không, Catherine? dù gì..chúng ta cũng đâu có xa lạ gì nhau?
Park Jong Seok hơi thở suy yếu gặng hỏi.
-Lý do à..Khuôn mặt của Cath khẽ lặng đi, với bộ váy màu đỏ rực, dưới bóng đêm, trông cô như một vầng trăng chưa mọc:-Không thể trách tôi, Park à. Có những thứ mà dù không muốn nhưng con người ta vẫn cứ phải làm. Nếu anh không phải là chủ tịch tập đoàn Seok, nếu tôi không có quan hệ với Ron, nếu tôi không phải là con của bà Maria…thì mọi chuyện có lẽ đã khác.
-Ron? Gương mặt của Park jong Seok thoáng vặn vẹo, hơi thở nặng nhọc đầy vẻ phẫn nộ:- Thì ra..thằng khốn đó muốn qua mặt tôi? Đừng có mơ..Cath à, cả hắn và cô..đừng có mơ!
-Đấy không phải là chuyện của anh nữa rồi. Cath lắc đầu:-Sau ngày hôm nay..không, có lẽ bây giờ Ron đã thu xếp ổn thỏa rồi cũng nên. Cùng với tin chủ tịch tập đoàn Park jong Seok do một cơn đau tim mà bất hạnh qua đời...người nắm giữ 23% cổ phần, chỉ ít hơn anh, Ron, sẽ được ưu tiên mua số cổ phần còn lại và trở thành tân chủ tịch. Và sau đó, Ron sẽ ưu tiên gia hạn thời gian trả nợ cho tập đoàn Hope, hơn nữa còn cắt giảm 40%, đó là hơn hai triệu đôla Mỹ, hai triệu đôla Mỹ đó! Tất cả như thế đấy Park, chủ nợ lớn nhất của tôi...
-Cô điên rồi. Nhìn sắc mặt của Thư Lệ đã trắng bợt, park Jong Seok cố gắng nén cơn giận dữ trong lòng, xuống nước:-Cô có biết nếu như chuyện ngày hôm nay nếu truyền ra ngoài thì sẽ có hậu quả như thế nào không? Đừng nói Hanks Richard vẫn đang chầu chực, kể cả Rohan Crift cũng chắc chắn sẽ không bỏ qua mà lấy đó làm cớ tạo áp lực. Sắp tới khi Nữ Hoàng Maria Adean thoái nhiệm, ai sẽ là người che mưa che gió cho cô? Ai?
-Đừng cố gắng thay đổi những thứ vốn dĩ đã là không thể. Con búp bê trong tay Cath chậm rãi rời khỏi vai chủ nhân nó, hai mắt lập lòe trong đêm đen:-Việc tôi xuất hiện ở đây..đã thay cho câu trả lời rồi. Cũng đừng lo về chuyện đó, tất cả những gì xảy ra trong tối ngày hôm nay, sau cái chết của anh và cô gái kia, sẽ không có người thứ ba nào biết được. Yên tâm, ở dưới đó anh sẽ không cô đơn đâu..bởi Hanks Richard, tên điên ấy cũng sẽ nối gót anh ngay bây giờ. Giờ thì..tạm biệt nhé!
-Đợi đã!
Gương mặt của Catherine tỏ vẻ khó coi. Người vừa mới xuất hiện..là người mà cô không muốn thấy trong lúc này nhất!
--------------
-Để hắn lại cho em!
Nguyễn Thanh lâm gắt gao quan sát tình hình..chỉ cần tranh thủ được một chút thời gian, hắn sẽ không do dự mà rời khỏi nơi đây. Ba gã đàn ông đứng đây..đều là người mà hắn không thể động vào. Thế nhưng, không để cho hắn câu giờ thêm, một người đàn ông khoác trên mình bộ chiến giáp màu vàng rực đã xông đến.
-Keng! Keg! Keng! Keng!
Miệng lẩm nhẩm hai chữ " Khắc Xuất", Mystic Bamboo lập tức tách ra thành mấy trăm đốt tre xanh biếc, bảo vệ hắn tới một con muỗi cũng chẳng thể bay lọt. Thế nhưng khi một trăm bóng quyền từ "Thiên Mã Lưu Tinh Quyền" của Chiến Vân ập tới, Lâm vẫn cảm thấy ngực tức đến khó thở, vội vã lùi lại mấy bước.
-Chạy?
Chiến Vân truy kích. Khi còn cách Lâm khoảng năm mét, hắn chợt dừng lại, cơ bắp toàn thân bành trướng kịch liệt, năng lượng trong cơ thể vụt bộc phát, kỹ năng Destroy được kích hoạt. Trong một tích tác, Chiến Vân gần như hoàn toàn biết mất khỏi tầm mắt của Lâm, hắn chỉ kịp thấy như một đạo tàn ảnh vụt qua, tiếp đó lồng ngực vang lên một âm thanh nặng nề trầm đục. Ngực Lâm trúng một quyền như búa bổ của Chiến Vân, lõm hẳn vào trong, sau lưng thì gồ lên một khối như hình nón.
Gấp gáp thở vài hơi, Lâm rơi xuống đất. Chỉ một đòn, Chiến Vân đã đột phá lớp màn tre Mystic Bamboo và đánh nát bét ngực hắn, nếu không phải thân ở giữa không trung không có chỗ nào làm điểm tựa, cú đấm vừa rồi không biết chừng đã đánh gãy đôi người hắn rồi.
-Hắn chạy mất rồi? Sao còn không đuổi theo?
Nhìn Chiến Vân và Lâm quây lại một chỗ, Park Jong Seok thì đã sớm mất dạng, Hanks richard hai mắt đỏ rực, đôi cánh dơi sau lưng bât tung ra. Song hắn còn chưa kịp cất cánh thì đã bị một cánh tay cứng rắn đặt lên bả vai, kéo lùi lại.
-Chuyện gì nữa? Cậu muốn gì?
Hanks Richard tức tối quay đầu lại. Hừ, mày có thể đứng nhìn còn ông thì không đâu. Diệt cỏ là phải diệt tận gốc, cơ hội ngàn vàng này sẽ chẳng có lại lần hai. Lúc này, hắn thậm chí còn quên rằng, thương thế của mình so với park Jong Seok thì cũng chẳng kém hơn là bao.
-Muốn mạng của mày!
Trịnh Khải thở ra một hơi, sau đó hét lớn, hắn bắt đầu nhanh chóng gia tăng cấp độ khai mở % cơ thể, hơi thở cuồng bạo nháy mắt xâm chiếm không gian. Đến lúc này, sắc mặt của Hanks Richard cuối cùng cũng hoàn toàn biến đổi, vội vã biến thành một cơn gió đỏ như máu lao đi, còn Trịnh Khải thì ngược lại không hề ngẩng mặt lên, vẫn tiếp tục tập trung tinh thần chờ đợi…chờ đến khi hai luồng sức mạnh vốn vẫn không thể sử dụng, yên lặng ngủ say trong cơ thể hắn va chạm với nhau ở giữa trái tim...
- "Hồng hoang! Khai thiên tích địa!"
-..Mày..
Hanks lắp bắp..thế nhưng lời còn chưa thốt ra khỏi miệng, đầu của hắn đã vỡ vụn, cơ thể bị một sức mạnh cực lớn đánh văng ra xa hơn trăm mét, lún sâu vào lòng đất. Nơi hắn rơi xuống là trần thép một công sự nhỏ, tường thép hoàn toàn biến thành hình phễu, ở trung tâm chính là cơ thể nát bét không đầu của Hanks Richard.
Tiếp đó, đống nột tạng kinh tởm ấy biến thành hai cơn gió đỏ thẫm bay vụt lên trên không trung, nhanh như chớp hợp lại làm một. Hanks Richard hồi phục được hình người, song sắc mặt thì trắng như cương thi Trung Quốc, cơ thể cũng chỉ khôi phục được một phần ba, vô cùng dị hợm. Toàn thân Richards liên tục run rẩy như người mắc chứng kinh phong, có thể thấy một đòn đánh lén vừa rồi của Trịnh Khải đã gây thương tổn cực lớn cho hắn.
-Mày..Trịnh Khải, Trịnh Khải, anh làm gì vậy? Chẳng phải chúng ta…
Trịnh Khải hít một hơi thật sâu, hồng viêm quanh cơ thể bùng lên mãnh liệt, tiếp đó trong ánh mắt chấn kinh của Richard, hắn nhẹ nhàng nhảy lên, khi còn đang ở giữa không trung, tay phải cầm Kiếp Diệm Hoan Kiếm thẳng thừng chém một nhát.
Vẫn là tốc độ mắt thường không thể theo kịp, uy lực của nhát chém này hoàn toàn phá vỡ không khí, tạo thành một luồng sóng chấn động có thể thấy được bằng mắt thường. Ầm một tiếng cực lớn, hai con mắt đỏ như máu mở trừng trừng với vẻ điên cuồng, nửa không cam lòng, nửa phẫn nộ, thân thể của Hanks Richard hoàn toàn biến mất trên không trung. Không gian nơi hắn đứng thậm chí còn sinh ra vết nứt, rạn vỡ, giống như lúc Catherine sử dụng không gian gấp khúc vậy.
-Hừ!
Cơ thể liên tục run rẩy kịch liệt, tới nỗi phải nhờ tới Kiếp Diệm Hoan Kiếm mới tránh khỏi ngã quỵ luôn trên mặt đất, từ trên trán Trịnh Khải, từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu nối bước nhau chảy xuống. Thở hồng hộc mấy hơi, một mặt không ngừng sử dụng Bản Năng Sinh Tồn áp chế cảm giác đau đớn, phải hơn mười phút sau, gương mặt trắng nhợt của Trịnh Khải mới nổi lên chút sinh khí. Tiếp đó, một giọng nói vô cảm xẹt qua đầu hắn.
-“ Giết một thành viên đã khai mở Bản Năng Thích Nghi của Lightning Team.. điểm thưởng: Mười ngàn điểm…!”
----------------------------
-Tại sao?
Hoàng nhìn chằm chằm Cath. Hắn đang vô cùng khó hiểu. Chuyện gì đã xảy ra..chẳng lẽ..lời Hoài My nói là thật?
-Đây không phải là chuyện của anh.
-Park là đồng minh của chúng ta, là bạn của em. Không đúng sao?
-Hoàng, hãy bảo vệ cho cô ấy. Park Jong Seok dường như đã nhìn ra tia hy vọng nhỏ nhoi trên người thanh niên trước mắt, hắn cười ha hả đẩy Thư Lệ ra, vừa ho khù khụ vừa nói:- Thư Lệ..mau, đi đi, cứ kệ tôi, kệ tôi. Nể mặt anh ta, Cath sẽ tha cho cô.
Thư Lệ nhìn Park Jong Seok toàn thân suy kiệt, trông chẳng khác nào chỉ mành treo chuông, lại nhìn về phía Hoàng, cuối cùng, ánh mắt của cô đọng lại ở gương mặt lạnh lùng của cô gái mặc váy đỏ đối diện, kẻ đang trực tiếp uy hiếp đến sinh mạng bản thân mình. Một tia do dự khẽ hiện lên trong đáy mắt, song rất nhanh chuyển thành quyết đoán.
-Không.
Park Jong Seok ho khù khụ. Đôi mắt hắn bây giờ đã phủ thêm một làn hơi nước, không rõ có phải là do cơn ho nãy giờ mang tới hay không..thế nhưng bây giờ trong lòng hắn đã bùng lên một ngọn lửa, một ngọn lửa cuồng nhiệt hừng hực cháy. Nếu như đêm nay hắn giữ được cái mạng này, hắn nhất định phải "tái giá", nhất định phải lấy cô gái đang dìu mình làm vợ!
-Đừng có nhìn tôi như thế. Thư Lệ mỉm cười đỡ lấy một bên vai của Park:-Coi như trả một mạng anh cứu tôi mấy hôm trước. Từ giờ chúng ta không ai nợ ai! Bây giờ, cứ mặc kệ cô gái điên rồ này, đi thôi!
Nói rồi khởi động lại Mini Plane. Song cô còn chưa kịp nhấn chân ga, Cath trong bộ đầm đỏ đã như ma mị xuất hiện ngay trước mũi phi cơ, sắc mặt lạnh tanh nhìn hai người như nhìn xác chết.
-Cath!
Mặc dù vẫn không hiểu vì sao mọi chuyện lại diễn tiến đến mức này, thế nhưng khi thấy Cath lạnh lùng tiến về phía Thư Lệ và Park Jong Seok với bộ dáng bừng bừng sát khí, Hoàng vẫn buột miệng mà hét lên.
-Anh... Cath không buồn quay đầu lại, giọng nói cũng trở nên vô cùng lạnh nhạt:-..Đừng can dự vào chuyện của em. Không phải đó là điều mà anh đã hứa ngay từ khi gia nhập The Hope Team sao? Tiếp đó, Thư Lệ và Park Jong Seok liền bị một bàn tay lạnh tanh tóm lấy cổ họng, nhấc bổng lên không trung.
-Hãy giữ lấy lời hứa đó..dù chỉ là một lần.
Trở lại với Thương Hải Đội, cuộc nói chuyện giữa Trịnh Khải và Lâm Hiên hai ngày trước.
-Có gì không ổn sao? Gã đàn ông đeo kính lãnh đạm đáp:- Cậu là đội trưởng, cậu có quyền ra quyết định. Nếu như cậu thực sự muốn lấy ý kiến của tôi, vậy thì vừa rồi đã không nên vội vàng đáp ứng Cath mới đúng.
-Đừng nhỏ mọn thế chứ. Trịnh Khải cười méo xệch, tiếp đó đấm một cái vào ngực gã:-Anh biết tôi không có ý đó mà. Ý tôi là, trong chuyện này Cath có mục đích gì? Tại sao cô ta lại đưa ra một yêu cầu hoang đường đến vậy?
-Hoang đường? đứng trước lợi ích cao nhất, mọi thứ đều có thể bị xóa nhòa. Cậu đã nghe câu này của Mác chưa, " với lợi nhuận 10% thì tư bản hiện diện khắp nơi; lợi nhuận 20% thì nó tạo ra sự háo hức, lợi nhuận 50% thì nó trở nên thực sự táo bạo; lợi nhuận 100% thì nó sẵn sàng chà đạp lên mọi luật lệ của loài người; lợi nhuận 300% thì không còn tội ác nào mà tư bản không dám phạm phải, dù có bị đưa lên giá treo cổ...". Trường hợp của Cath cũng nằm trong số đó. Không, đã không thể dùng % để hình dung lợi ích khi cô ta loại trừ được Park Jong Seok nữa rồi.
-Ý cậu là..?
-Mặc dù không biết tường tận nội tình...nhưng dù sao là người hoạt động trong Bộ Nội Vụ, tôi cũng biết được vài phần. Lâm Hiên tay đẩy mắt kính vừa chậm rãi nói:-Cath hoàn toàn có thừa lý do để bằng mọi giá lấy mạng Park Jong Seok, trên cả thương trường lẫn chính trường. Chưa nói đến việc cạnh tranh trên thương trường, tập đoàn Seok đang là chủ nợ lớn nhất của Hope, ngay cả trong nội nộ IOT, việc bà Maria Adean để ý đến khu vực Châu Á của Park Jong Seok cũng chẳng phải là chuyện ngày một ngày hai. Về mặt lợi ích trong đó, chắc không cần tôi nói thì cậu cũng biết rồi. Nếu không phải Cath và Park Jong Seok vốn có giao hảo từ lâu, hai người họ có lẽ đã trở mặt rồi.
-Thực ra theo như tôi nghĩ..nếu như không biết lần này có Thương Hải Đội chúng ta tham gia đoàn chiến, cô ta chắc cũng sẽ không dám động đến Park Jong Seok đâu. Trịnh Khải này, cậu đã giao chiến với Catherine, cậu thấy cô ta thế nào?
-Rất mạnh, tất nhiên rồi, nhưng không như người ta vẫn đồn thổi. Trịnh Khải khẽ nhíu mày:-Nếu bản lĩnh của cô ta chỉ có ngần ấy, không cần tới Hồng Hoang, tôi cũng có thể xử lý được cô ta.
-Vậy à. Lâm Hiên cau mặt:-Nếu vậy thì..thật là khó hiểu.
-Cái gì khó hiểu?
-..Không có gì. Lâm Hiên gạt đi:- Trở lại chuyện của chúng ta. Có thật Cath đã hứa với cậu rằng, chỉ cần hợp tác thành công, cô ta sẽ hỗ trợ chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sát hạch tối cao 24* của chủ thần, và sẽ cho chúng ta quản lý khu vực Đông Nam Á?
-Đúng vậy. Trịnh Khải khẽ gật đầu:- Nước cờ này cũng rất cao tay. Chắc chắn cô ta đã điều tra và biết tôi đã đăng ký nhiệm vụ sát hạch từ chủ thần. Đây cũng là điều kiện khiến tôi động tâm nhất. Nếu như thuận lợi, chúng ta sẽ không mất một người nào cả. Cậu có hiểu ý tôi không? Sẽ không có ai phải chết...Chiến Vân, Lý Sơn, Tần Hiểu..bọn họ đều đã hết cơ hội hồi sinh rồi.
-Nếu được vậy thì đúng là không có gì bằng. Lâm Hiên khẽ gật đầu:-Nhiệm vụ sát hạch tối cao 24* là thứ bắt buộc phải trải qua và hoàn thành nếu muốn được chủ thần công nhận quyền chấp pháp. Nếu đúng như những lời cô ta nói, chuyến hợp tác lần này của chúng ta chỉ có lời chứ không lỗ. Chỉ có điều, chúng ta không thể hoàn toàn đặt hết lòng tin vào cô ta.
-Rõ ràng rồi.
-Nói vậy thôi, thực ra khả năng cô ta trở mặt với chúng ta là không cao. Lâm Hiên nói tiếp:-Thực ra, với tình hình hiện nay của Cath...việc bảo vệ an toàn cho cái ghế đang ngồi thôi cũng đã là cả vấn đề. Trong IOT hiện nay, trước cảnh Nữ Hoàng Maria Adean, người nâng đỡ và cũng là chỗ dựa duy nhất chuẩn bị từ nhiệm, vô số con mắt đều đang nhằm vào Catherine Adean, vào khu vực Châu Âu+Châu Đại Dương+ Đại Lục Á-Âu mà cô ta đang quản lý. "Mặt Quỷ " Abu Sajin và Kẻ Máu Lạnh Rohan Crift một phe, Bá Tước Hanks một phe, thậm chí cả Park Jong Seok cũng gián tiếp tham dự vào chuyện này.
- Điểm yếu của Catherine Adean..đó là thăng tiến quá nhanh! Điều đó khiến cho căn cơ và uy vọng của cô ta trong IOT không ổn định. Một cô gái mới gia nhập IOT hai năm, mới hai mươi tư tuổi đã nắm trong tay lợi ích khổng lồ như thế...đó là điều không thể chấp nhận được. Lúc này đây, thứ cô ta cần nhất chính là một đồng minh, một đồng minh có thể dựa vào và quan trọng nhất là: không xung đột về mặt lợi ích. Rõ ràng, Thương Hải Đội chúng ta là lựa chọn hoàn hảo nhất.
Trịnh Khải nghe đến nhập thần, sau đó mới khẽ gật đầu:
-Thực ra chỉ nguyên việc cô ta dùng quyền chấp pháp trực tiếp chuyển hẳn 20000 điểm thưởng cho tôi để "thể hiện tấm lòng" thôi, việc hợp tác lần này đã là không thể không tiến hành, chưa kể tới những điều cô ta đã cam đoan từ trước. Nói đi cũng phải nói lại, tôi thấy chuyến đầu tư này cũng không đến nỗi tệ.
-Đúng vậy..chỉ là..Lâm Hiên lâm vào trầm tư.
-Chuyện gì nữa?
-À...không, vậy điều kiện của cô ta là gì?
-...Điều kiện chỉ có một, đó là cái đầu của Park jong Seok và Hanks Richard!
----------
-Chuyện gì đã xảy ra?
Nhìn phòng khách giờ chỉ còn là một đống lộn xộn, lại không thấy một bóng người, Hoàng bắt đầu cảm thấy không ổn. Cố gắng liên lạc với Terry Karl và Roy Hogson song không thành công, nỗi lo lắng trong lòng hắn đã dần chuyển hóa thành sự thật. Mạng lưới tâm linh tương thông bị ngắt, điều đó tượng trưng cho cái gì?
-Có tiếng động..là ở phía tây!
Hoàng vội vàng lôi Mini Plane trong túi trữ vật ra, tiếp đó chạy ra ngoài ban công, song còn chưa kịp khởi động, một tiếng gió rít lao vút tới đã khiến hắn giật nẩy mình.
-Ai?
Lộn một vòng trên không , chân phải giẫm lên lan can ban công rồi bật mạnh về phía góc tường, khi đã chắc chắn đã không còn nguy hiểm rình rập, Hoàng mới tập trung tinh thần quan sát xung quanh, Bản năng Sinh Tồn trong nháy mắt được triển khai, sau đó khẽ gầm lên một tiếng.
Không hề báo trước, góc tường đằng sau lưng hắn nứt ra, một luồng áp lực trong nháy mắt áp tới, kèm theo đó là một tiếng "Rầm" đanh gọn. Một bóng đen phá tường lao vào, chuẩn xác đá thẳng vào lồng ngực bên trái của Hoàng. Rất nhanh, chủ nhân của cái bóng này liền biến sắc.
Thân thể mềm dẻo như bún khẽ lay động, Hoàng đổi thủ thành công, trong nháy mắt áp sát đối phương, một tay ôm chặt hông, tay còn lại vòng lên bả vai, lập tức vào thế khóa. Cảm nhận được thân thể đối phương có chút cứng ngắc, cơ bắp trên người Hoàng nhất thời nhanh chóng phồng lên, tiếp đó, hung hăng nện đầu vào ngực bóng đen nọ.
-Hừ!
Bóng đen nọ bị một đòn bất ngờ này của Hoàng đẩy vào thế bị động, thế nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị phát động công kích, thân thể trong lòng hắn bỗng mềm lại như bún, thế khóa trong nháy mắt bị phá giải. Hai mắt Hoàng giật giật. Đây là…Bản Năng Thích Nghi?
Một giây thất thần là quá đủ cho bóng đen nọ kéo giãn khoảng cách. Mắt thấy kẻ vừa công kích mình chuẩn bị hạ xuống ban công, Hoàng không truy kích mà bắt đầu tính toán thiệt hơn. Ở lại đánh một trận cho ra lẽ? Hắn rất muốn biết chuyện gì đang xảy ra trong lúc mình bất tỉnh. Đợi đã, rất có thể chuyện đó có liên quan đến tên này? Vậy thì..khống chế hắn trước rồi nói sau! Chỉ là..Magic Bamboo đã bị hủy, đối phương cũng rất có khả năng đã khai mở Bản Năng Thích Nghi, hắn dựa vào cái gì để giữ người ta lại đây?
Trong khi còn đang phân vân, hai mắt Hoàng bỗng giật giật...theo một tiếng hét đầy nữ tính, một tia sáng chói lòa bỗng phóng vụt tới chỗ hắn. Khoảng cách quá gần, không thể né tránh..chỉ là, điều đó thực ra cũng không làm Hoàng kinh ngạc, thứ khiến hắn chấn động chính là chủ nhân của tiếng hét quen thuộc vừa rồi...
Rất quen!
"Chủ nhân, triệt tiêu hay hoàn lại!"
Đó là câu nói mà Hoàng mong chờ, thế nhưng ngoài dự đoán của hắn, cột sáng lóa mắt như viên đạn kia chỉ bắn sượt qua đầu vai, ngoài để lại một vết nám trên áo ra thì không còn gì nữa cả.
-Suýt quên, người ta còn có Nước Mắt Của Nữ Hoàng cơ mà, tí nữa thì chuốc vạ vào thân rồi.
-Hoài My?
Cơ mặt của Hoàng lập tức giãn ra, theo bản năng mà hỏi lại một câu.
-Lâu rồi không gặp, xem ra anh cũng không làm em thất vọng. Khẽ vén mái tóc dài lòa xòa che nửa mặt, Hoài My trong bộ Vie Suit đen óng mỉm cười nhìn Hoàng, mắt nheo lại vẻ tinh nghịch:-Chà, còn chưa tới nỗi không nhận ra nhau nhỉ. Đòn khóa ban nãy được đấy, sắp vượt qua cả cô giáo rồi.
-Em...
-Đi thôi, không thì muộn mất!
Hoàng còn chưa kịp nói gì, Hoài My đã như cơn gió lao tới, kéo hắn đi.
--------------
-Có thể cho tôi cái lý do không, Catherine? dù gì..chúng ta cũng đâu có xa lạ gì nhau?
Park Jong Seok hơi thở suy yếu gặng hỏi.
-Lý do à..Khuôn mặt của Cath khẽ lặng đi, với bộ váy màu đỏ rực, dưới bóng đêm, trông cô như một vầng trăng chưa mọc:-Không thể trách tôi, Park à. Có những thứ mà dù không muốn nhưng con người ta vẫn cứ phải làm. Nếu anh không phải là chủ tịch tập đoàn Seok, nếu tôi không có quan hệ với Ron, nếu tôi không phải là con của bà Maria…thì mọi chuyện có lẽ đã khác.
-Ron? Gương mặt của Park jong Seok thoáng vặn vẹo, hơi thở nặng nhọc đầy vẻ phẫn nộ:- Thì ra..thằng khốn đó muốn qua mặt tôi? Đừng có mơ..Cath à, cả hắn và cô..đừng có mơ!
-Đấy không phải là chuyện của anh nữa rồi. Cath lắc đầu:-Sau ngày hôm nay..không, có lẽ bây giờ Ron đã thu xếp ổn thỏa rồi cũng nên. Cùng với tin chủ tịch tập đoàn Park jong Seok do một cơn đau tim mà bất hạnh qua đời...người nắm giữ 23% cổ phần, chỉ ít hơn anh, Ron, sẽ được ưu tiên mua số cổ phần còn lại và trở thành tân chủ tịch. Và sau đó, Ron sẽ ưu tiên gia hạn thời gian trả nợ cho tập đoàn Hope, hơn nữa còn cắt giảm 40%, đó là hơn hai triệu đôla Mỹ, hai triệu đôla Mỹ đó! Tất cả như thế đấy Park, chủ nợ lớn nhất của tôi...
-Cô điên rồi. Nhìn sắc mặt của Thư Lệ đã trắng bợt, park Jong Seok cố gắng nén cơn giận dữ trong lòng, xuống nước:-Cô có biết nếu như chuyện ngày hôm nay nếu truyền ra ngoài thì sẽ có hậu quả như thế nào không? Đừng nói Hanks Richard vẫn đang chầu chực, kể cả Rohan Crift cũng chắc chắn sẽ không bỏ qua mà lấy đó làm cớ tạo áp lực. Sắp tới khi Nữ Hoàng Maria Adean thoái nhiệm, ai sẽ là người che mưa che gió cho cô? Ai?
-Đừng cố gắng thay đổi những thứ vốn dĩ đã là không thể. Con búp bê trong tay Cath chậm rãi rời khỏi vai chủ nhân nó, hai mắt lập lòe trong đêm đen:-Việc tôi xuất hiện ở đây..đã thay cho câu trả lời rồi. Cũng đừng lo về chuyện đó, tất cả những gì xảy ra trong tối ngày hôm nay, sau cái chết của anh và cô gái kia, sẽ không có người thứ ba nào biết được. Yên tâm, ở dưới đó anh sẽ không cô đơn đâu..bởi Hanks Richard, tên điên ấy cũng sẽ nối gót anh ngay bây giờ. Giờ thì..tạm biệt nhé!
-Đợi đã!
Gương mặt của Catherine tỏ vẻ khó coi. Người vừa mới xuất hiện..là người mà cô không muốn thấy trong lúc này nhất!
--------------
-Để hắn lại cho em!
Nguyễn Thanh lâm gắt gao quan sát tình hình..chỉ cần tranh thủ được một chút thời gian, hắn sẽ không do dự mà rời khỏi nơi đây. Ba gã đàn ông đứng đây..đều là người mà hắn không thể động vào. Thế nhưng, không để cho hắn câu giờ thêm, một người đàn ông khoác trên mình bộ chiến giáp màu vàng rực đã xông đến.
-Keng! Keg! Keng! Keng!
Miệng lẩm nhẩm hai chữ " Khắc Xuất", Mystic Bamboo lập tức tách ra thành mấy trăm đốt tre xanh biếc, bảo vệ hắn tới một con muỗi cũng chẳng thể bay lọt. Thế nhưng khi một trăm bóng quyền từ "Thiên Mã Lưu Tinh Quyền" của Chiến Vân ập tới, Lâm vẫn cảm thấy ngực tức đến khó thở, vội vã lùi lại mấy bước.
-Chạy?
Chiến Vân truy kích. Khi còn cách Lâm khoảng năm mét, hắn chợt dừng lại, cơ bắp toàn thân bành trướng kịch liệt, năng lượng trong cơ thể vụt bộc phát, kỹ năng Destroy được kích hoạt. Trong một tích tác, Chiến Vân gần như hoàn toàn biết mất khỏi tầm mắt của Lâm, hắn chỉ kịp thấy như một đạo tàn ảnh vụt qua, tiếp đó lồng ngực vang lên một âm thanh nặng nề trầm đục. Ngực Lâm trúng một quyền như búa bổ của Chiến Vân, lõm hẳn vào trong, sau lưng thì gồ lên một khối như hình nón.
Gấp gáp thở vài hơi, Lâm rơi xuống đất. Chỉ một đòn, Chiến Vân đã đột phá lớp màn tre Mystic Bamboo và đánh nát bét ngực hắn, nếu không phải thân ở giữa không trung không có chỗ nào làm điểm tựa, cú đấm vừa rồi không biết chừng đã đánh gãy đôi người hắn rồi.
-Hắn chạy mất rồi? Sao còn không đuổi theo?
Nhìn Chiến Vân và Lâm quây lại một chỗ, Park Jong Seok thì đã sớm mất dạng, Hanks richard hai mắt đỏ rực, đôi cánh dơi sau lưng bât tung ra. Song hắn còn chưa kịp cất cánh thì đã bị một cánh tay cứng rắn đặt lên bả vai, kéo lùi lại.
-Chuyện gì nữa? Cậu muốn gì?
Hanks Richard tức tối quay đầu lại. Hừ, mày có thể đứng nhìn còn ông thì không đâu. Diệt cỏ là phải diệt tận gốc, cơ hội ngàn vàng này sẽ chẳng có lại lần hai. Lúc này, hắn thậm chí còn quên rằng, thương thế của mình so với park Jong Seok thì cũng chẳng kém hơn là bao.
-Muốn mạng của mày!
Trịnh Khải thở ra một hơi, sau đó hét lớn, hắn bắt đầu nhanh chóng gia tăng cấp độ khai mở % cơ thể, hơi thở cuồng bạo nháy mắt xâm chiếm không gian. Đến lúc này, sắc mặt của Hanks Richard cuối cùng cũng hoàn toàn biến đổi, vội vã biến thành một cơn gió đỏ như máu lao đi, còn Trịnh Khải thì ngược lại không hề ngẩng mặt lên, vẫn tiếp tục tập trung tinh thần chờ đợi…chờ đến khi hai luồng sức mạnh vốn vẫn không thể sử dụng, yên lặng ngủ say trong cơ thể hắn va chạm với nhau ở giữa trái tim...
- "Hồng hoang! Khai thiên tích địa!"
-..Mày..
Hanks lắp bắp..thế nhưng lời còn chưa thốt ra khỏi miệng, đầu của hắn đã vỡ vụn, cơ thể bị một sức mạnh cực lớn đánh văng ra xa hơn trăm mét, lún sâu vào lòng đất. Nơi hắn rơi xuống là trần thép một công sự nhỏ, tường thép hoàn toàn biến thành hình phễu, ở trung tâm chính là cơ thể nát bét không đầu của Hanks Richard.
Tiếp đó, đống nột tạng kinh tởm ấy biến thành hai cơn gió đỏ thẫm bay vụt lên trên không trung, nhanh như chớp hợp lại làm một. Hanks Richard hồi phục được hình người, song sắc mặt thì trắng như cương thi Trung Quốc, cơ thể cũng chỉ khôi phục được một phần ba, vô cùng dị hợm. Toàn thân Richards liên tục run rẩy như người mắc chứng kinh phong, có thể thấy một đòn đánh lén vừa rồi của Trịnh Khải đã gây thương tổn cực lớn cho hắn.
-Mày..Trịnh Khải, Trịnh Khải, anh làm gì vậy? Chẳng phải chúng ta…
Trịnh Khải hít một hơi thật sâu, hồng viêm quanh cơ thể bùng lên mãnh liệt, tiếp đó trong ánh mắt chấn kinh của Richard, hắn nhẹ nhàng nhảy lên, khi còn đang ở giữa không trung, tay phải cầm Kiếp Diệm Hoan Kiếm thẳng thừng chém một nhát.
Vẫn là tốc độ mắt thường không thể theo kịp, uy lực của nhát chém này hoàn toàn phá vỡ không khí, tạo thành một luồng sóng chấn động có thể thấy được bằng mắt thường. Ầm một tiếng cực lớn, hai con mắt đỏ như máu mở trừng trừng với vẻ điên cuồng, nửa không cam lòng, nửa phẫn nộ, thân thể của Hanks Richard hoàn toàn biến mất trên không trung. Không gian nơi hắn đứng thậm chí còn sinh ra vết nứt, rạn vỡ, giống như lúc Catherine sử dụng không gian gấp khúc vậy.
-Hừ!
Cơ thể liên tục run rẩy kịch liệt, tới nỗi phải nhờ tới Kiếp Diệm Hoan Kiếm mới tránh khỏi ngã quỵ luôn trên mặt đất, từ trên trán Trịnh Khải, từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu nối bước nhau chảy xuống. Thở hồng hộc mấy hơi, một mặt không ngừng sử dụng Bản Năng Sinh Tồn áp chế cảm giác đau đớn, phải hơn mười phút sau, gương mặt trắng nhợt của Trịnh Khải mới nổi lên chút sinh khí. Tiếp đó, một giọng nói vô cảm xẹt qua đầu hắn.
-“ Giết một thành viên đã khai mở Bản Năng Thích Nghi của Lightning Team.. điểm thưởng: Mười ngàn điểm…!”
----------------------------
-Tại sao?
Hoàng nhìn chằm chằm Cath. Hắn đang vô cùng khó hiểu. Chuyện gì đã xảy ra..chẳng lẽ..lời Hoài My nói là thật?
-Đây không phải là chuyện của anh.
-Park là đồng minh của chúng ta, là bạn của em. Không đúng sao?
-Hoàng, hãy bảo vệ cho cô ấy. Park Jong Seok dường như đã nhìn ra tia hy vọng nhỏ nhoi trên người thanh niên trước mắt, hắn cười ha hả đẩy Thư Lệ ra, vừa ho khù khụ vừa nói:- Thư Lệ..mau, đi đi, cứ kệ tôi, kệ tôi. Nể mặt anh ta, Cath sẽ tha cho cô.
Thư Lệ nhìn Park Jong Seok toàn thân suy kiệt, trông chẳng khác nào chỉ mành treo chuông, lại nhìn về phía Hoàng, cuối cùng, ánh mắt của cô đọng lại ở gương mặt lạnh lùng của cô gái mặc váy đỏ đối diện, kẻ đang trực tiếp uy hiếp đến sinh mạng bản thân mình. Một tia do dự khẽ hiện lên trong đáy mắt, song rất nhanh chuyển thành quyết đoán.
-Không.
Park Jong Seok ho khù khụ. Đôi mắt hắn bây giờ đã phủ thêm một làn hơi nước, không rõ có phải là do cơn ho nãy giờ mang tới hay không..thế nhưng bây giờ trong lòng hắn đã bùng lên một ngọn lửa, một ngọn lửa cuồng nhiệt hừng hực cháy. Nếu như đêm nay hắn giữ được cái mạng này, hắn nhất định phải "tái giá", nhất định phải lấy cô gái đang dìu mình làm vợ!
-Đừng có nhìn tôi như thế. Thư Lệ mỉm cười đỡ lấy một bên vai của Park:-Coi như trả một mạng anh cứu tôi mấy hôm trước. Từ giờ chúng ta không ai nợ ai! Bây giờ, cứ mặc kệ cô gái điên rồ này, đi thôi!
Nói rồi khởi động lại Mini Plane. Song cô còn chưa kịp nhấn chân ga, Cath trong bộ đầm đỏ đã như ma mị xuất hiện ngay trước mũi phi cơ, sắc mặt lạnh tanh nhìn hai người như nhìn xác chết.
-Cath!
Mặc dù vẫn không hiểu vì sao mọi chuyện lại diễn tiến đến mức này, thế nhưng khi thấy Cath lạnh lùng tiến về phía Thư Lệ và Park Jong Seok với bộ dáng bừng bừng sát khí, Hoàng vẫn buột miệng mà hét lên.
-Anh... Cath không buồn quay đầu lại, giọng nói cũng trở nên vô cùng lạnh nhạt:-..Đừng can dự vào chuyện của em. Không phải đó là điều mà anh đã hứa ngay từ khi gia nhập The Hope Team sao? Tiếp đó, Thư Lệ và Park Jong Seok liền bị một bàn tay lạnh tanh tóm lấy cổ họng, nhấc bổng lên không trung.
-Hãy giữ lấy lời hứa đó..dù chỉ là một lần.
/113
|