Tần Mục và Long Kiều Nam đi lên phía trước, tiếp nối giữa long mạch thứ sáu và chủ long mạch là một cánh cửa khổng lồ, hai bên cánh cửa điêu khắc nhiều phù điêu hình rồng.
Tần Mục nhìn khắp bốn phía, những phù điêu hình rồng này sống động như thật, cổ kính. Chân Long cũng có hình dáng khác nhau, bất kể khác biệt về chủng loại, phù điêu không kém gì Bách Long đồ của Đại Lôi Âm.
Bách Long đồ của Đại Lôi Âm chỉ có trên dưới trăm loại Thiên Long, trong bức phù điêu này có hơn ngàn loại. Phù điêu hình rồng to to nhỏ nhỏ cùng ngửa đầu uốn lượn quanh cự long, có bay lượn, có nằm sấp, còn có nằm ngủ trên mặt đất.
Lại có một ít phù điêu hình rồng nhìn chằm chằm vào mặt đất, dường như đang nhìn cái gì đó thú vị. Còn có chút cự long đang xem đám tiểu long chơi đùa, có chút tiểu long leo lên râu của đại long, chúng đùa giỡn treo ngược lên, có đủ các hình thái.
Cự long bị điêu khắc uy vũ đáng sợ, đã có uy nghiêm Thần Long, lại có hung tàn của man hoang. Ánh mắt nhìn thẳng vào ai, người đó sẽ sợ hãi không dám nhúc nhích.
- Cự long này chính là Chân Long chi chủ? Nếu có thể ở lại nơi này tìm hiểu, chỉ sợ ta sẽ lĩnh ngộ Lôi Âm bát thức đạt đến cực hạn, thậm chí còn có thể sáng tạo ra nhiều thần thông hơn.
Tần Mục cực kỳ động tâm. Mã gia giỏi về tạo hình, người điếc giỏi về vẽ tranh, người câm giỏi về rèn đúc, bọn họ dạy cho Tần Mục rất nhiều thứ.
Hắn có thể thưởng thức được vẻ đẹp của phù điêu Thiên Long, thậm chí còn có thể nhìn ra nhiều thứ khác, phù điêu trên cánh cửa này được dùng búa khắc thành. Dường như hắn có thể nhìn thấy một Thần Nhân đang cầm búa, đại phủ của hắn rất điêu luyện. Hắn biến đại phủ thành bút, bút pháp cuồng dã, hắn vẽ tùy ý tự nhiên nhưng đó là một bộ phủ pháp bá đạo và tùy tâm.
- Kỳ quái, kỳ quái!
Giọng nói của Hoạn Long Quân từ sau cánh cửa vọng ra ngoài. Giọng nói của thần linh này rất nóng vội, dường như hắn đang gặp chuyện khó hiểu.
Tần Mục đi qua cánh cửa lớn, hắn hơi ngẩn ra. Hắn phát hiện dưới chân là vực sâu, bốn phía chính là vách tường với dung nham cuồn cuộn, phát ra tiếng vang kinh thiên động địa.
Đây là hang động hình tròn thẳng tắp, dường như là bị cắt ra, cũng không có chủ long mạch như Hoạn Long Quân dự đoán.
Hoạn Long Quân nâng kim vạc bay vào trong hang động. Hắn vừa dò xét Chân Long chi chủ trong kim vạc vừa đánh giá chung quanh, vẻ mờ mịt trên mặt càng đậm.
- Không đúng, long mạch Chân Long chi chủ ở ngay chỗ này, tại sao không có? Chẳng lẽ bị người ta dời đi? Hay là hóa thành Chân Long bay đi?
Hoạn Long Quân nôn nóng bất an, đột nhiên hắn hạ xuống và tiến vào trong hang động to lớn.
Tần Mục bay lên trời, hắn nhảy lên lưng Long Kỳ Lân. Long Kỳ Lân chân đạp tường vân bay xuống phía dưới, Long Kiều Nam tự bay đi, qua một lúc bọn họ đi tới cuối hang động.
Thân thể hai người chấn động, ngơ ngác nhìn bốn phía. Nhìn thấy dung nham từ trên cao chảy xuống nơi này, nơi đây là không gian tỏa ra hào quang màu vàng chói mắt.
Không gian này rất lớn, sau khi dung nham trên cao đổ xuống va chạm với trong lòng đất màu vàng, đâu đâu cũng có huyền kim tinh anh. Có rất nhiều cột, có rất nhiều tảng đá lớn, uy nghiêm đáng sợ đan xen lẫn nhau, cảnh tượng cực kỳ xa hoa.
Mặt ngoài những huyền kim này có văn tự cổ quái, có ký hiệu và hình vẽ, huyễn minh huyễn diệt, không ngừng lưu động.
Bọn họ cảm nhận khí tức cực kỳ khủng khiếp, mạnh mẽ mà tối nghĩa, trong tai còn nghe được tiếng long ngâm tàn bạo mà mạnh mẽ.
- Kỳ quái, những văn tự, hình vẽ ký hiệu này rất quen mắt, dường như ta đã gặp qua ở đâu rồi.
Tần Mục buồn bực, hắn đi tới bên cạnh một cây cột huyền kim tinh anh, tinh tế dò xét, quả thực rất quen thuộc.
- Chân Long chi chủ quả nhiên không ở nơi này, không ở nơi này.
Hoạn Long Quân không quan tâm bọn họ đi tới đây, hắn đang kiểm tra con Kim Long kia, đột nhiên hắn gào to đinh tai nhức óc:
- Chỉ còn lại một cái Long sào, người nào đào Chân Long chi chủ rồi?
- Chân Long chi chủ bị đào đi?
Tần Mục giật mình, hắn nhìn khắp Long sào. Long sào rất rộng lớn, đâu đâu cũng có huyền kim tinh anh. Chẳng qua từ bố cục của huyền kim tinh anh, có lẽ nơi này có một con rồng rất lớn ở lại.
Bởi vì giữa Long sào trống không, lại có hình vòng tròn, nhưng vòng tròn này cực kỳ khổng lồ, vòng tròn dài hơn mười dặm.
Đây là long mạch khổng lồ, có lẽ chưa hấp thu long khí hóa thành Thần Long đã bị người ta đào đi, mang khỏi nơi này.
- Chân Long chi chủ bị người ta luyện thành Long giác!
Hoạn Long Quân đi chung quanh, sắc mặt tái xanh, hắn nói:
- Hắn vẫn đoán sai, không ngờ rằng Hoạn Long Quân ta sẽ tới nơi này. Hắn càng không ngờ rằng, hắn không nên lưu lại Long sào của Chân Long chi chủ!
- Người lấy long mạch Chân Long chi chủ rời đi, luyện Chân Long chi chủ thành Long giác?
Tần Mục hoảng sợ nói:
- Người nào có pháp lực khổng lồ như thế?
Long giác là một loại ngọc bội, là Bàn Long, hình dáng là vòng tròn, sẽ lưu lại lỗ hổng ở giữa. Từ hình dáng Long sào bị móc ra, đầu rồng và đuôi rồng không liên kết với nhau, quả thực là hình dáng Long giác.
Chẳng qua Long sào có chất liệu huyền kim tinh anh, mà Long giác lại là chất ngọc.
Hơn nữa Long giác chỉ lớn bằng nắm tay, người nào có thể luyện Chân Long chi chủ lớn hơn mười dặm thành Long giác nhỏ như nắm tay?
Hắn phát hiện vì sao Hoạn Long Quân nói đây là một khối Long giác.
Hoạn Long Quân lột bỏ một tầng huyền kim trên cây cột huyền kim tinh anh, bên trong lộ ra chất ngọc.
Tần Mục ngẩng đầu dò xét nơi đây, dung nham nơi này ẩn chứa huyền kim tinh anh nóng chảy. Huyền kim tinh anh cọ rửa Long sào, cũng gói chất ngọc của Long sào vào trong, từ đó lộ ra màu vàng rực rỡ.
Hoạn Long Quân nói tới Long sào, toàn thân nó là chất ngọc tạo thành. Long mạch Chân Long chi chủ do Long sào thai nghén ra, hấp thu long khí từ long mạch Đại Khư và Duyên Khang quốc truyền vào.
Nhưng có người nhân lúc Chân Long chi chủ còn chưa thành thục biến thành Chân Long, hắn đã lấy nó đi và luyện thành Long giác, mang khỏi nơi đây.
Khó trách nơi này lưu lại vực sâu khổng lồ như thế, hẳn là người lấy Long sào tìm được long mạch Chân Long chi chủ, đánh xuyên qua mặt đất tìm Long sào!
Thân thể Hoạn Long Quân lay động. Lúc này đầu hỏa Giao Long chui ra khỏi quần áo của hắn, hơi lắc người và hóa thành từng con Giao Long to lớn. Miệng phun đại hỏa đốt khắp nơi, thiêu chảy huyền kim tinh anh.
Lớp huyền kim màu vàng bám vào Long sào tan ra, chúng đều chảy vào trong nham thạch, Tần Mục cảm thấy rất đáng tiếc.
Sau khi Huyền kim tinh anh chảy xuống, càng nhiều chất ngọc lộ ra. Chúng bị ánh sáng dung nham chiếu rọi, dần dần hiện ra hình thái thủy tinh trong suốt, nhưng ánh sáng lộng lẫy hơn thủy tinh rất nhiều.
- Người kia lấy đi Chân Long chi chủ và lưu lại Long sào, nhất định muốn Long sào tiếp tục hấp thu long khí. Chờ đến khi Long sào tích lũy đủ long khí, hắn sẽ lại đi tới Long sào, mượn Long sào tẩm bổ Chân Long chi chủ, như vậy có thể bảo vệ Long sào và Chân Long chi chủ!
Hoạn Long Quân cười lạnh, hắn cúi đầu xuống nhìn Long sào, ngạo nghễ nói:
- Nhưng vô dụng! Hắn không ngờ rằng ta sẽ đi tới nơi này, ta sẽ lấy Long sào trước hắn! Hắn lấy đi Chân Long chi chủ, luyện thành Long giác, ta nắm giữ Long sào, dùng Long sào khắc chế Long giác. Ta chiếm được Long sào sẽ có năng lực xác định phương vị của Chân Long chi chủ, tìm ra Long giác, khi đó long mạch Chân Long chi chủ sẽ hoàn chỉnh.
Tần Mục sờ lên ngực, ngọc bội trên ngực nóng hổi, nóng tới mức hắn rất không thoải mái.
Hai ngọc bội trên ngực của hắn, một cái là tổ truyền, ngọc bội Vô Ưu Hương, một cái khác là Đế điệp do người què nhét cho hắn.
Viên Đế điệp đang nóng lên, nóng tới mức hắn cảm thấy không thoải mái.
- Chờ một chút!
Tần Mục nháy mắt mấy cái, hắn bắt lấy ngực, người què cho hắn Đế điệp lại có hình dáng vòng ngọc Long giác.
Trái tim hắn đập mạnh hai lần, Đế điệp là một cái vòng ngọc, phía trên khắc lấy văn tự và ký hiệu khó hiểu, biến hóa sáng tối và không ngừng lưu động.
Truyền thuyết Đế điệp là thần linh ban bảo vật cho Linh gia, tượng trưng cho quyền lực và địa vị của hoàng đế. Bởi vì người què trộm thứ này nên bị Duyên Khang quốc sư dùng kiếm chém đứt một chân.
Chẳng qua sau khi Đế điệp tới tay, người què nghiên cứu mấy chục năm nhưng không nghiên cứu ra cái gì, bởi vậy hắn không đặt trong lòng.
Đế điệp vô dụng với hắn cho nên người què kín đáo giao Đế điệp cho Tần Mục. Tần Mục quay về thôn có ý định trả lại hắn, người què không muốn, hắn đã nối lại chân của mình nên mất đi hứng thú với Đế điệp.
Khối Đế điệp này vẫn treo trên cổ Tần Mục, Tần Mục buộc chung với ngọc bội của hắn.
- Sẽ không đúng dịp như vậy chứ?
Trên trán Tần Mục đổ mồ hôi lạnh, trên Đế điệp thật sự có văn tự và ký hiệu tương tự với các hoa văn trên Long sào. Nó cũng không ngừng biến hóa sáng tối, không ngừng lưu động khiến người ta xem không hiểu.
- Nhưng khối Đế điệp của ta cũng không phải Long giác mà có phần giống Long giác, nó lại không có lỗ hỏng.
Có khả năng văn tự trên Đế điệp bên tương tự với Long sào chỉ là trùng hợp.
Tần Mục khôi phục bình tĩnh, hắn có ý định quan sát Hoạn Long Quân lấy Long sào như thế nào, nhưng khối Đế điệp trên ngực càng ngày càng nóng, hắn dần dần cảm thấy khó chịu.
Đột nhiên, Tần Mục cảm giác trong ngực mình có thứ gì đang nhúc nhích. Trái tim hắn đập mạnh, dường như đang sợ hãi tột độ.
Đế điệp đã nứt ra, biến thành Long giác.
Không chỉ nứt ra, hắn còn cảm giác được Long giác trở nên trắng nõn nà, dường như đang biến thành vật sống giống như một con rồng nhỏ.
Phanh! Phanh! Phanh!
Tần Mục nghe được tiếng tim mình đập mạnh, hắn không thể áp chế nổi tim mình. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hai chân cũng nhũn ra, hắn suýt không thở nổi.
- Vật nhỏ, ngươi thế nào?
Hoạn Long Quân nhìn hắn, cảm thấy hắn đang khẩn trương.
Tần Mục lấy lại bình tĩnh, nói:
- Đột nhiên ta nhớ hôm nay còn chưa nuôi rồng, lo lắng Long Quân trừng phạt, cho nên trong lòng lo sợ.
Hoạn Long Quân cười nói:
- Thì ra là thế. Chẳng qua nơi này quá nóng, đều là dung nham, không có dừng chân. Ngươi luyện đan nuôi rồng thì đi lên trên. Ngươi không cần sợ ta như vậy, ta rất dễ nói chuyện.
Tần Mục đồng ý, hai chân vẫn mềm nhũn, nói:
- Như vậy đệ tử đi lên luyện đan.
Hoạn Long Quân lắc lắc thân thể, lúc này rất nhiều Giao Long to nhỏ bay ra khỏi quần áo của hắn. Hắn lại giao túi Thao Thiết cho Tần Mục, nói:
- Cho tiểu tỳ đi theo hầu hạ, dạy dỗ nàng thật tốt, không nên cho phép nàng bướng bỉnh.
Tần Mục vội vàng thúc giục Long Kỳ Lân bay lên trên, một đám Giao Long đi theo sau mông Long Kỳ Lân, chờ đợi cho ăn.
Long Kiều Nam cũng theo sau.
Chờ lên cửa động, Tần Mục nói:
- Sen, ngươi ở lại chỗ này, ta qua bên kia luyện đan.
Long Kiều Nam cười lạnh nói:
- Long quân bảo ta theo ngươi, sợ ngươi bỏ chạy.
- Ta sẽ chạy đi, ta sẽ chạy đi? Ha ha ha, đúng là buồn cười!
Gương mặt Tần Mục biến thành màu xanh.
Dưới hang động, Hoạn Long Quân bắt đầu làm phép, thôi thúc luyện hóa Long sào to lớn, ý đồ thu Long sào.
- Kỳ quái, hình như Chân Long chi chủ cách nơi này rất gần, Long sào có cảm ứng.
Hoạn Long Quân kinh ngạc nói:
- Dường như cách nơi này không xa, kỳ quái! Cứ thu Long sào trước, khi đó sẽ biết Chân Long chi chủ ở nơi nào!
Tần Mục nhìn khắp bốn phía, những phù điêu hình rồng này sống động như thật, cổ kính. Chân Long cũng có hình dáng khác nhau, bất kể khác biệt về chủng loại, phù điêu không kém gì Bách Long đồ của Đại Lôi Âm.
Bách Long đồ của Đại Lôi Âm chỉ có trên dưới trăm loại Thiên Long, trong bức phù điêu này có hơn ngàn loại. Phù điêu hình rồng to to nhỏ nhỏ cùng ngửa đầu uốn lượn quanh cự long, có bay lượn, có nằm sấp, còn có nằm ngủ trên mặt đất.
Lại có một ít phù điêu hình rồng nhìn chằm chằm vào mặt đất, dường như đang nhìn cái gì đó thú vị. Còn có chút cự long đang xem đám tiểu long chơi đùa, có chút tiểu long leo lên râu của đại long, chúng đùa giỡn treo ngược lên, có đủ các hình thái.
Cự long bị điêu khắc uy vũ đáng sợ, đã có uy nghiêm Thần Long, lại có hung tàn của man hoang. Ánh mắt nhìn thẳng vào ai, người đó sẽ sợ hãi không dám nhúc nhích.
- Cự long này chính là Chân Long chi chủ? Nếu có thể ở lại nơi này tìm hiểu, chỉ sợ ta sẽ lĩnh ngộ Lôi Âm bát thức đạt đến cực hạn, thậm chí còn có thể sáng tạo ra nhiều thần thông hơn.
Tần Mục cực kỳ động tâm. Mã gia giỏi về tạo hình, người điếc giỏi về vẽ tranh, người câm giỏi về rèn đúc, bọn họ dạy cho Tần Mục rất nhiều thứ.
Hắn có thể thưởng thức được vẻ đẹp của phù điêu Thiên Long, thậm chí còn có thể nhìn ra nhiều thứ khác, phù điêu trên cánh cửa này được dùng búa khắc thành. Dường như hắn có thể nhìn thấy một Thần Nhân đang cầm búa, đại phủ của hắn rất điêu luyện. Hắn biến đại phủ thành bút, bút pháp cuồng dã, hắn vẽ tùy ý tự nhiên nhưng đó là một bộ phủ pháp bá đạo và tùy tâm.
- Kỳ quái, kỳ quái!
Giọng nói của Hoạn Long Quân từ sau cánh cửa vọng ra ngoài. Giọng nói của thần linh này rất nóng vội, dường như hắn đang gặp chuyện khó hiểu.
Tần Mục đi qua cánh cửa lớn, hắn hơi ngẩn ra. Hắn phát hiện dưới chân là vực sâu, bốn phía chính là vách tường với dung nham cuồn cuộn, phát ra tiếng vang kinh thiên động địa.
Đây là hang động hình tròn thẳng tắp, dường như là bị cắt ra, cũng không có chủ long mạch như Hoạn Long Quân dự đoán.
Hoạn Long Quân nâng kim vạc bay vào trong hang động. Hắn vừa dò xét Chân Long chi chủ trong kim vạc vừa đánh giá chung quanh, vẻ mờ mịt trên mặt càng đậm.
- Không đúng, long mạch Chân Long chi chủ ở ngay chỗ này, tại sao không có? Chẳng lẽ bị người ta dời đi? Hay là hóa thành Chân Long bay đi?
Hoạn Long Quân nôn nóng bất an, đột nhiên hắn hạ xuống và tiến vào trong hang động to lớn.
Tần Mục bay lên trời, hắn nhảy lên lưng Long Kỳ Lân. Long Kỳ Lân chân đạp tường vân bay xuống phía dưới, Long Kiều Nam tự bay đi, qua một lúc bọn họ đi tới cuối hang động.
Thân thể hai người chấn động, ngơ ngác nhìn bốn phía. Nhìn thấy dung nham từ trên cao chảy xuống nơi này, nơi đây là không gian tỏa ra hào quang màu vàng chói mắt.
Không gian này rất lớn, sau khi dung nham trên cao đổ xuống va chạm với trong lòng đất màu vàng, đâu đâu cũng có huyền kim tinh anh. Có rất nhiều cột, có rất nhiều tảng đá lớn, uy nghiêm đáng sợ đan xen lẫn nhau, cảnh tượng cực kỳ xa hoa.
Mặt ngoài những huyền kim này có văn tự cổ quái, có ký hiệu và hình vẽ, huyễn minh huyễn diệt, không ngừng lưu động.
Bọn họ cảm nhận khí tức cực kỳ khủng khiếp, mạnh mẽ mà tối nghĩa, trong tai còn nghe được tiếng long ngâm tàn bạo mà mạnh mẽ.
- Kỳ quái, những văn tự, hình vẽ ký hiệu này rất quen mắt, dường như ta đã gặp qua ở đâu rồi.
Tần Mục buồn bực, hắn đi tới bên cạnh một cây cột huyền kim tinh anh, tinh tế dò xét, quả thực rất quen thuộc.
- Chân Long chi chủ quả nhiên không ở nơi này, không ở nơi này.
Hoạn Long Quân không quan tâm bọn họ đi tới đây, hắn đang kiểm tra con Kim Long kia, đột nhiên hắn gào to đinh tai nhức óc:
- Chỉ còn lại một cái Long sào, người nào đào Chân Long chi chủ rồi?
- Chân Long chi chủ bị đào đi?
Tần Mục giật mình, hắn nhìn khắp Long sào. Long sào rất rộng lớn, đâu đâu cũng có huyền kim tinh anh. Chẳng qua từ bố cục của huyền kim tinh anh, có lẽ nơi này có một con rồng rất lớn ở lại.
Bởi vì giữa Long sào trống không, lại có hình vòng tròn, nhưng vòng tròn này cực kỳ khổng lồ, vòng tròn dài hơn mười dặm.
Đây là long mạch khổng lồ, có lẽ chưa hấp thu long khí hóa thành Thần Long đã bị người ta đào đi, mang khỏi nơi này.
- Chân Long chi chủ bị người ta luyện thành Long giác!
Hoạn Long Quân đi chung quanh, sắc mặt tái xanh, hắn nói:
- Hắn vẫn đoán sai, không ngờ rằng Hoạn Long Quân ta sẽ tới nơi này. Hắn càng không ngờ rằng, hắn không nên lưu lại Long sào của Chân Long chi chủ!
- Người lấy long mạch Chân Long chi chủ rời đi, luyện Chân Long chi chủ thành Long giác?
Tần Mục hoảng sợ nói:
- Người nào có pháp lực khổng lồ như thế?
Long giác là một loại ngọc bội, là Bàn Long, hình dáng là vòng tròn, sẽ lưu lại lỗ hổng ở giữa. Từ hình dáng Long sào bị móc ra, đầu rồng và đuôi rồng không liên kết với nhau, quả thực là hình dáng Long giác.
Chẳng qua Long sào có chất liệu huyền kim tinh anh, mà Long giác lại là chất ngọc.
Hơn nữa Long giác chỉ lớn bằng nắm tay, người nào có thể luyện Chân Long chi chủ lớn hơn mười dặm thành Long giác nhỏ như nắm tay?
Hắn phát hiện vì sao Hoạn Long Quân nói đây là một khối Long giác.
Hoạn Long Quân lột bỏ một tầng huyền kim trên cây cột huyền kim tinh anh, bên trong lộ ra chất ngọc.
Tần Mục ngẩng đầu dò xét nơi đây, dung nham nơi này ẩn chứa huyền kim tinh anh nóng chảy. Huyền kim tinh anh cọ rửa Long sào, cũng gói chất ngọc của Long sào vào trong, từ đó lộ ra màu vàng rực rỡ.
Hoạn Long Quân nói tới Long sào, toàn thân nó là chất ngọc tạo thành. Long mạch Chân Long chi chủ do Long sào thai nghén ra, hấp thu long khí từ long mạch Đại Khư và Duyên Khang quốc truyền vào.
Nhưng có người nhân lúc Chân Long chi chủ còn chưa thành thục biến thành Chân Long, hắn đã lấy nó đi và luyện thành Long giác, mang khỏi nơi đây.
Khó trách nơi này lưu lại vực sâu khổng lồ như thế, hẳn là người lấy Long sào tìm được long mạch Chân Long chi chủ, đánh xuyên qua mặt đất tìm Long sào!
Thân thể Hoạn Long Quân lay động. Lúc này đầu hỏa Giao Long chui ra khỏi quần áo của hắn, hơi lắc người và hóa thành từng con Giao Long to lớn. Miệng phun đại hỏa đốt khắp nơi, thiêu chảy huyền kim tinh anh.
Lớp huyền kim màu vàng bám vào Long sào tan ra, chúng đều chảy vào trong nham thạch, Tần Mục cảm thấy rất đáng tiếc.
Sau khi Huyền kim tinh anh chảy xuống, càng nhiều chất ngọc lộ ra. Chúng bị ánh sáng dung nham chiếu rọi, dần dần hiện ra hình thái thủy tinh trong suốt, nhưng ánh sáng lộng lẫy hơn thủy tinh rất nhiều.
- Người kia lấy đi Chân Long chi chủ và lưu lại Long sào, nhất định muốn Long sào tiếp tục hấp thu long khí. Chờ đến khi Long sào tích lũy đủ long khí, hắn sẽ lại đi tới Long sào, mượn Long sào tẩm bổ Chân Long chi chủ, như vậy có thể bảo vệ Long sào và Chân Long chi chủ!
Hoạn Long Quân cười lạnh, hắn cúi đầu xuống nhìn Long sào, ngạo nghễ nói:
- Nhưng vô dụng! Hắn không ngờ rằng ta sẽ đi tới nơi này, ta sẽ lấy Long sào trước hắn! Hắn lấy đi Chân Long chi chủ, luyện thành Long giác, ta nắm giữ Long sào, dùng Long sào khắc chế Long giác. Ta chiếm được Long sào sẽ có năng lực xác định phương vị của Chân Long chi chủ, tìm ra Long giác, khi đó long mạch Chân Long chi chủ sẽ hoàn chỉnh.
Tần Mục sờ lên ngực, ngọc bội trên ngực nóng hổi, nóng tới mức hắn rất không thoải mái.
Hai ngọc bội trên ngực của hắn, một cái là tổ truyền, ngọc bội Vô Ưu Hương, một cái khác là Đế điệp do người què nhét cho hắn.
Viên Đế điệp đang nóng lên, nóng tới mức hắn cảm thấy không thoải mái.
- Chờ một chút!
Tần Mục nháy mắt mấy cái, hắn bắt lấy ngực, người què cho hắn Đế điệp lại có hình dáng vòng ngọc Long giác.
Trái tim hắn đập mạnh hai lần, Đế điệp là một cái vòng ngọc, phía trên khắc lấy văn tự và ký hiệu khó hiểu, biến hóa sáng tối và không ngừng lưu động.
Truyền thuyết Đế điệp là thần linh ban bảo vật cho Linh gia, tượng trưng cho quyền lực và địa vị của hoàng đế. Bởi vì người què trộm thứ này nên bị Duyên Khang quốc sư dùng kiếm chém đứt một chân.
Chẳng qua sau khi Đế điệp tới tay, người què nghiên cứu mấy chục năm nhưng không nghiên cứu ra cái gì, bởi vậy hắn không đặt trong lòng.
Đế điệp vô dụng với hắn cho nên người què kín đáo giao Đế điệp cho Tần Mục. Tần Mục quay về thôn có ý định trả lại hắn, người què không muốn, hắn đã nối lại chân của mình nên mất đi hứng thú với Đế điệp.
Khối Đế điệp này vẫn treo trên cổ Tần Mục, Tần Mục buộc chung với ngọc bội của hắn.
- Sẽ không đúng dịp như vậy chứ?
Trên trán Tần Mục đổ mồ hôi lạnh, trên Đế điệp thật sự có văn tự và ký hiệu tương tự với các hoa văn trên Long sào. Nó cũng không ngừng biến hóa sáng tối, không ngừng lưu động khiến người ta xem không hiểu.
- Nhưng khối Đế điệp của ta cũng không phải Long giác mà có phần giống Long giác, nó lại không có lỗ hỏng.
Có khả năng văn tự trên Đế điệp bên tương tự với Long sào chỉ là trùng hợp.
Tần Mục khôi phục bình tĩnh, hắn có ý định quan sát Hoạn Long Quân lấy Long sào như thế nào, nhưng khối Đế điệp trên ngực càng ngày càng nóng, hắn dần dần cảm thấy khó chịu.
Đột nhiên, Tần Mục cảm giác trong ngực mình có thứ gì đang nhúc nhích. Trái tim hắn đập mạnh, dường như đang sợ hãi tột độ.
Đế điệp đã nứt ra, biến thành Long giác.
Không chỉ nứt ra, hắn còn cảm giác được Long giác trở nên trắng nõn nà, dường như đang biến thành vật sống giống như một con rồng nhỏ.
Phanh! Phanh! Phanh!
Tần Mục nghe được tiếng tim mình đập mạnh, hắn không thể áp chế nổi tim mình. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hai chân cũng nhũn ra, hắn suýt không thở nổi.
- Vật nhỏ, ngươi thế nào?
Hoạn Long Quân nhìn hắn, cảm thấy hắn đang khẩn trương.
Tần Mục lấy lại bình tĩnh, nói:
- Đột nhiên ta nhớ hôm nay còn chưa nuôi rồng, lo lắng Long Quân trừng phạt, cho nên trong lòng lo sợ.
Hoạn Long Quân cười nói:
- Thì ra là thế. Chẳng qua nơi này quá nóng, đều là dung nham, không có dừng chân. Ngươi luyện đan nuôi rồng thì đi lên trên. Ngươi không cần sợ ta như vậy, ta rất dễ nói chuyện.
Tần Mục đồng ý, hai chân vẫn mềm nhũn, nói:
- Như vậy đệ tử đi lên luyện đan.
Hoạn Long Quân lắc lắc thân thể, lúc này rất nhiều Giao Long to nhỏ bay ra khỏi quần áo của hắn. Hắn lại giao túi Thao Thiết cho Tần Mục, nói:
- Cho tiểu tỳ đi theo hầu hạ, dạy dỗ nàng thật tốt, không nên cho phép nàng bướng bỉnh.
Tần Mục vội vàng thúc giục Long Kỳ Lân bay lên trên, một đám Giao Long đi theo sau mông Long Kỳ Lân, chờ đợi cho ăn.
Long Kiều Nam cũng theo sau.
Chờ lên cửa động, Tần Mục nói:
- Sen, ngươi ở lại chỗ này, ta qua bên kia luyện đan.
Long Kiều Nam cười lạnh nói:
- Long quân bảo ta theo ngươi, sợ ngươi bỏ chạy.
- Ta sẽ chạy đi, ta sẽ chạy đi? Ha ha ha, đúng là buồn cười!
Gương mặt Tần Mục biến thành màu xanh.
Dưới hang động, Hoạn Long Quân bắt đầu làm phép, thôi thúc luyện hóa Long sào to lớn, ý đồ thu Long sào.
- Kỳ quái, hình như Chân Long chi chủ cách nơi này rất gần, Long sào có cảm ứng.
Hoạn Long Quân kinh ngạc nói:
- Dường như cách nơi này không xa, kỳ quái! Cứ thu Long sào trước, khi đó sẽ biết Chân Long chi chủ ở nơi nào!
/1208
|