Đến chạng vạng, Lương Tiếu Mạt bị Quý Triết Nam bắt buộc đưa đi, khó lắm mới giữ được hình tượng xinh đẹp sáng rọi, cùng anh xuất hiện ở hội trường của thọ yến tại khách sạn Khải Duyệt.
Dọc đường đi Lương Tiếu Mạt không ngừng oán thán vì chủ trương vô lý của anh đã hại cô biến thành đối tượng bị đồng nghiệp công kích.
Cho dù thật sự muốn tìm cô cùng anh tham dự thọ yến, cũng có thể lén nói cho cô mà, hiện tại tốt lắm, đồng nghiệp phòng kế hoạch biết được cô chính là phu nhân lão bản xong, lập tức đối với cô kính nhi viễn chi1 (1Kính cẩn, thận trọng), thậm chí còn có một số người hoài nghi, cô có phải là tiểu gian tế do đại lão bản phái tới giám sát mọi người hay không.
Đối với loại tình huống hai cực phi thường này, Lương Tiếu Mạt trực tiếp đổ hết bức xúc lên đầu tên đầu sỏ gây nên chuyện – Quý Triết Nam.
Điều khó chịu nhất là, xem lại “Người gây ra họa” bên mình, chẳng những không có lấy nửa điểm áy náy, khuôn mặt tuấn tú ngàn năm băng sơn còn lộ ra biểu tình khi đã thực hiện được gian kế, hô hấp và trái tim cô đều ngừng nhanh, quá tức giận, không thèm để ý đến anh.
Quý Triết Nam hoàn toàn không lo lắng cô đang tức giận, tâm tình ngược lại thật sự tốt, đến khách sạn, liền kéo thê tử minh diễm xinh đẹp, kiêu ngạo sải bước tiến về hội trường.
Rất nhanh, anh xuất hiện, lập tức khiến cho đại bộ phận khách mời ân cần thăm hỏi cùng nịnh bợ.
Hôm nay tuổi thọ Tống Chí Thành đã lên đến tám mươi lăm năm tròn, được hưởng địa vị hết sức quan trọng trên giới thương trường.
Quý Triết Nam ngày thường rất ít tham gia loại yến tiệc này, nhưng bởi vì năm đó khi anh vừa mới tiến nhập thương trường, Tống Chí Thành đã từng giúp anh không ít, cho nên vô luận như thế nào, anh cũng muốn tham dự, tỏ ý tôn trọng.
Tống lão nhân đã tám mươi tuổi nhưng thân thể vẫn thập phần cường tráng, nhìn thấy Quý Triết Nam kéo một cô gái tóc ngắn cao gầy xinh đẹp đi tới hướng mình, lập tức cười meo meo đón nhận.
Hai người hàn huyên một trận, Tống lão gia mãi mới đưa ánh mắt chuyển tới trên người Lương Tiếu Mạt. “Triết Nam, cháu không tính giới thiệu cho ta một chút về vị tiểu thư xinh đẹp này sao?”
“Cô ấy là vợ của cháu, Lương Tiếu Mạt.”
Các vị khách khác vốn tưởng rằng cô chỉ là một người trong phần đông bạn gái của anh, chứ không nghĩ rằng thân phận cô lại kinh người như thế, không khỏi bàn luận nhiều.
Đến ngay cả Lương Tiếu Mạt cũng không nghĩ tới, anh cư nhiên sẽ công khai quan hệ hai người ở trường hợp này, điều càng nằm ngoài ý muốn của cô là, khi anh giới thiệu cô với Tống lão gia, biểu tình còn thật sự phi thường, ôm thắt lưng cô, cô liền không tự giác cảm thấy khẩn trương.
Đối với hành động này của anh, cô thật tâm cảm kích, tức giận nhất thời được đánh tan hơn phân nửa.
Cô từ thuở nhỏ đã học phải giao tiếp với người xa lạ như thế nào, vừa thấy Tống lão gia hiền lành, lập tức thân thiết nói tiếp, “Thường nghe Triết Nam nhắc tới Tống lão, nói ngài chẳng những quan hệ dày rộng với mọi người, là một vãn bối, làm cho hậu bối ở trên thương trường kính nể không thôi, hôm nay may mắn được cùng Triết Nam tham gia thọ yến của Tống lão, Tiếu Mạt thật sự cảm thấy rất vinh hạnh.” Nói xong, lấy ra lễ vật thuốc cổ tinh phẩm mà hai người mới nhận được cách đây không lâu, dùng hai tay dâng, “Đây là một chút tâm ý nho nhỏ của cháu và Triết Nam, hy vọng Tống lão vui lòng nhận cho.”
Cô vốn thông minh lanh lợi, phương diện đối nhân xử thế lại vừa đúng sở trường của cô.
Vài câu thích hợp trong lời nói khéo, rất nhanh khiến Tống lão cười ha ha không ngừng.
Mà Lương Tiếu Mạt thật không hổ là giao tế năng thủ2 (2Người hiểu ý người khác, giao tiếp tốt), bất luận hôm nay Quý Triết Nam xuất phát từ mục đích gì, vì sao mà phải mang cô đến tham dự, cho dù cô lại không tình nguyện như thế nào, tất yếu khách sáo và xã giao, cô vẫn phải làm sao cho hoàn mỹ, giữ mặt mũi thay anh.
Quả nhiên, nói chuyện với nhau một hồi lâu sau, Tống lão gia liền thật nhanh sinh ra hảo cảm lớn đối với cách nói năng hào phóng, cử chỉ tao nhã của cô gái này, thừa dịp cô đi toilet trang điểm lại, Tống lão gia hào sảng vỗ vỗ vai Quý Triết Nam, “Cháu cưới được một người vợ tốt đấy.”
Quý Triết Nam cười mà không biết nói gì, nhưng đáy lòng không khỏi cảm khái, kỳ thật cùng Lương Tiếu Mạt lấy thân phận vợ chồng tham dự loại trường hợp cộng đồng công khai này, cảm giác cũng không tệ.
Mà Lương Tiếu Mạt mới từ toilet đi ra, còn chưa kịp đến trước gương, chợt nghe thấy một tiếng nói xa lạ từ phía sau truyền đến —
“Anh ấy là chồng cô được hai năm nhưng lại chẳng quan tâm tới cô, đột nhiên lại mang cô đi tham dự trường hợp này, còn giới thiệu với mọi người cô là vợ của anh ấy, loại hành vi này thật đúng là làm cho người ta khó hiểu!”
Sau khi Lương Tiếu Mạt quay đầu lại, thấy rõ diện mạo của đối phương, nhất thời cười nhẹ, cô còn tưởng rằng đời này sẽ không bao giờ được gặp lại Tô Lệ Nhi nữa!
Lúc trước mặt dày mày dạn tiến thẳng vào nhà Quý Triết Nam, nguyên bản là muốn phá hư bọn họ, giúp bạn tốt hết giận, không hiểu được vì sao đã vượt qua một tháng rồi, Tô Lệ Nhi này cư nhiên đến một lần cũng không xuất hiện.
Vốn muốn hỏi lại Quý Triết Nam, nhưng lại sợ nếu mình thật sự hỏi, anh lại đề phòng cô, đành phải thôi.
Bất quá có chuyện cô cảm thấy rất kỳ quái, chuyện cô kết hôn cùng Quý Triết Nam vô cùng tối mật, Tô Lệ Nhi này làm sao mà biết được? Chẳng lẽ lúc đó, Quý Triết Nam và cô ta thật sự có quan hệ không hề tầm thường?
Nghĩ đến đây, ngực đột nhiên cứng lại, nhưng rất nhanh, cô đã sửa sang lại được cảm xúc, nửa đùa nửa thật nói: “Vị tiểu thư này, làm sao cô biết hai năm nay, là anh ta không quan tâm tôi, mà không phải là tôi hờ hững đối với anh ấy?”
Tô Lệ Nhi đang thập phần tự tin về mình, rất nhanh nhăn hai hàng lông mày lại, trợn tròn mắt, “Hừ! Đừng cho là tôi không biết cô cùng Quý Triết Nam rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trong cuộc hôn nhân đó, anh ấy căn bản là không thương cô!”
Tô Lệ Nhi sở dĩ khẳng định được như thế, bởi vì cô cũng có đủ căn cứ chính xác —
Cha cô trước mắt mới nhậm chức tại tập đoàn Quý thị, tuy rằng chức vị không ở tầng cao, nhưng đã ở trong công ty bao nhiêu lâu, đương nhiên cũng có chút địa vị.
Từ lúc cô hơn mười tuổi, đã cùng phụ thân tham gia mọi yến tiệc lớn nhỏ do Quý gia tổ chức, năm ấy lần đầu tiên cô nhìn thấy Quý Triết Nam mười chín tuổi, liền đối với anh nhất kiến chung tình, âm thầm đồng ý trao tặng tâm mình cho anh.
Chỉ tiếc Quý Triết Nam tính cách lạnh lùng, tính tình quái dị, đối với phụ nữ bình thường chủ động a dua đều nhất cố khinh thường.
Cô cũng là một người phụ nữ biết tính toán, biết nếu chủ động quá mức sẽ chỉ đổi lấy sự coi thường của anh, cho nên bình thường ở mỗi trường hợp công chúng, cô đều rất chừng mực chậm rãi tiếp cận Quý Triết Nam, làm anh có thể chú ý tới cô.
Nhưng mặc cho cô có cố gắng như thế nào, Quý Triết Nam vẫn không chịu liếc nhìn cô lấy một cái, điều này từng làm cho cô lâm vào tuyệt vọng một lần, tính chậm rãi buông tha không theo đuổi anh nữa.
Điều kiện của cô thập phần ưu việt, đàn ông ái mộ cô cũng không thiếu, không chiếm được thứ mình thích nhất kia, cô bắt đầu chơi trò nhân gian, không ngừng kết giao cùng đủ loại đàn ông, sau này, thậm chí còn vì theo đuổi sự kích thích, bắt đầu cướp bạn trai và chồng của người khác.
Mãi đến khi cô đang nói chuyện phiếm cùng cha trên đường về nhà, trong lúc đưa văn kiện, vô ý nghe được cha con Quý gia đối thoại, cô mới biết được, thì ra Quý Triết Nam sớm đã bí mật kết hôn, nhưng anh cũng không vừa lòng với cuộc hôn nhân này, còn cùng Quý phụ lâậ ra hiệp ước ba năm.
Biết được tin tức này xong, lòng của cô như sống lại.
Vừa vặn lúc này cô lại được nhậm chức tại phòng quảng cáo của công ty thuộc tập đoàn Quý thịcase, cô đảm nhiệm đại sứ hình tượng của một sản phẩm, cứ như vậy, cô lại có cơ hội xuất hiện trước mặt Quý Triết Nam.
Vốn hết thảy mọi việc đều tưởng như rất khá, nhưng một tháng trước, hoàn thành công tác tại Quý thị xong, cô liền bị công ty phái đến Nhật Bản quay chụp đĩa tập thể dục, bởi vụ này có chút bất ngờ, cho nên cô không thể không ở Nhật Bản nhiều nhất là một tháng.
Vất vả lắm mới trở lại Đài Loan được, chuyện đầu tiên cô muốn làm chính là tìm Quý Triết Nam đi trò chuyện, nhưng lão tổng công ty lại bắt cô phải tham dự thọ yến của Tống lão gia hôm nay.
Kết quả, cô thực ngoài ý muốn gặp phải loại trường hợp này tại đây, nhìn thấy Quý Triết Nam đang kéo Lương Tiếu Mạt xinh đẹp đi tới.
Cô thực không cam lòng, bất quá cô mới đi Nhật Bản có một tháng, tình huống sao có thể xảy ra biến hóa lớn như vậy.
Tuy rằng cô không thể không thừa nhận, Lương Tiếu Mạt là người phụ nữ thật vĩ đại, nhưng “Tình địch trong mắt ra Đông Thi”, hơn nữa cô cũng vững chắc tin tưởng, cho dù Quý Triết Nam thật sự cùng cô ta lấy thân phận vợ chồng để tham dự, cũng không chứng minh rằng bọn họ yêu thương lẫn nhau.
Tô Lệ Nhi châm chọc, cũng không có làm cho Lương Tiếu Mạt tức giận, ngược lại, cô còn cảm thấy vị tiểu thư xinh đẹp trước mắt này khá thú vị.
Cô chẳng hề để ý nhẹ nhàng tiến đến trước gương, tao nhã sửa sang lại dung nhan, một bên còn không quên cãi lại, “Tuy rằng tôi không biết vì sao cô lại có địch ý đối với tôi lớn như vậy, nhưng anh ấy rốt cuộc yêu hay không yêu tôi, đối với cô mà nói quan trọng sao?”
Nói xong, Lương Tiếu Mạt cố ý tạm dừng một chút, theo gương nhìn lén Tô Lệ Nhi.
“A, tôi đã biết!” Lương Tiếu Mạt giả bộ bừng tỉnh xoay người,“ Hay là…… Cô có gian tình chồng tôi?”
Gặp sắc mặt Tô Lệ Nhi nháy mắt trở nên khó coi, cô một chút cảm giác tội ác cũng không có, hai tay khoanh trước ngực, rồi tao nhã nói tiếp: “Bất quá thoạt nhìn cũng không giống lắm, nếu thật sự có gian tình, anh ấy hẳn là đã nhìn thấy cô, tiểu thuyết bình thường không phải đều có tình tiết như vậy sao, nhân vật nữ phụ phá hư nhìn thấy nhân vật nam chính ôm lấy nhân vật nữ chính xuất hiện, bèn hung tợn tiến lên khiêu khích, lại đến trước mặt nhân vật nam chính, lớn tiếng nói nhân vật nữ chính không xứng với anh ấy……”
Mắt thấy Tô Lệ Nhi bị chính mình làm cho sắp hộc máu, Lương Tiếu Mạt dưới đáy lòng cười không ngừng.
Cô có một khuyết điểm, chính là khi phải khiêu khích người khác, miệng lưỡi liền độc như rắn rết.
Không nói đến việc Tô Lệ Nhi là kẻ khiêu khích trước, chính cô cũng thực muốn đối mặt với kẻ đã đoạt bạn trai của bạn tốt, thù này, Lương Tiếu Mạt cô dù thế nào cũng muốn báo.
“Này tiểu thư, sở dĩ cô không đến khiêu khích tôi trước mặt chồng tôi, rốt cuộc là sợ sự tồn tại của chính thất là tôi, hay là sợ chồng tôi sẽ không có ấn tượng tốt về cô? Nếu là vế trước, cô có thể yên tâm, tính tình tôi tốt lắm, cho dù cô có đến mắng ta trước mặt mọi người, tôi cũng sẽ không quan tâm đến cô đâu.”
“Khả năng ở trong mắt cô anh ta là một khối bảo, nhưng với tôi mà nói, anh chính là một cái cây, còn nữa, cô trăm ngàn lần không cần hiểu lầm tôi quyến luyến anh ta, loại tính cách kém giống như anh ta, tính tình phá hư, khi nói chuyện cứ hướng lỗ mũi lên trời, nếu cô có đủ khả năng, tôi thật sự mong cô đến cướp anh ấy đi.”
Tô Lệ Nhi hoàn toàn hết chỗ nói rồi, đầu người phụ nữ này có phải có vấn đề hay không?
“Đương nhiên……” Ngay khi tim Tô Lệ Nhi đang đập mạnh và loạn nhịp hết sức, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Lương Tiếu Mạt đột nhiên tiến đến trước mặt cô ta, “Nếu cô không nhận, như vậy từ nay về sau, hãy thức thời một chút, đừng đến trêu chọc tôi, bởi vì tôi ghét nhất bị cho là kẻ thứ ba, nếu lợi hại, không việc gì phải hoảng sợ trước mắt tôi cả.”
Lương Tiếu Mạt nói xong một hơi, không hề để ý tới điệu bộ ngốc nghếch của Tô Lệ Nhi, xoay người, bộ pháp tao nhã hướng ra hỏi toilet, cánh cửa kia mở ra trong nháy mắt, cô bị dọa nhảy dựng thật lớn, không tự giác lui từng bước về phía sau.
Quý Triết Nam?
Anh dùng tư thái tao nhã dựa vào cánh cửa toilet, biểu tình thong dong nói. “Tính cách anh kém? Tính tình không tốt? Khi nói chuyện lỗ mũi hướng lên trời?” Thanh âm bình tĩnh mà thong thả, không giống như đang chỉ trích, cũng không phải đang nói giỡn.
Lương Tiếu Mạt làm cái mặt quỷ ở trong lòng, khẳng định người này đã ghi nhớ toàn bộ lời nói của cô vừa rồi.
Cô hít sâu một hơi, đi ra khỏi toilet, đóng cửa lại, không hề sợ hãi nhún nhún vai, có lẽ, một số việc nên nói rõ ràng, giải thích trắng đen, “Em vừa mới khiến cho bạn gái anh tức đến hộc máu ở bên trong kia, có phải anh rất mất hứng không?”
Khi hỏi điều này, trong lòng rõ ràng hậm hực muốn chết, nhưng cô lại tuyệt đối không muốn biểu hiện ra nửa điểm thương tâm trước mặt anh.
Quý Triết Nam không khỏi nhíu mày, “Từ khi nào anh nói với em cô ấy là bạn gái của anh?”
Cô từ chối cho ý kiến cười, “Em từng tận mắt thấy cô ấy hôn anh.”
“Cho nên?” Anh cố gắng hồi tưởng lại chuyện cô đang nhắc tới, hình như mấy tháng trước, khi anh và Tô Lệ Nhi đang chuẩn bị đến nhà hàng dùng cơm, côầt thừa dịp anh chưa chuẩn bị liền hôn anh một chút.
Lương Tiếu Mạt không biết ý tưởng trong đáy lòng anh, tiếp tục thong dong nói: “Chúng ta đã có giao ước, nếu tìm được người mình thực sự thích, cuộc hôn nhân này có thể chấm dứt ngay.” Suy nghĩ trong chốc lát, cô lại nói: “Anh hoàn toàn có thể hưởng tự do.”
Cứ như vậy đi, Quý Triết Nam có cuộc sống của anh, cô đã vượt qua ranh giới đó một lần, không nghĩ đến chuyện vượt qua lần thứ hai.
Về mặt tình cảm, cô luôn luôn tự cho rằng mình rất hiểu biết, nên của cô, chạy không được, không phải của cô, không chiếm được.
Cô không phải loại phụ nữ sẵn sàng sống chết vì tình yêu, mặc dù ở sâu trong nội tâm đã sinh ra thứ tình yêu không thể giải thích đối với anh, cô cũng sẽ vì duy trì tự tôn mà buông tha.
Trong nháy mắt, Quý Triết Nam thật sự nhìn thấy trong mắt cô chợt lóe lên một tia mất mát.
Người con gái này đang ghen tị?!
Anh một phen ôm lấy thắt lưng cô, tay kia kéo cô đi ra khỏi đây, vừa đi vừa thấp giọng nói, “Tuy rằng anh không biết lúc ấy rốt cuộc em đã thấy cái gì, nhưng cô Tô Lệ Nhi này chỉ là một người đã từng làm đại sứ hình tượng của sản phẩm công ty, không hơn không kém.”
Có một số việc anh không muốn giải thích nhiều, anh sẽ làm cho cô xem.
Lương Tiếu Mạt vô tình nhìn anh một cái, đối với hành vi đột ngột mạnh mẽ của anh có chút khó hiểu, nhưng cô còn chưa kịp hỏi ra thành tiếng, hai người đã đi tới nhà ăn.
Mọi món ăn trong thọ yến hôm nay đều được nấu vì chủ nhân, có một chiếc bàn tròn thủy tinh xa hoa, mỗi bàn đủ để chứa mười hai người.
Quý Triết Nam rất galăng kéo ghế ra cho cô ngồi, chờ cô ngồi xong, anh liền ngồi xuống bên cạnh cô.
Ngồi cùng bàn, đều là những vị khách và bằng hữu quan trọng nhất ở thương trường của Tống lão gia, có một số người nhận ra Quý Triết Nam, nhưng đối với đại bộ phận những người đến mà nói, vị khách trẻ tuổi tuấn mỹ giới thương trường này chính là một thần thoại, chỉ nghe qua chứ chưa thấy qua, hôm nay có vinh hạnh nhìn thấy anh, mọi người đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội để có thể tìm tòi đến cùng.
Khi yến tiệc chính thức bắt đầu, Lương Tiếu Mạt vẫn đang ở trong trạng thái tinh thần khủng hoảng, cô không ngừng nghĩ về lời nói vừa rồi của Quý Triết Nam —
Anh đang muốn giải thích với cô trong lúc đó là anh và Tô Lệ Nhi trong sạch sao? Nhưng câu này sao mà đơn giản quá, cũng không xứng làm một câu giải thích nữa!
Hay vì anh không muốn rơi vào trường hợp mất mặt xấu hổ tại đây trước mặt công chúng, cho nên mới cố ý làm như không thấy Tô Lệ Nhi?
Ngay khi cô đang không có ý thức lấy một con cua bỏ vào bát của mình thì, con cua đột nhiên bị tên ngồi bên cạnh lấy đi.
“Cô bé ngốc nghếch này, không phải mỗi lần bác cua đều bị chảy máu tay sao? Nếu thật sự thích ăn, nói cho anh, anh giúp em bác là tốt rồi.”
Rất nhanh, một màn ấm áp ngọt ngào như vậy liền bị mỗi một vị khách ở đây thu hết vào đáy mắt.
Lương Tiếu Mạt khiếp sợ, Tô Lệ Nhi ngồi ở một chiếc bàn khác cũng rất khiếp sợ.
Quý Triết Nam từ khi nào đã biến thành một người đàn ông mà cô hoàn toàn không biết vậy?
Khi Quý Triết Nam mang theo Lương Tiếu Mạt rời khỏi thọ yến, thời điểm họ đang ngồi vào trong xe chuẩn bị về nhà, một trận loa thanh cách đó không xa truyền đến.
Theo tiếng động nhìn lại, ở một chỗ khác trong bãi đỗ xe, một chiếc xe thể thao màu đỏ chói mắt chậm rãi đi đến.
“Louis?” Không chờ Quý Triết Nam phản ứng, Lương Tiếu Mạt chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra chủ xe là ai.
Nói về người tên Louis này, cô vẫn cảm thấy anh ta thật thần bí.
Người đàn ông này là chủ của một căn nhà lớn, hãng xe nổi tiêng, từng động tác giơ tay nhấc chân đều tản ra khí chất của quý công tử thượng lưu, nhìn là biết thân thế anh quả thực không đơn giản.
Nhưng dạng đàn ông này, lúc trước lại tìm cô làm cố vấn đầu tư cho anh?
Đồng thời, cô cũng chú ý tới sắc mặt Quý Triết Nam trong nháy mắt trở nên rất khó nhìn, chẳng lẽ hai người bọn họ có quen biết?
“Thật sự là khéo a Triết Nam, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được cậu, cậu cũng tới tham gia thọ yến của Tống lão gia?” Louis hạ cửa kính xe xuống cùng Quý Triết Nam nói chuyện, còn ngồi ở nơi điều khiển xe liếc mắt nhìn Lương Tiếu Mạt một cái, giây tiếp theo, ý cười trong mắt trở nên thâm thúy.
Đối mặt với lời thăm hỏi chủ động ân cần của Louis, Quý Triết Nam không có hé răng, riêng đôi mắt là không chuyển dõi theo anh ta, ánh mắt rất sắc bén.
Louis tựa hồ cũng không cảm thấy kỳ quái, cười nhìn Lương Tiếu Mạt, thái độ nhẹ bẫng, “Nếu tôi đoán không sai, vị tiểu thư ngồi ở bên cạnh cậu này, chính là thê tử hai năm trước cậu cưới về nhà hả? Lương tiểu thư, cô còn nhớ rõ tôi không?”
Lương Tiếu Mạt không rõ lắm nên gật đầu, cảm thấy không khí có điểm quỷ dị, người đàn ông này rốt cuộc là ai? Vì sao anh ta biết cô chính là thê tử của Quý Triết Nam? Chẳng lẽ anh ta đã sớm quen biết Quý Triết Nam?
Quý Triết Nam thủy chung không đáp lại gì, Louis tựa hồ cũng không để ý, vẫn như cũ giữ nguyên mục đích của bản thân nói: “Cho nên mới nói, thế giới này thật đúng là nhỏ, không nghĩ tới thê tử của cậu cư nhiên chính là Lương tiểu thư, cậu rất tinh mắt nha, cưới được một kiều thê vừa đối nhân xử thế tốt lại thông minh như vậy, lại nói tiếp, tối hôm đó tôi ở chung với Lương tiểu thư còn có biết bao điều khoái trá thoả mãn……”
Câu nói này tràn ngập ái muội, làm cảm xúc của Quý Triết Nam nhất thời mênh mông tỉnh hẳn, trong đầu lập tức hiện lên rất nhiều hình ảnh đẹp đẽ diễm lệ, mà điều anh không chịu nổi, chính là hình ảnh nhân vật nam chính lại không phải là anh.
Ghen tị cùng phẫn nộ nháy mắt che lấp lễ phép cùng lý trí của anh, trong tiếng kêu sợ hãi của Lương Tiếu Mạt cùng sự kinh ngạc của Louis, chiếc xe phóng nhanh ra ngoài.
“Này, anh làm ơn có thể đi chậm lại một chút hay không, em không ham thích gì đối với loại phong cách điều khiển này……” Lương Tiếu Mạt thử dùng vẻ mặt ôn hoà thuyết phục anh, nhưng người đàn ông mới vừa rồi còn che chở đầy đủ cho cô, lúc này tựa như một con sư tử nổi cơn điên, cơ hồ đánh mất lý trí vốn sở hữu.
Người đàn ông này rốt cuộc làm sao vậy? Chẳng lẽ bởi vì câu nói cuối cùng của Louis kia?
“Tối hôm đó tôi ở chung với Lương tiểu thư còn có biết bao điều thoả mãn khoái trá……”
Tinh tế phân tích lại, những lời này có rất nhiều phương thức để giải thích.
Quý Triết Nam lại lý giải những lời này thành cái gì? Chẳng lẽ là…… Anh ghen tị?
Quý Triết Nam trầm mặc không mở miệng suốt dọc đường, rốt cục đến tận lúc tới bãi đỗ xe của chung cư rồi mới giảm tốc độ.
Ngừng xe xong, không đợi cô mở cửa xe, anh liền bá đạo cầm hai tay của cô, đem cô ngồi cố định ở chỗ điều khiển xe.
Cô hoảng sợ, hơi hơi dựa về phía sau, bảo trì khoảng cách giữa hai người, “Anh…… Anh muốn thế nào?”
Ánh mắt bình thường luôn sắc bén như chim ưng gắt gao nhìn cô, “Em có quan hệ gì với cái tên quỷ kia?”
“Tên quỷ? Ý anh là Louis?” Khẽ nhíu mày, “Anh ấy chỉ là khách của em thôi……”
“Vị khách quen biết được bao nhiêu lâu rồi?”
“Không vượt qua bốn mươi tám giờ.”
Sắc mặt Quý Triết Nam càng khó nhìn thêm một ít, “Em cùng một người đàn ông mới quen biết chưa đến bốn mươi tám giờ ở trên giường?”
“Ê, nói chuyện bằng lương tâm đi, em từ khi nào đã lên giường cùng anh ta?”
“Nói cách khác các người trong sạch trong lúc đó?”
“Em có thể dùng của danh dự của em để thề!” Cô cơ hồ có thể kết luận, người này thật sự đang ghen, tuy rằng thái độ thập phần ác liệt, nhưng cô lại không nhịn được mừng thầm.
“Chứng minh cho anh xem!”
Vừa dứt lời, đôi môi thô bạo liền không hề báo động trước đánh úp về phía cô.
“Chứng minh cái gì? Ê…… Ơ……”
Sáng sớm ngày hôm sau, Lương Tiếu Mạt liền khắc sâu cảm nhận được khi kích tình qua đi, cả người đều đau nhức, yếu đuối vô lực không khoẻ lên được.
Nghĩ đến hết thảy những sự việc vừa phát sinh tối hôm qua, cô vẫn cảm thấy không thực.
Lần đầu tiên thấy Quý Triết Nam thất thố như thế, cũng là lần đầu tiên cảm nhận được kích tình mãnh liệt như vậy từ thân người đàn ông lạnh như băng này.
Cô không phủ nhận chính bản thân mình lúc ấy cũng bị doạ, nhưng rất nhanh, thân thể của liền không chịu được sự khống chế của lý trí, bị kĩ thuật hôn cao siêu của người kia trêu chọc khiến cả người khô nóng khó nhịn.
Thời gian sáng sớm, cô bởi vì toàn thân đau nhức nên tỉnh lại, không hề ngạc nhiên khi phát hiện mình đang mặt dày nằm dựa trên khuỷu tay anh.
Loại tư thế thân mật này làm cô nghĩ đến vài buổi sáng sớm trước kia, hai người cũng nằm cùng một chỗ thân mật là như thế, người nào không biết, khẳng định sẽ nghĩ rằng cô và Quý Triết Nam là một đôi vợ chồng ân ái.
Vẫn còn hơi mê mang vì mới ngủ dậy, khi tỉnh táo lại đã thấy Quý Triết Nam với nửa thân trên trần trụi dùng vẻ mặt ái muội nhìn chằm chằm chính mình.
Có chút thẹn thùng, cũng có chút xấu hổ.
Sau khi loại chuyện này phát sinh, câu đầu tiên bình thường nên nói gì?
Muốn anh phụ trách? Muốn anh bồi thường? Hay là muốn anh cho mình một lời giải thích hợp lý?
Không! Vô luận thế nào cô cũng không muốn.
Khi cô đang âm thầm ảo não, bên tai bỗng vang lên tiếng nói rất tình tứ —
“Trước kia giấc ngủ của anh thường không tốt, tuy rằng anh không biết vì sao lại như vậy, nhưng sau hai lần ngủ cùng em anh mới phát hiện, khi em ở bên người anh, anh có thể dễ dàng ngủ ngon không gặp ác mộng, đến tận lúc trời đã hừng đông.”
Cô cứng họng, có phần kinh ngạc khi anh đột nhiên nói ra những lời này.
Chậm rãi di chuyển thân mình, Quý Triết Nam đặt cô ở dưới thân chính mình, từ trên cao nhìn xuống chỗ cô, còn bày ra một nụ cười tươi vô cùng gợi cảm.
Tuy rằng ngày hôm qua bị cái tên hỗn đản Louis kia khiêu khích lợi hại đến nỗi mất đi lý trí, nhưng tư vị xúc động sau này lại làm anh hoài niệm đến dị thường.
“Cho nên mới nói, đôi khi có một người phụ nữ ở bên người làm ấm giường cũng rất tốt, em có thể giúp cải thiện chứng mất ngủ của anh, như vậy những ngày kế tiếp, chúng ta chính thức ở chung đi!”
Gì? Anh đang nói gì?
Đúng lúc Lương Tiếu Mạt đang muốn lớn tiếng chất vấn, anh rất nhanh hôn xuống bờ môi cô, trong mắt hàm chứa ý cười vô cùng dụ hoặc.
“Thân ái, ngày hôm qua nhất định em đã mệt muốn chết rồi, ngủ nhiều thêm một chút, anh tắm rửa xong rồi đi làm, hôm nay em không cần đến công ty đâu.”
Nói xong, kẻ đã ăn no thoả mãn kia dùng dáng vẻ rất tao nhã xuống giường, chậm rãi đi tới phòng tắm.
Hôm nay hẳn là buổi sáng vui vẻ nhất của Quý Triết Nam đã sống gần ba mươi năm này.
Thứ tình yêu này, xác thực như một bức viết, bất tri bất giác phát sinh.
Một mình nằm ngửa trên chiếc giường lớn, kinh ngạc chạm vào đôi môi vừa mới bị hôn của mình, chậm rãi, Lương Tiếu Mạt cười nhẹ.
Tên Quý Triết Nam này…… Có khi thật đúng là…… Đáng yêu!
Rất nhanh, báo sớm đã đăng tấm ảnh chụp Quý Triết Nam cùng ái thê đi dự thọ yến, còn thuận tiện tuyên dương động tác nhỏ ngọt ngào của anh trong lúc đó với phu nhân tổng tài tập đoàn Quý thị.
Vừa ăn xong bữa sáng, Lương Tiếu Mạt đã nhận được điện thoại của Trác Tĩnh Nhã —
“Mạt Mạt, thực nhìn không ra, cậu cư nhiên vẫn là một cao thủ săn mồi, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đã thu phục được người chồng băng sơn kia, tớ nghĩ ả Tô Lệ Nhi hư hỏng kia, khẳng định cũng đã đọc được báo sớm ra ngày hôm nay, lần này để xem cô ta còn kiêu ngạo như thế nào?”
Nếu không có cuộc gọi đến của Trác Tĩnh Nhã, Lương Tiếu Mạt cơ hồ đã quên hết chuyện mình tiếp cận Quý Triết Nam là vì bằng hữu, không còn một mảnh.
“Được rồi, con người tớ rất chú trọng việc hứa hẹn, cậu đã hoàn thành nhiệm vụ, tớ cũng tuyệt đối không nuốt lời, khẳng định sẽ làm vừa lòng cậu, không nói nhiều, tớ đi họp trước, bai!
Đã cúp điện thoại được thật lâu, Lương Tiếu Mạt vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình.
Cô nghĩ mãi, không biết có nên nói với Trác Tĩnh Nhã hay không, rằng trong quá trình săn mồi tại đây, cô cũng đã thiệt tình giao chính bản thân mình ra rồi.
Dọc đường đi Lương Tiếu Mạt không ngừng oán thán vì chủ trương vô lý của anh đã hại cô biến thành đối tượng bị đồng nghiệp công kích.
Cho dù thật sự muốn tìm cô cùng anh tham dự thọ yến, cũng có thể lén nói cho cô mà, hiện tại tốt lắm, đồng nghiệp phòng kế hoạch biết được cô chính là phu nhân lão bản xong, lập tức đối với cô kính nhi viễn chi1 (1Kính cẩn, thận trọng), thậm chí còn có một số người hoài nghi, cô có phải là tiểu gian tế do đại lão bản phái tới giám sát mọi người hay không.
Đối với loại tình huống hai cực phi thường này, Lương Tiếu Mạt trực tiếp đổ hết bức xúc lên đầu tên đầu sỏ gây nên chuyện – Quý Triết Nam.
Điều khó chịu nhất là, xem lại “Người gây ra họa” bên mình, chẳng những không có lấy nửa điểm áy náy, khuôn mặt tuấn tú ngàn năm băng sơn còn lộ ra biểu tình khi đã thực hiện được gian kế, hô hấp và trái tim cô đều ngừng nhanh, quá tức giận, không thèm để ý đến anh.
Quý Triết Nam hoàn toàn không lo lắng cô đang tức giận, tâm tình ngược lại thật sự tốt, đến khách sạn, liền kéo thê tử minh diễm xinh đẹp, kiêu ngạo sải bước tiến về hội trường.
Rất nhanh, anh xuất hiện, lập tức khiến cho đại bộ phận khách mời ân cần thăm hỏi cùng nịnh bợ.
Hôm nay tuổi thọ Tống Chí Thành đã lên đến tám mươi lăm năm tròn, được hưởng địa vị hết sức quan trọng trên giới thương trường.
Quý Triết Nam ngày thường rất ít tham gia loại yến tiệc này, nhưng bởi vì năm đó khi anh vừa mới tiến nhập thương trường, Tống Chí Thành đã từng giúp anh không ít, cho nên vô luận như thế nào, anh cũng muốn tham dự, tỏ ý tôn trọng.
Tống lão nhân đã tám mươi tuổi nhưng thân thể vẫn thập phần cường tráng, nhìn thấy Quý Triết Nam kéo một cô gái tóc ngắn cao gầy xinh đẹp đi tới hướng mình, lập tức cười meo meo đón nhận.
Hai người hàn huyên một trận, Tống lão gia mãi mới đưa ánh mắt chuyển tới trên người Lương Tiếu Mạt. “Triết Nam, cháu không tính giới thiệu cho ta một chút về vị tiểu thư xinh đẹp này sao?”
“Cô ấy là vợ của cháu, Lương Tiếu Mạt.”
Các vị khách khác vốn tưởng rằng cô chỉ là một người trong phần đông bạn gái của anh, chứ không nghĩ rằng thân phận cô lại kinh người như thế, không khỏi bàn luận nhiều.
Đến ngay cả Lương Tiếu Mạt cũng không nghĩ tới, anh cư nhiên sẽ công khai quan hệ hai người ở trường hợp này, điều càng nằm ngoài ý muốn của cô là, khi anh giới thiệu cô với Tống lão gia, biểu tình còn thật sự phi thường, ôm thắt lưng cô, cô liền không tự giác cảm thấy khẩn trương.
Đối với hành động này của anh, cô thật tâm cảm kích, tức giận nhất thời được đánh tan hơn phân nửa.
Cô từ thuở nhỏ đã học phải giao tiếp với người xa lạ như thế nào, vừa thấy Tống lão gia hiền lành, lập tức thân thiết nói tiếp, “Thường nghe Triết Nam nhắc tới Tống lão, nói ngài chẳng những quan hệ dày rộng với mọi người, là một vãn bối, làm cho hậu bối ở trên thương trường kính nể không thôi, hôm nay may mắn được cùng Triết Nam tham gia thọ yến của Tống lão, Tiếu Mạt thật sự cảm thấy rất vinh hạnh.” Nói xong, lấy ra lễ vật thuốc cổ tinh phẩm mà hai người mới nhận được cách đây không lâu, dùng hai tay dâng, “Đây là một chút tâm ý nho nhỏ của cháu và Triết Nam, hy vọng Tống lão vui lòng nhận cho.”
Cô vốn thông minh lanh lợi, phương diện đối nhân xử thế lại vừa đúng sở trường của cô.
Vài câu thích hợp trong lời nói khéo, rất nhanh khiến Tống lão cười ha ha không ngừng.
Mà Lương Tiếu Mạt thật không hổ là giao tế năng thủ2 (2Người hiểu ý người khác, giao tiếp tốt), bất luận hôm nay Quý Triết Nam xuất phát từ mục đích gì, vì sao mà phải mang cô đến tham dự, cho dù cô lại không tình nguyện như thế nào, tất yếu khách sáo và xã giao, cô vẫn phải làm sao cho hoàn mỹ, giữ mặt mũi thay anh.
Quả nhiên, nói chuyện với nhau một hồi lâu sau, Tống lão gia liền thật nhanh sinh ra hảo cảm lớn đối với cách nói năng hào phóng, cử chỉ tao nhã của cô gái này, thừa dịp cô đi toilet trang điểm lại, Tống lão gia hào sảng vỗ vỗ vai Quý Triết Nam, “Cháu cưới được một người vợ tốt đấy.”
Quý Triết Nam cười mà không biết nói gì, nhưng đáy lòng không khỏi cảm khái, kỳ thật cùng Lương Tiếu Mạt lấy thân phận vợ chồng tham dự loại trường hợp cộng đồng công khai này, cảm giác cũng không tệ.
Mà Lương Tiếu Mạt mới từ toilet đi ra, còn chưa kịp đến trước gương, chợt nghe thấy một tiếng nói xa lạ từ phía sau truyền đến —
“Anh ấy là chồng cô được hai năm nhưng lại chẳng quan tâm tới cô, đột nhiên lại mang cô đi tham dự trường hợp này, còn giới thiệu với mọi người cô là vợ của anh ấy, loại hành vi này thật đúng là làm cho người ta khó hiểu!”
Sau khi Lương Tiếu Mạt quay đầu lại, thấy rõ diện mạo của đối phương, nhất thời cười nhẹ, cô còn tưởng rằng đời này sẽ không bao giờ được gặp lại Tô Lệ Nhi nữa!
Lúc trước mặt dày mày dạn tiến thẳng vào nhà Quý Triết Nam, nguyên bản là muốn phá hư bọn họ, giúp bạn tốt hết giận, không hiểu được vì sao đã vượt qua một tháng rồi, Tô Lệ Nhi này cư nhiên đến một lần cũng không xuất hiện.
Vốn muốn hỏi lại Quý Triết Nam, nhưng lại sợ nếu mình thật sự hỏi, anh lại đề phòng cô, đành phải thôi.
Bất quá có chuyện cô cảm thấy rất kỳ quái, chuyện cô kết hôn cùng Quý Triết Nam vô cùng tối mật, Tô Lệ Nhi này làm sao mà biết được? Chẳng lẽ lúc đó, Quý Triết Nam và cô ta thật sự có quan hệ không hề tầm thường?
Nghĩ đến đây, ngực đột nhiên cứng lại, nhưng rất nhanh, cô đã sửa sang lại được cảm xúc, nửa đùa nửa thật nói: “Vị tiểu thư này, làm sao cô biết hai năm nay, là anh ta không quan tâm tôi, mà không phải là tôi hờ hững đối với anh ấy?”
Tô Lệ Nhi đang thập phần tự tin về mình, rất nhanh nhăn hai hàng lông mày lại, trợn tròn mắt, “Hừ! Đừng cho là tôi không biết cô cùng Quý Triết Nam rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trong cuộc hôn nhân đó, anh ấy căn bản là không thương cô!”
Tô Lệ Nhi sở dĩ khẳng định được như thế, bởi vì cô cũng có đủ căn cứ chính xác —
Cha cô trước mắt mới nhậm chức tại tập đoàn Quý thị, tuy rằng chức vị không ở tầng cao, nhưng đã ở trong công ty bao nhiêu lâu, đương nhiên cũng có chút địa vị.
Từ lúc cô hơn mười tuổi, đã cùng phụ thân tham gia mọi yến tiệc lớn nhỏ do Quý gia tổ chức, năm ấy lần đầu tiên cô nhìn thấy Quý Triết Nam mười chín tuổi, liền đối với anh nhất kiến chung tình, âm thầm đồng ý trao tặng tâm mình cho anh.
Chỉ tiếc Quý Triết Nam tính cách lạnh lùng, tính tình quái dị, đối với phụ nữ bình thường chủ động a dua đều nhất cố khinh thường.
Cô cũng là một người phụ nữ biết tính toán, biết nếu chủ động quá mức sẽ chỉ đổi lấy sự coi thường của anh, cho nên bình thường ở mỗi trường hợp công chúng, cô đều rất chừng mực chậm rãi tiếp cận Quý Triết Nam, làm anh có thể chú ý tới cô.
Nhưng mặc cho cô có cố gắng như thế nào, Quý Triết Nam vẫn không chịu liếc nhìn cô lấy một cái, điều này từng làm cho cô lâm vào tuyệt vọng một lần, tính chậm rãi buông tha không theo đuổi anh nữa.
Điều kiện của cô thập phần ưu việt, đàn ông ái mộ cô cũng không thiếu, không chiếm được thứ mình thích nhất kia, cô bắt đầu chơi trò nhân gian, không ngừng kết giao cùng đủ loại đàn ông, sau này, thậm chí còn vì theo đuổi sự kích thích, bắt đầu cướp bạn trai và chồng của người khác.
Mãi đến khi cô đang nói chuyện phiếm cùng cha trên đường về nhà, trong lúc đưa văn kiện, vô ý nghe được cha con Quý gia đối thoại, cô mới biết được, thì ra Quý Triết Nam sớm đã bí mật kết hôn, nhưng anh cũng không vừa lòng với cuộc hôn nhân này, còn cùng Quý phụ lâậ ra hiệp ước ba năm.
Biết được tin tức này xong, lòng của cô như sống lại.
Vừa vặn lúc này cô lại được nhậm chức tại phòng quảng cáo của công ty thuộc tập đoàn Quý thịcase, cô đảm nhiệm đại sứ hình tượng của một sản phẩm, cứ như vậy, cô lại có cơ hội xuất hiện trước mặt Quý Triết Nam.
Vốn hết thảy mọi việc đều tưởng như rất khá, nhưng một tháng trước, hoàn thành công tác tại Quý thị xong, cô liền bị công ty phái đến Nhật Bản quay chụp đĩa tập thể dục, bởi vụ này có chút bất ngờ, cho nên cô không thể không ở Nhật Bản nhiều nhất là một tháng.
Vất vả lắm mới trở lại Đài Loan được, chuyện đầu tiên cô muốn làm chính là tìm Quý Triết Nam đi trò chuyện, nhưng lão tổng công ty lại bắt cô phải tham dự thọ yến của Tống lão gia hôm nay.
Kết quả, cô thực ngoài ý muốn gặp phải loại trường hợp này tại đây, nhìn thấy Quý Triết Nam đang kéo Lương Tiếu Mạt xinh đẹp đi tới.
Cô thực không cam lòng, bất quá cô mới đi Nhật Bản có một tháng, tình huống sao có thể xảy ra biến hóa lớn như vậy.
Tuy rằng cô không thể không thừa nhận, Lương Tiếu Mạt là người phụ nữ thật vĩ đại, nhưng “Tình địch trong mắt ra Đông Thi”, hơn nữa cô cũng vững chắc tin tưởng, cho dù Quý Triết Nam thật sự cùng cô ta lấy thân phận vợ chồng để tham dự, cũng không chứng minh rằng bọn họ yêu thương lẫn nhau.
Tô Lệ Nhi châm chọc, cũng không có làm cho Lương Tiếu Mạt tức giận, ngược lại, cô còn cảm thấy vị tiểu thư xinh đẹp trước mắt này khá thú vị.
Cô chẳng hề để ý nhẹ nhàng tiến đến trước gương, tao nhã sửa sang lại dung nhan, một bên còn không quên cãi lại, “Tuy rằng tôi không biết vì sao cô lại có địch ý đối với tôi lớn như vậy, nhưng anh ấy rốt cuộc yêu hay không yêu tôi, đối với cô mà nói quan trọng sao?”
Nói xong, Lương Tiếu Mạt cố ý tạm dừng một chút, theo gương nhìn lén Tô Lệ Nhi.
“A, tôi đã biết!” Lương Tiếu Mạt giả bộ bừng tỉnh xoay người,“ Hay là…… Cô có gian tình chồng tôi?”
Gặp sắc mặt Tô Lệ Nhi nháy mắt trở nên khó coi, cô một chút cảm giác tội ác cũng không có, hai tay khoanh trước ngực, rồi tao nhã nói tiếp: “Bất quá thoạt nhìn cũng không giống lắm, nếu thật sự có gian tình, anh ấy hẳn là đã nhìn thấy cô, tiểu thuyết bình thường không phải đều có tình tiết như vậy sao, nhân vật nữ phụ phá hư nhìn thấy nhân vật nam chính ôm lấy nhân vật nữ chính xuất hiện, bèn hung tợn tiến lên khiêu khích, lại đến trước mặt nhân vật nam chính, lớn tiếng nói nhân vật nữ chính không xứng với anh ấy……”
Mắt thấy Tô Lệ Nhi bị chính mình làm cho sắp hộc máu, Lương Tiếu Mạt dưới đáy lòng cười không ngừng.
Cô có một khuyết điểm, chính là khi phải khiêu khích người khác, miệng lưỡi liền độc như rắn rết.
Không nói đến việc Tô Lệ Nhi là kẻ khiêu khích trước, chính cô cũng thực muốn đối mặt với kẻ đã đoạt bạn trai của bạn tốt, thù này, Lương Tiếu Mạt cô dù thế nào cũng muốn báo.
“Này tiểu thư, sở dĩ cô không đến khiêu khích tôi trước mặt chồng tôi, rốt cuộc là sợ sự tồn tại của chính thất là tôi, hay là sợ chồng tôi sẽ không có ấn tượng tốt về cô? Nếu là vế trước, cô có thể yên tâm, tính tình tôi tốt lắm, cho dù cô có đến mắng ta trước mặt mọi người, tôi cũng sẽ không quan tâm đến cô đâu.”
“Khả năng ở trong mắt cô anh ta là một khối bảo, nhưng với tôi mà nói, anh chính là một cái cây, còn nữa, cô trăm ngàn lần không cần hiểu lầm tôi quyến luyến anh ta, loại tính cách kém giống như anh ta, tính tình phá hư, khi nói chuyện cứ hướng lỗ mũi lên trời, nếu cô có đủ khả năng, tôi thật sự mong cô đến cướp anh ấy đi.”
Tô Lệ Nhi hoàn toàn hết chỗ nói rồi, đầu người phụ nữ này có phải có vấn đề hay không?
“Đương nhiên……” Ngay khi tim Tô Lệ Nhi đang đập mạnh và loạn nhịp hết sức, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Lương Tiếu Mạt đột nhiên tiến đến trước mặt cô ta, “Nếu cô không nhận, như vậy từ nay về sau, hãy thức thời một chút, đừng đến trêu chọc tôi, bởi vì tôi ghét nhất bị cho là kẻ thứ ba, nếu lợi hại, không việc gì phải hoảng sợ trước mắt tôi cả.”
Lương Tiếu Mạt nói xong một hơi, không hề để ý tới điệu bộ ngốc nghếch của Tô Lệ Nhi, xoay người, bộ pháp tao nhã hướng ra hỏi toilet, cánh cửa kia mở ra trong nháy mắt, cô bị dọa nhảy dựng thật lớn, không tự giác lui từng bước về phía sau.
Quý Triết Nam?
Anh dùng tư thái tao nhã dựa vào cánh cửa toilet, biểu tình thong dong nói. “Tính cách anh kém? Tính tình không tốt? Khi nói chuyện lỗ mũi hướng lên trời?” Thanh âm bình tĩnh mà thong thả, không giống như đang chỉ trích, cũng không phải đang nói giỡn.
Lương Tiếu Mạt làm cái mặt quỷ ở trong lòng, khẳng định người này đã ghi nhớ toàn bộ lời nói của cô vừa rồi.
Cô hít sâu một hơi, đi ra khỏi toilet, đóng cửa lại, không hề sợ hãi nhún nhún vai, có lẽ, một số việc nên nói rõ ràng, giải thích trắng đen, “Em vừa mới khiến cho bạn gái anh tức đến hộc máu ở bên trong kia, có phải anh rất mất hứng không?”
Khi hỏi điều này, trong lòng rõ ràng hậm hực muốn chết, nhưng cô lại tuyệt đối không muốn biểu hiện ra nửa điểm thương tâm trước mặt anh.
Quý Triết Nam không khỏi nhíu mày, “Từ khi nào anh nói với em cô ấy là bạn gái của anh?”
Cô từ chối cho ý kiến cười, “Em từng tận mắt thấy cô ấy hôn anh.”
“Cho nên?” Anh cố gắng hồi tưởng lại chuyện cô đang nhắc tới, hình như mấy tháng trước, khi anh và Tô Lệ Nhi đang chuẩn bị đến nhà hàng dùng cơm, côầt thừa dịp anh chưa chuẩn bị liền hôn anh một chút.
Lương Tiếu Mạt không biết ý tưởng trong đáy lòng anh, tiếp tục thong dong nói: “Chúng ta đã có giao ước, nếu tìm được người mình thực sự thích, cuộc hôn nhân này có thể chấm dứt ngay.” Suy nghĩ trong chốc lát, cô lại nói: “Anh hoàn toàn có thể hưởng tự do.”
Cứ như vậy đi, Quý Triết Nam có cuộc sống của anh, cô đã vượt qua ranh giới đó một lần, không nghĩ đến chuyện vượt qua lần thứ hai.
Về mặt tình cảm, cô luôn luôn tự cho rằng mình rất hiểu biết, nên của cô, chạy không được, không phải của cô, không chiếm được.
Cô không phải loại phụ nữ sẵn sàng sống chết vì tình yêu, mặc dù ở sâu trong nội tâm đã sinh ra thứ tình yêu không thể giải thích đối với anh, cô cũng sẽ vì duy trì tự tôn mà buông tha.
Trong nháy mắt, Quý Triết Nam thật sự nhìn thấy trong mắt cô chợt lóe lên một tia mất mát.
Người con gái này đang ghen tị?!
Anh một phen ôm lấy thắt lưng cô, tay kia kéo cô đi ra khỏi đây, vừa đi vừa thấp giọng nói, “Tuy rằng anh không biết lúc ấy rốt cuộc em đã thấy cái gì, nhưng cô Tô Lệ Nhi này chỉ là một người đã từng làm đại sứ hình tượng của sản phẩm công ty, không hơn không kém.”
Có một số việc anh không muốn giải thích nhiều, anh sẽ làm cho cô xem.
Lương Tiếu Mạt vô tình nhìn anh một cái, đối với hành vi đột ngột mạnh mẽ của anh có chút khó hiểu, nhưng cô còn chưa kịp hỏi ra thành tiếng, hai người đã đi tới nhà ăn.
Mọi món ăn trong thọ yến hôm nay đều được nấu vì chủ nhân, có một chiếc bàn tròn thủy tinh xa hoa, mỗi bàn đủ để chứa mười hai người.
Quý Triết Nam rất galăng kéo ghế ra cho cô ngồi, chờ cô ngồi xong, anh liền ngồi xuống bên cạnh cô.
Ngồi cùng bàn, đều là những vị khách và bằng hữu quan trọng nhất ở thương trường của Tống lão gia, có một số người nhận ra Quý Triết Nam, nhưng đối với đại bộ phận những người đến mà nói, vị khách trẻ tuổi tuấn mỹ giới thương trường này chính là một thần thoại, chỉ nghe qua chứ chưa thấy qua, hôm nay có vinh hạnh nhìn thấy anh, mọi người đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội để có thể tìm tòi đến cùng.
Khi yến tiệc chính thức bắt đầu, Lương Tiếu Mạt vẫn đang ở trong trạng thái tinh thần khủng hoảng, cô không ngừng nghĩ về lời nói vừa rồi của Quý Triết Nam —
Anh đang muốn giải thích với cô trong lúc đó là anh và Tô Lệ Nhi trong sạch sao? Nhưng câu này sao mà đơn giản quá, cũng không xứng làm một câu giải thích nữa!
Hay vì anh không muốn rơi vào trường hợp mất mặt xấu hổ tại đây trước mặt công chúng, cho nên mới cố ý làm như không thấy Tô Lệ Nhi?
Ngay khi cô đang không có ý thức lấy một con cua bỏ vào bát của mình thì, con cua đột nhiên bị tên ngồi bên cạnh lấy đi.
“Cô bé ngốc nghếch này, không phải mỗi lần bác cua đều bị chảy máu tay sao? Nếu thật sự thích ăn, nói cho anh, anh giúp em bác là tốt rồi.”
Rất nhanh, một màn ấm áp ngọt ngào như vậy liền bị mỗi một vị khách ở đây thu hết vào đáy mắt.
Lương Tiếu Mạt khiếp sợ, Tô Lệ Nhi ngồi ở một chiếc bàn khác cũng rất khiếp sợ.
Quý Triết Nam từ khi nào đã biến thành một người đàn ông mà cô hoàn toàn không biết vậy?
Khi Quý Triết Nam mang theo Lương Tiếu Mạt rời khỏi thọ yến, thời điểm họ đang ngồi vào trong xe chuẩn bị về nhà, một trận loa thanh cách đó không xa truyền đến.
Theo tiếng động nhìn lại, ở một chỗ khác trong bãi đỗ xe, một chiếc xe thể thao màu đỏ chói mắt chậm rãi đi đến.
“Louis?” Không chờ Quý Triết Nam phản ứng, Lương Tiếu Mạt chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra chủ xe là ai.
Nói về người tên Louis này, cô vẫn cảm thấy anh ta thật thần bí.
Người đàn ông này là chủ của một căn nhà lớn, hãng xe nổi tiêng, từng động tác giơ tay nhấc chân đều tản ra khí chất của quý công tử thượng lưu, nhìn là biết thân thế anh quả thực không đơn giản.
Nhưng dạng đàn ông này, lúc trước lại tìm cô làm cố vấn đầu tư cho anh?
Đồng thời, cô cũng chú ý tới sắc mặt Quý Triết Nam trong nháy mắt trở nên rất khó nhìn, chẳng lẽ hai người bọn họ có quen biết?
“Thật sự là khéo a Triết Nam, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được cậu, cậu cũng tới tham gia thọ yến của Tống lão gia?” Louis hạ cửa kính xe xuống cùng Quý Triết Nam nói chuyện, còn ngồi ở nơi điều khiển xe liếc mắt nhìn Lương Tiếu Mạt một cái, giây tiếp theo, ý cười trong mắt trở nên thâm thúy.
Đối mặt với lời thăm hỏi chủ động ân cần của Louis, Quý Triết Nam không có hé răng, riêng đôi mắt là không chuyển dõi theo anh ta, ánh mắt rất sắc bén.
Louis tựa hồ cũng không cảm thấy kỳ quái, cười nhìn Lương Tiếu Mạt, thái độ nhẹ bẫng, “Nếu tôi đoán không sai, vị tiểu thư ngồi ở bên cạnh cậu này, chính là thê tử hai năm trước cậu cưới về nhà hả? Lương tiểu thư, cô còn nhớ rõ tôi không?”
Lương Tiếu Mạt không rõ lắm nên gật đầu, cảm thấy không khí có điểm quỷ dị, người đàn ông này rốt cuộc là ai? Vì sao anh ta biết cô chính là thê tử của Quý Triết Nam? Chẳng lẽ anh ta đã sớm quen biết Quý Triết Nam?
Quý Triết Nam thủy chung không đáp lại gì, Louis tựa hồ cũng không để ý, vẫn như cũ giữ nguyên mục đích của bản thân nói: “Cho nên mới nói, thế giới này thật đúng là nhỏ, không nghĩ tới thê tử của cậu cư nhiên chính là Lương tiểu thư, cậu rất tinh mắt nha, cưới được một kiều thê vừa đối nhân xử thế tốt lại thông minh như vậy, lại nói tiếp, tối hôm đó tôi ở chung với Lương tiểu thư còn có biết bao điều khoái trá thoả mãn……”
Câu nói này tràn ngập ái muội, làm cảm xúc của Quý Triết Nam nhất thời mênh mông tỉnh hẳn, trong đầu lập tức hiện lên rất nhiều hình ảnh đẹp đẽ diễm lệ, mà điều anh không chịu nổi, chính là hình ảnh nhân vật nam chính lại không phải là anh.
Ghen tị cùng phẫn nộ nháy mắt che lấp lễ phép cùng lý trí của anh, trong tiếng kêu sợ hãi của Lương Tiếu Mạt cùng sự kinh ngạc của Louis, chiếc xe phóng nhanh ra ngoài.
“Này, anh làm ơn có thể đi chậm lại một chút hay không, em không ham thích gì đối với loại phong cách điều khiển này……” Lương Tiếu Mạt thử dùng vẻ mặt ôn hoà thuyết phục anh, nhưng người đàn ông mới vừa rồi còn che chở đầy đủ cho cô, lúc này tựa như một con sư tử nổi cơn điên, cơ hồ đánh mất lý trí vốn sở hữu.
Người đàn ông này rốt cuộc làm sao vậy? Chẳng lẽ bởi vì câu nói cuối cùng của Louis kia?
“Tối hôm đó tôi ở chung với Lương tiểu thư còn có biết bao điều thoả mãn khoái trá……”
Tinh tế phân tích lại, những lời này có rất nhiều phương thức để giải thích.
Quý Triết Nam lại lý giải những lời này thành cái gì? Chẳng lẽ là…… Anh ghen tị?
Quý Triết Nam trầm mặc không mở miệng suốt dọc đường, rốt cục đến tận lúc tới bãi đỗ xe của chung cư rồi mới giảm tốc độ.
Ngừng xe xong, không đợi cô mở cửa xe, anh liền bá đạo cầm hai tay của cô, đem cô ngồi cố định ở chỗ điều khiển xe.
Cô hoảng sợ, hơi hơi dựa về phía sau, bảo trì khoảng cách giữa hai người, “Anh…… Anh muốn thế nào?”
Ánh mắt bình thường luôn sắc bén như chim ưng gắt gao nhìn cô, “Em có quan hệ gì với cái tên quỷ kia?”
“Tên quỷ? Ý anh là Louis?” Khẽ nhíu mày, “Anh ấy chỉ là khách của em thôi……”
“Vị khách quen biết được bao nhiêu lâu rồi?”
“Không vượt qua bốn mươi tám giờ.”
Sắc mặt Quý Triết Nam càng khó nhìn thêm một ít, “Em cùng một người đàn ông mới quen biết chưa đến bốn mươi tám giờ ở trên giường?”
“Ê, nói chuyện bằng lương tâm đi, em từ khi nào đã lên giường cùng anh ta?”
“Nói cách khác các người trong sạch trong lúc đó?”
“Em có thể dùng của danh dự của em để thề!” Cô cơ hồ có thể kết luận, người này thật sự đang ghen, tuy rằng thái độ thập phần ác liệt, nhưng cô lại không nhịn được mừng thầm.
“Chứng minh cho anh xem!”
Vừa dứt lời, đôi môi thô bạo liền không hề báo động trước đánh úp về phía cô.
“Chứng minh cái gì? Ê…… Ơ……”
Sáng sớm ngày hôm sau, Lương Tiếu Mạt liền khắc sâu cảm nhận được khi kích tình qua đi, cả người đều đau nhức, yếu đuối vô lực không khoẻ lên được.
Nghĩ đến hết thảy những sự việc vừa phát sinh tối hôm qua, cô vẫn cảm thấy không thực.
Lần đầu tiên thấy Quý Triết Nam thất thố như thế, cũng là lần đầu tiên cảm nhận được kích tình mãnh liệt như vậy từ thân người đàn ông lạnh như băng này.
Cô không phủ nhận chính bản thân mình lúc ấy cũng bị doạ, nhưng rất nhanh, thân thể của liền không chịu được sự khống chế của lý trí, bị kĩ thuật hôn cao siêu của người kia trêu chọc khiến cả người khô nóng khó nhịn.
Thời gian sáng sớm, cô bởi vì toàn thân đau nhức nên tỉnh lại, không hề ngạc nhiên khi phát hiện mình đang mặt dày nằm dựa trên khuỷu tay anh.
Loại tư thế thân mật này làm cô nghĩ đến vài buổi sáng sớm trước kia, hai người cũng nằm cùng một chỗ thân mật là như thế, người nào không biết, khẳng định sẽ nghĩ rằng cô và Quý Triết Nam là một đôi vợ chồng ân ái.
Vẫn còn hơi mê mang vì mới ngủ dậy, khi tỉnh táo lại đã thấy Quý Triết Nam với nửa thân trên trần trụi dùng vẻ mặt ái muội nhìn chằm chằm chính mình.
Có chút thẹn thùng, cũng có chút xấu hổ.
Sau khi loại chuyện này phát sinh, câu đầu tiên bình thường nên nói gì?
Muốn anh phụ trách? Muốn anh bồi thường? Hay là muốn anh cho mình một lời giải thích hợp lý?
Không! Vô luận thế nào cô cũng không muốn.
Khi cô đang âm thầm ảo não, bên tai bỗng vang lên tiếng nói rất tình tứ —
“Trước kia giấc ngủ của anh thường không tốt, tuy rằng anh không biết vì sao lại như vậy, nhưng sau hai lần ngủ cùng em anh mới phát hiện, khi em ở bên người anh, anh có thể dễ dàng ngủ ngon không gặp ác mộng, đến tận lúc trời đã hừng đông.”
Cô cứng họng, có phần kinh ngạc khi anh đột nhiên nói ra những lời này.
Chậm rãi di chuyển thân mình, Quý Triết Nam đặt cô ở dưới thân chính mình, từ trên cao nhìn xuống chỗ cô, còn bày ra một nụ cười tươi vô cùng gợi cảm.
Tuy rằng ngày hôm qua bị cái tên hỗn đản Louis kia khiêu khích lợi hại đến nỗi mất đi lý trí, nhưng tư vị xúc động sau này lại làm anh hoài niệm đến dị thường.
“Cho nên mới nói, đôi khi có một người phụ nữ ở bên người làm ấm giường cũng rất tốt, em có thể giúp cải thiện chứng mất ngủ của anh, như vậy những ngày kế tiếp, chúng ta chính thức ở chung đi!”
Gì? Anh đang nói gì?
Đúng lúc Lương Tiếu Mạt đang muốn lớn tiếng chất vấn, anh rất nhanh hôn xuống bờ môi cô, trong mắt hàm chứa ý cười vô cùng dụ hoặc.
“Thân ái, ngày hôm qua nhất định em đã mệt muốn chết rồi, ngủ nhiều thêm một chút, anh tắm rửa xong rồi đi làm, hôm nay em không cần đến công ty đâu.”
Nói xong, kẻ đã ăn no thoả mãn kia dùng dáng vẻ rất tao nhã xuống giường, chậm rãi đi tới phòng tắm.
Hôm nay hẳn là buổi sáng vui vẻ nhất của Quý Triết Nam đã sống gần ba mươi năm này.
Thứ tình yêu này, xác thực như một bức viết, bất tri bất giác phát sinh.
Một mình nằm ngửa trên chiếc giường lớn, kinh ngạc chạm vào đôi môi vừa mới bị hôn của mình, chậm rãi, Lương Tiếu Mạt cười nhẹ.
Tên Quý Triết Nam này…… Có khi thật đúng là…… Đáng yêu!
Rất nhanh, báo sớm đã đăng tấm ảnh chụp Quý Triết Nam cùng ái thê đi dự thọ yến, còn thuận tiện tuyên dương động tác nhỏ ngọt ngào của anh trong lúc đó với phu nhân tổng tài tập đoàn Quý thị.
Vừa ăn xong bữa sáng, Lương Tiếu Mạt đã nhận được điện thoại của Trác Tĩnh Nhã —
“Mạt Mạt, thực nhìn không ra, cậu cư nhiên vẫn là một cao thủ săn mồi, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đã thu phục được người chồng băng sơn kia, tớ nghĩ ả Tô Lệ Nhi hư hỏng kia, khẳng định cũng đã đọc được báo sớm ra ngày hôm nay, lần này để xem cô ta còn kiêu ngạo như thế nào?”
Nếu không có cuộc gọi đến của Trác Tĩnh Nhã, Lương Tiếu Mạt cơ hồ đã quên hết chuyện mình tiếp cận Quý Triết Nam là vì bằng hữu, không còn một mảnh.
“Được rồi, con người tớ rất chú trọng việc hứa hẹn, cậu đã hoàn thành nhiệm vụ, tớ cũng tuyệt đối không nuốt lời, khẳng định sẽ làm vừa lòng cậu, không nói nhiều, tớ đi họp trước, bai!
Đã cúp điện thoại được thật lâu, Lương Tiếu Mạt vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình.
Cô nghĩ mãi, không biết có nên nói với Trác Tĩnh Nhã hay không, rằng trong quá trình săn mồi tại đây, cô cũng đã thiệt tình giao chính bản thân mình ra rồi.
/11
|