Chương 18
Anh cởi áo lót của mình nửa người trên trần trụi, xoa bóp mắt cá chân bị thương của cô, đúng là có chút trầy da.
Anh múc nước giếng lau vết da trầy cho cô, nhưng thấy cô càng khóc to hơn, anh nghĩ là động tác của anh làm cô đau hơn, nên cúi xuống giúp cô thổi vết thương như lần trước, dỗ dành cô nhẹ nhàng
“Ngoan nào, đừng khóc, Một lát nữa là hết đau à.”
Tô Kiều Kiều cụp mắt xuống nhìn anh nghiêm túc đối với cô, nghĩ đến những lời anh nói ngày đó, lòng cô không nhịn được run run nhẹ giọng hỏi
“Chú còn thích tôi không?”
Lý Phong đang lau vết thương đột nhiên dừng lại, không thể tin ngẩng đầu nhìn cô
“Chị vừa nói gì?”
Tô Kiều Kiều vội vàng lắc đầu
“Không, không có gì.”
“Tôi đã nghe rồi.”
Giọng anh khàn khàn, như đang kiềm chế ma quỷ trong cơ thể.
Lập tức đứng dậy, đè cô xuống dưới, mắt anh đỏ rực lên đầy phấn khích
“Chị hỏi tôi còn thích chị không?”
Tô Kiều Kiều ngay cả thở cũng cẩn thận hơn, không khí im lặng lan tỏa giữa hai người, thậm chí cô có thể nghe thấy tiếng tim mình đập.
“Tôi thích chị, vẫn luôn thích.”
Anh đã thích cô trước khi cô và anh cả cưới nhau Chỉ là, anh chỉ có thể giấu kín mối quan hệ này trong đáy lòng, không dám lộ ra ngoài.
L ng ngực nóng bỏng của Lý Phong dựa vào cô ngày càng gần, chuyện đã đi đến một hướng không biết trước.
Tô Kiều Kiều đặt tay lên ngực anh, lồng ngực nóng như thiêu đốt, cô không biết làm sao
“Đừng……”
Lòng bàn tay thô ráp của anh nắm bàn tay nhỏ mềm mại đặt trước ngực anh, ánh mắt kiên định
“Chị không thể hối hận ”
Ngay lúc Tô Kiều Kiều muốn hỏi không hối hận cái gì, đôi môi anh hơi thở xâm lược đè xuống.
“Ô…ô……”
Môi anh hơi khô, đè lên đôi môi mềm mại và ẩm ướt của cô trằn trọc, bộ râu không cạo sạch đâm vào mặt cô, hơi thở nam tính bá đạo bao quanh cô.
Lòng bàn tay đang nắm lấy tay cô di chuyển về phía ngực cô, xoa nắn bộ ngực mềm mại của cô qua lớp áo mỏng và áo ngực.
“Lý Phong…..” Tô Kiều Kiều hơi sợ, không biết anh muốn làm gì/
Lý Phong nhân cơ hội đưa chiếc lưỡi dày rộng của mình xông vào cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô, cuồng bạo cướp đoạt hơi thở trong miệng cô.
Tất cả mọi thứ về cô đều ngọt ngào đối với anh, lưỡi anh không ngừng quét nước miếng trong miệng cô, và chiếc lưỡi rộng lớn của anh cuốn lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của cô, móc vào miệng anh và nhấm nháp từng chút một.
Chiếc cúc áo sơ mi màu hồng nhạt bị ngón tay vụng về của anh cởi ra, lộ ra chiếc áo lót màu hồng trắng, một đôi nhũ hoa trắng nõn như ngọc có thể bị chiếc áo lót che mất nửa khó khăn lắm mới che được nửa bộ ngực của cô.
Chỉ kéo nhẹ áo ngực, hai vú co dãn đàn dồi của thiếu nữ nhảy ra ngoài.
Bộ ngực trắng trẻo và xinh xắn cực kỳ lớn, núm vú lại hồng hào và nhỏ nhắn lạ thường, như là một chiếc bánh bao trắng được trang trí một điểm đỏ tươi đẹp.
Rõ là cơ thể liễu yếu đào tơ, nhưng lại có một bộ ngực lớn như vậy.
Lý Phong hai mắt đỏ hoe, miệng khô khốc, muốn uống chút gì đó để giải khát, nghĩ một lúc rồi cúi đầu, há mồm ngậm lấy bầu vú cô.
“A ”
Tô Kiều Kiều kêu lên một tiếng, vội vàng che miệng, anh đang làm gì vậy? Tại sao anh lại ăn vú mình?
Mặc dù cô đã gả chồng nhưng Tô Kiều Kiều vẫn không biết gì về chuyện này, cô chỉ cảm thấy ngứa ngáy khi Lý Phong ăn chính bộ ngực của mình, trong người có cảm giác tê dại khó tả.
Lý Phong ngậm lấy bộ ngực mềm mại, đầu lưỡi thô ráp lướt qua đầṳ vú hồng nhuận nhạy cảm của cô, làm cô run lên bần bật.
“Đừng…..Ngứa…..”
Tô Kiều Kiều muốn đẩy anh ra nhưng không thể.
Nghe cô nói ngứa, Lý Phong ngậm đầṳ vú cô, dùng răng cắn kéo.
“Đau…..”
Dù thế nào đi nữa Tô Kiều Kiều cũng là một cô gái mới lớn chưa trải sự đời, bị đối xử như vậy, hai mắt tràn đầy nước mắt
“Lý Phong, hơi đaụ”
/116
|