Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã

Chương 1

/71


Tôi tên D ở nhà thì mọi người hay gọi là Ryu , là con trai duy nhất trong một gia đình hết sức gia giáo. Ko phải gia giáo kiểu thường thấy của người Việt Nam mà là truyền thống của Nhật. Đơn giản, vì cha tôi là người nhật gốc ( chính vì vậy nên tôi mới được gọi là Ryu - chữ rồng trong tiếng Nhật) . Ông ấy là một người vô cùng kĩ tính và nghiêm khắc. Đặc biệt, cha tôi là một bậc thầy judo, ông mở một lớp dạy judo cho thanh niên trong huyện. chính vì thế, thằng con như tôi đây đã phải chịu ko ít những đợt huấn luyện kinh khủng từ khi còn nhỏ xíu bằng tình thương đặc biệt của cha. Bù lại, tôi có một người mẹ dịu hiền và xinh đẹp. bà rất đảm đang trong công việc nhà, đồng thời cũng là một giáo viên xuất sắc trên nhà trường. mẹ tôi thực sự là một người phụ nữ Việt Nam đúng mực. nhiều lúc tôi tự hỏi rằng: “ thế quái nào một người như vậy mà thanh niên VN hồi đó lại để 1 ông người nhật tới hốt mất chứ “ >.<

Nhưng trái lại với những gì phải thể hiện quy củ ở nhà thì tôi lại là một thằng ngông cuồng số một, tính cách không sợ trời không sợ đất cũng nhiều lần khiến tôi gặp nhiều rắc rối, tuy vậy, vì đó là bản tính nên là tu cũng nhiều rồi mà sửa chẳng được bao nhiêu…

Đó là một phần bao quát về gia đình tôi. Cuộc sống của tôi thật may mắn là đc trải qua một tuổi thơ đầy vui vẻ và hạnh phúc. Và với những gì phụ huynh đã liệu tính trước cho tương lai của tôi thì chỉ cần lo học tập thật tốt, cuộc đời tôi sẽ làm bao kẻ phải ghen tị, một cuộc sống gần như là hoàn hảo. Tuy nhiên, chuyện sẽ chỉ có như thế nếu như tính cách của tôi không bồng bột và hiếu thắng. Tôi như một con chim khao khát tự do và tung hoành ở thế giới bên ngoài. Ước mơ lớn lao nhất của tôi là được tự do phượt khắp các nẻo đường, được sống theo kiểu bụi bặm và muốn tận mắt thấy được nhiều điều mới lạ… đối với mong ước của gia đình và cuộc sống như vậy thì rất khó phải không ?

Bỏ qua mọi cảnh báo tôi quyết định sẽ học nốt những năm cấp 3 còn lại ở xa gia đình. Lấy lý do là muốn giúp cho việc học hành tốt hơn, tôi xin phép gia đình chuyển xuống học ở thành phố, vì đó chính là bước đầu tiên để tôi tách chính mình ra khỏi sự dựa dẫm vào cha mẹ…

Bước chân lên xe, vẫy tay chào gia đình và bạn bè, lòng tôi vô cùng háo hức và bồn chồn về cuộc phiêu lưu sắp sửa bắt đầu mà không hề biết những thứ sắp xảy ra với mình trong chuyến phiêu lưu đầy bất ngờ này...

/71

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status