My Boss Is A Beautiful Girl

Chương 6

/61


“Anh chờ tôi ở đó, tôi tới ngay.” Không đợi tôi trả lời, Hà Nhã đã dập máy liền. Tôi đành cười ngậm ngùi, đối mặt với cô gái xinh đẹp mà ngang bướng thế này tôi còn cách nào khác nữa, nhất là khi cô ta lại là em sinh đôi của phó tổng nữa chứ.

Khi Hà Nhã tới cũng vừa lúc phục vụ đang mang hóa đơn lên, tổng công một trăm tám mươi bốn đồng.

Trương Dĩnh đang nhâm nhi húp canh sen, như chẳng màng đến tờ hóa đơn được đưa lên. Tôi cũng mỉm cười phong độ với nhân viên phục vụ: “Chờ một lát nhé.”

Tôi kéo Hà Nhã ra ngoài hành lang, khẽ giải thích tình hình với cô ta, sau đó lắp bắp hỏi cô ấy xem có thể cho tôi mượn ít tiền không, đồng thời hứa tuần sau sẽ trả ngay khi tôi nhận được lương.

Đương nhiên tôi biết làm thế này sẽ rất mất mặt, chắc chắn sẽ bị Hà Nhã khinh thường cho xem. Nhưng đắn đo suy tính, tôi thà bị Hà Nhã xem thường, dù gì tôi cũng luôn bị cô ta đả kích, cười nhạo rồi, ghẻ lở không sợ cùi mà.

Quả đúng như tôi nghĩ, Hà Nhã liếc xéo tôi kinh bỉ và châm chọc: “Không phải đấy chứ? Đàn ông như anh lại dám đi coi mắt mà không mang tiền? Hành vi nhục nhã này đáng lẽ không nên xảy ra đối với anh !”

Nhờ cậy người khác thì đành phải hạ mình, tôi chẳng dám nói lại một câu, chỉ cười ngượng ngùng.

Cũng may Hà Nhã không tiếp tục mỉa mai nữa: “Chín mươi hai đồng đúng không? Tôi cho anh mượn một trăm luôn đấy !”

“Ủa?” Tôi ngớ ra một hồi, nhắc Hà Nhã: “Là một trăm bốn mươi tám đồng.”

“Tôi biết nhưng có hai người mà đúng không? Chia đôi ra mỗi người còn chín mươi hai đồng, đúng mà.”

“Vậy không hay lắm, lần đầu coi mắt đều là con trai trả tiền cả.” Nói thật tôi cũng rất tán thành chia đều nhưng miệng lưỡi thế gian, tôi cũng không phải là Don Quixote, không dám một mình chóng chọi với cối xay gió.

“Lại nữa rồi.” Hà Nhã khinh khi: “Tại sao đàn ông thì cứ phải trả tiền, anh cảm thấy phụ nữ chúng tôi không trả nổi tiền à?”

“Tất nhiên không phải rồi, nhưng lần coi mắt đầu tiên mà tiền ai nấy trả thì mất mặt quá !”

“Lần đầu coi mắt mượn tiền người ta thì không mất mặt à?”

“…..” Tôi cảm thấy nghẹn giọng. Thật là anh hùng không gặp thời, nay không có tiền, cả quyền phát ngôn cũng không còn rồi.

Thấy tôi vẫn chưa cầm lấy tiền, Hà Nhã nói: “Anh ngại chứ gì, thôi được, tôi đi nói giúp anh.”

Tôi vẫn chưa kịp phản ứng, Hà Nhã đã xông vào trong như tên lửa.

“Chúng tôi ai trả phần nấy, cô hãy thanh toán nửa số tiền trong thẻ này là được.” Hà Nhã đưa thẻ tín dụng cho người phục vụ đó. Trương Dĩnh có chút ngạc nhiên nhìn hai chúng tôi.

“Có gì kỳ lạ chứ? Tự ăn thì nên tự trả, người ta đâu có thiếu nợ chị.” Lời lẽ Hà Nhã tỏ ra rất tình ngay lý thẳng .

Sắc mặt Trương Dĩnh chùng xuống, móc trong ví ra tờ một trăm đồng, “Bụp” một tiếng đập lên bàn: “Tôi không cần tiền thối nữa, cho anh luôn đấy. Thật keo kiệt, người gì thế này?”

Tôi thật sự muốn chui tọt xuống gầm ghế. Ngược lại Hà Nhã không tỏ ra yếu thế mà còn nói rất hùng hồn: “Bắt chị tự trả phần mình mà đã không vui rồi. Làm ơn chị có chút tinh thần tự lập được không? Có vài chục đồng mà cũng dám bắt người ta trả.”

“Không phí lời với cô làm gì.” Trương Dĩnh vơ lấy túi xách, đóng cửa cái rầm rồi bỏ đi trong bực tức.

“Làm vậy…. có vẻ không tốt lắm !” Nếu Trương Dĩnh quay sang mách dì Hai tôi, chắc tôi không còn mặt mũi làm người nữa.

“Sao hả? Trách tôi làm hỏng chuyện tốt của anh à? “ Hà Nhã trừng mắt nhìn tôi bất mãn.

“Không, không, không” Tôi vội lắc đầu, cho tôi mượn thêm hai quả gan tôi cũng không dám trách Hà Nhã. Trong chốc lát sau tôi cũng nghĩ thông suốt, cứ mặc kệ, lớn thế này đâu phải lần đầu mất mặt, chuyện đã xảy ra dù có hối tiếc cũng vô ích.

“Phục vụ, đừng quên thối tiền cho tôi nhé.” Đã thế này rồi, nếu không lấy tám đồng đó thì thật uổng quá.

Hà Nhã: “………..”.

Ra khỏi quán ăn, Hà Nhã cho tôi đứng chờ bên đường, một mình cô ta lái chiếc Hummer qua.

Vừa lên xe, tôi giật cả mình, ghế chính và ghế phụ cách nhau cũng xa quá đấy. Mấy màn giành giật tay lái hay diễn trong phim thật sự không thể xảy ra trên chiếc xe này, vì căn bản là tay không đủ dài. Khoang xe nhìn vào là biết ngay đã có sửa sang qua rồi vì lớp da thật bọc ở ghế sau lại có hình Hello kitty. Màu sắc khoang xe và màu ghế cũng tô điểm khá nhiều sắc hồng, thật uổng cho chiếc Hummer. Một chiếc xe kiêu hãnh mà lại bị trang trí ra vẻ nữ tính thế này, khiến đầu tôi liên tưởng tới Như Hoa

Hey, đã thời đại gì rồi mà anh còn đi coi mắt, có lúa quá không ? “ Vừa lái, Hà Nhã bỗng nói ra câu thế này.

“Dì Hai tôi bắt tôi đi đấy. Nhưng sau này tôi thật sự muốn tìm bạn gái thì chắc cũng phải đi coi mắt thôi.”

===

Như Hoa: Một vai diễn nam giả trang thành nữ trong phim hài của Châu Tinh Trì


/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status