My Boss Is A Beautiful Girl

Chương 3

/61


Vì thế tôi rất tự tin trước một người chưa hề luyện môn boxing như Trần Hạo, cậu ta chỉ được cái to xác hơn tôi, lực đấm mạnh hơn tôi thôi. Nhưng găng đỡ nghiệp dư khá là dày, vả lại tôi còn đeo mũ bảo hộ và mặt nạ, nên dù có bị đánh trúng cũng không tới nỗi nào. Thêm nữa, trò này không cho phép ôm chầm lấy người khác thì Trần Hạo chẳng có tý ưu thế nào hết.

Lúc bắt đầu đánh thực sự không khác mấy so với những gì tôi nghĩ, dù là ra đòn hay là bộ pháp thì Trần Hạo đều làm rối tung cả lên, hoàn toàn không thể nào chạm tới tôi. Tôi nhảy tới nhảy lui khắp sàn đấu, thừa những khe trống mà tung vài quả đấm vào đầu Trần Hạo. Trần Hạo bực điên lên, thấy tôi giở đòn là cậu ta ôm chầm lấy tôi. Ngay tức thì, tôi khinh bỉ: “Gian quá đi, đã nói là không được ôm mà!” Trần Hạo đành rút tay về, tôi lại thừa cơ đấm thêm vài cú. Trần Hạo đành bỏ cuộc: “Không chơi nữa, chẳng có gì vui cả. Tôi đi cử tạ.”

Tôi tỏ vẻ đắc ý: “Biết ai là người phản ứng chậm rồi chưa? Chẳng qua tối đó tôi bất cẩn thôi, nếu không còn lâu mới bị cô ta đánh đổ.”

Cậu ta đã ngoảnh đầu bỏ đi một nuớc, tôi đứng phía sau cố tình la to lên: “Đừng đi, chơi vài ván nữa đi.”

“Tôi chơi với anh.” Sau lưng tôi bỗng vang lên giọng nói của một đứa con gái, quay mặt lại, cô gái tối qua diện bộ đồ tập boxing đang đứng sau lưng tôi.

Thấy tôi đang đứng ngây người ra, cô ta đấm đấm vào chiếc găng tay: “Thờ thẫn gì thế, dám đánh không?”

Dám đánh không? Thật nực cười, đừng nói là tôi đã luyện tập nửa năm rồi, cho dù tôi không tập, với thể hình của tôi, dù chưa phải vạm vỡ gì nhưng cũng không tới nỗi sợ một đứa con gái.

Tuy nhiên, nhìn thấy cô gái đó má đào ửng hồng, làn da mềm mại như thể thổi là vỡ ngay, tôi cũng cảm thấy sợ thất đấy, lỡ như bất cẩn đấm một lỗ thủng trên người cô ta thì làm sao đền nổi.

“Không đánh, đánh ngã cô tôi không đền nổi.” Tôi lắc đầu, chuẩn bị bước xuống võ đài.

Cô gái bước lên trước mặt cản tôi lại “Trốn chạy như vậy sao? Chẳng phải anh nói tối qua bất cẩn à? Bây giờ tôi cho anh một cơ hội giao đấu công bằng, đừng làm rùa rụt cổ nữa.”

Đúng là làm ơn mắc oán. Tôi rất lịch sự đáp trả: “Không phải tôi sợ cô, nếu vì chuyện tối qua, tôi nói lời xin lỗi cô, được chưa? Tôi không có ý đó thật !” Tôi đem chuyện tối qua kể qua loa cho cô ta nghe, sau đó rất có thành ý nói: “Giờ thì hiểu rồi chứ? Không phải tôi sợ cô, mà tôi sợ làm cô bị thương thôi !”

Cô gái có vẻ tin những điều tôi nói, cô ta gật gù: “Được rồi, coi như tôi tin những gì anh nói là thật nhưng tôi vẫn phải cho anh một bài học. Nào, chuẩn bị đi !” Cô ta nhảy ra sau một bước, chuẩn bị trong tư thế tấn công.

Thật là khó hiểu quá. “Sao thế này? Chẳng phải cô tin lời tôi à? Tại sao còn đòi cho tôi bài học?”

Cô ta trả lời hùng hồn: “Vì lúc nãy anh nói sợ làm tôi bị thương, vẫn chưa đấu với tôi lại dám chắc rằng anh sẽ thắng à? Tại sao? Vì tôi là con gái đúng không ? Tôi ghét loại người xem thường con gái như anh nên phải cho anh bài học để anh biết rằng con gái không phải dễ bắt nạt !”

“Logic gì thế này?” Tôi cảm thấy rất oan ức: “Tôi chưa hề xem thường con gái bao giờ, chỉ là thật sự có sự chênh lệch giữa thể lực nam – nữ, cái này cô không thể không thừa nhận mà, làm ơn đừng có kiếm chuyện nữa được không?”

Cô ta hoàn toàn không chịu hiểu cho nỗi lòng của tôi: “Không biết trời cao đất rộng gì cả. Đừng lắm lời, lên nào !”

Cô gái nói đánh là đánh, ngay tức thì đấm thẳng một cú vào mặt tôi “Sao rồi ? Lại không cẩn thận nên né không kịp à?”

Tại sao ? Tại sao lại ép tôi ra tay, trong lòng tôi chợt nghĩ tới câu thoại trong bộ phim kiếm hiệp. Hết cách rồi, đành đùa với người đẹp một tý cho vui, đương nhiên tôi luôn tự nhắc nhở mình phải cẩn thận đừng để ra tay quá trớn.

Nhưng mười giây sau, suy nghĩ của tôi thay đổi hoàn toàn, quyền pháp cô gái này thật lợi hại, mỗi cú đấm đều nhanh và mạnh, hoàn toàn vượt trội về cả lực đấm lẫn tốc độ so với cú đấm của Trần Hạo. Tôi nhanh chóng trở nên không nương tay, bắt đầu dốc sức công kích cô ta.

Lúc ấy, tôi chợt phát hiện thì ra mình đã sai lầm khi đánh giá thấp người đẹp cổ điển chỉ cao một mét sáu trước mắt này. Những ngón đòn của cô ấy khiến tôi trở tay không kịp và hầu như đòn nào cũng rất mạnh tay, thật đúng là đòn nào cũng trúng thịt, chiêu nào cũng thấy máu. Và khi tôi tìm thấy sơ hở ra đòn của cô ấy để tấn công thì cô ấy đã né đòn cực kỳ linh hoạt, giống như chú chuột trong phim hoạt hình vậy, thoáng chốc đã nhảy sang chỗ khác. Tôi hầu như không thể nào chạm tới tay áo cô ta, đòn nào cũng chỉ đánh vào không khí, tốn hơi tốn sức vô ích.

“Haha… trúng nữa rồi.” Mỗi lần tôi trúng đòn, người đẹp đều hét lên một cách phô trương, sau đó cố tình tỏ vẻ thấu hiểu: “Tôi biết anh lại bất cẩn rồi, lần sau cẩn thận nha.”

Thân thể và con tim tôi đều đang nén chịu sự hành hạ. Đã vậy xung quanh sàn đấu lại còn vang lên những tiếng reo hò: “Đánh hay quá, đẹp quá…” “Giật chỏ cậu ta, đúng thế….”

/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status