My Boss Is A Beautiful Girl

Chương 10

/61


Tôi ngồi bền cạnh không thề làm ngơ được nữa: " có cần cẩn thận như vậy không? Làm như đang tháo bom vậy."

Hà Nhã hớn hở tỉa hoa hồng, chẳng thèm nhìn tòi: "Anh thi biết gì, người ta có thành ý tặng hoa cho tôi, tất nhiên tôi phải nghiêm túc đối đãi mới phải chứ. "

Tôi khinh thường "Hừ' một tiếng: "Thành ý quái quỷ gì, tác phong của bọn công tử nhà giàu thi có, ngày nào cũng tặng hoa, phù phiếm."

" Là một người đàn ông, nhìn thấy con gái minh thích vốn dĩ đã nên chủ động mới đúng, tặng hoa chính là một cách chủ động. Nếu anh cứ phải gọi cái này là phù phiếm, thôi thi tôi thích kiều phù phiếm như vậy."

Hà Nhã đã cắm tất cả hoa vào trong binh, say sưa thưởng thức một lúc, sau đó xích lại gần ngửi ngửi, khen ngợi: "Thơm quá à! "

Nhìn nữa chắc tôi sẽ đứt hết mạch máu mà chết, tôi quay lung về phòng giúp Dương Hiểu Lan tạo sơ yếu lý lịch.

Khi tạo sơ yếu lý lịch của Dương Hiểu Lan thi cũng hơi rắc rối, chủ yếu là vì thực sự không có gì đễ viết ra hồn được, học lực thi khỏi nói, thí sinh tự do thi tự do vậy, Ngô Sĩ Hoàng chẳng phải cũng là thí sinh tự do sao? Nhung còn về kinh nghiệm thi sao nhì? Dương Hiểu Lan tùng làm phục vụ nhà hàng, nhân viền bảo hiểm, bán quần áo, một năm gằn đây thi đang bán thịt dê nướng. Nếu viết nhũng thứ này trên sơ yếu lý lịch ứng tuyển, không chừng sẽ bị người nhận thư coi như virus.

Khi chúng tôi đang vò đầu suy nghĩ, Hà Nhã bước vào, sau khi hiểu vấn đề, Hà Nhã thư thả xua tay: "Tôi tưởng chuyện gì to tát, chế thêm vào là được rồi, có bán quần áo, bán thịt nướng cũng có tính tiền đúng không? cô cứ nói là từng làm công việc kế toán trong lĩnh vực thời trang và ăn uống thi được rồi, cô nghĩ thêm vài tên công ty, thêm vài công việc để ứng phó khi phỏng vấn là ổn."

Dương Hiểu Lan có chút do dự: "Nói dối như vậy có sao không? "

"Không sao đâu, khi phỏng vấn ai mà không nói dối. " Hà Nhã vừa nói vừa vỗ vai tôi: "Ví dụ như anh ta nè, anh ta bị công ty trước đuổi việc, nhung khi phỏng vấn anh ta có nói minh bị đuổi không? chắc chắn là không rồi."

Sao có thể đưa tôi ra làm ví dụ giáo dục tiêu cực, tôi rất không phục: "Tôi bị hãm hại, được chưa? "

Hà Nhã vờ cười khúc khích hai tiếng: "Vâng, vâng, anh bị hãm hại, khi phỏng vấn anh cũng nói như vậy với người phỏng vấn phải không? "

Sau cùng Dương Hiểu Lan đồng ý cách nhìn của Hà Nhã, vì thế sơ yếu lý lịch cô ấy đã có hai năm kinh nghiệm kế toán, một năm là làm tại công ty thời trang Hà Nhã, còn một năm là thịt nướng Hiểu Lan.

Hà Nhã có vẻ rất thông thạo ngành kế toán, giúp sức khá nhiều khi chế kinh nghiệm làm việc, nhũng từ chuyên môn cứ tuôn ra khỏi miệng, cái gì "Mối quan hệ giữa các tài khoản", "Bảng tài sản lưu động", "Lợi nhuận giữ lại", ngồi đó trò chuyện sôi sục với Dương Hiểu Lan, tôi ngồi bền cạnh chẳng xen nổi một câu vào, thể nghiệm sâu sắc nỗi đau khổ của người mù chữ.

Làm xong sơ yếu lý lịch tiếng Hoa thi phải làm tiếp bản tiếng Anh, tôi nhớ Hà Nhã từng sống ờ nước ngoài, bèn đề nghị: "Cô viết giùm được không, cô từng sống ở nước ngoài, giỏi tiếng Anh. "

" Tôi rất sẵn lòng giúp đỡ, nhưng anh phải biết một điều, hầu hết tiếng Anh của người Trung Quốc không tốt lắm, quá hoàn hảo sẽ khiến nhà tuyển dụng nghi ngờ, tự viết thi tốt hơn, đương nhiên, anh cũng có thể giúp cô ấy." Cũng khiêm tốn quá rồi, khiến người ta nổi nóng nhất chính là khi nói câu này Hà Nhã còn tỏ vẻ rất chân thành.

Dương Hiểu Lan không nói gì, bắt đầu vùi đầu gõ sơ yếu lý lịch tiếng Anh. Tôi xem một lát, càng xem càng cảm thấy xấu hổ. Tiếng Anh của Dương Hiểu Lan dù là cách dùng từ, hay là câu cú đều viết hay hơn tôi nhiều rồi, còn nhũng thuật ngữ kế toán bang tiếng Anh thi dù tôi có xem cũng chẳng hiểu nổi.

Tôi nhìn Hà Nhã, vẻ mặt cô trông cũng rất ngạc nhiên.

"Em viết quá tốt." Tôi khen ngợi thật lòng: "Em học tiếng Anh bằng cách nào thế? Chẳng khác nào dân du học nước ngoài về."

Nghe lời khen ngợi của tôi, Dương Hiểu Lan hơi mắc cỡ: "Thật à? Anh đừng khen quá lời."

Tôi thấy Hà Nhã nhìn tôi có chút bất mãn, trong lòng tôi bỗng cảm thấy hơi khoái chí, tôi quyết định tỏ ra phô trương hơn chút nữa để đả kích ngọn lửa kiêu căng của Hà Nhã.

"Tất nhiên là thật rồi." Tôi cũng bị giật minh bởi giọng nói đáng tởm của minh: "Em lợi hại quá, nếu có cơ hội ra nước ngoài, tiếng Anh chắc sẽ giỏi hơn nhiều người lắm." Tôi vừa nói vừa liếc nhìn Hà Nhã.

Hà Nhã không hề lườm tôi như tôi dự đoán, ngược lại còn nhìn tôi cười bí ấn, khiến lòng tôi như đang vỗ trống.

Tạo xong sơ yếu lý lịch cũng gằn tới giờ ăn trưa, Hà Nhã đề nghị rằng hiếm khi ba người gặp nhau, hay là mua thức ăn về cùng nhau nấu nướng. Dương Hiểu Lan rất chủ động đề nghị phụ trách nấu thức ăn, vì vậy tôi cũng không có gì phải lo lắng, tay nghề nấu ăn của Dương Hiểu Lan nhất định là cao thủ rồi.

/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status