My Boss Is A Beautiful Girl

Chương 13

/61


Lúc đó Hà Nhã lại tỏ ra vô cùng ân cần: "Không sao thật chứ? Để tôi xem thử được không? " Hà Nhã giơ tay sờ bụng tôi.

Tôi sợ hãi vội vàng quay lưng lại: "Không sao thật, một lát nữa, chờ lát nữa sẽ hết ngay. " chết tiệt, tôi ước gì có thể bề nguyên chậu nước lạnh tạt xuống đó. Hà Nhã hình như nhận ra điều gì, không nói nữa, căn phòng lại trở nên yên ắng lần nữa, sự yên ắng mang một chút ngượng ngùng. Một lát sau, cuối cùng tôi cũng có thề thong thả đứng dậy.

Tôi chợt cảm thấy ngại ngùng khi nhìn Hà Nhã, cúi đầu chỉ xuống máy tính bảo: "Bo mạch hư rồi, đành phải thay cái mới thôi. "

"ừ, được, được rồi. " Lúc này tôi mới nhạn ra Hà Nhã cũng rất lúng túng, có chút bối rối gật đầu.

Sự im lặng khiến người ta bất an, tôi có thể nghe rõ tiếng hít thở của minh và Hà Nhã. Tôi đột nhiên có một sự kích động muốn ôm chầm Hà Nhã vào lòng. Nhưng nếu ôm cô ấy, có khi nào dưới kia lại phản ứng nữa không, hay là nhân cơ hội lần này tỏ tinh với Hà Nhã? Trong lúc tôi đang suy nghĩ vẩn vơ, điện thoại Hà Nhã reo lên.

Hà Nhã nhấc điện thoại lèn xem, nói tiếng xin lỗi với tôi rồi bước ra ban công nghe điện thoại. Thái độ Hà Nhã khi tiếp điện thoại rất nghiêm túc, thần thái cực kỳ giống Hà Nghệ.

Sau khi nghe điện thoại xong và bước vào, bầu không khí mập mờ trong phòng đã tan biến từ lâu. Nét mặt Hà Nhã bình thường trở lại, bảo với tôi cô ấy có việc gấp phải đi ngay, cũng không thể tiễn tôi về.

Tòi rất không cam tâm ôm thùng máy đi ra, trong lòng cứ hối tiếc, tôi đã lãng phí một cơ hội tốt như vậy rồi, người ta nói rằng nửa thân trên và nửa thân dưới của đàn ông là tách biệt nhau, xem ra lời nói này thật không sai, tôi còn tưởng mình cao thượng hơn trong lĩnh vực này chứ, xem ra cũng chỏ là hạng tầm thường. =]]

Ngày chủ nhật, tôi rầu rĩ đánh bóng bàn trong câu lạc bộ, đối thủ yếu quá khiến tôi không tập trung tinh thần nổi. Khi đầu óc tôi bắt đầu đi lang thang, tôi nhớ cảnh Hà Nhã đúng chống nạnh dạy đời lúc minh chui gầm bàn, khóe mòi tự dưng hé lộ một nụ cười. Tôi đột nhiên nghi ngờ rằng mình có phải mắc phải khuynh hướng thích bị ngược đãi, tại sao lại còn cảm thấy ấm áp mỗi lần nhớ tới Hà Nhã đối xử hung dữ với mình mà.

Có vẻ bộ hồ sơ đã chỉnh sửa của Dương Hiểu Lan rất được lòng các nhà tuyển dụng, vì cô ấy vừa điện thoại bảo tôi rằng trưa hôm nay cô ấy sẽ đi phỏng vấn, muốn nhờ tôi làm thay một ca giúp cô ấy.

Lúc đó tòi mới biết thi ra buổi tối Dương Hiểu Lan bán thịt dê nướng, còn buổi sáng thì làm việc trong một nhà hàng. Như vậy mà vẫn có thể tự thi cao đẳng và đại học chính quy, còn lấy bằng với thành tích tất cả các môn đều đạt 80 điềm, tôi chợt nhớ lại thời đại học của minh, cỉ làm thêm vài công việc đã cảm thấy mình vất vả lắm rồi, thật xấu hổ đến mức muốn quăng mình vào bồn cầu rồi xả nước cho rồi.

Nơi Dương Hiểu Lan làm phục vụ là một khách sạn năm sao cao cấp. Khi tôi tới đó Dương Hiểu Lan đang lau nhà cho phòng tiệc nhỏ. Nhìn thấy tôi, cô ấy liên tục xin lỗi, bảo rằng nếu không phải thật sự hết cách thì cũng không dám nhờ nhân viên công sở như tôi đi làm chuyện bưng bê, quét dọn này.

Tôi không nhịn nỗi cười thất thanh, đây là lần đầu tiền được người nói minh là nhân viên công sở, tôi nhớ đến một bài viết trên mạng, nói rằng nếu có ai đó bảo bạn là công sở, bạn phải lập tức nói với họ rằng: "Tôi không phải công sở, anh mới là công sở, cả nhà anh đều là công sở."

Thời đại học, tôi từng mặc áo liền quần bằng cao su đi nạo vét đường ống ngầm, đúng ba tiếng đồng hồ trong vũng nước dơ ngập ngang ngực, tôi suýt ngất đi vì mùi hôi xông lên. Trong khi đó, lau quét nhà, bưng bê chén đĩa trong khách sạn năm sao cũng chẳng khác mấy với việc tôi gõ bàn phím trong giờ làm hàng ngày, và còn không mắc những chúng bệnh về khớp cổ, dơ các ngón tay gì đó. Dương Hiểu Lan cảm kích tôi bằng lời cảm ơn, rồi bảo rằng trưa nay cô vốn không bận việc, nhưng cậu chù nhà hàng này bỗng dưng đòi mở tiệc họp mặt, nên mới sắp xếp thêm còng việc cho cô làm.

Khi nói đến đó, bên ngoài khách sạn có mấy chiếc xe chạy tới, trong vài phút ngắn ngùỉ tiếp theo, không ít xe lái vào. Trong đó có bốn chiếc Mini cooper, xếp thành một dãy thẳng tắp. các mỹ nam, mỹ nữ trạc tuổi tôi lần lượt bước xuống xe, ai ai cũng ăn vận đẹp đẽ, thời thượng. Nếu không phải đã biết trước đây chính là khách tham dự họp mặt mà công tử khách sạn này mời đến, tôi suýt tường rằng ở đây sắp mở hội thi thời trang.

Vào lúc đó, một chiếc Audi A6 chạy tới, tôi cảm thấy một chút quen thuộc, hình như đã thấy chiếc xe này ờ đâu rồi. chờ khi nhìn thấy Từ Hoán Ân hăm hở bước xuống xe, đầu tôi như to ra hai vòng, sao tôi lại xui rủi thế này nhì, tại sao hắn lại tham gia buổi họp mặt này?

Sự việc lập tức trở nên tệ hại hơn, Dương Hiểu Lan có chút hào húng chỏ về Từ Hoán Ân nói: "Nhìn thấy không? Đó là con trai ông chủ tôi đấy, đẹp trai lắm đúng không. Bố mẹ anh ta đều giàu có, khách sạn như thế này còn có ở vài nơi khác nữa, hơn nữa còn đầu tư nhiều bất động sản trên cả nước, vốn tài sản có tới vài chục tỷ lận."

/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status