Mỹ Nhân Kiếp

Chương 15 - Quyển 1 - Chương 15

/25


“Ta cũng không phải phạm nhân, ngươi không cần phải suốt ngày đều nhìn chằm chằm ta?!”

Ta đối với tên nam nhân kề cận này lo to.

“Ta sợ không bên cạnh ngươi thì ngươi sẽ biến mất.”

“Cáp, ta cũng không phải thần tiên, không bay mất được?!”[ ta còn không tìm ra phương pháp trở về, thì làm sao mà bay mất được?]

“Ngươi có biết hay không khi ngươi mang ta theo, uy thế của ngươi bị hạ thấp? Mọi người đều nói ngươi bị hư nảo mới coi trọng tên béo như ta……”

Ta thật vất vả giải nghĩ cho hắn nghe,“Không nên hơi một tí liền hôn ta!”

Hắn dùng ngón tay lướt qua môi ta,“Đỏ au, nhìn tốt lắm.”

Ta trên mặt nóng lên, xoay qua không để ý tới hắn.

**

“Trác công tử……”

Nói chuyện là một vị tuyệt sắc giai nhân. Mi không vẽ mà cong, má không điểm mà hồng, vài phần yêu diễm, vài phần thanh lệ, đuôi lông mày khóe mắt, tràn đầy phong tình.

“Như Ý cô nương.” Trác Bất Phàm không có buông ta ra ôm vào lòng hắn, cùng nàng gật đầu chào hỏi.

“Vị này là……”

“Phạm công tử.” Trác Bất Phàm như thế nói.

“Hắn chính là — Trác công tử gần đây mê người này?”

Ta nghe trong thanh âm của nàng ra vài phần không cam lòng, vài phần thương tâm.

[ lại là một nữ tử si tình Trác Bất Phàm sao?]

Bất quá nàng không biểu hiện ra đối ta khinh thường, hẳn là có vài phần tài tình.

“Trác công tử lúc nhàn hạ, xin mời công tử lại chỗ Như Ý. Như Ý bị có rượu ngon, tùy thời có thể đến.”

[ hoa rơi cố ý, nước chảy thật sự vô tình?] ta mắt lé nhìn Trác Bất Phàm.

Hắn nói vài câu, làm cho ta nghe không rõ lắm.

“Yến thảo như bích ti, tần tang thấp lục chi. Làm quân hoài về ngày, là thiếp đoạn trường khi……”

Ta không biết nàng xướng cái gì, khúc hát dễ nghe tới đâu cũng khiến ta buồn ngủ.

Dừa vào vòng ngực rộng của Trác Bất Phàm, ta bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

Ta khép lại hai mắt, không quản bọn họ liết mắt đưa tình!

**

“Ngươi sẽ không ăn dấm chua.”

Trác Bất Phàm hỏi ta.

Thân mình đã đầy đặng, so với trước kia gầy trơ xương, có lẽ sờ đã hơn.

“Ghen cái gì?” Ta mắt buồn ngủ mông lung.

Người này tinh lực hơn người làm cho ta ăn không tiêu.

“Không có gì.” Hắn thở dài, hôn lên cổ ta, nhẹ nhàng mút vào, lưu lại dấu vết.

“Ngươi khi nào biết?”

Ta không có hỏi hắn muốn ta biết cái gì. Bởi vì ta biết hắn sẽ không nói cho ta biết.

Hết thảy thuận theo tự nhiên không tốt sao?

“Tái chấp nhận ta mợt lần.”

Phân thân hắn lớn mạnh lại chen vào dũng đạo nhỏ hẹp của tata.

Ta không thể không tự hỏi.

/25

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status