Thân thể Trương Tĩnh Như không ngừng run run, răng hung hăng cắn môi dưới, một tia máu tươi từ môi từ từ chảy ra.
" Đồng ý! Chỉ cần anh trả tiền!"
" Ha ha, phải không? Cô yên tâm, tôi sẽ không biến thái vậy đâu. Bất quá...... lý do lúc trước hay lắm!" Lưu Tinh nhìn đối phương cười nói, sau đó lại rót cho đối phương đầy ly, cũng vì chính mình rót một ly," Nhưng là, con người của tôi rất coi trọng xử nữ, cô và Vương Đức......!"
" Trừ bỏ nắm tay, chúng ta cái gì cũng không làm!"
" Ha ha, uống thêm một ly với tôi được không?" Lưu Tinh cười nhìn đối phương, sau đó chỉ chỉ ly rượu đã rót đầy trên bàn.
Trương Tĩnh Như cắn chặt răng, cầm lấy ly rượu một hơi cạn sạch.
" Nôn~~!" Trương Tĩnh Như thật sự là chịu được không được loại rượu này, dựa vào bàn đem phun ra. Nàng tuy rằng bán rượu, nhưng cũng không biết uống rượu, thứ đắt tiền như vậy, không phải người như nàng có thể tiêu thụ nổi.
Nhìn bộ dáng lụi bại Trương Tĩnh Như trước mắt, Lưu Tinh mỉm cười, nữ nhân này cần 400 vạn, lại ngay cả một phân tiền cũng không là vì chính nàng, thật đúng là đáng yêu.
" Cường tử~~!"
" Dạ có, lão bản!" Cách đó không xa Cam Cường vừa nghe Lưu Tinh triệu hồi lập tức tiến lên.
" Đi lên lầu lấy chi phiếu của tôi xuống!" Lưu Tinh thản nhiên nói.
" Dạ, lão bản!" Cam Cường sau khi nghe thấy gật gật đầu, tuy rằng hắn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng là...... Hắn biết trên vấn đề tư nhân này, lão bản sẽ coi lời hắn như cái rắm, hắn cũng không muốn chọc lão bản sinh khí, lập tức hướng trên lầu đi đến.
" Anh...... chịu chi tiền?" Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh nói sau ngẩng đầu nhìn đối phương, tuy rằng trong lòng nàng tràn ngập khuất nhục, nhưng đây là tiền cứu mạng.
" Thực hiện một lời thề chỉ cần 400 vạn, rất re, huống chi tôi đạt được không chỉ là một lời thề. Bất quá cô cũng trăm ngàn không nên làm ra chuyện gì để tôi thất vọng, nếu không tôi sẽ hối hận, mà tôi cũng sẽ làm cô hối hận!" Lưu Tinh nhìn đối phương cười nói.
Cam Cường đem chi phiếu cầm tới, Lưu Tinh viết số, ký tên, xé ra đặt lên bàn.
" Kiểm tra giúp tôi xem có nhiều số 0 không?" Lưu Tinh nhìn Trương Tĩnh Như nói, trong mắt Lưu Tinh, về vật chất toàn bộ thế giới căn bản là không có phân chia giàu nghèo, mà có, chính là giàu nghèo về tinh thần. Lưu Tinh biết, nếu chính mình không mua nàng, theo tính cách Trương Tĩnh Như, vì cứu phụ thân, nàng thật là sự tình gì đều khả năng làm được. Nếu trơ mắt nhìn nàng bị nam nhân khác lãng phí, còn không bằng chính mình ra tiền đem nàng mua về, ít nhất còn có mình, Trương Tĩnh Như sẽ không bị thương tổn ở các phương diện khác, mà Lưu Tinh, chắc chắn đem hết toàn lực đi giúp trợ nàng.
Nhưng là, giúp cũng phải có cái phương pháp, nhìn trước mắt Trương Tĩnh Như, tựa hồ trừ bỏ tâm niệm cứu phụ thân, tựa hồ đối với những chuyện khác đã tuyệt vọng, đặc biệt tình yêu, nhiều năm thiệt tình trả giá thế nhưng vào thời điểm nàng khó khăn nhất đã bị phản bội, có thể nghĩ ra tâm tình nàng hiện tại là thế nào.
Lưu Tinh cũng không muốn đạt được là một con rối gỗ, hắn muốn là con người có tình cảm thực, vậy phải làm sao bây giờ chứ?
Tuần tự hướng dẫn? Nhưng theo tính cách cùng với tâm lý đối phòng vệ chính mình của nàng, bản thân có khả năng hướng dẫn ra kết quả sao? Nói như vậy, tro tàn lại cháy khả năng phải đợi vài năm, mười mấy năm thời gian.
Phá rồi sau đó lập? Biện pháp này mặc dù có chút tà ác, nhưng ít ra không thể nói là phương pháp xấu, nữ nhân tựa hồ đối với nam nhân đầu tiên của nàng ấn tượng cùng với tâm lý phòng ngự luôn thấp nhất, hoặc là chính mình có thể từ chui vào từ chỗ trống ở giữa cũng nói không chừng. Nhưng là phá dễ dàng, còn lập...... cần phải tốn rất nhiều công phu, nếu lập không tốt, hiệu quả thế tất phản chi, nói vậy đả kích đối Trương Tĩnh Như có lẽ sẽ tăng hơn nữa.
Mẹ nó, đau đầu, xem ra uống rượu nhiều quả thật không tốt.
Trương Tĩnh Như run run vươn tay cầm tờ giấy trên bàn, đến bây giờ có chút không thể tin được, nhìn con số, Trương Tĩnh Như gắt gao cắn răng, nguyên bản lạnh lùng ánh mắt đột nhiên phát ra một đạo ánh sáng.
Đây...... đây thật là bốn trăm vạn? Trương Tĩnh Như nhìn nhìn Lưu Tinh ngồi trên sô pha vẫn đang thản nhiên uống rượu, lại nhìn nhìn chi phiếu trên tay.
" Không tin sao?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, đột nhiên duỗi tay ôm Trương Tĩnh Như vào lòng, làm cho đối phương ngồi lên đầu gối mình. Trương Tĩnh Như bị Lưu Tinh thình lình hành động hoảng sợ, vội vàng giãy dụa, nhưng Lưu Tinh sao có thể để nàng giãy thoát?
" Con người của tôi còn tốt một chút, đó là rất giữ chữ tín, đối với tờ chi phiếu này thiệt giả không cần hoài nghi. Cho nên, tôi cũng hy vọng cô có thể giữ tín, có lẽ cô cũng nên thực hiện hứa hẹn?"
Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như nguyên bản giãy dụa thân thể đột nhiên cứng đờ, ngơ ngác ngồi đó, vẻ mặt phi thường mất tự nhiên.
" Ha ha, cô hiểu là tốt rồi. Khi cô cầm tờ chi phiếu này, cô đã là của vật phẩm của riêng tôi, cho nên tận lực không nên vi phạm ý nguyện của tôi, nếu không bình hoa có tốt cũng có lúc bị đập nát!" Lưu Tinh tà cười nhìn đối phương, dưới ngọn đèn mờ ảo, tay Lưu Tinh thủ đã sắp mò lên hai ngực Trương Tĩnh Như, nhẹ nhàng xoa nắn. Đầu Lưu Tinh nhẹ nhàng gối lên lưng đối phương, nhắm hai mắt lại, tựa hồ đang hưởng thụ.
Trên khóe miệng Lưu Tinh lộ ra một tia mỉm cười, một bàn tay thì hưởng thụ nơi không người khai khẩn đầy đặn kiên, còn có thể cảm giác được rõ ràng nhịp tim đối phương kịch liệt đập loạn. Mà lỗ tai gối lên sau lưng đối phương cũng nghe rõ ràng tiếng tim đập.
Trương Tĩnh Như lẳng lặng ngồi trên đùi nam nhân, trong biểu tình lạnh lùng để lộ một tia hồng nhuận không dễ dàng nhận thấy, gắt gao cắn môi, nước mắt tràn mi. Nàng không có phản kháng, tùy ý đối phương vuốt ve thân thể mình, tuy rằng cảm giác được đây là khuất nhục lớn nhất đời nàng, nhưng tờ chi phiếu nàng đang nắm chặt trong tay kia nói cho nàng, nàng phải như thế. Bởi vì nàng đã không thuộc về chính nàng. Có lẽ tư tưởng có thể, nhưng là thân thể......!
" Tốt lắm!" Lưu Tinh buông hai tay, đẩy đầu đối phương ra, làm cho đối phương nhìn chính mình.
" Tiền tôi đã thanh toán, hẳn là bắt đầu kiểm hàng nhỉ?"
" Để...... để tôi chuẩn bị...... chuẩn bị vài ngày có thể chứ?" Trương Tĩnh Như cắn răng nói, sự tình đột nhiên, lòng nàng tạm thời không có năng lực thừa nhận chuyện này, tuy rằng trường hợp như vậy nàng đã nghĩ tới vô số lần.
" Không được!" Lưu Tinh bá đạo nhìn đối phương nói," Ngoan ngoãn đi lên lầu, tắm rửa sạch sẽ chờ, tôi không muốn thấy bất kỳ thứ gì không thuộc về cô, bao gồm sơn móng tay!"
Trương Tĩnh Như sau khi nghe thấy, ngẩn người, sau đó cuối thấp đầu.
" Cường tử, mang nàng đi lên."
" Dạ, lão bản!" Cam Cường gật gật đầu, sau đó mang theo Trương Tĩnh Như đi lên lầu.
" Trương Tĩnh Như, cô nên cười thầm đi, lão bản đã thật lâu không có coi trọng nữ nhân. Mấy năm nay, tựa hồ cô là người đầu tiên!" Trong hành lang, Cam Cường nhìn Trương Tĩnh Như lẳng lặng đi theo hắn phía sau nói.
" Người đầu tiên? Buồn cười!" Trương Tĩnh Như lạnh lùng nói. Khuất phục, cũng khả năng chỉ là trên thể xác.
" Phải không? Bất quá hẳn là cô nên cảm thấy may mắn, đồng thời cũng nên cảm tạ lão bản khẳng khái. 400 vạn, cô có thể tùy tiện hỏi một chút mấy ‘tiểu thư’ trên đường, bốn trăm vạn đối với các nàng mà nói là khái niệm gì, mỗi ngày cần hầu hạ bao nhiêu người, lại phải mất bao nhiêu năm mới có thể kiếm đủ. Không chỉ nói cô xinh đẹp, bởi vì so với cô xinh đẹp có khối người, còn không phải giống nhau cũng làm? Tiểu thư cao cấp tới đâu ra sân khấu cũng chỉ cần mấy ngàn mà thôi. Cho nên, cô hẳn là cao hứng!"
" Hừ!" Trương Tĩnh Như ngoài hừ lạnh, thật sự không biết nên nói chuyện thế nào.
" Thực là một nữ nhân quật cường, cũng khả năng nguyên nhân vì vậy, lão bản mới coi trọng cô!" Cam Cường cười nói, sau đó đẩy cửa một gian phòng, một tư nhân phòng xuất hiện trước mắt Trương Tĩnh Như.
" Đây là phòng riêng lão bản trước kia, phòng tắm rất lớn, bên trong cái gì cũng có, vật tùy thân của cô lát nữa tôi sẽ giúp cô cầm đến. Cô không cần lo lắng sẽ có người xông vào, trừ phi người dưới lầu toàn bộ chết hết. Được rồi, hy vọng đêm nay cô có thể làm lão bản cao hứng!" Cam Cường mỉm cười, sau đó đóng cửa.
Trương Tĩnh Như đứng tại chỗ, trước mắt tuy rằng chỉ là phòng khách, nhưng diện tích đã rất xa vượt qua nhà nàng. Nơi này trang hoàng tráng lệ, cửa sổ rất rộng có thể rõ ràng nhìn thấy cảnh đêm xinh đẹp bên ngoài, toàn bộ một mặt vách tường đều là giá sách, để đầy các loại sách. Đèn treo xoắn ốc màu vàng huy hoàng. Đối diện cửa sổ là bàn làm việc dài ba thước, còn có một cái ghế dựa phi thường lớn, phía sau là một bức tranh chữ -- NHẪN. Dễ thấy nhất là tượng thần Venus, bộ sô pha gỗ lim thiếp vàng nhìn rất là hoành tráng, giống như là từ trong hoàng cung đưa tới. Vị trí tận cùng bên trong có một cánh cửa, Trương Tĩnh Như biết, bên trong hẳn là phòng ngủ, phòng tắm linh tinh.
Mở tờ chi phiếu nắm chặt trong tay, nhìn con số trên đó, nước mắt Trương Tĩnh Như lại một lần nữa tràn ra.
" Đồng ý! Chỉ cần anh trả tiền!"
" Ha ha, phải không? Cô yên tâm, tôi sẽ không biến thái vậy đâu. Bất quá...... lý do lúc trước hay lắm!" Lưu Tinh nhìn đối phương cười nói, sau đó lại rót cho đối phương đầy ly, cũng vì chính mình rót một ly," Nhưng là, con người của tôi rất coi trọng xử nữ, cô và Vương Đức......!"
" Trừ bỏ nắm tay, chúng ta cái gì cũng không làm!"
" Ha ha, uống thêm một ly với tôi được không?" Lưu Tinh cười nhìn đối phương, sau đó chỉ chỉ ly rượu đã rót đầy trên bàn.
Trương Tĩnh Như cắn chặt răng, cầm lấy ly rượu một hơi cạn sạch.
" Nôn~~!" Trương Tĩnh Như thật sự là chịu được không được loại rượu này, dựa vào bàn đem phun ra. Nàng tuy rằng bán rượu, nhưng cũng không biết uống rượu, thứ đắt tiền như vậy, không phải người như nàng có thể tiêu thụ nổi.
Nhìn bộ dáng lụi bại Trương Tĩnh Như trước mắt, Lưu Tinh mỉm cười, nữ nhân này cần 400 vạn, lại ngay cả một phân tiền cũng không là vì chính nàng, thật đúng là đáng yêu.
" Cường tử~~!"
" Dạ có, lão bản!" Cách đó không xa Cam Cường vừa nghe Lưu Tinh triệu hồi lập tức tiến lên.
" Đi lên lầu lấy chi phiếu của tôi xuống!" Lưu Tinh thản nhiên nói.
" Dạ, lão bản!" Cam Cường sau khi nghe thấy gật gật đầu, tuy rằng hắn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng là...... Hắn biết trên vấn đề tư nhân này, lão bản sẽ coi lời hắn như cái rắm, hắn cũng không muốn chọc lão bản sinh khí, lập tức hướng trên lầu đi đến.
" Anh...... chịu chi tiền?" Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh nói sau ngẩng đầu nhìn đối phương, tuy rằng trong lòng nàng tràn ngập khuất nhục, nhưng đây là tiền cứu mạng.
" Thực hiện một lời thề chỉ cần 400 vạn, rất re, huống chi tôi đạt được không chỉ là một lời thề. Bất quá cô cũng trăm ngàn không nên làm ra chuyện gì để tôi thất vọng, nếu không tôi sẽ hối hận, mà tôi cũng sẽ làm cô hối hận!" Lưu Tinh nhìn đối phương cười nói.
Cam Cường đem chi phiếu cầm tới, Lưu Tinh viết số, ký tên, xé ra đặt lên bàn.
" Kiểm tra giúp tôi xem có nhiều số 0 không?" Lưu Tinh nhìn Trương Tĩnh Như nói, trong mắt Lưu Tinh, về vật chất toàn bộ thế giới căn bản là không có phân chia giàu nghèo, mà có, chính là giàu nghèo về tinh thần. Lưu Tinh biết, nếu chính mình không mua nàng, theo tính cách Trương Tĩnh Như, vì cứu phụ thân, nàng thật là sự tình gì đều khả năng làm được. Nếu trơ mắt nhìn nàng bị nam nhân khác lãng phí, còn không bằng chính mình ra tiền đem nàng mua về, ít nhất còn có mình, Trương Tĩnh Như sẽ không bị thương tổn ở các phương diện khác, mà Lưu Tinh, chắc chắn đem hết toàn lực đi giúp trợ nàng.
Nhưng là, giúp cũng phải có cái phương pháp, nhìn trước mắt Trương Tĩnh Như, tựa hồ trừ bỏ tâm niệm cứu phụ thân, tựa hồ đối với những chuyện khác đã tuyệt vọng, đặc biệt tình yêu, nhiều năm thiệt tình trả giá thế nhưng vào thời điểm nàng khó khăn nhất đã bị phản bội, có thể nghĩ ra tâm tình nàng hiện tại là thế nào.
Lưu Tinh cũng không muốn đạt được là một con rối gỗ, hắn muốn là con người có tình cảm thực, vậy phải làm sao bây giờ chứ?
Tuần tự hướng dẫn? Nhưng theo tính cách cùng với tâm lý đối phòng vệ chính mình của nàng, bản thân có khả năng hướng dẫn ra kết quả sao? Nói như vậy, tro tàn lại cháy khả năng phải đợi vài năm, mười mấy năm thời gian.
Phá rồi sau đó lập? Biện pháp này mặc dù có chút tà ác, nhưng ít ra không thể nói là phương pháp xấu, nữ nhân tựa hồ đối với nam nhân đầu tiên của nàng ấn tượng cùng với tâm lý phòng ngự luôn thấp nhất, hoặc là chính mình có thể từ chui vào từ chỗ trống ở giữa cũng nói không chừng. Nhưng là phá dễ dàng, còn lập...... cần phải tốn rất nhiều công phu, nếu lập không tốt, hiệu quả thế tất phản chi, nói vậy đả kích đối Trương Tĩnh Như có lẽ sẽ tăng hơn nữa.
Mẹ nó, đau đầu, xem ra uống rượu nhiều quả thật không tốt.
Trương Tĩnh Như run run vươn tay cầm tờ giấy trên bàn, đến bây giờ có chút không thể tin được, nhìn con số, Trương Tĩnh Như gắt gao cắn răng, nguyên bản lạnh lùng ánh mắt đột nhiên phát ra một đạo ánh sáng.
Đây...... đây thật là bốn trăm vạn? Trương Tĩnh Như nhìn nhìn Lưu Tinh ngồi trên sô pha vẫn đang thản nhiên uống rượu, lại nhìn nhìn chi phiếu trên tay.
" Không tin sao?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, đột nhiên duỗi tay ôm Trương Tĩnh Như vào lòng, làm cho đối phương ngồi lên đầu gối mình. Trương Tĩnh Như bị Lưu Tinh thình lình hành động hoảng sợ, vội vàng giãy dụa, nhưng Lưu Tinh sao có thể để nàng giãy thoát?
" Con người của tôi còn tốt một chút, đó là rất giữ chữ tín, đối với tờ chi phiếu này thiệt giả không cần hoài nghi. Cho nên, tôi cũng hy vọng cô có thể giữ tín, có lẽ cô cũng nên thực hiện hứa hẹn?"
Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như nguyên bản giãy dụa thân thể đột nhiên cứng đờ, ngơ ngác ngồi đó, vẻ mặt phi thường mất tự nhiên.
" Ha ha, cô hiểu là tốt rồi. Khi cô cầm tờ chi phiếu này, cô đã là của vật phẩm của riêng tôi, cho nên tận lực không nên vi phạm ý nguyện của tôi, nếu không bình hoa có tốt cũng có lúc bị đập nát!" Lưu Tinh tà cười nhìn đối phương, dưới ngọn đèn mờ ảo, tay Lưu Tinh thủ đã sắp mò lên hai ngực Trương Tĩnh Như, nhẹ nhàng xoa nắn. Đầu Lưu Tinh nhẹ nhàng gối lên lưng đối phương, nhắm hai mắt lại, tựa hồ đang hưởng thụ.
Trên khóe miệng Lưu Tinh lộ ra một tia mỉm cười, một bàn tay thì hưởng thụ nơi không người khai khẩn đầy đặn kiên, còn có thể cảm giác được rõ ràng nhịp tim đối phương kịch liệt đập loạn. Mà lỗ tai gối lên sau lưng đối phương cũng nghe rõ ràng tiếng tim đập.
Trương Tĩnh Như lẳng lặng ngồi trên đùi nam nhân, trong biểu tình lạnh lùng để lộ một tia hồng nhuận không dễ dàng nhận thấy, gắt gao cắn môi, nước mắt tràn mi. Nàng không có phản kháng, tùy ý đối phương vuốt ve thân thể mình, tuy rằng cảm giác được đây là khuất nhục lớn nhất đời nàng, nhưng tờ chi phiếu nàng đang nắm chặt trong tay kia nói cho nàng, nàng phải như thế. Bởi vì nàng đã không thuộc về chính nàng. Có lẽ tư tưởng có thể, nhưng là thân thể......!
" Tốt lắm!" Lưu Tinh buông hai tay, đẩy đầu đối phương ra, làm cho đối phương nhìn chính mình.
" Tiền tôi đã thanh toán, hẳn là bắt đầu kiểm hàng nhỉ?"
" Để...... để tôi chuẩn bị...... chuẩn bị vài ngày có thể chứ?" Trương Tĩnh Như cắn răng nói, sự tình đột nhiên, lòng nàng tạm thời không có năng lực thừa nhận chuyện này, tuy rằng trường hợp như vậy nàng đã nghĩ tới vô số lần.
" Không được!" Lưu Tinh bá đạo nhìn đối phương nói," Ngoan ngoãn đi lên lầu, tắm rửa sạch sẽ chờ, tôi không muốn thấy bất kỳ thứ gì không thuộc về cô, bao gồm sơn móng tay!"
Trương Tĩnh Như sau khi nghe thấy, ngẩn người, sau đó cuối thấp đầu.
" Cường tử, mang nàng đi lên."
" Dạ, lão bản!" Cam Cường gật gật đầu, sau đó mang theo Trương Tĩnh Như đi lên lầu.
" Trương Tĩnh Như, cô nên cười thầm đi, lão bản đã thật lâu không có coi trọng nữ nhân. Mấy năm nay, tựa hồ cô là người đầu tiên!" Trong hành lang, Cam Cường nhìn Trương Tĩnh Như lẳng lặng đi theo hắn phía sau nói.
" Người đầu tiên? Buồn cười!" Trương Tĩnh Như lạnh lùng nói. Khuất phục, cũng khả năng chỉ là trên thể xác.
" Phải không? Bất quá hẳn là cô nên cảm thấy may mắn, đồng thời cũng nên cảm tạ lão bản khẳng khái. 400 vạn, cô có thể tùy tiện hỏi một chút mấy ‘tiểu thư’ trên đường, bốn trăm vạn đối với các nàng mà nói là khái niệm gì, mỗi ngày cần hầu hạ bao nhiêu người, lại phải mất bao nhiêu năm mới có thể kiếm đủ. Không chỉ nói cô xinh đẹp, bởi vì so với cô xinh đẹp có khối người, còn không phải giống nhau cũng làm? Tiểu thư cao cấp tới đâu ra sân khấu cũng chỉ cần mấy ngàn mà thôi. Cho nên, cô hẳn là cao hứng!"
" Hừ!" Trương Tĩnh Như ngoài hừ lạnh, thật sự không biết nên nói chuyện thế nào.
" Thực là một nữ nhân quật cường, cũng khả năng nguyên nhân vì vậy, lão bản mới coi trọng cô!" Cam Cường cười nói, sau đó đẩy cửa một gian phòng, một tư nhân phòng xuất hiện trước mắt Trương Tĩnh Như.
" Đây là phòng riêng lão bản trước kia, phòng tắm rất lớn, bên trong cái gì cũng có, vật tùy thân của cô lát nữa tôi sẽ giúp cô cầm đến. Cô không cần lo lắng sẽ có người xông vào, trừ phi người dưới lầu toàn bộ chết hết. Được rồi, hy vọng đêm nay cô có thể làm lão bản cao hứng!" Cam Cường mỉm cười, sau đó đóng cửa.
Trương Tĩnh Như đứng tại chỗ, trước mắt tuy rằng chỉ là phòng khách, nhưng diện tích đã rất xa vượt qua nhà nàng. Nơi này trang hoàng tráng lệ, cửa sổ rất rộng có thể rõ ràng nhìn thấy cảnh đêm xinh đẹp bên ngoài, toàn bộ một mặt vách tường đều là giá sách, để đầy các loại sách. Đèn treo xoắn ốc màu vàng huy hoàng. Đối diện cửa sổ là bàn làm việc dài ba thước, còn có một cái ghế dựa phi thường lớn, phía sau là một bức tranh chữ -- NHẪN. Dễ thấy nhất là tượng thần Venus, bộ sô pha gỗ lim thiếp vàng nhìn rất là hoành tráng, giống như là từ trong hoàng cung đưa tới. Vị trí tận cùng bên trong có một cánh cửa, Trương Tĩnh Như biết, bên trong hẳn là phòng ngủ, phòng tắm linh tinh.
Mở tờ chi phiếu nắm chặt trong tay, nhìn con số trên đó, nước mắt Trương Tĩnh Như lại một lần nữa tràn ra.
/73
|