[Nalu] Bạn Trai Bước Ra Từ Một Trang Giấy

Chương 45 - Ngoại Truyện : Hẹn Hò Lại

/46


- Có phải em là Lucy Heartfillia ? - Anh hỏi , giọng thật hồi hộp . Và anh cũng cảm thấy trái tim mình đang đập thật nhanh .

Dường như mọi thứ xung quanh như biến mất để lại cho anh và cô gái ấy không gian riêng , thời gian dường như cũng trôi chậm hơn hẳn .

- A ... A... Anh là ... ai ? – Giọng Lucy lạc đi ,lắp bắp mãi cô mới nặn ra được một câu hỏi . Lucy cần xác nhận chuyện này . Tại sao người đó biết tên cô ? Và tại sao mà người đó giống Natsu đến thế ?

- À ... Anh là Natsu Dragneel . – Người đó nói , giọng dứt khoát . Ánh mắt anh ấy nhìn cô như thể muốn cô trả lời rằng cô chính là người con gái anh đang kiếm tìm .

Lần này thì Lucy sốc thực sự . Miệng cô cứ lẩm bẩm Không thể nào , không thể nào ... . Chính xác đấy , từ khuôn mặt , dáng người , giọng nói và cả ánh mắt ấy . Chúng đều là của Natsu . Nhưng không thể nào đâu , phải không ? Natsu - bản vẽ của cô biến mất một năm trước , nay đã xuất hiện trở lại ... dưới tư cách là một con người ? Làm gì có chuyện vô lí như thế , phải không ?

- Anh là Natsu . Và người anh yêu là Lucy Heartfillia . – Người con trai nhắc lại . – Vậy em có phải Lucy Heartfillia không ?

Lucy gật nhẹ đầu , nhưng nét mặt kinh ngạc của cô vẫn còn đó , có vẻ Lucy vẫn chưa định thần lại được . Chỉ chờ có thế , Natsu ôm chầm lấy cô giữa con phố đông đúc . Hành động bất ngờ đó khiến Lucy đỏ mặt .

- Thật tốt quá . Thật tốt quá . – Natsu thì thào bên tai Lucy . – Không phải là một giấc mơ .

Lucy không nói gì , chỉ ứa nước mắt ôm lại anh . Cách anh ôm cô mỗi khi vui mừng , cô vẫn nhớ . Anh vòng hai tay ra sau , ôm cô vào lòng mình thật chặt .

Lucy khẽ mỉm cười . Cuối cùng thì cũng có thể được gặp lại anh .

- Là thật mà .

- - - - - - -

Lucy ngồi ở quán cà phê Inna , bàn bên cửa sổ lớn có thể nhìn ra ngoài phố - như cái lần cô và Natsu đến đây . Từ ngày cô gặp lại anh - con người bằng xương bằng thịt ở trên phố đến nay đã là 2 tuần rồi . Và cô cũng đã nghe anh giải thích về chuyện bản vẽ nữa . Nghĩ lại về cái ngày hôm đó mà tim Lucy vẫn cứ run lên . Thật sự rất hạnh phúc ! Lucy khá ngạc nhiên khi biết có chuyện thần kì đến vậy xảy ra với cô , nhưng rồi cô cho đó là một may mắn của đời mình . Không phải sao , Natsu luôn là người cô yêu thương nhất mà ?

Đấy là suy nghĩ của Lucy , còn Natsu thì cho rằng đó là số phận , là định mệnh . Về khoản này thì anh giống hệt như ngày trước , anh vẫn luôn tin vào những thứ linh tinh . Mà ... Lucy nhếch môi lên cười nhạt . Cô tự nhủ mình rằng không được so sánh nữa , để cho mọi chuyện thuận theo tự nhiên . Natsu vẫn là Natsu mà . Chẳng là ai khác , anh vẫn cứ là anh thôi .

Cửa quán mở ra , người con trai bước vào , trên mái tóc màu hồng anh đào vẫn còn lấm tấm vài hạt tuyết nhỏ . Nhìn thấy cô đang ngồi nhìn mình và nở nụ cười thật tươi , anh nhanh chân bước về phía bàn cô , và ngồi xuống .

- Anh xin lỗi vì đã đến muộn . - Natsu thở dài .

- Không sao đâu . - Lucy nhẹ nhàng lắc đầu . - Em cố tình đến sớm đấy chứ .

- Ừ nhỉ ? - Natsu nhìn vào điện thoại mình . - Em đâu cần đến sớm như vậy ?

- Trước giờ anh đã luôn chờ em rồi , nên hãy để em được chờ anh , dù chỉ một lần thôi . - Lucy cười nhẹ .

Natsu hơi ngạc nhiên nhìn cô , rồi anh cốc nhẹ lên đầu cô .

- Con gái có đặc quyền được đến muộn trong buổi hẹn hò , nên em không cần chờ anh đâu . - Natsu mỉm cười . Rồi anh làm vẻ khó hiểu khi Lucy cứ nhìn anh và cười tủm tỉm . - Em sao vậy ?

- Chỉ là ... em nhớ nụ cười của anh . - Lucy khẽ đáp .

- Anh cũng nhớ . - Natsu lại mỉm cười và đáp lại cô . - Nhớ mọi thứ về em .

Lucy thoáng đỏ mặt . Đúng là Natsu có khác , chỉ thích nói mấy câu sến súa để lấy lòng bạn gái .

- Gọi đồ uống nào ... - Natsu nói rồi quay sang anh nhân viên đang đứng bên cạnh . - Một nâu đá và ... em vẫn uống cà phê sữa phải không ?

Lucy gật đầu . Môi cô lại vẽ nên nụ cười mãn nguyện . Anh ấy luôn nhớ .

Khi ở bên ngoài đổ cơn mưa nhỏ , cũng là lúc Lucy bắt đầu kể về những việc mình đã làm suốt một năm qua . Cô đã vào đại học mỹ thuật , chỉ biết vẽ , vẽ và vẽ . Cô mạnh dạn hơn , không còn thụ động như trước . Cô hoà đồng , cười nhiều hơn , và luôn biết đề phòng hội con trai trong trường . Và Natsu bồi thêm rằng cô còn xinh hơn nữa , khiến hai má Lucy đỏ hẳn lên .

Natsu lắng nghe câu chuyện của cô , thầm thở phào vì cô đã sống rất tốt , và đã không quên anh . Khi cô kết thúc , đến lượt anh kể về mình . Tuổi thật của Natsu cũng đã 22 rồi , năm kia khi đang đi bộ trên vỉa hè thì một chiếc xe mất lái lao đến anh . Natsu bị chấn thương não , hôn mê suốt cả năm trời . Khi tỉnh lại , anh phải tập hồi sức , khám sức khoẻ và đi học lại . Trong thời gian đó , những mảnh kí ức có từ giấc mơ quay về ngày một nhiều , nên anh quyết định đi tìm những địa điểm có trong giấc mơ , va anh gặp cô như thế .

- Thật tốt vì em vẫn có thể ở bên anh . - Lucy thích thú nhìn tay phải mình nằm gọn trong tay Natsu . Cô nói với giọng xúc động . - Thật là tốt .

- Anh biết chứ . Thật tốt vì ta vẫn còn được ở bên nhau . - Natsu nói , anh mỉm cười nhẹ nhàng .

Anh nhìn thấy một vệt cà phê bị lem vẫn còn ở trên mép Lucy , liền đưa tay ra gạt nó đi , và thản nhiên liếm nó . Lucy - dù đã biết Natsu luôn như vậy , cô vãn không thể ngăn mình đỏ mặt được .

- Anh cũng chẳng khác so với những tính cách em tạo ra là mấy . - Cô phồng má .

- Nhưng em thích những tính cách đó , đúng không ? - Natsu cười lớn , rồi anh lại nhìn ngắm cô gái mình yêu đang ngồi ở phía đối diện .

/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status