<< Chắc quý vị vẫn còn nhớ Chu gia, một biểu tượng của sự thịnh vượng và ảnh hưởng và vụ án diệt tộc chấn động cả giới tài phiệt vào 11 năm trước. Vừa qua, cảnh sát đã bắt giữ giám đốc tập đoàn Thiệu thị và Hạ gia, gia đình được biết là có mối quan hệ họ hàng xa với Chu gia. Chính tay Hạ gia đã lên kế hoạch ám sát từng thành viên Chu gia trong vòng hai năm và mới đây nhất là con gái cả cũng là người duy nhất còn sống của cố chủ tịch
Chu Gia Thành cũng bị ám sát nhưng bất thành. Nạn nhân trong vụ án này là 12 người bị sát hại một cách tàn nhẫn, đến đứa trẻ 3 tuổi còn bị hại.
Hàng trăm bằng chứng được đưa ra cho thấy Hạ đã biển thủ quỹ, khai khống và chiếm đoạt một số tài sản lớn của tập đoàn dầu khí Thành Kim trong thời gian chủ tịch Chu Gia Thành còn sống.
Bên cạnh đó cảnh sát còn điều tra được Hạ gia và Thiệu gia đã đứng sau thuê sát thủ. Nguyên nhân bước đầu được xát định là Hạ Phương Ý, con gái nuôi của Chu gia và Thiệu Chương con rể Chu gia có tư tình riêng. Hạ Phương Y nhẫn tâm sát hại chị gái của mình là Chu Uyển Dung. Ngoài ra, Dương Cẩn Mai con gái út của bộ trưởng bộ tư pháp đã tố cao Thiệu Chương bạo lực gia đình khiến cô sảy thai.>>
<< Vụ án Chu gia đã hé lộ một mặt tối đáng sợ của những gia tộc quyền lực bậc nhất. Đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng của sự giàu có và quyền lực, là những mâu thuẫn, âm mưu và tội ác đầy rẫy. Khi mọi bí mật được phơi bày, chúng ta nhận ra rằng không chỉ có lòng tham, sự ghen tị, và thù hận, mà còn là sự thiếu lòng tin và tình thương giữa những người thân cận nhất.
Chu gia, một biểu tượng của sự thịnh vượng và ảnh hưởng, đã sụp đổ không phải vì những đối thủ bên ngoài, mà vì chính những con người trong gia đình. Những gì chúng ta thấy là một bài học đắt giá về cái giá của sự im lặng, sự lừa dối, và tham vọng không giới hạn.
Nhưng vụ án này không chỉ là một câu chuyện về một gia đình sa ngã, mà còn là một lời cảnh báo cho tất cả chúng ta về bản chất thật sự của quyền lực. Nó nhắc nhở rằng, khi quyền lực được đặt lên trên tình người, sự đổ vỡ là điều không thể tránh khỏi.
Chúng ta đã chứng kiến một thảm kịch, nhưng cũng là cơ hội để soi xét lại những giá trị mà chúng ta đang theo đuổi. Công lý cuối cùng sẽ được thực thi, và hy vọng rằng sự thật này sẽ là bước đầu tiên để các nạn nhân tìm lại được sự bình yên đã mất.">>
Hạ Phương Ý, Thiệu Chương lãnh án tù chung thân. Dù những người đứng sau đều đã bị bắt nhưng người chết thì không thể sống lại. Mười mấy mạng người lớn nhỏ của Chu gia đều đã bị hại cho dù họ không liên quan. Đặt biệt là người còn ở lại, Chu Uyển Lan không bao giờ tha thứ cho Hạ Phương Y. Bà ngay sau khi xuất viện vài ngày đã đến gặp Hạ Phương Y, xem ra bà ta vẫn còn khắt sâu câu nói của Trình Vũ Phong hôm đó. Chu Uyển Lan mới là người biết hết sự thật, sau khi rời khỏi viện dưỡng lão Trình Vũ Phong mới biết Thịnh Mỹ Loan mắc bệnh
Alzheimer, lời khai của bà mới chỉ đúng 50%.
Chu Uyển Lan ngồi đối diện với Hạ Phương Y
" Chị đúng là mạng lớn"" Uyển Dung từ một người phụ nữ đầy kiêu hãnh và tài năng, đã trở thành biểu tượng của một cuộc đời bi thảm, bị cuốn vào vòng xoáy của lòng đố ky, tham lam, và những mưu đồ tàn ác của cô, cô có thấy bản thân ác không?
" Chị nói thế là sao? Muốn thứ đáng ra phải thuộc về mình là tham sao? Lấy lý do gì mà tôi mang họ Hạ còn chị ta mang họ Chu? Vì tôi sinh ra sau sao?"" nếu giữ cô lại thì chẳng phải Hạ gia sẽ có thể tiếp tục bào tiền Chu gia sao? Việc gì phải để cô đi làm con nuôi?"Hạ Phương Ý ngơ người
-" Chị biết gì rồi? Chu Uyển Lan chị biết gì rồi hả?!!!"
Bà ta thiếu điều muốn nhảy ra ăn thịt Chu Uyển Lan mà thôi.
-" Đứa bé bị mang đi đó được đặt tên là Uyển Vân...con bé mất rồi."
Tai Hạ Phương Ý ong ong, mất? Vậy thì bà ta là ai? Bà ta đã giết biết bao nhiêu mạng người để lấy lại thứ mà bà ta cho rằng thuộc về mình nhưng... " mất"?
-" Con bé mất vì sinh ra bị hẹp động mạch phổi ...sau khi ở Hạ gia được 1 năm thì không qua khỏi"
Hạ Phương Ý như phát điên
" Không, mẹ không bao giờ lừa tôi. Chị nói dối, là chị nói dối. Rõ ràng tôi là Chu Uyển Vân, tôi là Uyến Vân con gái út của Chu gia. Tôi là con gái ruột của Chu gia!!!"" Hạ Phương Y, cô được mẹ tôi nhận nuôi bởi cô có thể chơi đàn với em gái tôi. Nếu cô biết điều, mẹ tôi có thể sắp xếp cho cô một gia đình chồng tốt. Giờ thì cô nhìn đi, Dịch Phong con trai duy nhất của cô sẽ sống sao khi mẹ nó là một tội phạm?"Chu Uyển Lan rời đi, phía sau Hạ Phương Ý liên tục la hét. Bà ta như phát điên, sau cùng thứ bà ta muốn vẫn không có được. Sau cùng bà ta được đưa đến nhà họ Chu chỉ để chơi đàn với con gái út nhà họ.
Nực cười quá...bà ta la hét như phát điên rồi sau đó gục xuống khóc nức nở. Bà ta mười mấy năm nay sống trong sự sợ hãi và thù hận, cuối cùng đến bản thân là ai cũng chẳng biết. " Chu Uyển Dung, Chu Uyển Vân" sẽ ám ảnh
Hạ Phương Ý suốt phần đời còn lại.
Giống như một trò đùa vậy...bà ta còn nhẫn tâm sát hại một đứa trẻ ba tuổi chỉ để trở thành người thừa kế hợp pháp duy nhất vậy mà...
Hạ Phương Ý như phát điên, đôi bàn tay bà ta run rẫy khi nhớ đến cảnh tượng mình đang bế Chu Vĩnh Kỳ trên tay. Đứa bé này là cháu nội duy nhất của Chu gia, là người đứng đầu tiên trong danh sách người thừa kế. Và chính bà ta đã nhẫn tâm hại chết đứa trẻ vô tội này bằng một chất kịch độc chết người.
Hạ Phương Ý là hiện thân của lòng tham không đáy, là một người đàn bà máu lạnh. Ăn cay táo rào cây sung...
phần đời còn lại của ba ta định sẵn sẽ ở trong tù và giày xéo tâm can vì những chuyện không bằng cầm thú mà bà ta đã làm.
Chu Gia Thành cũng bị ám sát nhưng bất thành. Nạn nhân trong vụ án này là 12 người bị sát hại một cách tàn nhẫn, đến đứa trẻ 3 tuổi còn bị hại.
Hàng trăm bằng chứng được đưa ra cho thấy Hạ đã biển thủ quỹ, khai khống và chiếm đoạt một số tài sản lớn của tập đoàn dầu khí Thành Kim trong thời gian chủ tịch Chu Gia Thành còn sống.
Bên cạnh đó cảnh sát còn điều tra được Hạ gia và Thiệu gia đã đứng sau thuê sát thủ. Nguyên nhân bước đầu được xát định là Hạ Phương Ý, con gái nuôi của Chu gia và Thiệu Chương con rể Chu gia có tư tình riêng. Hạ Phương Y nhẫn tâm sát hại chị gái của mình là Chu Uyển Dung. Ngoài ra, Dương Cẩn Mai con gái út của bộ trưởng bộ tư pháp đã tố cao Thiệu Chương bạo lực gia đình khiến cô sảy thai.>>
<< Vụ án Chu gia đã hé lộ một mặt tối đáng sợ của những gia tộc quyền lực bậc nhất. Đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng của sự giàu có và quyền lực, là những mâu thuẫn, âm mưu và tội ác đầy rẫy. Khi mọi bí mật được phơi bày, chúng ta nhận ra rằng không chỉ có lòng tham, sự ghen tị, và thù hận, mà còn là sự thiếu lòng tin và tình thương giữa những người thân cận nhất.
Chu gia, một biểu tượng của sự thịnh vượng và ảnh hưởng, đã sụp đổ không phải vì những đối thủ bên ngoài, mà vì chính những con người trong gia đình. Những gì chúng ta thấy là một bài học đắt giá về cái giá của sự im lặng, sự lừa dối, và tham vọng không giới hạn.
Nhưng vụ án này không chỉ là một câu chuyện về một gia đình sa ngã, mà còn là một lời cảnh báo cho tất cả chúng ta về bản chất thật sự của quyền lực. Nó nhắc nhở rằng, khi quyền lực được đặt lên trên tình người, sự đổ vỡ là điều không thể tránh khỏi.
Chúng ta đã chứng kiến một thảm kịch, nhưng cũng là cơ hội để soi xét lại những giá trị mà chúng ta đang theo đuổi. Công lý cuối cùng sẽ được thực thi, và hy vọng rằng sự thật này sẽ là bước đầu tiên để các nạn nhân tìm lại được sự bình yên đã mất.">>
Hạ Phương Ý, Thiệu Chương lãnh án tù chung thân. Dù những người đứng sau đều đã bị bắt nhưng người chết thì không thể sống lại. Mười mấy mạng người lớn nhỏ của Chu gia đều đã bị hại cho dù họ không liên quan. Đặt biệt là người còn ở lại, Chu Uyển Lan không bao giờ tha thứ cho Hạ Phương Y. Bà ngay sau khi xuất viện vài ngày đã đến gặp Hạ Phương Y, xem ra bà ta vẫn còn khắt sâu câu nói của Trình Vũ Phong hôm đó. Chu Uyển Lan mới là người biết hết sự thật, sau khi rời khỏi viện dưỡng lão Trình Vũ Phong mới biết Thịnh Mỹ Loan mắc bệnh
Alzheimer, lời khai của bà mới chỉ đúng 50%.
Chu Uyển Lan ngồi đối diện với Hạ Phương Y
" Chị đúng là mạng lớn"" Uyển Dung từ một người phụ nữ đầy kiêu hãnh và tài năng, đã trở thành biểu tượng của một cuộc đời bi thảm, bị cuốn vào vòng xoáy của lòng đố ky, tham lam, và những mưu đồ tàn ác của cô, cô có thấy bản thân ác không?
" Chị nói thế là sao? Muốn thứ đáng ra phải thuộc về mình là tham sao? Lấy lý do gì mà tôi mang họ Hạ còn chị ta mang họ Chu? Vì tôi sinh ra sau sao?"" nếu giữ cô lại thì chẳng phải Hạ gia sẽ có thể tiếp tục bào tiền Chu gia sao? Việc gì phải để cô đi làm con nuôi?"Hạ Phương Ý ngơ người
-" Chị biết gì rồi? Chu Uyển Lan chị biết gì rồi hả?!!!"
Bà ta thiếu điều muốn nhảy ra ăn thịt Chu Uyển Lan mà thôi.
-" Đứa bé bị mang đi đó được đặt tên là Uyển Vân...con bé mất rồi."
Tai Hạ Phương Ý ong ong, mất? Vậy thì bà ta là ai? Bà ta đã giết biết bao nhiêu mạng người để lấy lại thứ mà bà ta cho rằng thuộc về mình nhưng... " mất"?
-" Con bé mất vì sinh ra bị hẹp động mạch phổi ...sau khi ở Hạ gia được 1 năm thì không qua khỏi"
Hạ Phương Ý như phát điên
" Không, mẹ không bao giờ lừa tôi. Chị nói dối, là chị nói dối. Rõ ràng tôi là Chu Uyển Vân, tôi là Uyến Vân con gái út của Chu gia. Tôi là con gái ruột của Chu gia!!!"" Hạ Phương Y, cô được mẹ tôi nhận nuôi bởi cô có thể chơi đàn với em gái tôi. Nếu cô biết điều, mẹ tôi có thể sắp xếp cho cô một gia đình chồng tốt. Giờ thì cô nhìn đi, Dịch Phong con trai duy nhất của cô sẽ sống sao khi mẹ nó là một tội phạm?"Chu Uyển Lan rời đi, phía sau Hạ Phương Ý liên tục la hét. Bà ta như phát điên, sau cùng thứ bà ta muốn vẫn không có được. Sau cùng bà ta được đưa đến nhà họ Chu chỉ để chơi đàn với con gái út nhà họ.
Nực cười quá...bà ta la hét như phát điên rồi sau đó gục xuống khóc nức nở. Bà ta mười mấy năm nay sống trong sự sợ hãi và thù hận, cuối cùng đến bản thân là ai cũng chẳng biết. " Chu Uyển Dung, Chu Uyển Vân" sẽ ám ảnh
Hạ Phương Ý suốt phần đời còn lại.
Giống như một trò đùa vậy...bà ta còn nhẫn tâm sát hại một đứa trẻ ba tuổi chỉ để trở thành người thừa kế hợp pháp duy nhất vậy mà...
Hạ Phương Ý như phát điên, đôi bàn tay bà ta run rẫy khi nhớ đến cảnh tượng mình đang bế Chu Vĩnh Kỳ trên tay. Đứa bé này là cháu nội duy nhất của Chu gia, là người đứng đầu tiên trong danh sách người thừa kế. Và chính bà ta đã nhẫn tâm hại chết đứa trẻ vô tội này bằng một chất kịch độc chết người.
Hạ Phương Ý là hiện thân của lòng tham không đáy, là một người đàn bà máu lạnh. Ăn cay táo rào cây sung...
phần đời còn lại của ba ta định sẵn sẽ ở trong tù và giày xéo tâm can vì những chuyện không bằng cầm thú mà bà ta đã làm.
/63
|