Chương 1.2
Lúc Tiết Thiên Ngưng ai thán bi kịch nhân sinh mình, một tiếng dễ nghe vang lên sau lưng.
"Sư muội, ngươi như vậy cũng đã vài ngày , ngươi đến cùng làm sao vậy, có chuyện gì nói ra, mọi người cùng nhau giải quyết a."
Tiết Thiên Ngưng quay đầu lại thì trông thấy một tuấn lãng nam tử, hắn mặc nam đệ tử phục. Bởi vì vì bản thân đẹp trai, cho nên du mặc y phục đệ tử thì hắn cũng có phong thái khác hẳn.
Đây mới là tiên tư tung bay, đây mới là thiếu hiệp phong độ a. Hắn là đại đệ tử của Thất Tinh Phái trên Long Uyên Sơn, giống như Tiết Thiên Ngưng, là chưởng môn nhập thất đệ tử.
Thất Tinh phái chưởng môn chỉ có ba nhập thất đệ tử, trừ hắn ra hai người còn lại là chưởng môn thân sinh nhi tử và nam chủ trong truyền thuyết.
Giống như vậy thân phận, nhân phẩm cùng tướng mạo thì vốn nên phong quang vô hạn, xuất nhập tiểu đệ đi theo, mỹ nữ khóc cầu xin gả cho.
Nhưng là...
Tiết Thiên Ngưng đi lên phía trước, dùng tay vỗ vai hắn, bộ dáng phi thường đồng tình nhìn khuôn mặt bảnh bao của hắn - - Thẩm Lạc Tiêu.
Thẩm Lạc Tiêu bị Tiết Thiên Ngưng nhìn với vẻ mặt không giải thích được, vì cái gì nàng hội dùng loại này trách trời thương dân vẻ mặt nhìn mình đâu.
Đó là bởi vì Tiết Thiên Ngưng rất rõ ràng biết rõ cuộc đời của người này, cũng thật là là cái bi kịch a.
Thẩm Lạc Tiêu chính là đá kê chân của nam chủ trong truyền thuyết, , kết quả dẫn đến thân bại danh liệt, lại một lòng vì nam nữ chủ , cuối cùng vì cứu nhân vật chính mà kết thúc chính mình bi thảm cả đời.
Nếu nói là trong quyển tiểu thuyết này còn có người có thể an ủi Tiết Thiên Ngưng thì đó chính là Thẩm Lạc Tiêu , bởi vì hắn so với nàng càng thêm xúi quẩy gấp một vạn lần. Mà người làm cho bọn họ xúi quẩy đều là tác giả, cũng chính là Tiết Thiên Ngưng hảo tỷ muội kiệt tác.
Nghĩ đến đây, Tiết Thiên Ngưng nhìn Thẩm Lạc Tiêu, thật là có chút ít áy náy. Nhưng là nàng cũng là người bị hại a! A! A!
Mà trước mắt này vị đại sư huynh này nhìn qua đích xác là loại người làm ra hành vi ngu xuẩn, bởi vì con người hắn vô cùng tốt, tốt đến nỗi người khác có thể bắt nạt hắn, không tôn trọng hắn, hắn cũng sẽ cười trừ.
Dù cho nguyên bên trong Tiết Thiên Ngưng thường thường không đem vị đại sư huynh này để vào mắt, xem thường hắn, nhưng là Thẩm Lạc Tiêu còn là coi nàng như muội muội đồng dạng chiếu cố.
Liền nói đển sự tình mấy ngày nay đi. Tiết Thiên Ngưng là ba ngày trước xuyên việt tới, lúc nàng phát hiện mình xuyên việt, liền tự giam mình ở trong phòng, không muốn đi ra ngoài, cũng không dám ra ngoài.
~~o (>_< )o ~~ nói giỡn, chuyện lớn như vậy, khẳng định được phải một thời gian rất lâu đi tiêu hóa a.
Nhưng là tiêu hóa , tiêu hóa , thời điểm nàng vất vả tiêu hóa tin tức trọng đại thì nàng đã tiêu hết năng lượng (Su: tỷ tý nữa thì chết đói …@pó tay@) , nếu không có Thẩm Lạc Tiêu phát hiện nàng liên tục không có xuất hiện, tìm được nàng trong phòng của nàng, chỉ sợ nàng sẽ phải chết vì đói.
Mà hành động như vậy hoàn toàn tạo thành tất cả nhân hiểu lầm, bởi vì lúc trước Tiết Thiên Ngưng vừa mới cùng bản thân Nhị sư huynh, cũng chính là nam chính Niếp Dao Vũ thổ lộ, đáng tiếc bị lạnh lùng cự tuyệt.
Hiện tại tốt lắm, tất cả mọi người cho rằng nàng là vì Nhị sư huynh mà thương thế tuyệt thực, liền ngay cả Thẩm Lạc Tiêu cũng cho rằng như vậy.
Ở phát hiện nàng thiếu chút nữa đói chết ở bên trong phòng thời điểm, Thẩm Lạc Tiêu vội vàng nấu ăn cho nàng, còn ở bên tai nàng nói dong dài nửa ngày, chỉ sợ nàng luẩn quẩn trong lòng phí hoài bản thân mình.
Ta choáng _ (:зゝ∠ )_
Kính nhờ được không? Bất kể là trước kia Tiết Thiên Ngưng còn là bây giờ Tiết Thiên Ngưng cũng sẽ không phí hoài bản thân mình được không? Trước kia Tiết Thiên Ngưng lòng dạ độc ác, không đạt tới mục đích quyết không bỏ qua, làm sao có thể bởi vì Niếp Dao Vũ cự tuyệt nàng, nàng liền buông tha rồi sao? ╮ (╯▽╰ )╭
Hơn nữa Niếp Dao Vũ không phải là cự tuyệt nàng thôi ,hơn nữa hắn còn cự tuyệt tất cả mọi người, đương nhiên trừ nữ chủ bên ngoài.
Dù sao đi nữa bây giờ Tiết Thiên Ngưng, Niếp Dao Vũ là vị nào? ╮ (╯_╰ )╭ không có quan hệ gì với nàng thật sao? Nàng đối với loại băng sơn hệ nam nhân này một chút hảo cảm cũng không có chứ đừng nói gì đến việc tìm chết vì hắn.
Nếu như thế giới này không có nội dung tiểu thuyết can thiệp, nàng nhất định trốn nam nữ chủ xa xa , nàng cũng không muốn bị cái gì mà nhân vật chính hào quang lan đến gần. Bây giờ mạng nhỏ bảo toàn không dễ, nàng còn phải muốn hảo hảo quý trọng.
Trân ái sinh mạng, rời xa nam chủ! (^o^ )/YES!
Nói sao trong mắt Thẩm Lạc Tiêu, hắn chính là một người đại ca ca đồng dạng, chiếu cố mỗi người trong môn phái. Dù cho có vài người căn bản không tôn trọng hắn, hắn cũng không tức giận. Như cũ làm tròn hết chức trách của một đại sư huynh trong sư môn nên làm.
Tính cách tốt như vậy, lại là một người tốt, theo lý thuyết không ai dám bắt nạt mới đúng. Nhưng là do ở hắn thân thế nguyên nhân, còn có một bộ phận những nguyên nhân khác, đưa đến tình cảnh lung túng của hắn trong môn phái.
Trong môn phái không ai coi hắn là quan trọng, trong mắt mọi người chỉ có tuấn dật phi phàm, võ học kỳ tài Nhị sư huynh Niếp Dao Vũ.
Cho nên nói Tiết Thiên Ngưng vừa nhìn thấy Thẩm Lạc Tiêu liền có một loại không giải thích được vui mừng cảm giác < ( ̄︶ ̄ )>
Nhân a, lúc nào cũng thích cùng so với mình còn thảm hại hơn so sánh, như vậy mới không biết ra vẻ mình thảm, mặc dù bây giờ Tiết Thiên Ngưng ở trong môn phái còn là diễu võ dương oai, nhưng là về sau nàng còn thảm nhiều hơn, chỉ có Tiết Thiên Ngưng tự mình biết.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, chỉ cần nàng không thích Niếp Dao Vũ, không làm theo nội dung của tiểu thuyết, thì cũng sẽ không có kết cục bi thảm như vậy
Nhưng là Thẩm Lạc Tiêu thích nữ chủ, phải trợ giúp nam chủ, muốn chết, nàng liền không xen vào .
Chỉ có thể nói mỗi người đều có vận mệnh riêng của mình, mặc dù vị đại sư huynh này đối với mình tốt đến cỡ nào đi nữa, nhưng là mình lại không phải là loại người tốt, có thể thật tốt sống ở thế giới hỗn loạn không hoàn chỉnh này cũng đã đủ khó khăn, nàng cũng không nhiều thời gian rảnh rỗi nhìn chằm chằm người khác như vậy.
Nàng đã nghĩ kỹ , đợi sau khi nàng triệt để hiểu rõ thế giới này, có thể độc lập đi ra ngoài, nàng nhất định thoát đi xa xa đám người kia, tìm một sơn minh thủy tú địa phương hảo hảo mà sống sót.
Về sau Thẩm Lạc Tiêu gặp tình huống nào, chỉ sợ nàng sớm liền tránh xa . Nhiều nhất trước khi đi, ý tứ một cái, nhắc nhở một chút gì gì đó, còn là OK .
~ ( ̄▽ ̄~ ) (~ ̄▽ ̄ )~
"Sư muội!" Kèm theo một tiếng kêu lo lắng, Tiết Thiên Ngưng thân thể bị vỗ một cái hung hăng, đột nhiên xuất hiện đau đớn cắt đứt Tiết Thiên Ngưng ảo tưởng.
Nguyên lai là Thẩm Lạc Tiêu nhìn xem Tiết Thiên Ngưng biểu tình kì lạ trong chốc lát cười, trong chốc lát đau thương, trên mặt vẻ mặt thay đổi trong nháy mắt. Cho nên mới lo lắng tiến lên vỗ tỉnh nàng, hắn là thật sợ nàng tiểu sư muội này trên tinh thần nhận lấy cái gì đả kích.
Tiết Thiên Ngưng có chút ít thẹn thùng sờ sờ đầu, "Xin lỗi xin lỗi, vừa mới đang suy nghĩ một ít chuyện, có phải hay không ăn cơm đi? Ta đều muốn chết đói."
Thẩm Lạc Tiêu bất đắc dĩ nhìn Tiết Thiên Ngưng, nói: "Đói bụng phải đi phòng bếp tìm ăn , không cần một mình ở chỗ này ngốc đứng. Nhị sư huynh ngươi... Cũng là lo lắng ngươi ." Nói xong cũng nghiêm túc vô cùng nhìn chằm chằm Tiết Thiên Ngưng con mắt xem.
(=. = )
Tiết Thiên Ngưng không còn gì để nói ,nhìn Thẩm Lạc Tiêu, thật sự là cái không nói nói dối hài tử a, hắn này rõ rang trước nói dối sau chột dạ biểu hiện, làm cho nàng nói cái gì cho phải đâu.
Nếu vốn là Tiết Thiên Ngưng nghe nói như thế, nhất định sẽ hết sức không có đầu óc ở đó vui vẻ, nhưng là bây giờ Tiết Thiên Ngưng nhưng là bất đồng. Không nói đến nàng vốn không thích Niếp Dao Vũ vì thế chỉ nói Niếp Dao Vũ thì làm sao có thể sẽ khơi dậy cảm xúc của Tiết Thiên Ngưng a.
Lúc Tiết Thiên Ngưng ai thán bi kịch nhân sinh mình, một tiếng dễ nghe vang lên sau lưng.
"Sư muội, ngươi như vậy cũng đã vài ngày , ngươi đến cùng làm sao vậy, có chuyện gì nói ra, mọi người cùng nhau giải quyết a."
Tiết Thiên Ngưng quay đầu lại thì trông thấy một tuấn lãng nam tử, hắn mặc nam đệ tử phục. Bởi vì vì bản thân đẹp trai, cho nên du mặc y phục đệ tử thì hắn cũng có phong thái khác hẳn.
Đây mới là tiên tư tung bay, đây mới là thiếu hiệp phong độ a. Hắn là đại đệ tử của Thất Tinh Phái trên Long Uyên Sơn, giống như Tiết Thiên Ngưng, là chưởng môn nhập thất đệ tử.
Thất Tinh phái chưởng môn chỉ có ba nhập thất đệ tử, trừ hắn ra hai người còn lại là chưởng môn thân sinh nhi tử và nam chủ trong truyền thuyết.
Giống như vậy thân phận, nhân phẩm cùng tướng mạo thì vốn nên phong quang vô hạn, xuất nhập tiểu đệ đi theo, mỹ nữ khóc cầu xin gả cho.
Nhưng là...
Tiết Thiên Ngưng đi lên phía trước, dùng tay vỗ vai hắn, bộ dáng phi thường đồng tình nhìn khuôn mặt bảnh bao của hắn - - Thẩm Lạc Tiêu.
Thẩm Lạc Tiêu bị Tiết Thiên Ngưng nhìn với vẻ mặt không giải thích được, vì cái gì nàng hội dùng loại này trách trời thương dân vẻ mặt nhìn mình đâu.
Đó là bởi vì Tiết Thiên Ngưng rất rõ ràng biết rõ cuộc đời của người này, cũng thật là là cái bi kịch a.
Thẩm Lạc Tiêu chính là đá kê chân của nam chủ trong truyền thuyết, , kết quả dẫn đến thân bại danh liệt, lại một lòng vì nam nữ chủ , cuối cùng vì cứu nhân vật chính mà kết thúc chính mình bi thảm cả đời.
Nếu nói là trong quyển tiểu thuyết này còn có người có thể an ủi Tiết Thiên Ngưng thì đó chính là Thẩm Lạc Tiêu , bởi vì hắn so với nàng càng thêm xúi quẩy gấp một vạn lần. Mà người làm cho bọn họ xúi quẩy đều là tác giả, cũng chính là Tiết Thiên Ngưng hảo tỷ muội kiệt tác.
Nghĩ đến đây, Tiết Thiên Ngưng nhìn Thẩm Lạc Tiêu, thật là có chút ít áy náy. Nhưng là nàng cũng là người bị hại a! A! A!
Mà trước mắt này vị đại sư huynh này nhìn qua đích xác là loại người làm ra hành vi ngu xuẩn, bởi vì con người hắn vô cùng tốt, tốt đến nỗi người khác có thể bắt nạt hắn, không tôn trọng hắn, hắn cũng sẽ cười trừ.
Dù cho nguyên bên trong Tiết Thiên Ngưng thường thường không đem vị đại sư huynh này để vào mắt, xem thường hắn, nhưng là Thẩm Lạc Tiêu còn là coi nàng như muội muội đồng dạng chiếu cố.
Liền nói đển sự tình mấy ngày nay đi. Tiết Thiên Ngưng là ba ngày trước xuyên việt tới, lúc nàng phát hiện mình xuyên việt, liền tự giam mình ở trong phòng, không muốn đi ra ngoài, cũng không dám ra ngoài.
~~o (>_< )o ~~ nói giỡn, chuyện lớn như vậy, khẳng định được phải một thời gian rất lâu đi tiêu hóa a.
Nhưng là tiêu hóa , tiêu hóa , thời điểm nàng vất vả tiêu hóa tin tức trọng đại thì nàng đã tiêu hết năng lượng (Su: tỷ tý nữa thì chết đói …@pó tay@) , nếu không có Thẩm Lạc Tiêu phát hiện nàng liên tục không có xuất hiện, tìm được nàng trong phòng của nàng, chỉ sợ nàng sẽ phải chết vì đói.
Mà hành động như vậy hoàn toàn tạo thành tất cả nhân hiểu lầm, bởi vì lúc trước Tiết Thiên Ngưng vừa mới cùng bản thân Nhị sư huynh, cũng chính là nam chính Niếp Dao Vũ thổ lộ, đáng tiếc bị lạnh lùng cự tuyệt.
Hiện tại tốt lắm, tất cả mọi người cho rằng nàng là vì Nhị sư huynh mà thương thế tuyệt thực, liền ngay cả Thẩm Lạc Tiêu cũng cho rằng như vậy.
Ở phát hiện nàng thiếu chút nữa đói chết ở bên trong phòng thời điểm, Thẩm Lạc Tiêu vội vàng nấu ăn cho nàng, còn ở bên tai nàng nói dong dài nửa ngày, chỉ sợ nàng luẩn quẩn trong lòng phí hoài bản thân mình.
Ta choáng _ (:зゝ∠ )_
Kính nhờ được không? Bất kể là trước kia Tiết Thiên Ngưng còn là bây giờ Tiết Thiên Ngưng cũng sẽ không phí hoài bản thân mình được không? Trước kia Tiết Thiên Ngưng lòng dạ độc ác, không đạt tới mục đích quyết không bỏ qua, làm sao có thể bởi vì Niếp Dao Vũ cự tuyệt nàng, nàng liền buông tha rồi sao? ╮ (╯▽╰ )╭
Hơn nữa Niếp Dao Vũ không phải là cự tuyệt nàng thôi ,hơn nữa hắn còn cự tuyệt tất cả mọi người, đương nhiên trừ nữ chủ bên ngoài.
Dù sao đi nữa bây giờ Tiết Thiên Ngưng, Niếp Dao Vũ là vị nào? ╮ (╯_╰ )╭ không có quan hệ gì với nàng thật sao? Nàng đối với loại băng sơn hệ nam nhân này một chút hảo cảm cũng không có chứ đừng nói gì đến việc tìm chết vì hắn.
Nếu như thế giới này không có nội dung tiểu thuyết can thiệp, nàng nhất định trốn nam nữ chủ xa xa , nàng cũng không muốn bị cái gì mà nhân vật chính hào quang lan đến gần. Bây giờ mạng nhỏ bảo toàn không dễ, nàng còn phải muốn hảo hảo quý trọng.
Trân ái sinh mạng, rời xa nam chủ! (^o^ )/YES!
Nói sao trong mắt Thẩm Lạc Tiêu, hắn chính là một người đại ca ca đồng dạng, chiếu cố mỗi người trong môn phái. Dù cho có vài người căn bản không tôn trọng hắn, hắn cũng không tức giận. Như cũ làm tròn hết chức trách của một đại sư huynh trong sư môn nên làm.
Tính cách tốt như vậy, lại là một người tốt, theo lý thuyết không ai dám bắt nạt mới đúng. Nhưng là do ở hắn thân thế nguyên nhân, còn có một bộ phận những nguyên nhân khác, đưa đến tình cảnh lung túng của hắn trong môn phái.
Trong môn phái không ai coi hắn là quan trọng, trong mắt mọi người chỉ có tuấn dật phi phàm, võ học kỳ tài Nhị sư huynh Niếp Dao Vũ.
Cho nên nói Tiết Thiên Ngưng vừa nhìn thấy Thẩm Lạc Tiêu liền có một loại không giải thích được vui mừng cảm giác < ( ̄︶ ̄ )>
Nhân a, lúc nào cũng thích cùng so với mình còn thảm hại hơn so sánh, như vậy mới không biết ra vẻ mình thảm, mặc dù bây giờ Tiết Thiên Ngưng ở trong môn phái còn là diễu võ dương oai, nhưng là về sau nàng còn thảm nhiều hơn, chỉ có Tiết Thiên Ngưng tự mình biết.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, chỉ cần nàng không thích Niếp Dao Vũ, không làm theo nội dung của tiểu thuyết, thì cũng sẽ không có kết cục bi thảm như vậy
Nhưng là Thẩm Lạc Tiêu thích nữ chủ, phải trợ giúp nam chủ, muốn chết, nàng liền không xen vào .
Chỉ có thể nói mỗi người đều có vận mệnh riêng của mình, mặc dù vị đại sư huynh này đối với mình tốt đến cỡ nào đi nữa, nhưng là mình lại không phải là loại người tốt, có thể thật tốt sống ở thế giới hỗn loạn không hoàn chỉnh này cũng đã đủ khó khăn, nàng cũng không nhiều thời gian rảnh rỗi nhìn chằm chằm người khác như vậy.
Nàng đã nghĩ kỹ , đợi sau khi nàng triệt để hiểu rõ thế giới này, có thể độc lập đi ra ngoài, nàng nhất định thoát đi xa xa đám người kia, tìm một sơn minh thủy tú địa phương hảo hảo mà sống sót.
Về sau Thẩm Lạc Tiêu gặp tình huống nào, chỉ sợ nàng sớm liền tránh xa . Nhiều nhất trước khi đi, ý tứ một cái, nhắc nhở một chút gì gì đó, còn là OK .
~ ( ̄▽ ̄~ ) (~ ̄▽ ̄ )~
"Sư muội!" Kèm theo một tiếng kêu lo lắng, Tiết Thiên Ngưng thân thể bị vỗ một cái hung hăng, đột nhiên xuất hiện đau đớn cắt đứt Tiết Thiên Ngưng ảo tưởng.
Nguyên lai là Thẩm Lạc Tiêu nhìn xem Tiết Thiên Ngưng biểu tình kì lạ trong chốc lát cười, trong chốc lát đau thương, trên mặt vẻ mặt thay đổi trong nháy mắt. Cho nên mới lo lắng tiến lên vỗ tỉnh nàng, hắn là thật sợ nàng tiểu sư muội này trên tinh thần nhận lấy cái gì đả kích.
Tiết Thiên Ngưng có chút ít thẹn thùng sờ sờ đầu, "Xin lỗi xin lỗi, vừa mới đang suy nghĩ một ít chuyện, có phải hay không ăn cơm đi? Ta đều muốn chết đói."
Thẩm Lạc Tiêu bất đắc dĩ nhìn Tiết Thiên Ngưng, nói: "Đói bụng phải đi phòng bếp tìm ăn , không cần một mình ở chỗ này ngốc đứng. Nhị sư huynh ngươi... Cũng là lo lắng ngươi ." Nói xong cũng nghiêm túc vô cùng nhìn chằm chằm Tiết Thiên Ngưng con mắt xem.
(=. = )
Tiết Thiên Ngưng không còn gì để nói ,nhìn Thẩm Lạc Tiêu, thật sự là cái không nói nói dối hài tử a, hắn này rõ rang trước nói dối sau chột dạ biểu hiện, làm cho nàng nói cái gì cho phải đâu.
Nếu vốn là Tiết Thiên Ngưng nghe nói như thế, nhất định sẽ hết sức không có đầu óc ở đó vui vẻ, nhưng là bây giờ Tiết Thiên Ngưng nhưng là bất đồng. Không nói đến nàng vốn không thích Niếp Dao Vũ vì thế chỉ nói Niếp Dao Vũ thì làm sao có thể sẽ khơi dậy cảm xúc của Tiết Thiên Ngưng a.
/9
|