Mặc dù Trình Tả Ý không thể xem như là Cố Khuynh Thành có bộ dạng trăm phần trăm làm cho người ta quay đầu nhìn, thế nhưng, lại cũng có vài phần tư sắc, hơn nữa mấy năm nay cô ta càng ngày càng biết chăm chút bản thân, bị đàn ông nhìn, cũng là chuyện thường xảy ra.
Cho nên lúc ban đầu cô ta cũng không có đặc biệt để ý hai người đàn ông kia, chỉ coi như họ cảm thấy mình đẹp, nên ngắm vài lần.
Chỉ là khi Trình Tả Ý đến bãi đậu xe cửa hàng bách hóa, lúc xuống xe khóa cửa, vô ý nhìn thoáng cách chỗ đậu xe không xa có một người đàn ông đứng.
Trình Tả Ý liếc mắt liền nhận ra người đàn ông kia là người đã ngồi trong xe không có biển số.
Sở dĩ cô ta khắc sâu ấn tượng với người đàn ông này, là bởi vì anh ta mặc quá là quái dị, má trái dắt trên eo còn có một con dao.
Người đàn ông kia nhìn qua cũng không lớn tuổi, có thể còn nhỏ hơn cô ta mấy tuổi, trong miệng ngậm một điếu thuốc, đứng ở đó trông như du côn hút thuốc, hình như anh ta ý thức được Trình Tả Ý đang nhìn mình, liền dời anh mắt đi chỗ khác, cùng một người bạn khác không có xuống xe, nói chuyện với nhau.
Trình Tả Ý xách túi của mình, khóa kỹ xe, nhanh chóng bước chân đi vào thang máy.
Trước khi Trình Tả Ý tiến vào thang máy, cố ý liếc qua người đàn ông kia, phát hiện người đàn ông đó vẫn ghé vào bên cửa sổ, cùng trong ngồi trong xe nói chuyện, cô ta liền không có nghĩ nhiều đi vào thang máy, trực tiếp lên lầu.
Sau đó, Trình Tả Ý liền trực tiếp quên mất chuyện này.
Bắc Kinh cuối mùa thu, còn chưa mở hệ thống sưởi, cho nên trong cửa hàng mở gió mát, hơn nữa cuối tuần người có chút nhiều, hơi có vẻ có chút ngột ngạt, Trình Tả Ý đi dạo phố một hồi, quần áo cũng không có chọn được, lại uống hai chai nước.
Lúc cô ta đi ra từ một tiệm trang sức nữ Pháp lầu ba, vừa vặn thấy toilet bên cạnh, liền xoay người đi vào.
Trong toilet hơi có vẻ hơi an tĩnh, người cũng ít, lúc Trình Tả Ý từ toilet đi ra, vừa may đi ngang lối an toàn của cầu thang.
Cửa cầu thang khép, bên trong truyền đến tiếng người đàn ông gọi điện thoại.
"Cô yên tâm, chuyện này chúng tôi nhất định có thể làm tốt... Đợi lát nữa óc thời gian hạ thủ, bắt được cô ta, tôi sẽ điện thoại liên lạc với cô..."
Trình Tả Ý vốn cũng không có đặc biệt để ý đối thoại như vậy, chỉ là nghiêng đầu nhìn xuyên qua cửa cầu thang, vô ý lại thấy cái người đàn ông đó.
Trình Tả Ý từ toilet ra, vẫn đi dạo phố của mình.
Cửa hàng bách hóa có 5 tầng, có một khu bán đồ lạnh, Trình Tả Ý chọn mấy bộ, mặc thử đi ra, đứng ở trước kính thử đồ thưởng thức trang phục của mình, tuy nhiên nhìn xuyên gương, thấy ở bên trong có một bóng người quen thuộc.
Là cái người đàn ông kua, bên người anh ta còn có một người đàn ông khác, cũng mang bộ dạng cà lơ.
Mặc dù sơ ý chú ý một người, lại thường xuyên gặp trên đường, rồi đến cùngmột khu mua sắm gặp phải, cũn trở nên đặc biệt để ý, huống chi Trình Tả Ý là người từ trước đến nay tâm tư kín đáo, trong nháy mắt cô ta liền liên tưởng đến mình ở toilet ba tầng, nghe được đối thoại kia.
Bắt được cô ta... Trong miệng bọn họ chỉ cô ta sao?
Trình Tả Ý biểu hiện đang thử trang phục, thế nhưng lực chú ý đều đặt ở trên hai người đàn ông kia, cô ta phát hiện, bọn họ vẫn đứng ở bên ngoài cửa hàng, chẳng bao giờ rời đi, ánh mắt cũng chưa từng rời khỏi người cô ta.
Trong lòng Trình Tả Ý hơi hồi hộp một chút, có một loại dự cảm xấu trào lên trong lòng.
Cho nên lúc ban đầu cô ta cũng không có đặc biệt để ý hai người đàn ông kia, chỉ coi như họ cảm thấy mình đẹp, nên ngắm vài lần.
Chỉ là khi Trình Tả Ý đến bãi đậu xe cửa hàng bách hóa, lúc xuống xe khóa cửa, vô ý nhìn thoáng cách chỗ đậu xe không xa có một người đàn ông đứng.
Trình Tả Ý liếc mắt liền nhận ra người đàn ông kia là người đã ngồi trong xe không có biển số.
Sở dĩ cô ta khắc sâu ấn tượng với người đàn ông này, là bởi vì anh ta mặc quá là quái dị, má trái dắt trên eo còn có một con dao.
Người đàn ông kia nhìn qua cũng không lớn tuổi, có thể còn nhỏ hơn cô ta mấy tuổi, trong miệng ngậm một điếu thuốc, đứng ở đó trông như du côn hút thuốc, hình như anh ta ý thức được Trình Tả Ý đang nhìn mình, liền dời anh mắt đi chỗ khác, cùng một người bạn khác không có xuống xe, nói chuyện với nhau.
Trình Tả Ý xách túi của mình, khóa kỹ xe, nhanh chóng bước chân đi vào thang máy.
Trước khi Trình Tả Ý tiến vào thang máy, cố ý liếc qua người đàn ông kia, phát hiện người đàn ông đó vẫn ghé vào bên cửa sổ, cùng trong ngồi trong xe nói chuyện, cô ta liền không có nghĩ nhiều đi vào thang máy, trực tiếp lên lầu.
Sau đó, Trình Tả Ý liền trực tiếp quên mất chuyện này.
Bắc Kinh cuối mùa thu, còn chưa mở hệ thống sưởi, cho nên trong cửa hàng mở gió mát, hơn nữa cuối tuần người có chút nhiều, hơi có vẻ có chút ngột ngạt, Trình Tả Ý đi dạo phố một hồi, quần áo cũng không có chọn được, lại uống hai chai nước.
Lúc cô ta đi ra từ một tiệm trang sức nữ Pháp lầu ba, vừa vặn thấy toilet bên cạnh, liền xoay người đi vào.
Trong toilet hơi có vẻ hơi an tĩnh, người cũng ít, lúc Trình Tả Ý từ toilet đi ra, vừa may đi ngang lối an toàn của cầu thang.
Cửa cầu thang khép, bên trong truyền đến tiếng người đàn ông gọi điện thoại.
"Cô yên tâm, chuyện này chúng tôi nhất định có thể làm tốt... Đợi lát nữa óc thời gian hạ thủ, bắt được cô ta, tôi sẽ điện thoại liên lạc với cô..."
Trình Tả Ý vốn cũng không có đặc biệt để ý đối thoại như vậy, chỉ là nghiêng đầu nhìn xuyên qua cửa cầu thang, vô ý lại thấy cái người đàn ông đó.
Trình Tả Ý từ toilet ra, vẫn đi dạo phố của mình.
Cửa hàng bách hóa có 5 tầng, có một khu bán đồ lạnh, Trình Tả Ý chọn mấy bộ, mặc thử đi ra, đứng ở trước kính thử đồ thưởng thức trang phục của mình, tuy nhiên nhìn xuyên gương, thấy ở bên trong có một bóng người quen thuộc.
Là cái người đàn ông kua, bên người anh ta còn có một người đàn ông khác, cũng mang bộ dạng cà lơ.
Mặc dù sơ ý chú ý một người, lại thường xuyên gặp trên đường, rồi đến cùngmột khu mua sắm gặp phải, cũn trở nên đặc biệt để ý, huống chi Trình Tả Ý là người từ trước đến nay tâm tư kín đáo, trong nháy mắt cô ta liền liên tưởng đến mình ở toilet ba tầng, nghe được đối thoại kia.
Bắt được cô ta... Trong miệng bọn họ chỉ cô ta sao?
Trình Tả Ý biểu hiện đang thử trang phục, thế nhưng lực chú ý đều đặt ở trên hai người đàn ông kia, cô ta phát hiện, bọn họ vẫn đứng ở bên ngoài cửa hàng, chẳng bao giờ rời đi, ánh mắt cũng chưa từng rời khỏi người cô ta.
Trong lòng Trình Tả Ý hơi hồi hộp một chút, có một loại dự cảm xấu trào lên trong lòng.
/932
|