Đường Thời căn bản không chờ Trần Mặc Thâm có phản ứng, liền chậm rãi đứng lên, từ trên bàn rút khăn giấy ra, đưa cho Trần Mặc Thâm, có chút áy náy mở miệng, nói: " Xin lỗi, tôi chỉ muốn để chân xuống, không cẩn thận đụng vào bàn.
Lục Nhiên an vị ở cách đó không xa, thu mọi cử động của Đường Thời vào đáy mắt, người bên ngoài thực sự cho rằng Đường Thời là vô ý, thế nhưng anh và Đường Thời nhận thức nhiều năm như vậy, trong nháy mắt liền biết cái không cẩn thận này, rõ ràng chính là có ý định muốn phá!
"Không sao." Trần Mặc Thâm lễ phép cười, vươn tay, nhận lấy khắn giấy Đường Thời đưa.
Chỉ là khi ngón tay Trần Mặc Thâm sắp chạm vào khăn giấy, Đường Thời bất chợt di chuyển, nem cái khăn giấy lên bàn, ngữ điệu nhàn nhạt nói: "Tôi lau cái bàn."
Lục Nhiên thấy một màn như vậy, giơ tay lên che lại khóe môi nhếch ra, đây không phải có ý phá cuộc thì còn là gì!
Ngón tay Trần Mặc Thâm cứ đờ tại chỗ, anh ta luôn tu dưỡng sức chịu đựng tốt, lúc này sắc mặt cũng hơi lộ vẻ lúng túng, giật mình một phút đồng hồ, mới vươn tay, rút khăn giấy ra cho mình, lau sạch ông tay áo.
Đường Thời tận mắt thấy ly rượu Cố Khuynh Thành bị Trần Mặc Thâm chạm qua, cho nên hơi mang theo vài phần ghét bỏ, để người ta lấy chén rượu mới: "Tửu lượng Khuynh Thành không được, hơn nữa lại bị cảm, theo lý thuyết hẳn là uống ít rượu một chút, thế nhưng, nếu trò chơi này đã định ra quy củ, vậy thì phải uống, bằng không đợi lát nữa mọi người đều nói mình bị cảm, trò chơi cũng không còn có ý nghĩa gì, phải không?"
Vừa nói, Đường Thời liền lấy một chai rượu Cocktail, sau đó đổ đầy một ly: "Cocktail cũng là rượu, chính là ghi ít cồn, như vậy không phá hư quy củ, cũng lộ vẻ chúng ta chiếu cố bệnh nhân..."
Đường Thời đưa ly rượu kia cho Cố Khuynh Thành, sau đó lại bổ sung một câu: "Mang bệnh đến tham gia tụ họp bạn bè, thật đúng là làm người ta cảm động."
Cố Khuynh Thành chẳng qua thuận mồm lấy cớ, để trốn tránh hát cùng Trần Mặc Thâm, bây giờ bị Đường Thời chuyện bé xé ra to, cô vốn phải uống rượu tây, bỗng nhiên biến thành rượu Cocktail 3 độ, thậm chí còn khiến cho cô không phá hư hưng phấn của mọi người.
Trên mặt Cố Khuynh Thành, hơi có chút nóng, cũng ngượng nhìn bạn học cũ xung quanh, chỉ vươn tay, nhận Cocktail chỉ có 3 độ Đường Thời đưa.
Cố Khuynh Thành đang chuẩn bị uống, tay Đường Thời tay đột nhiên đưa tới: "Khuynh Thành là vị hôn thê của tôi, tôi là vị hô phu, tự nhiên là có nghĩa vụ uống ly rượu này thay cô ấy."
Vừa nói, Đường Thời trực tiếp rút ly Cocktail chỉ có 3 độ ở tỏng tay Cố Khuynh Thành, uống một hơi cạn sạch, sau đó mặt không đỏ tim không đập, không có chút e lệ và xấu hổ tiếp tục rót cho mình một ly Cocktail 3 độ.
Đường Thời buông ly rượu không, liếc mắt nhìn Trần Mặc Thâm đứng ở trước mặt mình: "Khuynh Thành uống xong, hiện tại đến phiên Trần tiên sinh."
"Để bày tỏ vừa rồi không cẩn thận làm dơ ống tay áo Trần tiên sinh, Trần tiên sinh phải uống ba ly rượu, tôi tới rót cho Trần tiên sinh. Một tua này, Trần tiên sinh và Khuynh Thành hợp tác, Khuynh Thành uống Cocktail 3 độ, cho nên, Trần tiên sinh, có phải hẳn là thân sĩ phong độ, uống thứ độ hơn không?"
Lục Nhiên an vị ở cách đó không xa, thu mọi cử động của Đường Thời vào đáy mắt, người bên ngoài thực sự cho rằng Đường Thời là vô ý, thế nhưng anh và Đường Thời nhận thức nhiều năm như vậy, trong nháy mắt liền biết cái không cẩn thận này, rõ ràng chính là có ý định muốn phá!
"Không sao." Trần Mặc Thâm lễ phép cười, vươn tay, nhận lấy khắn giấy Đường Thời đưa.
Chỉ là khi ngón tay Trần Mặc Thâm sắp chạm vào khăn giấy, Đường Thời bất chợt di chuyển, nem cái khăn giấy lên bàn, ngữ điệu nhàn nhạt nói: "Tôi lau cái bàn."
Lục Nhiên thấy một màn như vậy, giơ tay lên che lại khóe môi nhếch ra, đây không phải có ý phá cuộc thì còn là gì!
Ngón tay Trần Mặc Thâm cứ đờ tại chỗ, anh ta luôn tu dưỡng sức chịu đựng tốt, lúc này sắc mặt cũng hơi lộ vẻ lúng túng, giật mình một phút đồng hồ, mới vươn tay, rút khăn giấy ra cho mình, lau sạch ông tay áo.
Đường Thời tận mắt thấy ly rượu Cố Khuynh Thành bị Trần Mặc Thâm chạm qua, cho nên hơi mang theo vài phần ghét bỏ, để người ta lấy chén rượu mới: "Tửu lượng Khuynh Thành không được, hơn nữa lại bị cảm, theo lý thuyết hẳn là uống ít rượu một chút, thế nhưng, nếu trò chơi này đã định ra quy củ, vậy thì phải uống, bằng không đợi lát nữa mọi người đều nói mình bị cảm, trò chơi cũng không còn có ý nghĩa gì, phải không?"
Vừa nói, Đường Thời liền lấy một chai rượu Cocktail, sau đó đổ đầy một ly: "Cocktail cũng là rượu, chính là ghi ít cồn, như vậy không phá hư quy củ, cũng lộ vẻ chúng ta chiếu cố bệnh nhân..."
Đường Thời đưa ly rượu kia cho Cố Khuynh Thành, sau đó lại bổ sung một câu: "Mang bệnh đến tham gia tụ họp bạn bè, thật đúng là làm người ta cảm động."
Cố Khuynh Thành chẳng qua thuận mồm lấy cớ, để trốn tránh hát cùng Trần Mặc Thâm, bây giờ bị Đường Thời chuyện bé xé ra to, cô vốn phải uống rượu tây, bỗng nhiên biến thành rượu Cocktail 3 độ, thậm chí còn khiến cho cô không phá hư hưng phấn của mọi người.
Trên mặt Cố Khuynh Thành, hơi có chút nóng, cũng ngượng nhìn bạn học cũ xung quanh, chỉ vươn tay, nhận Cocktail chỉ có 3 độ Đường Thời đưa.
Cố Khuynh Thành đang chuẩn bị uống, tay Đường Thời tay đột nhiên đưa tới: "Khuynh Thành là vị hôn thê của tôi, tôi là vị hô phu, tự nhiên là có nghĩa vụ uống ly rượu này thay cô ấy."
Vừa nói, Đường Thời trực tiếp rút ly Cocktail chỉ có 3 độ ở tỏng tay Cố Khuynh Thành, uống một hơi cạn sạch, sau đó mặt không đỏ tim không đập, không có chút e lệ và xấu hổ tiếp tục rót cho mình một ly Cocktail 3 độ.
Đường Thời buông ly rượu không, liếc mắt nhìn Trần Mặc Thâm đứng ở trước mặt mình: "Khuynh Thành uống xong, hiện tại đến phiên Trần tiên sinh."
"Để bày tỏ vừa rồi không cẩn thận làm dơ ống tay áo Trần tiên sinh, Trần tiên sinh phải uống ba ly rượu, tôi tới rót cho Trần tiên sinh. Một tua này, Trần tiên sinh và Khuynh Thành hợp tác, Khuynh Thành uống Cocktail 3 độ, cho nên, Trần tiên sinh, có phải hẳn là thân sĩ phong độ, uống thứ độ hơn không?"
/932
|