Đường Thời chờ khi tài xế đi xa, mới vòng qua xe, thu cây dù, lên xe, anh đem xe vòng ra ngoài đường, sau đó giả bộ như đi ngang qua, chậm rãi dừng xe ở trước mặt Cố Khuynh Thành.
Tính ra, Cố Khuynh Thành cũng có mấy ngày này không có nhìn thấy Đường Thời, à không, là thật lâu không có nhìn thấy tin tức về Đường Thời, ngược lại sản phẩm liên quan tới Xí Nghiệp Thịnh Đường lên sàn, nữ ngôi sao được đứng nhất đại sứ hình tượng, ở Hương Cảng cử hành buổi họp báo trò chơi, lại một cái tiếp một cái, không ngừng nhảy vào trong mắt đại chúng.
Cho nên mặc dù Cố Khuynh Thành chưa từng nhìn thấy Đường Thời, nhưng cô từ những tin đưa lên kia, cũng có thể nhìn ra được, sự nghiệp Đường Thời trôi qua phong sinh thủy khởi.
Trong hai tháng này, cô trở lại Cố gia mấy lần, Cố Chính Nam và Cố phu nhân đối cô hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút thất vọng, dù sao trong lòng bọn họ, vẫn cảm thấy cô là vợ Đường Thời, nhưng hiện tại trong bụng cô mang thai, gạo nấu thành cơm, cho dù Cố Chính Nam và Cố phu nhân không có cam lòng, cũng chỉ có thể từ cửa hôn sự này, dù sao, Đường gia tuyệt đối sẽ không cần một người phụ nữu sinh qua đứa bé cho người khác làm nữ chủ nhân Đường gia.
Lúc đầu Cố Chính Nam và Cố phu nhân đối đứa bé trong bụng của cô, cũng không phải đặc biệt quan tâm, sau đó nhìn bụng cô dần dần lớn lên, mới có máu mủ tình thâm, tỏng bụng của Cố Khuynh Thành mang thai một nửa huyết thống của nhà Cố gia, cho nên thời gian dần qua Cố Chính Nam và Cố phu nhân sẽ gọi điện thoại đến quan tâm Cố Khuynh Thành, thậm chí ngẫu nhiên sẽ còn dặn dò cô một số hạng mục phụ nữ có thai cần chú ý.
Cố Chính Nam và Cố phu nhân cũng đề cập qua để Cố Khuynh Thành về nhà ở lại dưỡng thai, Cố Khuynh Thành cũng nghĩ qua về nhà, thế nhưng cuối cùng vẫn là từ bỏ, phụ nữ có thai chủ yếu vẫn là gìn giữ tâm tình, trở lại Cố gia tuy được hưởng phúc, nhưng mà ở tỏng thành phố lao động, kiếm lời món nhỏ khiến tâm tình cô vui vẻ. .
Phụ nũ không có dấu hiệu nào bất ngờ mang thai, tâm sẽ có chút sợ hãi cùng khẩn trương, qua đi lại nghĩ làm như thế nào để thành một người mẹ tốt.
Cố Khuynh Thành đối với đứa bé trong bụng, thật sự rất để tâm, cô còn cố đăng ký một lớp làm mẹ.
Tối hôm qua Cố Khuynh Thành, trong lúc ngủ mơ, mơ tới Đường Thời, nhớ lại rất nhiều chuyện liên quan tới anh cùng anh trước đó, bi thương, sung sướng, phụ nữ có thai tâm tình vốn dễ dàng phóng đại, cho nên tối hôm qua trong mộng tỉnh dậy, vừa khóc lại cười một lúc lâu, mới thiếp đi lần nữa, sau đó có chút không tỉnh được, cuối cùng vẫn là bị đứa bé trong bụng đá tỉnh, nhét đầy cái bụng, nhìn thời gian đến lớp học còn nửa giờ, liền vội vàng đi ra ngoài.
Chờ đến khi xuống lầu, Cố Khuynh Thành mới nhìn đến trời có chút âm u, chẳng qua Bắc Kinh luôn luôn như vậy, cho nên Cố Khuynh Thành cũng không có để ý nhiều, vì tiết kiệm thời gian, trực tiếp qua trạm điện ngầm.
Từ trạm điện ngầm chuyển sang bến xe buýt, ai ngờ mưa lại rơi xuống.
Cố Khuynh Thành cách trạm điện ngầm không xa, chung quanh đều là hội sở cao cấp, phóng tầm mắt nhìn tới, căn bản không có siêu thị, mà khoảng cách giữa ga điện ngầm và trạm xe buýt còn chừng sáu, bảy trăm mét, Cố Khuynh Thành lại không khả năng đội mưa tiến lên, cho nên đành phải tìm một quán Cafe lân cận tránh mưa.
Ngay lúc Cố Khuynh Thành tự hỏi mưa định rơi bao lâu, trước mặt đột nhiên có một chiếc xe màudden ngừng lại, cửa sổ xe hạ xuống, cách mưa bụi lít nha lít nhít, cô nhìn thấy gương mặt anh tuấn phi phàm của Đường Thời.
Tính ra, Cố Khuynh Thành cũng có mấy ngày này không có nhìn thấy Đường Thời, à không, là thật lâu không có nhìn thấy tin tức về Đường Thời, ngược lại sản phẩm liên quan tới Xí Nghiệp Thịnh Đường lên sàn, nữ ngôi sao được đứng nhất đại sứ hình tượng, ở Hương Cảng cử hành buổi họp báo trò chơi, lại một cái tiếp một cái, không ngừng nhảy vào trong mắt đại chúng.
Cho nên mặc dù Cố Khuynh Thành chưa từng nhìn thấy Đường Thời, nhưng cô từ những tin đưa lên kia, cũng có thể nhìn ra được, sự nghiệp Đường Thời trôi qua phong sinh thủy khởi.
Trong hai tháng này, cô trở lại Cố gia mấy lần, Cố Chính Nam và Cố phu nhân đối cô hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút thất vọng, dù sao trong lòng bọn họ, vẫn cảm thấy cô là vợ Đường Thời, nhưng hiện tại trong bụng cô mang thai, gạo nấu thành cơm, cho dù Cố Chính Nam và Cố phu nhân không có cam lòng, cũng chỉ có thể từ cửa hôn sự này, dù sao, Đường gia tuyệt đối sẽ không cần một người phụ nữu sinh qua đứa bé cho người khác làm nữ chủ nhân Đường gia.
Lúc đầu Cố Chính Nam và Cố phu nhân đối đứa bé trong bụng của cô, cũng không phải đặc biệt quan tâm, sau đó nhìn bụng cô dần dần lớn lên, mới có máu mủ tình thâm, tỏng bụng của Cố Khuynh Thành mang thai một nửa huyết thống của nhà Cố gia, cho nên thời gian dần qua Cố Chính Nam và Cố phu nhân sẽ gọi điện thoại đến quan tâm Cố Khuynh Thành, thậm chí ngẫu nhiên sẽ còn dặn dò cô một số hạng mục phụ nữ có thai cần chú ý.
Cố Chính Nam và Cố phu nhân cũng đề cập qua để Cố Khuynh Thành về nhà ở lại dưỡng thai, Cố Khuynh Thành cũng nghĩ qua về nhà, thế nhưng cuối cùng vẫn là từ bỏ, phụ nữ có thai chủ yếu vẫn là gìn giữ tâm tình, trở lại Cố gia tuy được hưởng phúc, nhưng mà ở tỏng thành phố lao động, kiếm lời món nhỏ khiến tâm tình cô vui vẻ. .
Phụ nũ không có dấu hiệu nào bất ngờ mang thai, tâm sẽ có chút sợ hãi cùng khẩn trương, qua đi lại nghĩ làm như thế nào để thành một người mẹ tốt.
Cố Khuynh Thành đối với đứa bé trong bụng, thật sự rất để tâm, cô còn cố đăng ký một lớp làm mẹ.
Tối hôm qua Cố Khuynh Thành, trong lúc ngủ mơ, mơ tới Đường Thời, nhớ lại rất nhiều chuyện liên quan tới anh cùng anh trước đó, bi thương, sung sướng, phụ nữ có thai tâm tình vốn dễ dàng phóng đại, cho nên tối hôm qua trong mộng tỉnh dậy, vừa khóc lại cười một lúc lâu, mới thiếp đi lần nữa, sau đó có chút không tỉnh được, cuối cùng vẫn là bị đứa bé trong bụng đá tỉnh, nhét đầy cái bụng, nhìn thời gian đến lớp học còn nửa giờ, liền vội vàng đi ra ngoài.
Chờ đến khi xuống lầu, Cố Khuynh Thành mới nhìn đến trời có chút âm u, chẳng qua Bắc Kinh luôn luôn như vậy, cho nên Cố Khuynh Thành cũng không có để ý nhiều, vì tiết kiệm thời gian, trực tiếp qua trạm điện ngầm.
Từ trạm điện ngầm chuyển sang bến xe buýt, ai ngờ mưa lại rơi xuống.
Cố Khuynh Thành cách trạm điện ngầm không xa, chung quanh đều là hội sở cao cấp, phóng tầm mắt nhìn tới, căn bản không có siêu thị, mà khoảng cách giữa ga điện ngầm và trạm xe buýt còn chừng sáu, bảy trăm mét, Cố Khuynh Thành lại không khả năng đội mưa tiến lên, cho nên đành phải tìm một quán Cafe lân cận tránh mưa.
Ngay lúc Cố Khuynh Thành tự hỏi mưa định rơi bao lâu, trước mặt đột nhiên có một chiếc xe màudden ngừng lại, cửa sổ xe hạ xuống, cách mưa bụi lít nha lít nhít, cô nhìn thấy gương mặt anh tuấn phi phàm của Đường Thời.
/932
|