Thật ra, Lục Bác Dương căn bản cũng không thể vay mượn Ngân hàng, ông ta vẫn muốn ra tay với đồ cưới của Dương Liễu. Nhưng ông và Cao Thúy Lan đều kiên quyết, muốn đứng ở vị trí chủ động.
Vân Bính Hoa và Tô Tương rất dễ đối phó, bọn họ căn bản cũng không giỏi việc giành lấy cái gì.
Nhưng phàm là bọn họ có thể thông minh như vậy một chút xíu, Vân lão gia tử cùng Vân lão phu nhân cũng không đến nỗi phải trực tiếp cho bọn họ đi tàu bay giấy (tức là bên ngoài thì tâng bốc, bên trong thì bài xích), đi đào tạo đứa cháu gái Vân Khuynh.
Cho nên, ông trước hết để cho Cao Thúy Lan cố gắng chèn ép bọn họ, sỉ nhục bọn họ, sau đó ra nói vài lời ngon ngọt, cũng đủ để xách mũi của bọn họ mà đi!
Ông đã sớm muốn ra tay với Vân gia rồi, nếu không phải trước đó có Vân Khuynh ngăn cản, dựa vào Vân Bính Hoa và Tô Tương hai người ngu xuẩn này, căn bản cũng không phải là đối thủ của Lục Bác Dương ông.
Nhưng mà, hiện tại cũng không muộn.
Chỉ cần Vân Bính Hoa và Tô Tương làm theo ý của Lục gia, trợ giúp Lục gia đối phó Vân Khuynh, lại gả Dương Liễu qua đây, nuốt chửng toàn bộ Vân gia, đây chẳng qua là chuyện sớm muộn thôi......
Không thể không nói, bàn tính của Lục gia vừa tỉ mỉ vừa vang dội.
Tô Tương hoàn toàn mất hết chủ ý, Vân Bính Hoa trầm mặc một lúc lâu, cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt hơ.
Thật sự muốn rước Dương Liễu và đứa trẻ về Vân gia sao? Đừng nói Dương Liễu và đứa trẻ sau này không dễ thu xếp, ngay cả cái mặt già này của ông cũng không còn chỗ để!
Cuối cùng, ông chỉ rầu rĩ nói một câu: “Chuyện thành ra vậy rồi, gả hay không gả, còn phải hỏi ý của Liễu Nhi trước.”
Lục Bác Dương và Cao Thúy Lan liếc nhau một cái, khóe miệng đều nhếch lên một nụ cười nham hiểm.
Lúc trời sắp sáng, căn phòng trên lầu rốt cuộc đã kết thúc.
Lục Văn Bân và Triệu Thanh thanh đều hôn mê bất tỉnh, đã sớm chờ sau khi xử lý xong ở bệnh viện gia đình bên cạnh, sắp xếp cho hai người nghỉ ngơi ở hai căn phòng khác nhau.
Vân Bính Hoa và Tô Tương trở về bệnh viện gặp Dương Liễu và đứa trẻ.
Cao Thúy Lan và Lục Bác Dương cũng vội vàng đi tới bên giường Lục Văn Bân.
Cơ hồ cả đêm vận động, thân thể của anh dường như bị rút sạch vậy, sắc mặt anh trắng bệch, giống như bệnh nhân sắp chết vậy, cũng may, cuối cùng cũng tỉnh lại.
“Nghịch tử mày! Mày nói xem, rốt cuộc chuyện thế nào? Sao mày lại lên giường với nữ phục vụ của khách sạn hả?”
Thấy mắt của Lục Văn Bân mở ra, Lục Bác Dương liền tức giận quát to.
“Con......” Lục Văn Bân vừa mở miệng, đã cảm thấy trong cổ họng giống như bị lửa thiêu đốt qua vậy, đau dữ dội, giọng nói cũng khàn khàn khó nghe.
Sau khi về đến nhà, anh đã biết, người phụ nữ xảy ra quan hệ với mình cũng không phải là Vân Khuynh mà anh mong đợi, mà là một người phụ nữ mà anh chưa từng gặp qua, mặc dù dáng người của người phụ nữ đó cũng rất tốt, cảm giác lúc làm rất không tệ, nhất là lúc bị anh làm đến khóc, bộ dạng đáng thương bất lực đó, càng có thể kích thích lòng ham chiếm hữu của anh với cô......
Nhưng, không phải Vân Khuynh, anh vẫn có chút phẫn nộ!
“Ba, con...... con cũng không biết chuyện gì? Trước khi con đi vào đó, đều hỏi qua, người đang thay đồ trong đó là Vân Khuynh, con cũng không biết sao lại biến thành một nữ phục vụ! Một phục vụ viên như cô ta, sao lại chạy đến phòng khách quý thay đồ?” Lục Văn Bân nói, còn cảm thấy mình có chút ủy khuất.
Dù sao thì, người đàn ông tự cho mình cao quý như anh, luôn cảm thấy thượng một thiên kim tiểu thư và thượng một nữ phục vụ là có sự khác biệt về bản chất.
Cao Thúy Lan và Lục Bác Dương đều nghe ra chuyện không đúng từ trong lời nói của Lục Văn Bân.
“Văn Bân, ý của con là, con chạy vào phòng đó, là vì tìm Vân Khuynh con nha đầu đê tiện đó?” Sắc mặt Cao Thúy Lan trầm xuống, lửa giận trong mắt chuyển động: “Con uống nhiều thuốc như vậy, là còn muốn xảy ra quan hệ với con nha đầu đê tiện đó?”
“Cái gì gọi là còn?” Lục Văn Bân nói: “Sau khi con kết hôn với Vân Khuynh, chưa chạm qua cô ta, con......con chỉ là không cam tâm con chưa một lần thượng qua cô ta, đã để cô ta bị người đàn ông khác......”
Không đợi Lục Văn Bân dứt lời, Cao Thúy Lan đã giận đến một bàn tay tát vào mặt Lục Văn Bân: “Con nói cái gì? Con...... Con có phải muốn tức chết mẹ không? Mẹ sắp xếp kĩ lưỡng, cũng vì con, nhưng con lại giấu diếm mẹ có ý nghĩ với con nha đầu đê tiện đó?”
“Chưa chạm qua thì sao chứ? Loại nha đầu đê tiện kia, chưa chạm qua mới tốt, chạm qua nó sẽ hạ thấp thân phận của mình! Nhưng con...... Sao con lại không biết nghĩ gì hết vậy!”
“Mẹ! Mẹ điên rồi, đánh con làm gì?” Lục Văn Bân chịu một bạt tay, cũng giận theo: “Mặc kệ nói thế nào, cô ta hiện tại vẫn là vợ của con, con thượng vợ của mình thì đã sao? Mẹ có thể nghĩ ra loại chiêu tệ này cho con đội nón xanh, còn không cho phép con phát tiết một chút?”
“Con...... Con phát tiết lúc nào không được? Nhất định phải chọn đêm qua?” Cao Thúy Lan thật sự là hận sắt không thành thép, thế nhưng nhìn bộ dạng yếu ớt của Lục Văn Bân, vẫn không đành lòng tiếp tục đánh anh.
Đành phải dùng giọng điệu nhỏ nhẹ, nói: “Văn Bân, cho dù con không cam tâm, con đợi sau khi kế hoạch của mẹ thành công, con nha đầu đê tiện kia tiêu đời, các con ly hôn, cô ta lại đi đến bước đường cùng, con không phải cũng có thể giống như gọi kỹ nữ vậy muốn đối xử với cô ta thế nào cũng được sao? Nhưng con hết lần này tới lần khác...... Sao mẹ có thể sinh ra đứa con luôn gây chuyện như con chứ!”
Bà còn có thể nói gì? Kế hoạch này, đã bị Lục Văn Bân làm hỏng.
Hùng phu nhân là do bà sắp xếp, vở kịch của Hùng phu nhân không bị sao, bà ta đụng phải nữ phục vụ đó, thành công hất đổ ly rượu đỏ vào người Vân Khuynh, sau đó, bà ta nhân cơ hội này để 3 người họ đều đi thay quần áo.
Vì tránh khỏi nữ phục vụ, bà lại để Hùng phu nhân đưa Vân Khuynh đến căn phòng bà đã sớm chuẩn bị xong..
Chỉ cần Vân Khuynh đi vào căn phòng đó, kế hoạch này sẽ xem như thành công.
Đã nói rõ trước, kế hoạch thành công rồi, Hùng phu nhân phải xuống lầu báo cho bà biết, sau đó bọn họ sẽ dẫn theo người đi “bắt gian”!
Hùng phu nhân có xuống lầu, nói Vân Khuynh không đi chung với bà ta, còn ở lại phòng thứ nhất thay quần áo, nam diễn viên vô danh đó đã vào đó, làm chuyện tốt với Vân Khuynh rồi, bà lúc này mới mang người xông vào phòng!
Qúa trình này, cũng không có sơ suất gì, nhưng Vân Khuynh lại không có chút tổn hại nào, còn mặc đồ chỉnh chỉnh tề tề xuất hiện trước mặt mọi người, xác nhận đôi nam nữ quấn quít nhau trong phòng đó là con trai bà Lục Văn Bân và nữ phục vụ!
Sau sự việc, bà hỏi qua Hùng phu nhân, Hùng phu nhân một mực khẳng định bà cũng không biết chuyện gì xảy ra, bà ta sở dĩ nói cho bà biết đổi phòng, cũng là do nam diễn viên đó nhắn tin báo bà ta biết, còn cho bà xem tin nhắn.
Bà lại hỏi em trai của mình là Cao Hùng, nó nói nam diễn viên đó sau khi nhận được tin bà ta gửi mới đến căn phòng đó xử Vân Khuynh, nó cũng xác nhận người gửi tin nhắn đó xác thực là “Cao phu nhân”, mới cho nam diễn viên đó đi, bản thân yên tâm ngủ một giấc trong phòng......
Nhưng bà căn bản không có nhắn qua tin nào cho nam diễn viên đó.
Sau khi xảy ra chuyện, nam diễn viên đó cũng không liên lạc được.
Nhất định là Vân Khuynh giở trò gì đó, hoặc là Vân Khuynh và nam diễn viên đó đã thỏa thuận giao dịch gì đó?
Nhưng con trai bà Lục Văn Bân và nữ phục vụ xảy ra quan hệ cũng là thật, chuyện này, không muốn chấp nhận cũng phải chấp nhận!
Chỉ trách con trai bà vào lúc quan trọng, lại không kiểm soát được nửa thân dưới của mình......
“Con......con lúc ấy cũng chỉ muốn thượng Vân Khuynh một lần trước, sau đó còn dựa theo kế hoạch của mẹ để...... Chỉ là nhất thời kích động, uống nhiều thuốc, ngay cả người cũng không phân biệt rõ, con......” Lục Văn Bân lúc này cũng biết là bản thân mình làm hỏng kế hoạch của Cao Thúy Lan, cúi đầu xuống.
“Chuyện này đã tạo ra sự ảnh hưởng không cách nào cứu vãn!” Lục bác Dương tức giận nói: “Bởi vì sự ngu xuẩn của mày, mày ly hôn với Vân Khuynh, Lục gia không thể không chịu tổn thất lớn! Cũng may tao và mẹ mày đã cơ bản áp chế bên Vân gia, bọn họ đồng ý gả Dương Liễu qua, cũng chuẩn bị kỹ đem tiền mặt 40% cổ phần của Vân thị, cho Dương Liễu làm đồ cưới, nếu như mày có thế khiến cho Dương Liễu lấy số tiền đó ra, số tiền mà Vân Khuynh trước đó bù vào, thực sự không còn cách nào khác, cũng chỉ có thể trả lại cho cô ta.
Còn nữa, nữ phục vụ lên giường với mày, kêu cứu trước mặt mọi người, còn nói là mày hủy đi sự trong sạch của cô ta, tao chuẩn bị làm chủ giúp mày, ở bên ngoài mua một căn biệt thự cho cô ta, cho thêm một khoản tiền, làm yên lòng người, nếu không, mày còn phải đi ngồi tù! Nếu không phải bởi vì mày là con trai lớn của tao, tao đặt kỳ vọng rất cao ở mày, tao thật sự muốn bóp chết mày ngay bây giờ!
Từ hôm nay trở đi, mãi đến khi vụ ly hôn của mày và Vân Khuynh mở phiên tòa, mày phải đợi ở trong nhà, chỗ nào cũng không được đi, cố gắng thu thập nhiều chứng cứ có lợi cho mày, đừng thua quá khó nhìn, mặt mũi của Lục gia đều bị mày làm xấu mặt hết rồi!
Lục Bác Dương nói xong những lời này, giận đùng đùng đi ra.
Cùng lúc đó, bệnh viện.
Sau khi Lục Bác Dương và Tô Tương đem ý của Lục gia uyển chuyển nói cho Dương Liễu còn nằm trên giường bệnh.
Mắt Dương Liễu híp lại, nói: “Con gả!”
“Liễu Nhi, con thật sự còn đồng ý gả đến Lục gia sao?” Tô Tương nắm lấy tay Dương Liễu, đau lòng nói: “Kỳ thật, mẹ cảm thấy, Lục gia đó cũng không phải là gia đình tốt gì, Lục Văn Bân hôm nay có thể xảy ra quan hệ với nữ phục vụ, ngày mai nói không chừng còn có thể cùng người phụ nữ khác...... Liễu Nhi, mẹ không đành lòng để con chịu khổ, nhưng người Lục gia đó, rõ ràng đã xem nhẹ con......”
“Bọn họ xem nhẹ con, còn không phải bởi vì Vân Khuynh, trong lòng Dương Liễu đầy oán hận, trên mặt lại làm ra một bộ dạng yếu đuối ủy khuất: “Mẹ, ba, con sớm đã có chuẩn bị tâm lí, có lẽ, cũng là bởi vì con ích kỷ, lúc đầu con không nên sợ mình không có đồ cưới, sẽ khiến cho nhà chồng ghét bỏ, liền để chị kết hôn với Văn Bân trước, hiện giờ chị hận con, muốn trả thù con, để con đi tới bước đường này, cũng là con đáng chết, con không oán chị ấy......
Chỉ là, con cũng đã sinh cho cho Lục Văn Bân một đứa con, con không cam tâm, để anh ta đi cưới những người phụ nữ khác, con và anh ta nhiều năm tình cảm thế này, Lục gia đại thiếu phu nhân, nhất định phải là Dương Liễu con mới được! Huống chi
Nói đến đây, nước mắt của Dương Liễu lăn ra: “Huống chi Cao phu nhân nói cũng không sai, mang danh tiếng xấu là Tiểu Tam như con, lại là người phụ nữ từng sinh con, đã sớm mất giá, con còn có thể có lựa chọn khác sao?
Chỉ mong lấy số cổ phần mà ba cho con bán thêm ít tiền, dựa vào số tiền đó, Lục gia có lẽ còn có thể đối xử với con và con của con tốt một chút......”
Cô cực khổ tính kế lâu như thế, thậm chí không tiếc lấy mạng ra đổi ỡ trên tang lễ, chính là vì có thể gả cho Lục Văn Bân, trở thành phu nhân hào môn chân chính, Cao Thúy Lan xem nhẹ cô thì đã sao? Chỉ cần cô bước vào cửa Lục gia, ai khi dễ ai, còn chưa chắc đâu!
Vân Bính Hoa và Tô Tương rất dễ đối phó, bọn họ căn bản cũng không giỏi việc giành lấy cái gì.
Nhưng phàm là bọn họ có thể thông minh như vậy một chút xíu, Vân lão gia tử cùng Vân lão phu nhân cũng không đến nỗi phải trực tiếp cho bọn họ đi tàu bay giấy (tức là bên ngoài thì tâng bốc, bên trong thì bài xích), đi đào tạo đứa cháu gái Vân Khuynh.
Cho nên, ông trước hết để cho Cao Thúy Lan cố gắng chèn ép bọn họ, sỉ nhục bọn họ, sau đó ra nói vài lời ngon ngọt, cũng đủ để xách mũi của bọn họ mà đi!
Ông đã sớm muốn ra tay với Vân gia rồi, nếu không phải trước đó có Vân Khuynh ngăn cản, dựa vào Vân Bính Hoa và Tô Tương hai người ngu xuẩn này, căn bản cũng không phải là đối thủ của Lục Bác Dương ông.
Nhưng mà, hiện tại cũng không muộn.
Chỉ cần Vân Bính Hoa và Tô Tương làm theo ý của Lục gia, trợ giúp Lục gia đối phó Vân Khuynh, lại gả Dương Liễu qua đây, nuốt chửng toàn bộ Vân gia, đây chẳng qua là chuyện sớm muộn thôi......
Không thể không nói, bàn tính của Lục gia vừa tỉ mỉ vừa vang dội.
Tô Tương hoàn toàn mất hết chủ ý, Vân Bính Hoa trầm mặc một lúc lâu, cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt hơ.
Thật sự muốn rước Dương Liễu và đứa trẻ về Vân gia sao? Đừng nói Dương Liễu và đứa trẻ sau này không dễ thu xếp, ngay cả cái mặt già này của ông cũng không còn chỗ để!
Cuối cùng, ông chỉ rầu rĩ nói một câu: “Chuyện thành ra vậy rồi, gả hay không gả, còn phải hỏi ý của Liễu Nhi trước.”
Lục Bác Dương và Cao Thúy Lan liếc nhau một cái, khóe miệng đều nhếch lên một nụ cười nham hiểm.
Lúc trời sắp sáng, căn phòng trên lầu rốt cuộc đã kết thúc.
Lục Văn Bân và Triệu Thanh thanh đều hôn mê bất tỉnh, đã sớm chờ sau khi xử lý xong ở bệnh viện gia đình bên cạnh, sắp xếp cho hai người nghỉ ngơi ở hai căn phòng khác nhau.
Vân Bính Hoa và Tô Tương trở về bệnh viện gặp Dương Liễu và đứa trẻ.
Cao Thúy Lan và Lục Bác Dương cũng vội vàng đi tới bên giường Lục Văn Bân.
Cơ hồ cả đêm vận động, thân thể của anh dường như bị rút sạch vậy, sắc mặt anh trắng bệch, giống như bệnh nhân sắp chết vậy, cũng may, cuối cùng cũng tỉnh lại.
“Nghịch tử mày! Mày nói xem, rốt cuộc chuyện thế nào? Sao mày lại lên giường với nữ phục vụ của khách sạn hả?”
Thấy mắt của Lục Văn Bân mở ra, Lục Bác Dương liền tức giận quát to.
“Con......” Lục Văn Bân vừa mở miệng, đã cảm thấy trong cổ họng giống như bị lửa thiêu đốt qua vậy, đau dữ dội, giọng nói cũng khàn khàn khó nghe.
Sau khi về đến nhà, anh đã biết, người phụ nữ xảy ra quan hệ với mình cũng không phải là Vân Khuynh mà anh mong đợi, mà là một người phụ nữ mà anh chưa từng gặp qua, mặc dù dáng người của người phụ nữ đó cũng rất tốt, cảm giác lúc làm rất không tệ, nhất là lúc bị anh làm đến khóc, bộ dạng đáng thương bất lực đó, càng có thể kích thích lòng ham chiếm hữu của anh với cô......
Nhưng, không phải Vân Khuynh, anh vẫn có chút phẫn nộ!
“Ba, con...... con cũng không biết chuyện gì? Trước khi con đi vào đó, đều hỏi qua, người đang thay đồ trong đó là Vân Khuynh, con cũng không biết sao lại biến thành một nữ phục vụ! Một phục vụ viên như cô ta, sao lại chạy đến phòng khách quý thay đồ?” Lục Văn Bân nói, còn cảm thấy mình có chút ủy khuất.
Dù sao thì, người đàn ông tự cho mình cao quý như anh, luôn cảm thấy thượng một thiên kim tiểu thư và thượng một nữ phục vụ là có sự khác biệt về bản chất.
Cao Thúy Lan và Lục Bác Dương đều nghe ra chuyện không đúng từ trong lời nói của Lục Văn Bân.
“Văn Bân, ý của con là, con chạy vào phòng đó, là vì tìm Vân Khuynh con nha đầu đê tiện đó?” Sắc mặt Cao Thúy Lan trầm xuống, lửa giận trong mắt chuyển động: “Con uống nhiều thuốc như vậy, là còn muốn xảy ra quan hệ với con nha đầu đê tiện đó?”
“Cái gì gọi là còn?” Lục Văn Bân nói: “Sau khi con kết hôn với Vân Khuynh, chưa chạm qua cô ta, con......con chỉ là không cam tâm con chưa một lần thượng qua cô ta, đã để cô ta bị người đàn ông khác......”
Không đợi Lục Văn Bân dứt lời, Cao Thúy Lan đã giận đến một bàn tay tát vào mặt Lục Văn Bân: “Con nói cái gì? Con...... Con có phải muốn tức chết mẹ không? Mẹ sắp xếp kĩ lưỡng, cũng vì con, nhưng con lại giấu diếm mẹ có ý nghĩ với con nha đầu đê tiện đó?”
“Chưa chạm qua thì sao chứ? Loại nha đầu đê tiện kia, chưa chạm qua mới tốt, chạm qua nó sẽ hạ thấp thân phận của mình! Nhưng con...... Sao con lại không biết nghĩ gì hết vậy!”
“Mẹ! Mẹ điên rồi, đánh con làm gì?” Lục Văn Bân chịu một bạt tay, cũng giận theo: “Mặc kệ nói thế nào, cô ta hiện tại vẫn là vợ của con, con thượng vợ của mình thì đã sao? Mẹ có thể nghĩ ra loại chiêu tệ này cho con đội nón xanh, còn không cho phép con phát tiết một chút?”
“Con...... Con phát tiết lúc nào không được? Nhất định phải chọn đêm qua?” Cao Thúy Lan thật sự là hận sắt không thành thép, thế nhưng nhìn bộ dạng yếu ớt của Lục Văn Bân, vẫn không đành lòng tiếp tục đánh anh.
Đành phải dùng giọng điệu nhỏ nhẹ, nói: “Văn Bân, cho dù con không cam tâm, con đợi sau khi kế hoạch của mẹ thành công, con nha đầu đê tiện kia tiêu đời, các con ly hôn, cô ta lại đi đến bước đường cùng, con không phải cũng có thể giống như gọi kỹ nữ vậy muốn đối xử với cô ta thế nào cũng được sao? Nhưng con hết lần này tới lần khác...... Sao mẹ có thể sinh ra đứa con luôn gây chuyện như con chứ!”
Bà còn có thể nói gì? Kế hoạch này, đã bị Lục Văn Bân làm hỏng.
Hùng phu nhân là do bà sắp xếp, vở kịch của Hùng phu nhân không bị sao, bà ta đụng phải nữ phục vụ đó, thành công hất đổ ly rượu đỏ vào người Vân Khuynh, sau đó, bà ta nhân cơ hội này để 3 người họ đều đi thay quần áo.
Vì tránh khỏi nữ phục vụ, bà lại để Hùng phu nhân đưa Vân Khuynh đến căn phòng bà đã sớm chuẩn bị xong..
Chỉ cần Vân Khuynh đi vào căn phòng đó, kế hoạch này sẽ xem như thành công.
Đã nói rõ trước, kế hoạch thành công rồi, Hùng phu nhân phải xuống lầu báo cho bà biết, sau đó bọn họ sẽ dẫn theo người đi “bắt gian”!
Hùng phu nhân có xuống lầu, nói Vân Khuynh không đi chung với bà ta, còn ở lại phòng thứ nhất thay quần áo, nam diễn viên vô danh đó đã vào đó, làm chuyện tốt với Vân Khuynh rồi, bà lúc này mới mang người xông vào phòng!
Qúa trình này, cũng không có sơ suất gì, nhưng Vân Khuynh lại không có chút tổn hại nào, còn mặc đồ chỉnh chỉnh tề tề xuất hiện trước mặt mọi người, xác nhận đôi nam nữ quấn quít nhau trong phòng đó là con trai bà Lục Văn Bân và nữ phục vụ!
Sau sự việc, bà hỏi qua Hùng phu nhân, Hùng phu nhân một mực khẳng định bà cũng không biết chuyện gì xảy ra, bà ta sở dĩ nói cho bà biết đổi phòng, cũng là do nam diễn viên đó nhắn tin báo bà ta biết, còn cho bà xem tin nhắn.
Bà lại hỏi em trai của mình là Cao Hùng, nó nói nam diễn viên đó sau khi nhận được tin bà ta gửi mới đến căn phòng đó xử Vân Khuynh, nó cũng xác nhận người gửi tin nhắn đó xác thực là “Cao phu nhân”, mới cho nam diễn viên đó đi, bản thân yên tâm ngủ một giấc trong phòng......
Nhưng bà căn bản không có nhắn qua tin nào cho nam diễn viên đó.
Sau khi xảy ra chuyện, nam diễn viên đó cũng không liên lạc được.
Nhất định là Vân Khuynh giở trò gì đó, hoặc là Vân Khuynh và nam diễn viên đó đã thỏa thuận giao dịch gì đó?
Nhưng con trai bà Lục Văn Bân và nữ phục vụ xảy ra quan hệ cũng là thật, chuyện này, không muốn chấp nhận cũng phải chấp nhận!
Chỉ trách con trai bà vào lúc quan trọng, lại không kiểm soát được nửa thân dưới của mình......
“Con......con lúc ấy cũng chỉ muốn thượng Vân Khuynh một lần trước, sau đó còn dựa theo kế hoạch của mẹ để...... Chỉ là nhất thời kích động, uống nhiều thuốc, ngay cả người cũng không phân biệt rõ, con......” Lục Văn Bân lúc này cũng biết là bản thân mình làm hỏng kế hoạch của Cao Thúy Lan, cúi đầu xuống.
“Chuyện này đã tạo ra sự ảnh hưởng không cách nào cứu vãn!” Lục bác Dương tức giận nói: “Bởi vì sự ngu xuẩn của mày, mày ly hôn với Vân Khuynh, Lục gia không thể không chịu tổn thất lớn! Cũng may tao và mẹ mày đã cơ bản áp chế bên Vân gia, bọn họ đồng ý gả Dương Liễu qua, cũng chuẩn bị kỹ đem tiền mặt 40% cổ phần của Vân thị, cho Dương Liễu làm đồ cưới, nếu như mày có thế khiến cho Dương Liễu lấy số tiền đó ra, số tiền mà Vân Khuynh trước đó bù vào, thực sự không còn cách nào khác, cũng chỉ có thể trả lại cho cô ta.
Còn nữa, nữ phục vụ lên giường với mày, kêu cứu trước mặt mọi người, còn nói là mày hủy đi sự trong sạch của cô ta, tao chuẩn bị làm chủ giúp mày, ở bên ngoài mua một căn biệt thự cho cô ta, cho thêm một khoản tiền, làm yên lòng người, nếu không, mày còn phải đi ngồi tù! Nếu không phải bởi vì mày là con trai lớn của tao, tao đặt kỳ vọng rất cao ở mày, tao thật sự muốn bóp chết mày ngay bây giờ!
Từ hôm nay trở đi, mãi đến khi vụ ly hôn của mày và Vân Khuynh mở phiên tòa, mày phải đợi ở trong nhà, chỗ nào cũng không được đi, cố gắng thu thập nhiều chứng cứ có lợi cho mày, đừng thua quá khó nhìn, mặt mũi của Lục gia đều bị mày làm xấu mặt hết rồi!
Lục Bác Dương nói xong những lời này, giận đùng đùng đi ra.
Cùng lúc đó, bệnh viện.
Sau khi Lục Bác Dương và Tô Tương đem ý của Lục gia uyển chuyển nói cho Dương Liễu còn nằm trên giường bệnh.
Mắt Dương Liễu híp lại, nói: “Con gả!”
“Liễu Nhi, con thật sự còn đồng ý gả đến Lục gia sao?” Tô Tương nắm lấy tay Dương Liễu, đau lòng nói: “Kỳ thật, mẹ cảm thấy, Lục gia đó cũng không phải là gia đình tốt gì, Lục Văn Bân hôm nay có thể xảy ra quan hệ với nữ phục vụ, ngày mai nói không chừng còn có thể cùng người phụ nữ khác...... Liễu Nhi, mẹ không đành lòng để con chịu khổ, nhưng người Lục gia đó, rõ ràng đã xem nhẹ con......”
“Bọn họ xem nhẹ con, còn không phải bởi vì Vân Khuynh, trong lòng Dương Liễu đầy oán hận, trên mặt lại làm ra một bộ dạng yếu đuối ủy khuất: “Mẹ, ba, con sớm đã có chuẩn bị tâm lí, có lẽ, cũng là bởi vì con ích kỷ, lúc đầu con không nên sợ mình không có đồ cưới, sẽ khiến cho nhà chồng ghét bỏ, liền để chị kết hôn với Văn Bân trước, hiện giờ chị hận con, muốn trả thù con, để con đi tới bước đường này, cũng là con đáng chết, con không oán chị ấy......
Chỉ là, con cũng đã sinh cho cho Lục Văn Bân một đứa con, con không cam tâm, để anh ta đi cưới những người phụ nữ khác, con và anh ta nhiều năm tình cảm thế này, Lục gia đại thiếu phu nhân, nhất định phải là Dương Liễu con mới được! Huống chi
Nói đến đây, nước mắt của Dương Liễu lăn ra: “Huống chi Cao phu nhân nói cũng không sai, mang danh tiếng xấu là Tiểu Tam như con, lại là người phụ nữ từng sinh con, đã sớm mất giá, con còn có thể có lựa chọn khác sao?
Chỉ mong lấy số cổ phần mà ba cho con bán thêm ít tiền, dựa vào số tiền đó, Lục gia có lẽ còn có thể đối xử với con và con của con tốt một chút......”
Cô cực khổ tính kế lâu như thế, thậm chí không tiếc lấy mạng ra đổi ỡ trên tang lễ, chính là vì có thể gả cho Lục Văn Bân, trở thành phu nhân hào môn chân chính, Cao Thúy Lan xem nhẹ cô thì đã sao? Chỉ cần cô bước vào cửa Lục gia, ai khi dễ ai, còn chưa chắc đâu!
/324
|