Nam Thê Xung Hỉ Sẽ Sinh Con

Chương 34: Thiếu

/47


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

“Đúng vậy, Mặc Mặc, ngươi có tiểu bảo bảo rồi.” Kỳ Lân không biết trong lòng Lâm Tử Mặc đang bão tố đầy trời, chỉ biết mình lại sắp có thêm bạn để chơi rồi, vui vẻ lắm lắm.

Nó có thể dẫn tiểu bảo bảo đi bắt cá, đi hái trái cây...

Đại Béo và Nhị Béo trợn mắt há mồm nhìn Lâm Tử Mặc: “Mặc Mặc ngươi không phải công hả!”

Lâm Tử Mặc phản bác: “Ta đương nhiên là công, không đúng, ta đương nhiên là một nam nhân đích thực!”

Tiến lên vài bước, Lâm Tử Mặc xốc Kỳ Lân lên, dữ tợn hỏi: “Loại chuyện này không thể nói lung tung, ta là một đại nam nhân!”

Mẹ kiếp, cho dù ta là cái kia, cũng không thể mang thai mới đúng.

Tỳ Hưu thấy Kỳ Lân bị xách, đau lòng chạy tới, tông vào chân Lâm Tử Mặc.

Sức của Tỳ Hưu không nhỏ, Lâm Tử Mặc không đứng vững, lảo đảo vài bước.

“Ngươi là Thánh tử, có tiểu bảo bảo đương nhiên không có gì ly kỳ.” Tỳ Hưu nói.

Thánh tử? Lâm Tử Mặc lại đần mặt ra.

Kỳ Lân há mồm cắn lên lông mao của Tỳ Hưu, tuy chỉ gặm được toàn lông nhưng vẫn vô cùng khí thế: “Trong bụng Mặc Mặc có tiểu bảo bảo rồi! Không cho phép huynh tông vào hắn! Lỡ như tông hỏng thì làm sao?!”

Tỳ Hưu khinh bỉ Lâm Tử Mặc yếu ớt: “Loài người đúng là sinh vật yếu ớt.”

Lâm Tử Mặc ra sức sờ soạng bụng của mình, bụng không căng đầy giống như trước, thịt núc ních, mềm mềm.

Trước kia Lâm Tử Mặc chỉ nghĩ do mình ăn nhiều nên mập, một người nam nhân bình thường ai sẽ nghĩ đến phương diện kia chứ.

Gần đây, trong khoảng thời gian này, mình thích ăn mơ chua, không thích ăn dầu mỡ, hóa ra là có?

Lâm Tử Mặc im lặng thật lâu, hiển nhiên nhất thời không tiếp thụ được tin tức này, y cần phải có thời gian tiêu hóa.

“Ngươi nói Thánh tử là có ý gì?” Lâm Tử Mặc hòa hoãn lại, tựa hồ đã tiếp nhận sự thật, vô lực hỏi.

Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng Tỳ Hưu vẫn thành thực nói: “Tiểu Kỳ là thánh thú An quốc, ngươi là chủ nhân của nó, tức là Thánh tử.”

Lâm Tử Mặc chỉ mình: “Ta là chủ nhân của Tiểu Kỳ?”

“Tiểu Kỳ đáng yêu như thế, ngươi được làm chủ nhân của hắn là coi trọng ngươi rồi.” Tỳ Hưu mài mài móng vuốt của mình, nằm xuống.

Ta tình nguyện không làm chủ nhân này, cũng không muốn muốn sinh tiểu bao tử a a a!! Nội tâm Lâm Tử Mặc rít gào.

Tỳ Hưu nhắc nhở Lâm Tử Mặc: “Ta khuyên ngươi nên giữ lại đứa bé này, đứa nhỏ này không phải là người thường.”

Chẳng lẽ ta còn có thể nghi ngờ nó là Na Tra hả?! Khóe miệng Lâm Tử Mặc co giật, nói thật, nếu y không muốn đứa bé này dễ như trở bàn tay, dù sao Diệp phúc hắc cũng không biết.

Lâm Tử Mặc từ nhỏ là cô nhi, chưa từng thể nghiệm cảm giác thân tình, nếu có thể có một người huyết mạch tương liên với mình, có phải là tiếc nuối trước kia có thể được đền bù.

Lâm Tử Mặc quyết định giữ lại tiểu bao tử, sợ bị hố nên hỏi lại để xác định.

“Các ngươi xác định ta thật sự có?”

Kỳ Lân khẳng định nói: “Mặc Mặc! Ta và ngươi có cảm ứng, ngươi tuyệt đối đã có tiểu bảo bảo rồi!”

Lâm Tử Mặc tự bắt mạch, tuy không thấy gì, nhưng tốt xấu gì cũng được an ủi.

Đối với chuyện dưỡng thai này, Lâm Tử Mặc chẳng có chút kinh nghiệm nào, ở hiện đại thì y có biết khá nhiều về kỹ năng dưỡng thai cho chó mèo, tri thức chuyên nghiệp của y về hộ lý hậu sản là đạt tiêu chuẩn năm sao.

Dù sao cũng là động vật, chắc không có gì khác nhau.

Lâm Tử Mặc vỗ vỗ cái bụng quý giá của mình, đột nhiên cười hì hì, chuyện này Diệp phúc hắc chắc chắn còn chưa biết, xem ta quay huynh như thế nào.

Vốn tính giảm béo, Lâm


/47

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status