Editor: Hạ Tiểu PhongBeta: Thảo MyLưu Diệp quyết định đặc biệt chinh phục Khương Nhiên.Cho tới bây giờ giữa đàn ông và phụ nữ chỉ có chinh phục và chiến đấu, còn chuyện tất cả mọi người cùng chung sống hòa thuận đều là biểu hiện giả dối để mê hoặc con người, nếu không phải gió đông thổi bạt gió tây thì chính là gió tây áp đảo gió đông.Đây chính là lịch sử trăm ngàn năm qua phụ nữ cố gắng phấn đấu ! ! !Hơn nữa trên toàn thế giới này chỉ còn mình cô là phụ nữ, dù cô không ăn được bánh bao thì cũng phải tranh cho được cái khẩu khí này! ! ! Đặc biệt là đàn ông! !Khi phụ nữ trở nên hư hỏng cũng có thể giống như com chó cắn lấy bạn! ! !Lưu Diệp cảm thấy mình nên động não một chút, không thể lúc nào cũng hồ đồ được.Đặc biệt là trong cái xã hội ăn thịt người này, nếu anh không tính kế tôi thì chính là tôi tính kế anh.Lưu Diệp nỗ lực đè nén cảm xúc chính mình.Cô không biết đàn ông sẽ yêu phụ nữ như thế nào, yêu thích đều là sự hấp dẫn thuần túy về sinh lý, tình cảm lại là thế nào xuất hiện.Lưu Diệp nhớ tới một khắc rung động khi nghe Khương Diệp nói với mình «anh yêu em ".Chỉ có một câu nói giả dối như thế, mà có lực rung động uy hiếp lớn đến vậy.Lúc ăn cơm, Lưu Diệp đã quyết định nói vài câu dễ nghe để lấy lòng Khương Nhiên.Cô nuốt nước miếng, cố gắng nghĩ lát nữa nên nói cái gì, là khen anh lợi hại, hay là nói vài lời ngon tiếng ngọt, chỉ là muốn khen thì phải khen thế nào, không cần khen ngợi anh cũng đã muốn mọc cánh bay lên rồi, sức kiêu ngạo lớn như vậy, mũi đã muốn hếch lên tới đỉnh đầu rồi, cần gì những lời ngon tiếng ngọt kia chứ. . . . . .Nói thật, không có sách giáo khoa chỉ dạy, cô thật sự không biết nên nói gì cho tốt.Cho nên mới nói, không có kinh nghiệm yêu mà lại muốn đùa giỡn đàn ông thì có phần hơi khó khăn rồi! !Hơn nữa còn chưa nói ra những lời giả dối khuôn mẫu đó, cô đã tự mình xấu hổ đến đỏ cả mặt rồi.Sợ nhất chính là cái này, bằng bất cứ giá nào cô cũng muốn đùa giỡn tình cảm đối phương, nhưng đến lúc mấu chốt cô lại ngượng ngùng trước.Dù sao cũng không phải là đóng phim tình cảm, cần gì phải tỏ ra ngại ngùng vậy chứ! !Ngủ cũng đã ngủ nhiều lần vậy rồi, cô còn sợ cái rắm! !Lưu Diệp hít sâu một cái, nỗ lực nhìn vào gương mặt của Khương Diệp.Mặc kệ có ghét người này đến cỡ nào, nhưng mà khuôn mặt đó quả thật hại nước hại dân mà! !Cô cố gắng bày ra bộ dạng đắm đuối đưa tình, nhỏ giọng nói một câu: "Em có cảm giác giống như là em. . . . . . Thích anh rồi. . . . . ."Tay cầm thìa của Khương Nhiên không chút do dự múc canh, bỏ vào trong miệng, thản nhiên gật đầu, một bộ dáng lãnh đạo đã duyệt.Khiến cho Lưu Diệp trợn tròn mắt.Cô sợ mình nói không rõ ràng, vội vàng bổ sung: "Chính là loại cảm giác thích của phụ nữ đối với đàn ông.""Anh hiểu." Lần này Khương Nhiên vẫn gật đầu giống như cũ, dáng vẻ như là anh đã biết từ trước.Làm Lưu Diệp muốn nhào vào đánh anh một trận.Lưu Diệp phát hiện lời ngon tiếng ngọt căn bản không dùng được, tên Khương Nhiên này, mặc kệ ai nói cái gì, anh đều tiếp nhận, hơn nữa còn xem đó là chuyện đương nhiên, một chút cảm động cũng không có, ngược lại còn tự đắc hả hê.Vì vậy cô nghĩ nên cố gắng vào việc ăn mặc, biến mình trở nên thật xinh đẹp, làm cho ánh mắt của Khương Nhiên phải chăm chú nhìn cô, nhìn chảy cả nước miếng.Cô không hiểu gu thẩm mỹ của Khương Nhiên, nhưng cô vẫn biết cách làm mình trở nên thật xinh đẹp.Lưu Diệp nghĩ như vậy, liền chọn lựa quần áo và trang sức xinh đẹp.Thậm chí cô còn trang điểm, mọi thứ đã chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ lúc Khương Nhiên lại đến ăn cơm.Cô cảm thấy mình tuyệt đối có thể thành công, váy dài xinh xắn, lông mi dài cong sáng lấp lánh, không thể nào không làm đàn ông không động lòng.Kết quả sau khi Khương Nhiên nhìn thấy cô, ánh mắt đầu tiên cũng rất ngạc nhiên, nhưng sau đó Khương Nhiên liền nhăn mũi, cau mày hỏi: "Em xịt cái gì vậy hả, sao lại nồng như thế."Lúc Lưu Diệp bị Khương Diệp hối thúc đi tắm, cô thật sự muốn quay vào vòi nước mà khóc! !" Tuyệt thế yêu cơ " (xinh đẹp tuyệt trần) không phải ai muốn làm đều có thể làm ! !Mặc quần áo đẹp, trang điểm xinh xắn.Dù cô bỏ ra nhiều tâm huyết hơn nữa cũng không thể thành công ~ oa oa~! !Lần này Lưu Diệp xem như là buồn bực chết rồi.Mặc kệ là lời ngon tiếng ngọt hay cố gắng ăn diện, Khương Nhiên đều làm giống như mắt mù tai điếc, nên làm như thế nào làm ra sao, một chút cũng bất vi sở động (không phản ứng).Cô muốn mê hoặc anh, làm cho anh mê muội cô, đừng nói hình dáng, ngay cả cọng lông cũng không có.Khương Nhiên vẫn trêu chọc cô giống như trêu mèo trêu chó như cũ.Trước kia cô không có ghét Khương Nhiên như vậy, nhưng kể từ sau khi lần lượt thất bại, bây giờ mỗi lần nhìn thấy Khương Nhiên cô lại thấy buồn phiền.Hơn nữa từ sau lúc một mặt dịu dàng bị phá vỡ, lúc cô gặp mặt Khương Nhiên, cô lại thấy vô cùng ghê tởm.Cho nên đừng nhắc tới việc lấy lòng Khương Nhiên nữa, cô sợ chỉ cần mình nhìn thấy Khương Nhiên là sẽ bị loét dạ dày.Nhưng cho dù cô có ghét đối phương hơn nữa, cũng không có cách nào làm tổn thương đối phương, người đó giống như tường đồng vách sắt, không có bất kỳ nhược điểm nào, ngược lại cô lại bị anh quản chế khắp nơi.Loại người này cho dù bạn có hận chết anh ta, anh ta cũng không mảy may dao động một chút, bạn còn phải cố gắng bày tỏ yêu thương với anh ta, lại diễn trò giống như diễn kịch một vai vậy. (ý là tự mình độc thoại)Đối phương hoàn toàn không quan tâm đến.Lưu Diệp càng nghĩ càng muốn đập đầu chết cho rồi!Hơn nữa còn những thứ như là lấy lòng ở trên giường!Nhưng mà những thứ kia thật quá buồn nôn, cô thật sự không làm được nha! ! !Có phụ nữ nào đen đủi như cô không, cả thế giới chỉ có một người phụ nữ duy nhất, vậy mà người đàn ông cô muốn theo đuổi lại không theo đuổi được! ! !Lưu Diệp buồn bực.Đây chính xác là lưu manh lừa gạt cô gái nhỏ, một lần lừa gạt một lần thành công, loại không đứng đắn nào cũng có bánh bao đi theo. Sao cô dụ dỗ đàn ông lại khó khăn như vậy chứ! !Đều nói nữ truy nam cách tầng sa (*), đó là sa mạc Sahara chứ gì? !(*) nam truy nữ cách tầng sơn, nữ truy nam cách tầng sa: nam theo đuổi nữ cách ngọn núi, nữ theo đuổi nam như cách một tấm vải mỏng.Cô đã cố gắng bày ra bộ dạng đắm đuối đưa tình rồi, mà Khương Nhiên còn buồn bực hỏi cô mắt cô bị làm sao.Cô có thể hộc máu chết không?Phụ nữ có tính dịu dàng quan tâm, Lưu Diệp nghĩ nếu dùng những thứ này lên người Khương Nhiên không chừng sẽ có tác dụng.Nhưng nói thật, Lưu Diệp thật sự không muốn dùng những tình cảm và ý tốt lên người Khương Nhiên, hư tình giả ý gặp dịp thì chơi là được rồi, cần gì phải tỏ ra dịu dàng săn sóc, với cả những điều này không phải muốn là có thể giả bộ được.Huống chi bây giờ cô nhìn thấy Khương Nhiên lại cảm thấy ghê tởm.Lại nói cô cũng không có chuyện thích hợp gì để săn sóc Khương Nhiên, những thứ như ăn cơm ngủ nghỉ, Khương Nhiên làm rất gọn gàng ngăn nắp, căn bản không cần cô nhúng tay vào.Lưu Diệp cũng rất buồn bực, nhưng lại không thể trao đổi với ai.Tiểu Điền Thất nhỏ như vậy, cô cũng không thể nào không biết ý mà đi hỏi đứa nhỏ mười mấy tuổi làm sao để đàn ông vui vẻ được?Dã Thú à?Nhìn lại ngốc như vậy.Nhưng mà ngốc cũng có chỗ tốt của kẻ ngốc.Gần đây Lưu Diệp và bọn Tiểu Điền Thất cùng nhau bàn bạc cách tiêu tiền, thậm chí cô còn mời trưng cầu ý kiến của Quan Chỉ về việc mở nhà hàng.Chỉ là chuyện đó còn phải thương lượng với Khương Nhiên.Hơn nữa phong cách thiết kế nhà hàng cũng là vấn đề, những thứ khảo sát thực tế kia, bởi vì cô ở Khương Gia Quân, căn bản không thể đi được, nói thật mở nhà hàng xa như vậy, cũng không có ý nghĩa.Nhưng nhiều tiền như vậy, cô cũng không biết nên tiêu xài thế nào, Những khu Dưỡng Dục kia, cô rất muốn làm tốt, nhưng nghĩ đến bản thân phải giao tiếp với quan viên Liên Bang là Mậu Nhãn Ba.. . . . . .Cô liền nửa đường bỏ cuộc.Nhưng cô cảm thấy chán òm.Ngày đó Lưu Diệp thừa lúc Tiểu Điền Thất đi tra tư liệu, cô liền trái phải quan sát Dã Thú.Thời gian gần đây Dã Thú đã biết học chữ rồi, hơn nữa nhìn Dã Thú ngốc như vậy, không nghĩ khả năng học tập thế mà lại cũng không kém.Một khi muốn học cái gì thì lập tức có thể ổn định tâm tình lại, Lưu Diệp vì chuyện này mà còn cố ý tìm Quan Chỉ để mượn một số sách cho Dã Thú đọc.Dã Thú học rất nghiêm túc, nhất là đối với tàu chiến Tinh Không Đồ rất có hứng thú, mỗi lần xem đều rất say mê.Lưu Diệp thấy Dã Thú như vậy, liền nghĩ có muốn mời cậu làm cố vấn tâm lí đàn ông thế giới này hay không, cô sợ lời của mình sẽ bị bọn người Quan Chỉ nghe thấy, cô cũng cố gắng đè thấp âm thanh nói thầm với Dã Thú: "Đại ngốc. . . . . . Em có chuyện muốn hỏi anh . . . . . Ở trong lòng anh cảm thấy anh sẽ thích dạng phụ nữ thế nào, chính là dạng phụ nữ nào làm cho anh động lòng, muốn yêu cô ấy, muốn đối xử tốt với cô ấy, và nghe theo những gì cô ấy nói. . . . . ."Dã Thú nhìn chằm chằm mắt cô, chần chừ một lúc: "Tôi không biết. . . . . . Tôi chỉ từng gặp qua một người phụ nữ là em. . . . . ."Ai nha!Lưu Diệp cau mày:
/221
|