Chươռg 21 Đêm nay bố phải thao chết em, đệt H
Thẩm Tứ Niên hơi có bệnh sach sẽ, trước khi lên giường ngủ phải rửa mặt sach sẽ, dù có mệt hay buồn ngủ đến thế nào đi nữa.
Nhưng chỉ có một người thí¢h sach sẽ như thế, lại chưa từng so đo với cô, dường như hắn ta rấtthí¢h cơ thể cô, thí¢h đến mức không thèm để ý cái cơ thể này bẩn thỉu bao nhiêụ
Lúc trên giường, cũng bằng lòng khẩu giao cho cô, hắn ta nói muốn làm cho cô thí¢h, muốn nhìn thấy dáng vẻ cô bị hắn ta làm cho ý loạn tình mê.
Phó Chỉ nhớ rõ ràng lúc hắn ta nói những lời đó làm những việc đó dịu dàng đến thế nào, không phải hư tình giả ý, từng chữ từng câu đều xuấtphát từ đáy lòng.
Trong vô số đêm, cô cũng từng hỏi bản thân Có yêu Thẩm Tứ Niên không?
Có lẽ, cũng có yêu chút ít thế thôi.
Dù sao hắn ta là người đàn ông quan tâm đến cảm xúc của cô nhất tɾong tất cả những người đàn ông mà cô từng trải, cũng cho cô sự tôn trọng nhất định, không giống những người đàn ông khác, h0àn toàn đối xử với cô như một con điếm.
Chỉ là cái yêu này rấtbé nhỏ không đáng kể, không so được sự ham mê tiền tài và quyền thế của cô.
Ở bên ngoài Thẩm Tứ Niên là một hình tượng chồng người cha mẫu mực, không thể nào vì cô mà ly hôn với vợ, chờ đến ngày nào đó cô làm hại đến địa vị hoặc là hình tượng thanh liêm của hắn ta, hắn ta không nghi ngờ gì sẽ đá cô ra xa.
Cho nên cô phải thừa lúc bây giờ giẫm lên vai của hắn ta mà trèo lên trên, tìm cho mình một chỗ dựa vững ¢hắc hơn nữa.
Thẩm Tứ Niên nghỉ ngơi tɾong chốc lát, sau đó mò xuống dưới người cô.
Phó Chỉ gối lên trên cánh tay hắn ta, cánh tay nhỏ bé mềm mại không xương ôm lấy thắt lưng gầy cứng cáp của hắn ta.
Trong bóng đêm phấp phỏng, giọng cô mang the0 dịu dàng lưu luyến “Tứ Niên, anh yêu tôi không?”
Thẩm Tứ Niên đang vồ về bả vai cô, nghe vậy động tác rõ ràng cứng lại.
Phó Chỉ đợi rấtlâu, cũng không nghe được hắn ta nói gì cả, cô thức thời không hỏi lại nữa, chỉ vùi khuôn mặt nhỏ nhắn xuống bờ ngực nóng bỏng của hắn ta cọ cọ.
“Vậy còn em?” Hắn ta không đáp hỏi lại, ánh trăng bên ngoài cửa sổ ánh vào, rọi vào nửa khuôn mặt hắn ta, chiếu nửa sáng nửa tối, “A Chỉ, em yêu tôi không?”
Phó Chỉ cười cười, dịu giọng trả lời “Yêu chứ.”
Thẩm Tứ Niên rấtthí¢h nụ cười của cô, hắn ta biết nụ cười của cô rấtdối trá, không tim không phổi, nhưng hắn ta cứ thí¢h.
“Yêu cái gì của tôi?” Bàn tay hắn ta phủ trước ngực cô, nắm lấy ngực cô hỏi, “Yêu thân phận địa vị của tôi? Hay là yêu tiền của tôi?”
Phó Chỉ lại ôm lấy cổ hắn ta, cái miệng nhỏ ghé vào bên tai hắn ta cười quyến rũ nói “Yêu cái công cụ khỏe khoắn của cục trưởng Thẩm, lần nào cũng thao cho người ta chết đi sống lại.”
Lời này vừa thốt ra, dương vật đang mềm nhũn vì mới bắn của người đàn ông lại lập tức cương lên.
Hai bên huyệt thái dương của Thẩm Tứ Niên nổi gân xanh, hắn ta hung hăng xoa lấy bộ ngực căng tròn của cô, “Tiểu tao hóa, khi nãy chưa đút cho em no à?”
“Đút no rồi đó.” Cô nói như thế, rồi lại hé miệng cắn lấy vành tai hắn ta, nhẹ nhàng thổi khí nóng vào ốc tai hắn ta, “Cục trưởng Thẩm bắn nhiều như thế, đút cho cô bé no căng luôn...”
“Đêm nay bố phải thao chết em, đệt ”
Hắn ta bị hai ba lời nói của cô câu dẫn cho không còn lý trí, xoay người một cái lại lần nữa đặt cô xuống dưới thân.
Thậm chí Phó Chỉ còn chưa làm động tác câu dẫn nào, đã kích thích cho dương vật hắn ta cương như muốn nổ.
Thẩm Tứ Niên tách hai ͼhân cô ra, lần này không làm dạo đầu gì cả, trực tiếp ưỡn e0 cắm ma͙nh về trước.
Bởi vì trước đó đã từng bắn một lần, cho nên lần này thời gian của hắn ta kéo dài, túm lấy thắt lưng cô thao nửa ngày cũng chưa bắn ra, tư thế gì cũng làm hết, cuối cùng thao cho Phó Chỉ nhịn không được mà khóc ra, dây thần kinh ở huyệt nhỏ giật giật, chỉ thiếu chút nữa là muốn chết rồi.
/171
|