Trong mơ anh thấy cô, anh gọi cô:-"Vĩ Nha, Vĩ Nha" Nhưng càng gọi cô càng đi xa, anh chợt nắm tay cô lại nhưng không được và đến một lúc cô biến mất...
-_-_
-"Không..không,,Vĩ Nha..Khônggggggg "Anh hét lên.
Cô đang chợp mắt thì nghe tiếng hét của anh. Cô bật dậy gọi anh:
-"Vũ..Vũ tỉnh lại, em đây"
Anh từ từ mở mắt, mùi thuốc khử trùng sọc vào mũi anh, anh nhíu mài. Nhìn xung quanh thì thấy đây là bệnh viện, anh chưa chết.Cô thấy anh cứ nhìn xung quanh không thì lo sợ nói:
-"Vũ, Vũ..Anh còn đau không, anh làm em sợ đấy Vũ à"
Anh nhìn cô, đưa tay lên sờ mặt cô. Anh đã mơ một giấc mơ kì lạ,cô rằng sẻ rời bỏ anh. Anh sợ lắm, anh không muốn nó thành sự thật. Cô cầm tay anh áp vào má mình khóc nất lên nói:
-"Vũ à, em xin lỗi , xin lỗi anh rất nhiều.huhu"
Giọng anh khàn khàn yếu ớt lên tiếng:
-"Ngốc, em khóc gì chứ, anh không sau. Ngoan nào"
Cô nhìn anh mà khóc to hơn, ôm cô vào lòng anh nhỏ nhẹ nói:
-"Em biết không, khi nảy anh đã mơ một giấc mơ kì lạ. Rằng em rời bỏ anh đi, dù cho anh có kêu gào như thế nào đi nữa. Em có biết trong lúc đo anh đã tuyệt vọng như thế nào không, khi anh tỉnh dậy giấc mơ cứ ám ảnh anh, anh sợ rồi một ngày em cũng rời xa anh như vậy"
Cô nín khóc ôm anh nói:
-"Chỉ là mơ, em sẻ không đi đâu. Em hứa đấy"
Anh cười nhẹ rồi chìm vào giấc ngủ. Cô ngồi dậy nhìn khuôn mặt anh mà buồn bã.
-"Anh à, em cũng không kiên cường như anh nghĩ đâu"
+++
Anh phải ở bệnh viện một tuần trong một tuần này anh La Phong ngày nào cũng đến thăm anh. Hôm nay cũng vậy.
-"Chào Vĩ Nha, hôm nay em rất đẹp. Có muốn làm bạn gái anh không?" Ngày nào chẳng thế câu cửa miệng anh nói với cô cũng là câu này, riết rồi chán. Vậy mà cũng có người ăn dấm chua được nữa nha
-"Mày muốn chết à, bữa nào cũng đến ve vãng vợ tao, đi đi đồ ruồi bọ" Anh ném tờ báo trên tay trước mặt Phong nói.
La Phong cười ha hả... lại gần giường anh đập vào vai anh nói:
-"Mày ăn dấm chua ghê quá Vũ ạ.."
-'Kệ tao, khi nào mày có người yêu đi rồi biết"
-"Anh đây không cần yêu nhá, anh tôn trọng chủ nghĩa độc thân.hahah"
-"đúng rồi có ai yêu đâu mà không tôn trọng chủ nghĩa độc thân..hahh" Anh cười châm chọc thằng bạn
-"A thằng quỷ mày, Vĩ Nha em nghĩ Xem nó nói có đúng không" Phong Kêu gọi sự giúp đỡ từ cô. Cô vừa gọt trái cây vừa nghe hai người nói chuyện mà cô buồn cười. Đưa mỗi người một nữa quả táo, cô trả lời:
-" Em thấy Vũ nói đúng a.... hihi""
-"Tới em cũng chọc anh, thôi anh về không thèm chấp hai vợ chồng nhà ngươi nữa bye" Phong tức giận cắn một miếng táo thật to rồi một nước đi về. Cô nhìn theo mà cười nhẹ...
Anh nhìn cô rồi kéo cô vào lòng nói:
-"Năm sau mình đám cưới em nhé"
-"vâng " Cô nhẹ nhàng tựa vào lòng anh đáp. Cô cũng rất muốn làm cô dâu của anh,cùng anh đi đến cuối con đường. Hạnh phúc của cô không phải là giàu sang phú quý mà là cùng người mình yêu thương đi đến cuối cuộc đời.
-"Anh à, nhớ là phải luôn tin tưởng em đấy. Dùng lý trí để suy nghĩ chứ đừng dùng mắt để phán xét anh nhé." Cô ngước mặt lên nhìn anh nói nhỏ.
-"ừm, anh sẻ" Anh đáp rồi cuối mặt hôn lên môi cô. Anh sẻ dùng lí trí để suy nghĩ nhưng anh sẻ dùng tim để yêu.
Rời khỏi môi cô ôm cô vào ngực anh gọi:
-"Vĩ Nha."
-"vâng. em đây"Cô nhẹ nhàng đáp
-"Vĩ Nha" Anh lại gọi
-" em đây" Cô vẫn kiên nhẫn trả lời
-"Anh yêu em" Rồi lại triền miên hôn cô trong ánh nắng chiều tà... đẹp lãng mạng..
+++
" Anh thích nghe em nói " Em đây" khi anh gọi tên em. Nó tạo cho anh cảm giác em đang hiện hữu chứ không phải là trong mơ. Vĩ Nha... Anh nhớ em"
-_-_
-"Không..không,,Vĩ Nha..Khônggggggg "Anh hét lên.
Cô đang chợp mắt thì nghe tiếng hét của anh. Cô bật dậy gọi anh:
-"Vũ..Vũ tỉnh lại, em đây"
Anh từ từ mở mắt, mùi thuốc khử trùng sọc vào mũi anh, anh nhíu mài. Nhìn xung quanh thì thấy đây là bệnh viện, anh chưa chết.Cô thấy anh cứ nhìn xung quanh không thì lo sợ nói:
-"Vũ, Vũ..Anh còn đau không, anh làm em sợ đấy Vũ à"
Anh nhìn cô, đưa tay lên sờ mặt cô. Anh đã mơ một giấc mơ kì lạ,cô rằng sẻ rời bỏ anh. Anh sợ lắm, anh không muốn nó thành sự thật. Cô cầm tay anh áp vào má mình khóc nất lên nói:
-"Vũ à, em xin lỗi , xin lỗi anh rất nhiều.huhu"
Giọng anh khàn khàn yếu ớt lên tiếng:
-"Ngốc, em khóc gì chứ, anh không sau. Ngoan nào"
Cô nhìn anh mà khóc to hơn, ôm cô vào lòng anh nhỏ nhẹ nói:
-"Em biết không, khi nảy anh đã mơ một giấc mơ kì lạ. Rằng em rời bỏ anh đi, dù cho anh có kêu gào như thế nào đi nữa. Em có biết trong lúc đo anh đã tuyệt vọng như thế nào không, khi anh tỉnh dậy giấc mơ cứ ám ảnh anh, anh sợ rồi một ngày em cũng rời xa anh như vậy"
Cô nín khóc ôm anh nói:
-"Chỉ là mơ, em sẻ không đi đâu. Em hứa đấy"
Anh cười nhẹ rồi chìm vào giấc ngủ. Cô ngồi dậy nhìn khuôn mặt anh mà buồn bã.
-"Anh à, em cũng không kiên cường như anh nghĩ đâu"
+++
Anh phải ở bệnh viện một tuần trong một tuần này anh La Phong ngày nào cũng đến thăm anh. Hôm nay cũng vậy.
-"Chào Vĩ Nha, hôm nay em rất đẹp. Có muốn làm bạn gái anh không?" Ngày nào chẳng thế câu cửa miệng anh nói với cô cũng là câu này, riết rồi chán. Vậy mà cũng có người ăn dấm chua được nữa nha
-"Mày muốn chết à, bữa nào cũng đến ve vãng vợ tao, đi đi đồ ruồi bọ" Anh ném tờ báo trên tay trước mặt Phong nói.
La Phong cười ha hả... lại gần giường anh đập vào vai anh nói:
-"Mày ăn dấm chua ghê quá Vũ ạ.."
-'Kệ tao, khi nào mày có người yêu đi rồi biết"
-"Anh đây không cần yêu nhá, anh tôn trọng chủ nghĩa độc thân.hahah"
-"đúng rồi có ai yêu đâu mà không tôn trọng chủ nghĩa độc thân..hahh" Anh cười châm chọc thằng bạn
-"A thằng quỷ mày, Vĩ Nha em nghĩ Xem nó nói có đúng không" Phong Kêu gọi sự giúp đỡ từ cô. Cô vừa gọt trái cây vừa nghe hai người nói chuyện mà cô buồn cười. Đưa mỗi người một nữa quả táo, cô trả lời:
-" Em thấy Vũ nói đúng a.... hihi""
-"Tới em cũng chọc anh, thôi anh về không thèm chấp hai vợ chồng nhà ngươi nữa bye" Phong tức giận cắn một miếng táo thật to rồi một nước đi về. Cô nhìn theo mà cười nhẹ...
Anh nhìn cô rồi kéo cô vào lòng nói:
-"Năm sau mình đám cưới em nhé"
-"vâng " Cô nhẹ nhàng tựa vào lòng anh đáp. Cô cũng rất muốn làm cô dâu của anh,cùng anh đi đến cuối con đường. Hạnh phúc của cô không phải là giàu sang phú quý mà là cùng người mình yêu thương đi đến cuối cuộc đời.
-"Anh à, nhớ là phải luôn tin tưởng em đấy. Dùng lý trí để suy nghĩ chứ đừng dùng mắt để phán xét anh nhé." Cô ngước mặt lên nhìn anh nói nhỏ.
-"ừm, anh sẻ" Anh đáp rồi cuối mặt hôn lên môi cô. Anh sẻ dùng lí trí để suy nghĩ nhưng anh sẻ dùng tim để yêu.
Rời khỏi môi cô ôm cô vào ngực anh gọi:
-"Vĩ Nha."
-"vâng. em đây"Cô nhẹ nhàng đáp
-"Vĩ Nha" Anh lại gọi
-" em đây" Cô vẫn kiên nhẫn trả lời
-"Anh yêu em" Rồi lại triền miên hôn cô trong ánh nắng chiều tà... đẹp lãng mạng..
+++
" Anh thích nghe em nói " Em đây" khi anh gọi tên em. Nó tạo cho anh cảm giác em đang hiện hữu chứ không phải là trong mơ. Vĩ Nha... Anh nhớ em"
/44
|