Quay trở lại cái ghế của mình khi nãy, cầm tách trà nóng lên từ từ thưởng thức, khi trà trong tách đã cạn, nó bỏ xuống rồi quay qua những người đang ngóng chờ câu trả lời. -Thì sao?. -Cô định làm gì tôi?.
Mỏi câu nói của nó luôn mang tính châm chọc hay khiêu khích người khác, và những lời này cũng đã khiêu khích ngọn lửa trong hắn, nhanh như cắt hắn nắm lấy tay nó quật mạnh khiến thân người của nó phải bật dậy. -Im đi!, cô tưởng mình là ai mà lớn tiếng ở đây!.
-Yun!, bỏ tay ra!. Thấy nó bị hắn dùng "bạo lực" thì ngay lập tức oppa nó quát lớn, lớn đến nỏi làm cho khắp cắn phòng phải rung động, Woo được một tràng bất ngờ về người anh ruột thịt này.
Từ trước đến giờ hầu như anh ko hề lớn tiếng vs bất kì ai, cho dù là gặp chuyện động trời cũng ko hể lớn tiếng hay quát mắng người khác vậy mà nó chỉ bị hắn dùng một tí bạo lực thì anh đã vội vàng quát mắng một cách ko thương tiết.
-Tôi nói lần nữa, muốn làm gì thì làm nhưng tôi cắm đụng đến Tiểu Bạch, nghe chưa!. Quát tiếp.
-Anh!, bình tĩnh đi!. Woo nói, anh thấy cứ đà này thì chắc chắn oppa nó sẻ bùng nổ. -Yun!, bỏ tay Tara ra!.
-Ko được!, hôm nay ko day cô ta một bài học thì ko được!. Hắn khiên quyết là nhất định phải dạy nó một bài học nên cách tay đang nắm này nhất quyết ko buôn ra.
Hắn càng kiên quyết ko buôn thì oppa nó càng nóng, anh này quả thật hôm nay rất khác lạ, tính tình thây đổi hoàn toàn khi có những chuyện liên quan đến nó. Việc này xẩy ra khiên hai cô cậu Ha Rum và Tea Hin phải im ko dám lên tiếng, biết nếu lên tiếng cũng như thừa.
-Kang Yun!, cậu ko nghe tôi nói gì hả?. Vẫn giữ cái giọng hổ gầm mà nói.
Tiếp tục ngoan cố, mà ko phải là ngoan cố mà là ko quan tâm cho dù hắn biết anh Hoo, oppa của nó đang điên lên. chắc lần này sẻ có chuyện lớn xẩy ra đây mà cũng lạ, tại sao nhân vật chính ko lên tiếng ta, nó đang nghĩ gì sao?.
-Hai người im hết đi!, ồn quá!. Cuối cùng thì nhân vật chính cũng lên tiếng, bay giờ con mắt của mọi người đều dốn hết vào nó, tất nhiên cái người đang nắm tay nó đưa lên cao từ nãy giờ cũng vậy.
-Kang Yun!, anh có thấy mình đang làm chuyện dư thừa ko?. -Nếu muốn trừng trị tôi thì sao ko làm sớm mà phải ơ đó đôi co với ông già này?. Một mũi tên trúng tim đen, anh Yun này mọi ngày làm việc nhanh gọn lẹ mà sao hôm nay lê mề thế ko biết, hay là có ý gì?.
-Ông già?. -Nói ai vậy?. Oppa nó hỏi, giọng nói lại chuyển biến lạ thường, đã quay trở lại vẻ bình thường như mọi ngày. Nhìn nó hỏi mà hai con mắt co lại, tay gãi càm tỏ vẻ suy nghĩ nhìn nó, một biểu hiện hết sức là ngộ nghĩnh khiến hắn, hai cô cậu kia và Woo phải sóc toàn tập.
-Nghĩ đi, ngoài oppa thì còn ai?!. Mặt vẫn cứng đơ ko biểu cảm, những câu nói của nó bất chợt làm cho người con trai mới đây nóng phừng phực bay giờ lại cười ko còn gì mà nói được.
Thêm một lần sóc, trời ơi anh này biến hóa gì mà làm cho bốn thân hình phải hóa đá vậy trời, ko ai tin là mới vài phút trước người con trai này đã nổi giận đùng đùng, đến nồi bóc hỏa luôn.
Nhìn chiếc đồng hồ treo tường nó nói. -Trễ giờ học rồi!, thui cúp luôn đi!. Định đi thì chợt nhớ ra một chuyện nó quay sang hắn nói. Buôn tay!. Rất là nhe nhàng nhưng sức công phá lớn gắp mấy lần tiếng gầm của oppa nó, và tất nhiên là hắn buôn tay, hắn ko biết tại sao lai như vậy, hắn chỉ biết tiếng nói đó như ra lệnh cho hắn, khiến hắn ko làm ko được.
----------------------------------------
Mỏi câu nói của nó luôn mang tính châm chọc hay khiêu khích người khác, và những lời này cũng đã khiêu khích ngọn lửa trong hắn, nhanh như cắt hắn nắm lấy tay nó quật mạnh khiến thân người của nó phải bật dậy. -Im đi!, cô tưởng mình là ai mà lớn tiếng ở đây!.
-Yun!, bỏ tay ra!. Thấy nó bị hắn dùng "bạo lực" thì ngay lập tức oppa nó quát lớn, lớn đến nỏi làm cho khắp cắn phòng phải rung động, Woo được một tràng bất ngờ về người anh ruột thịt này.
Từ trước đến giờ hầu như anh ko hề lớn tiếng vs bất kì ai, cho dù là gặp chuyện động trời cũng ko hể lớn tiếng hay quát mắng người khác vậy mà nó chỉ bị hắn dùng một tí bạo lực thì anh đã vội vàng quát mắng một cách ko thương tiết.
-Tôi nói lần nữa, muốn làm gì thì làm nhưng tôi cắm đụng đến Tiểu Bạch, nghe chưa!. Quát tiếp.
-Anh!, bình tĩnh đi!. Woo nói, anh thấy cứ đà này thì chắc chắn oppa nó sẻ bùng nổ. -Yun!, bỏ tay Tara ra!.
-Ko được!, hôm nay ko day cô ta một bài học thì ko được!. Hắn khiên quyết là nhất định phải dạy nó một bài học nên cách tay đang nắm này nhất quyết ko buôn ra.
Hắn càng kiên quyết ko buôn thì oppa nó càng nóng, anh này quả thật hôm nay rất khác lạ, tính tình thây đổi hoàn toàn khi có những chuyện liên quan đến nó. Việc này xẩy ra khiên hai cô cậu Ha Rum và Tea Hin phải im ko dám lên tiếng, biết nếu lên tiếng cũng như thừa.
-Kang Yun!, cậu ko nghe tôi nói gì hả?. Vẫn giữ cái giọng hổ gầm mà nói.
Tiếp tục ngoan cố, mà ko phải là ngoan cố mà là ko quan tâm cho dù hắn biết anh Hoo, oppa của nó đang điên lên. chắc lần này sẻ có chuyện lớn xẩy ra đây mà cũng lạ, tại sao nhân vật chính ko lên tiếng ta, nó đang nghĩ gì sao?.
-Hai người im hết đi!, ồn quá!. Cuối cùng thì nhân vật chính cũng lên tiếng, bay giờ con mắt của mọi người đều dốn hết vào nó, tất nhiên cái người đang nắm tay nó đưa lên cao từ nãy giờ cũng vậy.
-Kang Yun!, anh có thấy mình đang làm chuyện dư thừa ko?. -Nếu muốn trừng trị tôi thì sao ko làm sớm mà phải ơ đó đôi co với ông già này?. Một mũi tên trúng tim đen, anh Yun này mọi ngày làm việc nhanh gọn lẹ mà sao hôm nay lê mề thế ko biết, hay là có ý gì?.
-Ông già?. -Nói ai vậy?. Oppa nó hỏi, giọng nói lại chuyển biến lạ thường, đã quay trở lại vẻ bình thường như mọi ngày. Nhìn nó hỏi mà hai con mắt co lại, tay gãi càm tỏ vẻ suy nghĩ nhìn nó, một biểu hiện hết sức là ngộ nghĩnh khiến hắn, hai cô cậu kia và Woo phải sóc toàn tập.
-Nghĩ đi, ngoài oppa thì còn ai?!. Mặt vẫn cứng đơ ko biểu cảm, những câu nói của nó bất chợt làm cho người con trai mới đây nóng phừng phực bay giờ lại cười ko còn gì mà nói được.
Thêm một lần sóc, trời ơi anh này biến hóa gì mà làm cho bốn thân hình phải hóa đá vậy trời, ko ai tin là mới vài phút trước người con trai này đã nổi giận đùng đùng, đến nồi bóc hỏa luôn.
Nhìn chiếc đồng hồ treo tường nó nói. -Trễ giờ học rồi!, thui cúp luôn đi!. Định đi thì chợt nhớ ra một chuyện nó quay sang hắn nói. Buôn tay!. Rất là nhe nhàng nhưng sức công phá lớn gắp mấy lần tiếng gầm của oppa nó, và tất nhiên là hắn buôn tay, hắn ko biết tại sao lai như vậy, hắn chỉ biết tiếng nói đó như ra lệnh cho hắn, khiến hắn ko làm ko được.
----------------------------------------
/99
|