-Mẹ?.
-Sao vậy, con có vẻ ko vui khi thấy ta gọi thì phải.
-Có chuyện gì vậy?.
-Hôm nay ta sẻ đến học viện, con chuẩn bị đi.
-Gì chứ?, giỡn sao, đến làm gì chứ?.
-Tất nhiên là đến đê xem việc học hành của con rồi.
-Vậy thì cần gì đến, chỉ cần gọi cho bà Simon một cái là biết ngay mà.
-Haha, nhưng ta muốn tận mắt xem con chuẩn bị cho kì thi này với lại...
-Với lại gì?.
-Có một việc quan trọng ta cần nói cho con nghe, ta ko muốn nói qua điện thoại.
"Tút...tút..."
Quăng chiếc điện thoại sang một bên, ánh mắt ánh lên nhiều tia lạnh lẽo, khó chịu, quay sang đông hồ và chợt nhớ đến mình đang làm hội phó và trên chiếc bàn màu đen của mình có một chiếc Ipad nên nhanh chóng cầm điện thoại lên và đi ra ngoài tiến thẳng hội trường mà đi.
Mười phút sau anh có mặt tại hội trườngm thấy nó đang ngồi một mình cùng chiếc laptop thì đi lại gần.
Chưa kịp hé môi thì tiếng nó vang lên làm anh giật bắn người: -Làm gì mà giờ này mới đến vậy?.
-Có việc. Giọng nói tỏ đầy vẻ khó chịu khác hẳn với cách anh nói với nó hẳng ngày làm nó cũng hơi to mò, quay đâu sang nhìn anh, rồi nhìn vào mắt anh nó nói:
-Cậu đang tức giận ai vậy?.
-Này, sao cậu cứ đọc suy nghĩ của tôi hoài thế?.
-Tôi hỏi cậu, trả lời đi. Giọng nói kiên nghị làm anh hơi hoản rồi nhanh chóng trở lại bình thường.
-Là....
Chưa kịp nói hết lời thì từ xa, bóng dáng của một toán người mặt vest đen đi sau và trước là một người đàng bà sang trọng cùng với một khuôn mặt khá quen của một cô gái đi cạnh.
-Nhanh vậy sao?. Yun nói với bật dậy đi lại phía của họ.
Nó thắc mắc nhìn theo nhưng chỉ được vài giây thì nó đã rời mắt khỏi họ và trở lại với công việc của mình, công việc mà ko ai biết, ko ai hay nó đang làm gì.
Woo cùng Ha Rum cũng nhanh chóng đi đến chỗ họ, Hong đang bận tập với bảo bối của mình là chiếc quạt thì cũng ngừng và nhanh chóng chạy lại chỗ nó ngồi.
-Tara, cậu biết ai ko?.
-Là mẹ của Yun đấy. Bo từ đâu đi lại trả lời và kế bên là Tea Hin.
-Mẹ của Yun sao?, trước giờ có thấy tới đây đâu mà sao hôm nay lại tới vậy?. Hong hỏi tiếp, hoàn toản lãng quên cô bạn bên cạnh.
-Tớ cũng đang thấy lạ đây, bà ta có bao giờ tới đây đâu. Tea Hin xen vào trả lời.
-Vậy là sắp có chuyện rồi!. Hong gật đầu ngẩm nghĩ.
Tea Hin và Bo ko đến chào người đàn bà đó như Woo và Ha Rum mà lại ngồi yên một chỗ cạnh nó, vẽ mặt ko mấy là vui của hai anh hiện rõ và đã lọt vào tầm mắt của nó tuy ko mấy là chú ý đến những chuyện này.
...
Cùng lúc đó.
-Chào cô!. Tiếng đồng thanh của Woo và Ha Rum.
-Chào. Ko nói gì nhiều, chỉ vỏn vẹn có một từ là ko nói nữa, bà nhìn Woo với ánh mắt rất vui vẻ nhưng lại nhìn Ha Rum với ánh mắt ko mấy là thiện cảm cho lắm và cô cũng biết điều này, bà ta là một người rất xem trọng sự phân biệt giai cấp nên ko có thiện cảm với cô là chuyện đương nhiên.
Bà bắt đầu bước tiếp, kế bên là James, vừa đi bà vừa trò chuyện vui vẻ cùng con trai là Yun, James và Woo nhưng chỉ mình bà và cô James là cảm thấy vui thôi chứ ba người còn lại thì ko hề vui chút nào.
--------------------------------------
-Sao vậy, con có vẻ ko vui khi thấy ta gọi thì phải.
-Có chuyện gì vậy?.
-Hôm nay ta sẻ đến học viện, con chuẩn bị đi.
-Gì chứ?, giỡn sao, đến làm gì chứ?.
-Tất nhiên là đến đê xem việc học hành của con rồi.
-Vậy thì cần gì đến, chỉ cần gọi cho bà Simon một cái là biết ngay mà.
-Haha, nhưng ta muốn tận mắt xem con chuẩn bị cho kì thi này với lại...
-Với lại gì?.
-Có một việc quan trọng ta cần nói cho con nghe, ta ko muốn nói qua điện thoại.
"Tút...tút..."
Quăng chiếc điện thoại sang một bên, ánh mắt ánh lên nhiều tia lạnh lẽo, khó chịu, quay sang đông hồ và chợt nhớ đến mình đang làm hội phó và trên chiếc bàn màu đen của mình có một chiếc Ipad nên nhanh chóng cầm điện thoại lên và đi ra ngoài tiến thẳng hội trường mà đi.
Mười phút sau anh có mặt tại hội trườngm thấy nó đang ngồi một mình cùng chiếc laptop thì đi lại gần.
Chưa kịp hé môi thì tiếng nó vang lên làm anh giật bắn người: -Làm gì mà giờ này mới đến vậy?.
-Có việc. Giọng nói tỏ đầy vẻ khó chịu khác hẳn với cách anh nói với nó hẳng ngày làm nó cũng hơi to mò, quay đâu sang nhìn anh, rồi nhìn vào mắt anh nó nói:
-Cậu đang tức giận ai vậy?.
-Này, sao cậu cứ đọc suy nghĩ của tôi hoài thế?.
-Tôi hỏi cậu, trả lời đi. Giọng nói kiên nghị làm anh hơi hoản rồi nhanh chóng trở lại bình thường.
-Là....
Chưa kịp nói hết lời thì từ xa, bóng dáng của một toán người mặt vest đen đi sau và trước là một người đàng bà sang trọng cùng với một khuôn mặt khá quen của một cô gái đi cạnh.
-Nhanh vậy sao?. Yun nói với bật dậy đi lại phía của họ.
Nó thắc mắc nhìn theo nhưng chỉ được vài giây thì nó đã rời mắt khỏi họ và trở lại với công việc của mình, công việc mà ko ai biết, ko ai hay nó đang làm gì.
Woo cùng Ha Rum cũng nhanh chóng đi đến chỗ họ, Hong đang bận tập với bảo bối của mình là chiếc quạt thì cũng ngừng và nhanh chóng chạy lại chỗ nó ngồi.
-Tara, cậu biết ai ko?.
-Là mẹ của Yun đấy. Bo từ đâu đi lại trả lời và kế bên là Tea Hin.
-Mẹ của Yun sao?, trước giờ có thấy tới đây đâu mà sao hôm nay lại tới vậy?. Hong hỏi tiếp, hoàn toản lãng quên cô bạn bên cạnh.
-Tớ cũng đang thấy lạ đây, bà ta có bao giờ tới đây đâu. Tea Hin xen vào trả lời.
-Vậy là sắp có chuyện rồi!. Hong gật đầu ngẩm nghĩ.
Tea Hin và Bo ko đến chào người đàn bà đó như Woo và Ha Rum mà lại ngồi yên một chỗ cạnh nó, vẽ mặt ko mấy là vui của hai anh hiện rõ và đã lọt vào tầm mắt của nó tuy ko mấy là chú ý đến những chuyện này.
...
Cùng lúc đó.
-Chào cô!. Tiếng đồng thanh của Woo và Ha Rum.
-Chào. Ko nói gì nhiều, chỉ vỏn vẹn có một từ là ko nói nữa, bà nhìn Woo với ánh mắt rất vui vẻ nhưng lại nhìn Ha Rum với ánh mắt ko mấy là thiện cảm cho lắm và cô cũng biết điều này, bà ta là một người rất xem trọng sự phân biệt giai cấp nên ko có thiện cảm với cô là chuyện đương nhiên.
Bà bắt đầu bước tiếp, kế bên là James, vừa đi bà vừa trò chuyện vui vẻ cùng con trai là Yun, James và Woo nhưng chỉ mình bà và cô James là cảm thấy vui thôi chứ ba người còn lại thì ko hề vui chút nào.
--------------------------------------
/99
|