-Aaaaaaaaaa. Hai anh chị ấy kìa.
-Nam Phong. Bảo Nhi. Nam Phong..
Tôi và Nam Phong vừa bước ra cổng sân bay thì vô vàn tiếng reo hò vang lên ầm ầm. Tôi nhìn phía trước là một đám đông cầm băng rôn khẩu hiệu rồi hò hét tên tôi và Nam Phong. Nam Phong hơi nhếch môi còn tôi thì cười ngoác miệng tới tận mang tai…
-Anh nói cái gì cơ? Chúng ta đã lên báo rồi cơ á?
-Đúng vậy. Em không thích sao?
-Được lên báo sao lại không thích? Em giờ nổi tiếng ngang anh rồi nhỉ hahahah Bảo Nhi này cũng có ngày hôm nay sao?
Tôi ngồi cạnh Nam Phong trong oto, âm thầm sung sướng. Nam Phong quay sang nhìn tôi một cái rồi nói:
-Em càng ngày càng rõ bản chất!
[Biệt thự họ Trương…]
-Bà có chuyện gì thì nói nhanh đi.
-Con hiểu rõ ta muốn nói gì mà. Sao con..
-Chuyện đó không có chút liên quan nào tới tôi và cô ấy. Còn Minh Anh, bà đừng sai con bé đi theo dõi tôi nữa. Tôi không nhân nhượng thêm đâu..
Nam Phong tắt máy. Thật không ngờ Ái Phương lại là người như vậy. Anh đang suy nghĩ vẩn vơ thì thấy Bảo Nhi thay đồ, cầm túi xách đi ra cửa.
-Em đi đâu vậy?
-Đi làm! Em thật vất vả khi phải đi kiếm tiền nuôi anh huhu
Tôi xỏ chân vào đôi giày, giả vờ buồn bã =))) Nam Phong cầm khóa xe đứng dậy, lừ mắt nhìn tôi.
[Cửa tiệm bánh Fresh Garden..]
-Mấy giờ em tan?
-Hôm nay cửa hàng liên hoan và có mời anh…anh đi cùng nhaaaa
Tôi chợt nhớ tới tin nhắn của Mai Vân, nhận được lúc ở sân bay. Giờ nài nỉ chắc sẽ dễ hơn.
-Không.
-Đi đi mà T.T Em chót hứa sẽ khoe bạn trai với mấy chị ở cửa hàng rồi.
-Bạn trai? Vậy 6h tối tôi ở đây chờ em.
Nam Phong hơi ngạc nhiên khi thấy tôi năn nỉ, gọi anh ngọt sớt hai từ “bạn trai”. Anh kéo tôi lại rồi hôn nhẹ lên trán tôi, chào tạm biệt.
-Yaaaaaaa em làm bọn chị gato quá đó Nhi ơiii.
Tôi vừa mở cửa đi vào trong tiệm thì mấy chị ùa ra. Chắc cảnh tình cảm sến súa đã bị mấy chị ấy thấy hết rồi.. tôi ngượng đỏ cả mặt rồi đi vào phòng thay đồ.
-Em sướng thật đó. Được tỏ tình kiểu lãng mạn nhất rồi đưa đi đón về bằng toàn các siêu xe.
-Sao chị biết tỏ tình…
-Báo chí đăng đầy ra. Ảnh em với anh Nam Phong được lên báo suốt ngày đó! Em hình như còn có fanpage rồi hay sao ý..cơ mà có cả anti fanpage..
-Em không quan tâm mấy chuyện đó huhu mà chị đừng nói về chuyện đấy nữa.. em thật sự không thấy sung sướng hay may mắn gì đâu!
-Không thấy?
-Chị không biết em và Nam Phong đã từng xảy ra những chuyện gì đâu huhu
Tôi mặt mếu, bê rổ bánh ra quầy. Mọi người nghĩ tôi số may với sung sướng, đâu ai biết tôi đã trải qua bao nhiêu “khung bậc cảm xúc” mới có được tình yêu “đẹp như trong truyện” ngày hôm nay…
6h tối,…
-Bảo Nhi… kìa.
Mai Vân huých tay tôi, tôi ngẩng lên thì vừa lúc Nam Phong mở cửa đi vào cửa hàng.
-Anh..anh ngồi chờ ở kia nha! Em và mọi người sắp tan rồi.
-Em có biết tôi đã phải hủy hẹn với mấy thằng bạn không hả? Em nhanh nhẹn lên.
Nam Phong ngồi xuống ghế, cằn nhằn. Rõ ràng tôi đã xin hẹn từ sáng rồi cơ mà! Anh toàn thích làm cao!!! Tôi bĩu môi rồi nhanh chân chạy vào trong. Mấy chị ở cửa hàng đã thay xong quần áo và ra ngồi gần Nam Phong..
-Anh đẹp trai thật đó!
-Anh quen Bảo Nhi như thế nào?
-….
Mai Vân và mấy chị nữa xúm xít cạnh Nam Phong, hỏi lên hỏi xuống. Nam Phong giữ nét lạnh lùng sẵn có, khuôn mặt chả có chút gì muốn tiếp chuyện những cô gái xung quanh.
-Em xong rồi. Chúng ta đi thôi.
Tôi thay quần áo xong đi ra, Nam Phong đứng dậy nhanh rồi ra đứng cạnh tôi.
[Cửa hàng Fresh Garden..]
-Em không đi được oto!
Mai Vân lên tiếng. Mọi người định gọi taxi 7 chỗ, còn tôi thì đi với Nam Phong.
-Vậy…em sẽ đi oto. Chị đi với Nam Phong nha.
-Nhưng…
-Đừng ngại. Anh ấy thân thiện với không bắt nạt ai đâu ^^
Tôi hồ hởi đẩy Mai Vân ra cạnh Nam Phong. Nam Phong lườm tôi nhưng không dễ để nhìn ra. Tôi cười cười xoa dịu cơn giận của Nam Phong…
Trên taxi..
-Em dám coi tôi là xe ôm sao? Tối nay em chết rồi!
Đọc tin nhắn của Nam Phong gửi tới mà tôi hơi rợn người, thật ra tôi bây giờ mới thấy lúc đó chưa hỏi ý kiến Nam Phong mà tôi đã vội quyết… có chút tội lỗi ToT
[Chan Chan Karaoke..]
-Anh…em xin lỗi mà!
Tôi bám lấy tay của Nam Phong, Mai Vân đi sau mà mặt có chút gì đó khó tả… Nam Phong bẹo má tôi rồi răn đe:
-Tối tôi xử em sau! Càng ngày càng lắm tội!
-Sau đây xin mời thành viên mới nhất của Fresh Garden chi nhánh 1 của chúng ta lên sân khấu… VŨ BẢO NHI!!!!!!
Anh quản lí cửa hàng cầm mic sướng lên tên tôi một cách rõ ràng nhất. Tôi ngượng nghịu đứng dậy, mọi người vỗ tay rầm rầm, tiếng xắc reo lên nghe tới là nhức tai.
-Em hát không hay lắm…mong mọi người không góp gạch tặng em ^^
[23h30, biệt thự họ Trương..]
-Em là em nói cho anh biết nhé. Em ghét tất cả những cô gái luôn nhìn ngó anh!
Bảo Nhi nói nhảm trong trạng thái say khướt. Nam Phong nhìn cô bất ngờ rồi cúi người, bế cô vào nhà.
-Em chưa muốn ngủ! Chúng ta phải chơi!
-Em muốn chơi gì?
Nam Phong vừa kéo chăn lên đắp cho Bảo Nhi, cô gạt phăng chăn, bật dậy.
-Chơi chubby bunny!!! Anh thắng em thì em mới chịu đi ngủ! Em chơi giỏi lắm đó! Muahahhahahaha
-Được! Em ngồi yên đây, tôi đi lấy kẹo dẻo!
****
-9.Chubby Bunny!
-10.Chubby Bunny!
Bảo Nhi nhét kẹo dẻo đầy miệng, hai má cô phồng lên, đỏ bừng vì say bia trông rất đáng yêu. Nam Phong đã chộp được mấy kiểu ảnh vô cùng đáng yêu của Bảo Nhi. Anh cũng không ngần ngại nhét kẹo đầy miệng để thắng Bảo Nhi cho cô chịu đi ngủ.
-HUHUHU AI CHO ANH THẮNG EMMMMM HUHU KHÔNG THÍCH!!!
Bảo Nhi gào lên khi bị bắt đi ngủ, Nam Phong ghì chặt Bảo Nhi xuống giường buộc cô dừng quậy phá. Anh hôn đột ngột vào môi của Bảo Nhi nhưng không như mọi lần, Bảo Nhi bực bội cắn mạnh vào môi của Nam Phong, “đay nghiến” mấy giây mới chịu nhả. Môi Nam Phong rỉ máu, anh hơi đau nhưng vẫn bật cười. Bảo Nhi đã nhắm nghiền mắt nhưng miệng vẫn thao thao bất tuyệt:
-Haha đáng đời kẻ cuồng hôn. Anh nghĩ anh là ai? Em không cho anh hôn dễ dàng thêm lần nào nữa đâu. Em buồn ngủ rồi. Anh đi ra đi. Xùy xùy…
Nam Phong muốn bật cười lớn nhưng môi đau nên không thể, cô đáng yêu quá sức tả. Nhưng anh đang phân vân, sáng mai cô dậy sẽ hối lỗi vì đã gây ra vô vàn lỗi nặng nề cho anh không??
Lời tgiả: Hồi sau sẽ rõ!!!
-Nam Phong. Bảo Nhi. Nam Phong..
Tôi và Nam Phong vừa bước ra cổng sân bay thì vô vàn tiếng reo hò vang lên ầm ầm. Tôi nhìn phía trước là một đám đông cầm băng rôn khẩu hiệu rồi hò hét tên tôi và Nam Phong. Nam Phong hơi nhếch môi còn tôi thì cười ngoác miệng tới tận mang tai…
-Anh nói cái gì cơ? Chúng ta đã lên báo rồi cơ á?
-Đúng vậy. Em không thích sao?
-Được lên báo sao lại không thích? Em giờ nổi tiếng ngang anh rồi nhỉ hahahah Bảo Nhi này cũng có ngày hôm nay sao?
Tôi ngồi cạnh Nam Phong trong oto, âm thầm sung sướng. Nam Phong quay sang nhìn tôi một cái rồi nói:
-Em càng ngày càng rõ bản chất!
[Biệt thự họ Trương…]
-Bà có chuyện gì thì nói nhanh đi.
-Con hiểu rõ ta muốn nói gì mà. Sao con..
-Chuyện đó không có chút liên quan nào tới tôi và cô ấy. Còn Minh Anh, bà đừng sai con bé đi theo dõi tôi nữa. Tôi không nhân nhượng thêm đâu..
Nam Phong tắt máy. Thật không ngờ Ái Phương lại là người như vậy. Anh đang suy nghĩ vẩn vơ thì thấy Bảo Nhi thay đồ, cầm túi xách đi ra cửa.
-Em đi đâu vậy?
-Đi làm! Em thật vất vả khi phải đi kiếm tiền nuôi anh huhu
Tôi xỏ chân vào đôi giày, giả vờ buồn bã =))) Nam Phong cầm khóa xe đứng dậy, lừ mắt nhìn tôi.
[Cửa tiệm bánh Fresh Garden..]
-Mấy giờ em tan?
-Hôm nay cửa hàng liên hoan và có mời anh…anh đi cùng nhaaaa
Tôi chợt nhớ tới tin nhắn của Mai Vân, nhận được lúc ở sân bay. Giờ nài nỉ chắc sẽ dễ hơn.
-Không.
-Đi đi mà T.T Em chót hứa sẽ khoe bạn trai với mấy chị ở cửa hàng rồi.
-Bạn trai? Vậy 6h tối tôi ở đây chờ em.
Nam Phong hơi ngạc nhiên khi thấy tôi năn nỉ, gọi anh ngọt sớt hai từ “bạn trai”. Anh kéo tôi lại rồi hôn nhẹ lên trán tôi, chào tạm biệt.
-Yaaaaaaa em làm bọn chị gato quá đó Nhi ơiii.
Tôi vừa mở cửa đi vào trong tiệm thì mấy chị ùa ra. Chắc cảnh tình cảm sến súa đã bị mấy chị ấy thấy hết rồi.. tôi ngượng đỏ cả mặt rồi đi vào phòng thay đồ.
-Em sướng thật đó. Được tỏ tình kiểu lãng mạn nhất rồi đưa đi đón về bằng toàn các siêu xe.
-Sao chị biết tỏ tình…
-Báo chí đăng đầy ra. Ảnh em với anh Nam Phong được lên báo suốt ngày đó! Em hình như còn có fanpage rồi hay sao ý..cơ mà có cả anti fanpage..
-Em không quan tâm mấy chuyện đó huhu mà chị đừng nói về chuyện đấy nữa.. em thật sự không thấy sung sướng hay may mắn gì đâu!
-Không thấy?
-Chị không biết em và Nam Phong đã từng xảy ra những chuyện gì đâu huhu
Tôi mặt mếu, bê rổ bánh ra quầy. Mọi người nghĩ tôi số may với sung sướng, đâu ai biết tôi đã trải qua bao nhiêu “khung bậc cảm xúc” mới có được tình yêu “đẹp như trong truyện” ngày hôm nay…
6h tối,…
-Bảo Nhi… kìa.
Mai Vân huých tay tôi, tôi ngẩng lên thì vừa lúc Nam Phong mở cửa đi vào cửa hàng.
-Anh..anh ngồi chờ ở kia nha! Em và mọi người sắp tan rồi.
-Em có biết tôi đã phải hủy hẹn với mấy thằng bạn không hả? Em nhanh nhẹn lên.
Nam Phong ngồi xuống ghế, cằn nhằn. Rõ ràng tôi đã xin hẹn từ sáng rồi cơ mà! Anh toàn thích làm cao!!! Tôi bĩu môi rồi nhanh chân chạy vào trong. Mấy chị ở cửa hàng đã thay xong quần áo và ra ngồi gần Nam Phong..
-Anh đẹp trai thật đó!
-Anh quen Bảo Nhi như thế nào?
-….
Mai Vân và mấy chị nữa xúm xít cạnh Nam Phong, hỏi lên hỏi xuống. Nam Phong giữ nét lạnh lùng sẵn có, khuôn mặt chả có chút gì muốn tiếp chuyện những cô gái xung quanh.
-Em xong rồi. Chúng ta đi thôi.
Tôi thay quần áo xong đi ra, Nam Phong đứng dậy nhanh rồi ra đứng cạnh tôi.
[Cửa hàng Fresh Garden..]
-Em không đi được oto!
Mai Vân lên tiếng. Mọi người định gọi taxi 7 chỗ, còn tôi thì đi với Nam Phong.
-Vậy…em sẽ đi oto. Chị đi với Nam Phong nha.
-Nhưng…
-Đừng ngại. Anh ấy thân thiện với không bắt nạt ai đâu ^^
Tôi hồ hởi đẩy Mai Vân ra cạnh Nam Phong. Nam Phong lườm tôi nhưng không dễ để nhìn ra. Tôi cười cười xoa dịu cơn giận của Nam Phong…
Trên taxi..
-Em dám coi tôi là xe ôm sao? Tối nay em chết rồi!
Đọc tin nhắn của Nam Phong gửi tới mà tôi hơi rợn người, thật ra tôi bây giờ mới thấy lúc đó chưa hỏi ý kiến Nam Phong mà tôi đã vội quyết… có chút tội lỗi ToT
[Chan Chan Karaoke..]
-Anh…em xin lỗi mà!
Tôi bám lấy tay của Nam Phong, Mai Vân đi sau mà mặt có chút gì đó khó tả… Nam Phong bẹo má tôi rồi răn đe:
-Tối tôi xử em sau! Càng ngày càng lắm tội!
-Sau đây xin mời thành viên mới nhất của Fresh Garden chi nhánh 1 của chúng ta lên sân khấu… VŨ BẢO NHI!!!!!!
Anh quản lí cửa hàng cầm mic sướng lên tên tôi một cách rõ ràng nhất. Tôi ngượng nghịu đứng dậy, mọi người vỗ tay rầm rầm, tiếng xắc reo lên nghe tới là nhức tai.
-Em hát không hay lắm…mong mọi người không góp gạch tặng em ^^
[23h30, biệt thự họ Trương..]
-Em là em nói cho anh biết nhé. Em ghét tất cả những cô gái luôn nhìn ngó anh!
Bảo Nhi nói nhảm trong trạng thái say khướt. Nam Phong nhìn cô bất ngờ rồi cúi người, bế cô vào nhà.
-Em chưa muốn ngủ! Chúng ta phải chơi!
-Em muốn chơi gì?
Nam Phong vừa kéo chăn lên đắp cho Bảo Nhi, cô gạt phăng chăn, bật dậy.
-Chơi chubby bunny!!! Anh thắng em thì em mới chịu đi ngủ! Em chơi giỏi lắm đó! Muahahhahahaha
-Được! Em ngồi yên đây, tôi đi lấy kẹo dẻo!
****
-9.Chubby Bunny!
-10.Chubby Bunny!
Bảo Nhi nhét kẹo dẻo đầy miệng, hai má cô phồng lên, đỏ bừng vì say bia trông rất đáng yêu. Nam Phong đã chộp được mấy kiểu ảnh vô cùng đáng yêu của Bảo Nhi. Anh cũng không ngần ngại nhét kẹo đầy miệng để thắng Bảo Nhi cho cô chịu đi ngủ.
-HUHUHU AI CHO ANH THẮNG EMMMMM HUHU KHÔNG THÍCH!!!
Bảo Nhi gào lên khi bị bắt đi ngủ, Nam Phong ghì chặt Bảo Nhi xuống giường buộc cô dừng quậy phá. Anh hôn đột ngột vào môi của Bảo Nhi nhưng không như mọi lần, Bảo Nhi bực bội cắn mạnh vào môi của Nam Phong, “đay nghiến” mấy giây mới chịu nhả. Môi Nam Phong rỉ máu, anh hơi đau nhưng vẫn bật cười. Bảo Nhi đã nhắm nghiền mắt nhưng miệng vẫn thao thao bất tuyệt:
-Haha đáng đời kẻ cuồng hôn. Anh nghĩ anh là ai? Em không cho anh hôn dễ dàng thêm lần nào nữa đâu. Em buồn ngủ rồi. Anh đi ra đi. Xùy xùy…
Nam Phong muốn bật cười lớn nhưng môi đau nên không thể, cô đáng yêu quá sức tả. Nhưng anh đang phân vân, sáng mai cô dậy sẽ hối lỗi vì đã gây ra vô vàn lỗi nặng nề cho anh không??
Lời tgiả: Hồi sau sẽ rõ!!!
/42
|