Sau hồi lâu mải mê ngắm nhìn mọi thứ , bấy giờ nó mới để ý đến hắn_ Thân hình có vẻ lạnh lùng kia đang lặng sâu mà chăm chú nhìn ánh mắt rất ư ‘’ngây ngô’’ và dễ thương của nó. Bất chợt, như sực nhớ ra điều gì, nó mới cất tiếng nho nhỏ, có phần cảm động khiến ai đó như sắp bị phổng mũi:
‘’Anh…những thứ đó…là anh…anh làm cho tôi sao?’’_Đôi mắt tròn xoe hoe hoe đỏ.
‘’Thực sự…tôi biết ơn đó nha!’’_ Nó nói giọng ngọt ngào và kèm theo là một nụ cười tươi rất ấm áp_ Nụ cười ấy như chạy xuyên vào trái tim của hắn.
Mặc dù trong lòng rất vui nhưng mà hắn vẫn cố ra vẻ lạnh lùng, hơn nữa lại rất nghiêm túc…một thoáng nhìn nó, giọng nói cố trở nên khàn khàn và tràn đầy sự quan tâm từ từ mà chậm rãi thoát ra từ vòm cổ:
‘’Sao lại biết ơn_ Vì đây là ngày sinh nhật của cô mà’’
Ngay sau câu nói này của hắn …hắn có biết rằng…
Vẻ mặt nó run run , cảm động muốn khóc tới nơi, bây giờ nghe thêm lời đó từ hắn _ Một con người tưởng chừng không biết quan tâm tới người khác lại biết tới ngày sinh nhật của nó mà chuẩn bị những thứ kia…Quả thực, với nó , Mã Hạo Thiên làm như vậy cho nó quả là một kì tích, khiến nó phải một lần khâm phục và biết ơn hắn.
‘’Mã Hạo Thiên….anh…’’
Cảm động đến nghẹn ngào, nó cố tỏ ra thật bình tĩnh khi nhìn vào gương mặt thanh tú của hắn đang nhìn chằm chằm vào đôi mắt còn ngậm những giọt nước mắt của nó, trong khi trái tim đã đập rất nhanh từ lúc nào.
Hắn biết trong lòng nó đang vui đến mức nào nhưng, hắn còn muốn nó vui hơn nữa kìa…Thật lòng, hắn muốn nó biết được hắn quan tâm tới nó ra sao…và cả tình cảm hắn dành cho nó…Sau mỗi khi ‘’ứng khẩu’’ với nó_ Một con nhóc rất bướng bỉnh kia.
Vậy nên, sau khi nghe bà nó từ quê gọi điện lên bảo ngày mai là sinh nhật của nó, hắn đã cất công chuẩn bị những thứ này. Không những vậy, hắn còn thông báo cho Huyền Trân về sinh nhật của nó, để nó ra khỏi phòng và hắn có thời gian làm mọi việc.
Nếu như nó biết được việc làm kia của hắn_ Liệu nó có cái nhìn khác về hắn không?!
Từ từ rút ra trong người một đồ vật nhỏ, hắn tiến lại gần nó.
Bước chân nhẹ nhàng nhưng không che giấu sự hồi hộp.
Nó đang nhìn chú gấu kia thì bất chợt có một vật gì đó không biết từ đâu bay đến ( đây là suy nghĩ của nó nha_ Thực ra là từ tay hắn mà ra đó ^^) . Đập thẳng vào ánh mắt nó là một con búp bê làm bằng gỗ…Đúng, con búp bê này được làm bằng gỗ…rất nhỏ, chỉ bằng hai ngón tay ghép lại…Và đặc biệt hơn , đó là con búp bê nam…rất đẹp nha!
Điều đặc biệt hơn nữa là trên thân của con búp bê có khắc chữ. Phải vất vả lắm , nó mới nhìn ra được dòng chữ đó: ‘’MHT’’!
Quả thật, phải mất 2 phút , nó mới nhìn kĩ được vật kia…và nhận ra được rằng, con búp bê đó đang ở trên bàn tay của hắn.
Các bạn thông cảm nha, trong phòng bây giờ chỉ còn ánh sáng lấp lánh của những ngọn nến nên…nó không nhìn rõ được cho lắm ! (#_#)
Nó rất ngạc nhiên, bàn tay chỉ vào con búp bê và đôi mắt nhìn hắn_nó hỏi:
‘’Cái này….???”’
‘’Là món quà tôi muốn tặng cô nhân ngày sinh nhật…Cô nhận nhé?’’
Mã Hạo Thiên chợt hiểu nó muốn hỏi gì, không cần nó phải nói hết câu, hắn đã lên tiếng để cắt lời nó và cắt đi sự ngạc nhiên của nó.
Phải, con búp bê này là kết quả của một ngày làm việc vất vả, cất công đẽo gọt, cắt tỉa…trang trí…của hắn.
‘’Là anh làm sao?’’
Nó biết rằng con búp bê này là một sản phẩm handmade, nhưng nó còn đang phân vân không biết là hắn làm hay là…Nếu mà hắn làm thì…
‘’Ừ…có vẻ không được đẹp lắm!’’
Hắn nói giọng thản nhiên, bàn tay xoa xoa đầu vẻ ngượng ngùng. Trong khi, với nó, là cả một cỗ hỗn độn tình cảm trong lòng.
Ngay từ giây phút hắn tặng nó con búp bê ngộ nghĩnh này, trong lòng nó bèn dấy lên niềm vui sướng vô kể.
Một Mã Hạo Thiên mà nó đã từng biết lại có một ngày như vậy sao…
Một con búp bê tự làm_ với nó , còn có giá trị hơn cả ngàn viên kim cương kia!
Mã Hạo Thiên_ anh làm nó thực xúc động đó nha!
‘’MTH _ là Mã Hạo Thiên hả?’’_ Hơi chút ngập ngừng, nó lên tiếng hỏi…
‘’Chứ sao!’’
‘’ha ha…sao không phải là một con búp bê nữ dễ thương khắc tên tôi_ Dương Thy Hương hả?’’
Bộ mặt đang cảm động bỗng dưng tan biến đi trên gương mặt nó lúc nào không hay, thay vào đó là một vẻ mặt trêu đùa rất lém lỉnh.
‘’Hì…mà thôi , cũng cảm ơn anh nhiều nhé! Tôi rất thích con búp bê này đó!’’
…
‘’Những lúc mà bị anh mắng hay làm gì…thì có thể xả hận vào nó…ha ha’’
‘’Anh…những thứ đó…là anh…anh làm cho tôi sao?’’_Đôi mắt tròn xoe hoe hoe đỏ.
‘’Thực sự…tôi biết ơn đó nha!’’_ Nó nói giọng ngọt ngào và kèm theo là một nụ cười tươi rất ấm áp_ Nụ cười ấy như chạy xuyên vào trái tim của hắn.
Mặc dù trong lòng rất vui nhưng mà hắn vẫn cố ra vẻ lạnh lùng, hơn nữa lại rất nghiêm túc…một thoáng nhìn nó, giọng nói cố trở nên khàn khàn và tràn đầy sự quan tâm từ từ mà chậm rãi thoát ra từ vòm cổ:
‘’Sao lại biết ơn_ Vì đây là ngày sinh nhật của cô mà’’
Ngay sau câu nói này của hắn …hắn có biết rằng…
Vẻ mặt nó run run , cảm động muốn khóc tới nơi, bây giờ nghe thêm lời đó từ hắn _ Một con người tưởng chừng không biết quan tâm tới người khác lại biết tới ngày sinh nhật của nó mà chuẩn bị những thứ kia…Quả thực, với nó , Mã Hạo Thiên làm như vậy cho nó quả là một kì tích, khiến nó phải một lần khâm phục và biết ơn hắn.
‘’Mã Hạo Thiên….anh…’’
Cảm động đến nghẹn ngào, nó cố tỏ ra thật bình tĩnh khi nhìn vào gương mặt thanh tú của hắn đang nhìn chằm chằm vào đôi mắt còn ngậm những giọt nước mắt của nó, trong khi trái tim đã đập rất nhanh từ lúc nào.
Hắn biết trong lòng nó đang vui đến mức nào nhưng, hắn còn muốn nó vui hơn nữa kìa…Thật lòng, hắn muốn nó biết được hắn quan tâm tới nó ra sao…và cả tình cảm hắn dành cho nó…Sau mỗi khi ‘’ứng khẩu’’ với nó_ Một con nhóc rất bướng bỉnh kia.
Vậy nên, sau khi nghe bà nó từ quê gọi điện lên bảo ngày mai là sinh nhật của nó, hắn đã cất công chuẩn bị những thứ này. Không những vậy, hắn còn thông báo cho Huyền Trân về sinh nhật của nó, để nó ra khỏi phòng và hắn có thời gian làm mọi việc.
Nếu như nó biết được việc làm kia của hắn_ Liệu nó có cái nhìn khác về hắn không?!
Từ từ rút ra trong người một đồ vật nhỏ, hắn tiến lại gần nó.
Bước chân nhẹ nhàng nhưng không che giấu sự hồi hộp.
Nó đang nhìn chú gấu kia thì bất chợt có một vật gì đó không biết từ đâu bay đến ( đây là suy nghĩ của nó nha_ Thực ra là từ tay hắn mà ra đó ^^) . Đập thẳng vào ánh mắt nó là một con búp bê làm bằng gỗ…Đúng, con búp bê này được làm bằng gỗ…rất nhỏ, chỉ bằng hai ngón tay ghép lại…Và đặc biệt hơn , đó là con búp bê nam…rất đẹp nha!
Điều đặc biệt hơn nữa là trên thân của con búp bê có khắc chữ. Phải vất vả lắm , nó mới nhìn ra được dòng chữ đó: ‘’MHT’’!
Quả thật, phải mất 2 phút , nó mới nhìn kĩ được vật kia…và nhận ra được rằng, con búp bê đó đang ở trên bàn tay của hắn.
Các bạn thông cảm nha, trong phòng bây giờ chỉ còn ánh sáng lấp lánh của những ngọn nến nên…nó không nhìn rõ được cho lắm ! (#_#)
Nó rất ngạc nhiên, bàn tay chỉ vào con búp bê và đôi mắt nhìn hắn_nó hỏi:
‘’Cái này….???”’
‘’Là món quà tôi muốn tặng cô nhân ngày sinh nhật…Cô nhận nhé?’’
Mã Hạo Thiên chợt hiểu nó muốn hỏi gì, không cần nó phải nói hết câu, hắn đã lên tiếng để cắt lời nó và cắt đi sự ngạc nhiên của nó.
Phải, con búp bê này là kết quả của một ngày làm việc vất vả, cất công đẽo gọt, cắt tỉa…trang trí…của hắn.
‘’Là anh làm sao?’’
Nó biết rằng con búp bê này là một sản phẩm handmade, nhưng nó còn đang phân vân không biết là hắn làm hay là…Nếu mà hắn làm thì…
‘’Ừ…có vẻ không được đẹp lắm!’’
Hắn nói giọng thản nhiên, bàn tay xoa xoa đầu vẻ ngượng ngùng. Trong khi, với nó, là cả một cỗ hỗn độn tình cảm trong lòng.
Ngay từ giây phút hắn tặng nó con búp bê ngộ nghĩnh này, trong lòng nó bèn dấy lên niềm vui sướng vô kể.
Một Mã Hạo Thiên mà nó đã từng biết lại có một ngày như vậy sao…
Một con búp bê tự làm_ với nó , còn có giá trị hơn cả ngàn viên kim cương kia!
Mã Hạo Thiên_ anh làm nó thực xúc động đó nha!
‘’MTH _ là Mã Hạo Thiên hả?’’_ Hơi chút ngập ngừng, nó lên tiếng hỏi…
‘’Chứ sao!’’
‘’ha ha…sao không phải là một con búp bê nữ dễ thương khắc tên tôi_ Dương Thy Hương hả?’’
Bộ mặt đang cảm động bỗng dưng tan biến đi trên gương mặt nó lúc nào không hay, thay vào đó là một vẻ mặt trêu đùa rất lém lỉnh.
‘’Hì…mà thôi , cũng cảm ơn anh nhiều nhé! Tôi rất thích con búp bê này đó!’’
…
‘’Những lúc mà bị anh mắng hay làm gì…thì có thể xả hận vào nó…ha ha’’
/37
|