Mộ Dung Thành như đứng đống lửa, mà Ôn Noãn và Quân Dập Hàn thì rảnh rỗi nhưng tự tại hoàn toàn không hề có một chút khó chịu. Cuối cùng, hắn rốt cuộc không thể nhịn được nữa phẩy tay áo bỏ đi trực tiếp cưỡi ngựa, nhắm mắt làm ngơ.Quân Dập Hàn lạnh lùng liếc nhìn bóng lưng oán khí ngất trời của hắn, chê cười nói: “Rốt cuộc thức thời rồi.”“Chàng cố ý?” Ôn Noãn nhận lấy trà sâm hắn đưa tới nhấp một ngụm hỏi.“Chẳng lẽ trong ngày thường ta không phải như thế với nàng?” Hắn nhíu mày hỏi.“Vậy cũng đúng.” Ôn Noãn gật đầu, xem ra nàng đã lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử.Xe ngựa thành không gian riêng tư của hai người cũng không cần kiêng dè cái gì nữa, Quân Dập Hàn đi sang ôm nàng vào trong ngực, ném quyển sách trong tay nàng sang bên cạnh, “Thân thể nàng yếu đuối, ít nhìn sách một chút, hao tâm tốn sức.”“Nhàm chán, giết thời gian.” Vùi đầu trong lồng ngực ấm áp đã lâu, Ôn Noãn chỉ cảm thấy mùa đông lạnh đến khung xương nàng đau đớn hận không thể mua một cái kén rúc vào ngủ đông cuối cùng mang tới một chút ấm áp.“Chúng ta ở cùng nhau cũng sẽ nhàm chán?”“Nhìn tình huống.”“Xem ra ta phải cố gắng làm chút chuyện thú vị để cho nàng không tẻ nhạt mới được.” Hắn nhỏ giọng lại gần bên tai nàng, hôn tinh tế lên vành tai của nàng. “Đừng làm rộn, nếu như bị Mộ Dung Thành phát hiện ra sẽ không tốt.” Ôn Noãn cười di chuyển sang bên cạnh tránh cái hôn của hắn, bỗng nhiên nói, “Có chuyện ta suýt chút nữa quên mất.”Nàng đưa tay thăm dò mạch của hắn, “Độc bên trong cơ thể chàng bây giờ như thế nào?”“Trà sâm này lạnh rồi ta đi đổi tách nóng cho nàng.” Quân Dập Hàn không biến sắc rút cổ tay khỏi mười ngón tay của nàng, bưng tách trà sâm đứng dậy.“Trà này ta mới uống, vẫn nóng.” Ôn Noãn sâu kín nhìn hắn, “Là chàng chủ động chìa tay ra, hay ta ra ngoài cưỡi ngựa với Mộ Dung Thành, tự chàng chọn.”“Nàng dám!”“Chàng xem ta có dám hay không!”Sau một lúc giằng co không nhượng bộ lẫn nhau, Quân Dập Hàn cuối cùng khẽ thở dài, một lần nữa ngồi xuống chủ động chìa cổ tay về phía nàng. Ôn Noãn thoáng lườm hắn đưa tay kiểm tra mạch cho hắn, tròng mắt nàng bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi, giống như không tin một lần nữa kiểm tra mấy lần, nhưng kết quả đều giống nhau, “Đây, đây là xảy ra chuyện gì?” Giọng nói của nàng mang theo khẽ run không thể kiềm chế, rõ ràng, rõ ràng những chất độc kia đã bị bức ra, còn dư lại một chút lấy phương thuốc của nàng điều trị, coi như
/384
|