Trước lời đề nghị bá đạo của anh, Taiken thật không biết phải làm gì hơn ngoài gật đầu lia lịa. Rồi cậu dẫn Sakura và Sasuke vào nhà mình....
- hêy Sakura, Sasuke! Bây giờ hai cậu ăn uống nghỉ ngơi ở làng đi, buổi chiều tớ sẽ giúp hai cậu làm gốm. Rồi tối sẽ có một bữa tiệc lớn ở trung tâm làng, hai cậu có đi không? - Taiken nhàn nhã ngồi uống trà, liếc mắt về phía họ...
- dĩ nhiên có rồi, tụi mình sẽ đi! - cô vừa dọn thức ăn vừa cười khanh khách..
Anh thở dài, gì chứ bản tính ham vui này chỉ có Sakura nhà anh là có thôi! Bao nhiêu trò hay ho nào cô đều góp mặt hết, thế nên anh đành phải chiều lòng cô vợ bé nhỏ này ngày hôm nay!
- hmn. Làm xong chúng ta sẽ đi.....!
------------------
- êh Sakura cậu ngốc quá! Đất nung phải nặn cho kỹ vào chứ!
.
- cậu có thể đừng để đĩa mài đất cạ vào mặt được không Sasuke-baka?
.
- haizzz.... Các cậu làm sai quy trình hết rồi! Rõ khổ mà!
.
Bla bla bla...
Và sau mấy tiếng đồng hồ, những lời nói của Taiken hình như không có tác dụng....
Sakura bình thường rất khéo tay, nhưng một khi đụng vào mấy thứ dính dính như đất nung thì tay chân đột nhiên phản chủ! Cứ làm loạn xà ngầu cả lên...
Sasuke....đây là lần thứ 'n' mà anh làm bể bàn nung, bị đĩa mài đất hút chặt vào mặt, cảm giác rất ư là......thốn!
Ông thầy trẻ Taiken mặt nhăn như khỉ, đôi lông mày nhíu sát vào nhau, miệng liên tục thở dài vì 'chiến tích' của hai người....
- lần này nữa thôi. Hãy cố gắng quay đều tay để chiếc bình được hoàn chỉnh. - cậu làm mẫu lần nữa cho hai con người chẳng biết gì kia nhìn, khuôn mặt thấm mệt - để bàn chông cho thẳng, một người làm, một người vịn. Đừng để nó chảy.
Đến gần tối, cái bình đựng đèn của hai người mới hoàn thành. Méo một chút cũng có, cong cong cũng có, nứt tí xíu cũng có (nó có còn là bình không vậy??!) nhưng anh và cô lại cảm thấy đẹp. Chả hiểu vì sao nữa....
Nó đẹp là bởi vì.... Đây là thứ đầu tiên mà hai người bỏ công sức để làm cùng nhau.....
Một kẻ máu lạnh, tàn khốc như anh, việc làm ba cái thứ nhảm nhí này thật sự là một thử thách khó.
Còn Sakura, mạnh mẽ, tháo vát về mọi thứ, nhưng mấy cái nặn đất hay gì gì đó đều không phải sở trường của cô, thế nên làm ra được cái bình này đã là một kỳ tích lớn.
Như thế, thành công lần này, nhất định phải ăn mừng!
Lại một lần nữa, cơ hội thắng trong cuộc thi, anh và cô đều khả quan hơn. Chỉ còn chờ đợi tới ngày mai, hai người sẽ bắt tay làm chiếc đèn đẹp nhất!!
------------------
Nakamiwa. 9 giờ 30 pm. Tại trung tâm làng...
Một bữa tiệc ngoài trời hoành tráng tiếp đón những vị khách phương xa, như anh và cô chẳng hạn....Rượu thịt rất nhiều, đầy đủ các món ăn, từ đặc sản cho tới đồ nhậu, đều có trên bàn lớn....
Đèn, cờ, treo mọi nơi. Được ánh trăng đêm chiếu vào càng thêm rực rỡ....
Các thanh niên trai tráng trong làng, ăn vận đẹp đẽ, bắt đầu công việc thú vị của mình.....
Đó là......đi tán tỉnh mấy cô gái trẻ khác!
Làng về đêm nhộn nhịp hơn hẳn lúc trưa, Sakura cảm thấy mình giống như lạc vào một thế giới khác vậy. Bản thân cô cũng đang hoà mình vào không khí tươi vui của bữa tiệc. Chiếc đầm hồng phấn tinh nghịch, đơn giản cách điệu nhưng nhìn rất đáng yêu. Nó dài tới đầu gối, phần váy có thêm lớp ren mỏng, hồng tươi nhẹ nhàng. Phía trên đính hoa hồng trắng, đi kèm là đôi giày cao hở mũi trắng tinh, cũng hoạ tiết hoa giống chiếc váy.
Giản dị nhưng phá cách, trông Sakura thật sang trọng, như một quý cô đài các vậy. Cứ như thế, cô chẳng mấy chốc cũng trở thành tâm điểm của buổi tối hôm nay cho coi.
Sasuke trông thật phá cách! Đó là câu cảm thán từ mọi người khi nhìn thấy anh. Áo thun ôm đen khoe Body - kiểu thời trang đang rất hot ở Konoha, quần cũng đen nốt. Áo khoác đen da dài tay nhưng lại được xăn lên cho gọn, đôi giày bó màu nâu là điểm nhấn cho toàn bộ đồ.
Tóc để loà xoà, gia huy Uchiha chễnh chệ ngay trên lưng áo khoác, lạnh lùng nắm tay Sakura nhập tiệc....
Một quý cô thanh lịch, đi cùng người đàn ông chuẩn play boy. Cũng không biết còn từ gì để miêu tả không nữa.
Và y như rằng, năm phút sau.....
Một đống đực rựa lại sáp vào cô như mèo thấy mỡ, đôi mắt ánh lên tia thèm thuồng.......
- em gái! Nhảy một bản với anh nha~. Em thật xinh đẹp đó!
Gã đàn ông không biết xấu hổ từ đâu chạy tới lân la làm quen với cô, có một nét.....xấu khó cưỡng trên người gã.
Mặt mũi bặm trợn, hói, phê thuốc, râu lởm chởm, người toàn lông.... Rất ghê rợn.....
Nắm chặt tay cô, điệu bộ cười khiếm nhã, hình như hắn vẫn chưa biết cô là hoa có chủ rồi nhỉ?......
- xin lỗi ông, tôi đi với......chồng tôi, hiện tôi đã có bạn nhảy rồi. Phiền ông bỏ tay ra ạ. - rồi cô tiện tay chỉ vào một kẻ tướng đô con đang ăn như hạm gần đó, mà cô cho rằng đó là “chồng” cô.....
Lập tức, gã sợ hãi, đành phải buông tay ra, quê mặt bỏ đi, khói bốc trên đầu vẫn chưa nguôi......
Sasuke từ đằng sau, đôi môi mỉm cười, cô thật thông minh, không cần anh phải ra tay cứu giúp nữa!
-------------------
- mời ngài! - cô gái có khuôn mặt sắc sảo cụng ly Sake với anh, đôi môi đỏ mận cười bí hiểm....
Ả khá xinh, bộ đầm đỏ nổi bật, khuôn ngực đồ sộ như muốn bung ra khỏi vạt áo mỏng te. Cặp chân thon dài, làn da trắng tuyết, gương mặt kiều diễm, ả là một vũ công danh giá của làng. Còn có biệt tài....câu dẫn nam nhân!
Sasuke lịch sự đáp lại, nhưng biểu cảm vẫn lạnh lùng, chẳng thèm nói một câu...
Anh nâng ly rượu kề môi, dưới ánh trăng, Sake càng thêm mị hoặc, khiêu khích lòng người....
Thứ chất lỏng màu vàng ngà sóng sánh ấy từ từ len sâu vào cổ họng anh, nồng độ quá cao rồi đây!
Cơ thể dồn dập, nóng bỏng. Đôi môi quyến rũ rời miệng ly, chầm chậm tới bờ môi đỏ mọng của ai đó, hôn mạnh....
Hai tay siết chặt bờ eo mảnh khảnh gợi tình kia, mùi hương thảo dược tràn ngập....
Chính xác hơn là Sasuke đang hôn cô ta, một nụ hôn sâu, xem ra..... Bí dược ả dùng đã có hiệu nghiệm!
Ả cười đắc thắng, lại thêm một thằng đàn ông lọt vào bẫy, ly rượu rơi xuống đất vỡ toang, cái mùi hăng nồng lan toả, trộn lẫn mùi thuốc mê kích dục loại mạnh.... Thật ghê tởm!
Sasuke được ả dìu vào phòng kín, bên trong miệng bí dược vẫn chưa tan........
Ánh trăng bị mây che phủ, tối đêm. Sakura có linh cảm xấu, nhất là không thấy anh bên cạnh.....
End chap 28.
- hêy Sakura, Sasuke! Bây giờ hai cậu ăn uống nghỉ ngơi ở làng đi, buổi chiều tớ sẽ giúp hai cậu làm gốm. Rồi tối sẽ có một bữa tiệc lớn ở trung tâm làng, hai cậu có đi không? - Taiken nhàn nhã ngồi uống trà, liếc mắt về phía họ...
- dĩ nhiên có rồi, tụi mình sẽ đi! - cô vừa dọn thức ăn vừa cười khanh khách..
Anh thở dài, gì chứ bản tính ham vui này chỉ có Sakura nhà anh là có thôi! Bao nhiêu trò hay ho nào cô đều góp mặt hết, thế nên anh đành phải chiều lòng cô vợ bé nhỏ này ngày hôm nay!
- hmn. Làm xong chúng ta sẽ đi.....!
------------------
- êh Sakura cậu ngốc quá! Đất nung phải nặn cho kỹ vào chứ!
.
- cậu có thể đừng để đĩa mài đất cạ vào mặt được không Sasuke-baka?
.
- haizzz.... Các cậu làm sai quy trình hết rồi! Rõ khổ mà!
.
Bla bla bla...
Và sau mấy tiếng đồng hồ, những lời nói của Taiken hình như không có tác dụng....
Sakura bình thường rất khéo tay, nhưng một khi đụng vào mấy thứ dính dính như đất nung thì tay chân đột nhiên phản chủ! Cứ làm loạn xà ngầu cả lên...
Sasuke....đây là lần thứ 'n' mà anh làm bể bàn nung, bị đĩa mài đất hút chặt vào mặt, cảm giác rất ư là......thốn!
Ông thầy trẻ Taiken mặt nhăn như khỉ, đôi lông mày nhíu sát vào nhau, miệng liên tục thở dài vì 'chiến tích' của hai người....
- lần này nữa thôi. Hãy cố gắng quay đều tay để chiếc bình được hoàn chỉnh. - cậu làm mẫu lần nữa cho hai con người chẳng biết gì kia nhìn, khuôn mặt thấm mệt - để bàn chông cho thẳng, một người làm, một người vịn. Đừng để nó chảy.
Đến gần tối, cái bình đựng đèn của hai người mới hoàn thành. Méo một chút cũng có, cong cong cũng có, nứt tí xíu cũng có (nó có còn là bình không vậy??!) nhưng anh và cô lại cảm thấy đẹp. Chả hiểu vì sao nữa....
Nó đẹp là bởi vì.... Đây là thứ đầu tiên mà hai người bỏ công sức để làm cùng nhau.....
Một kẻ máu lạnh, tàn khốc như anh, việc làm ba cái thứ nhảm nhí này thật sự là một thử thách khó.
Còn Sakura, mạnh mẽ, tháo vát về mọi thứ, nhưng mấy cái nặn đất hay gì gì đó đều không phải sở trường của cô, thế nên làm ra được cái bình này đã là một kỳ tích lớn.
Như thế, thành công lần này, nhất định phải ăn mừng!
Lại một lần nữa, cơ hội thắng trong cuộc thi, anh và cô đều khả quan hơn. Chỉ còn chờ đợi tới ngày mai, hai người sẽ bắt tay làm chiếc đèn đẹp nhất!!
------------------
Nakamiwa. 9 giờ 30 pm. Tại trung tâm làng...
Một bữa tiệc ngoài trời hoành tráng tiếp đón những vị khách phương xa, như anh và cô chẳng hạn....Rượu thịt rất nhiều, đầy đủ các món ăn, từ đặc sản cho tới đồ nhậu, đều có trên bàn lớn....
Đèn, cờ, treo mọi nơi. Được ánh trăng đêm chiếu vào càng thêm rực rỡ....
Các thanh niên trai tráng trong làng, ăn vận đẹp đẽ, bắt đầu công việc thú vị của mình.....
Đó là......đi tán tỉnh mấy cô gái trẻ khác!
Làng về đêm nhộn nhịp hơn hẳn lúc trưa, Sakura cảm thấy mình giống như lạc vào một thế giới khác vậy. Bản thân cô cũng đang hoà mình vào không khí tươi vui của bữa tiệc. Chiếc đầm hồng phấn tinh nghịch, đơn giản cách điệu nhưng nhìn rất đáng yêu. Nó dài tới đầu gối, phần váy có thêm lớp ren mỏng, hồng tươi nhẹ nhàng. Phía trên đính hoa hồng trắng, đi kèm là đôi giày cao hở mũi trắng tinh, cũng hoạ tiết hoa giống chiếc váy.
Giản dị nhưng phá cách, trông Sakura thật sang trọng, như một quý cô đài các vậy. Cứ như thế, cô chẳng mấy chốc cũng trở thành tâm điểm của buổi tối hôm nay cho coi.
Sasuke trông thật phá cách! Đó là câu cảm thán từ mọi người khi nhìn thấy anh. Áo thun ôm đen khoe Body - kiểu thời trang đang rất hot ở Konoha, quần cũng đen nốt. Áo khoác đen da dài tay nhưng lại được xăn lên cho gọn, đôi giày bó màu nâu là điểm nhấn cho toàn bộ đồ.
Tóc để loà xoà, gia huy Uchiha chễnh chệ ngay trên lưng áo khoác, lạnh lùng nắm tay Sakura nhập tiệc....
Một quý cô thanh lịch, đi cùng người đàn ông chuẩn play boy. Cũng không biết còn từ gì để miêu tả không nữa.
Và y như rằng, năm phút sau.....
Một đống đực rựa lại sáp vào cô như mèo thấy mỡ, đôi mắt ánh lên tia thèm thuồng.......
- em gái! Nhảy một bản với anh nha~. Em thật xinh đẹp đó!
Gã đàn ông không biết xấu hổ từ đâu chạy tới lân la làm quen với cô, có một nét.....xấu khó cưỡng trên người gã.
Mặt mũi bặm trợn, hói, phê thuốc, râu lởm chởm, người toàn lông.... Rất ghê rợn.....
Nắm chặt tay cô, điệu bộ cười khiếm nhã, hình như hắn vẫn chưa biết cô là hoa có chủ rồi nhỉ?......
- xin lỗi ông, tôi đi với......chồng tôi, hiện tôi đã có bạn nhảy rồi. Phiền ông bỏ tay ra ạ. - rồi cô tiện tay chỉ vào một kẻ tướng đô con đang ăn như hạm gần đó, mà cô cho rằng đó là “chồng” cô.....
Lập tức, gã sợ hãi, đành phải buông tay ra, quê mặt bỏ đi, khói bốc trên đầu vẫn chưa nguôi......
Sasuke từ đằng sau, đôi môi mỉm cười, cô thật thông minh, không cần anh phải ra tay cứu giúp nữa!
-------------------
- mời ngài! - cô gái có khuôn mặt sắc sảo cụng ly Sake với anh, đôi môi đỏ mận cười bí hiểm....
Ả khá xinh, bộ đầm đỏ nổi bật, khuôn ngực đồ sộ như muốn bung ra khỏi vạt áo mỏng te. Cặp chân thon dài, làn da trắng tuyết, gương mặt kiều diễm, ả là một vũ công danh giá của làng. Còn có biệt tài....câu dẫn nam nhân!
Sasuke lịch sự đáp lại, nhưng biểu cảm vẫn lạnh lùng, chẳng thèm nói một câu...
Anh nâng ly rượu kề môi, dưới ánh trăng, Sake càng thêm mị hoặc, khiêu khích lòng người....
Thứ chất lỏng màu vàng ngà sóng sánh ấy từ từ len sâu vào cổ họng anh, nồng độ quá cao rồi đây!
Cơ thể dồn dập, nóng bỏng. Đôi môi quyến rũ rời miệng ly, chầm chậm tới bờ môi đỏ mọng của ai đó, hôn mạnh....
Hai tay siết chặt bờ eo mảnh khảnh gợi tình kia, mùi hương thảo dược tràn ngập....
Chính xác hơn là Sasuke đang hôn cô ta, một nụ hôn sâu, xem ra..... Bí dược ả dùng đã có hiệu nghiệm!
Ả cười đắc thắng, lại thêm một thằng đàn ông lọt vào bẫy, ly rượu rơi xuống đất vỡ toang, cái mùi hăng nồng lan toả, trộn lẫn mùi thuốc mê kích dục loại mạnh.... Thật ghê tởm!
Sasuke được ả dìu vào phòng kín, bên trong miệng bí dược vẫn chưa tan........
Ánh trăng bị mây che phủ, tối đêm. Sakura có linh cảm xấu, nhất là không thấy anh bên cạnh.....
End chap 28.
/62
|