Khi xe chạy đến giao lộ, Thư Thích đột nhiên lên tiếng : “Rẽ trái.”
“A?”
“Em quay về trường học.”
Lí Cẩm Khang ra vẻ hậm hực : “Nga. Bất quá đồ dùng của em không phải đều ở chỗ anh sao?”
Thư Thích chống tay nâng cằm : “Đồ gì?”
Không phải là một bộ quần áo và đồ dùng hằng ngày sao. Lí Cẩm Khang không hé môi, theo phân phó đưa người về cửa gần ký túc xá của bọn họ.
Xe vừa mới dừng lại, điện thoại của Thư Thích liền vang lên. Lí Cẩm Khang đem người ấn lại trong xe, đứng ngoài trời mà nghe điện thoại, tay không phải là sẽ đông lạnh hết sao.
“Điện thoại của ai vậy?” Lí Cẩm Khang vừa nói vừa giúp Thư Thích tháo dây an toàn.
“Bạn cùng phòng, “Thư Thích nhìn Lí Cẩm Khang, trong nháy mắt lóa lên ý cười nơi khóe mắt, “Hắn đang nói là quên chìa khóa, lầu cao mà lại buồn ngủ, đang lo không vào được ký túc xá đây.”
Lí Cẩm Khang cúi gầm đầu.
“Này, anh không tiễn em vào sao?” Thư Thích khoan khoái đưa tay chọc chọc tay hắn.
Lí Cẩm Khang đáp ứng một tiếng rồi đem người đưa đến tận chân ký túc. Tình trạng đèn đuốc toàn bộ lầu nghiên cứu sinh vẫn còn sáng trưng, Thư Thích quét thẻ từ mở cửa rồi lại đột nhiên dừng lại.
“Làm sao vậy?” Lí Cẩm Khang một bộ khó hiểu nhìn anh.
Thư Thích quay lại nhìn vào mắt hắn : “Qua đây.”
Lí Cẩm Khang mờ mịt, không hiểu chuyện gì, bất quá vẫn theo bản năng đi đến trước mặt Thư Thích. Anh đứng trên bậc tam cấp, vừa vặn bù đắp độ cao chênh lệch giữa cả hai. Thư Thích nhẹ cúi xuống, ở trên miệng của Lí Cẩm Khang cắn mạnh một ngụm : “Đồ ngốc.” Mắng xong liền mặc kệ tên ngốc đang ngẩn ngơ liền quay người đẩy cửa lên lầu, thẳng cho đến khi bóng lưng cũng không còn thấy.
Đồ ngốc lúc này mới kịp nhận ra mình đã bị khinh bạc, nhìn trái nhìn phải đều không thấy ai, may mà lúc đó không có người.
Đồ ngốc liếm liếm môi, tâm tình vui sướng xoay mình quay về xe, lái xe về nhà.
Điện thoại tra hỏi của Đường Nghiêu rất nhanh đã gọi đến. Lí Cẩm Khang vừa mới về đến nhà, đánh răng được một nửa thì di động đã kêu lên không ngừng. Lí Cẩm Khang vội vàng nhổ đám bọt trong miệng, tiếp điện thoại.
“Cẩm Khang!”
“Đây, làm sao vậy?”
“Nói, ông cùng học trưởng của tôi là sao hả?” Đường Nghiêu bên kia vừa mới tắm rửa xong, đánh lên giường một cái.
“Cái gì hả? …..”
“Giả ngốc cái gì?! Lần trước sinh nhật tôi vẫn còn mập mờ, hôm nay đã rõ ràng mang người đến tiệc tiễn Tiểu Tần, nói, học trưởng của tôi sao lại đến ?”
“Bởi vì Tiếu Tần mời cậu ấy a.”
Đường Nghiêu lại đập một cái, vừa hay đạo vào cái gối trên đùi : “Thiết, các ông không có JQ thì Tiếu Tần sẽ mời học trưởng sao? Tôi không dám hỏi học trưởng nên mới hỏi ông, nói mau nói mau, các ông không phải là thông đồng cấu kết chứ?” Nga, bạn học Đường Nghiêu đúng là đối với sư huynh của mình tôn sùng mù quáng a.
“Cậu ấy đáp ứng rồi thử xem.” Lí Cẩm Khang đành đầu hàng.
“Nga Cẩm Khang, ông được lắm. Mới nói ông nên tìm một người bạn đời, ông liền tìm được! Tìm thì thôi đi lại còn cao tay tìm được đúng Đại sư huynh mắt cao hơn đầu của chúng tôi!”
“Đại sư huynh?”
“Ừ, anh ấy là học sinh đầu tiên của lão thầy rùa biển dạy chúng tôi, học sinh giỏi nhất. Ài, đừng nói sang chuyền khác, ông làm sao nhận thức học trưởng.”
“Võng phối a, chúng tôi nhận thức đã lâu.” Tính đúng ra cũng khoảng tầm ba năm đi.
“Như vậy cũng được?! Học trưởng mà lại yêu trên mạng a!” Tiếng Đường Nghiêu thét lên chói tai.
“Ông trấn tĩnh một chút đi a.” Đừng đem người của tôi hù cho chạy mất.
Đường Nghiêu lại lên cơn bát quái : “Ài, học trưởng của tôi là 0 hay là 1?”
“Ách …. Tôi cũng không xác định.” Dù sao Lí Cẩm Khang cũng cảm thấy trên hay dưới cũng không phải là vấn đề, tuy rằng chính mình vẫn được bọn họ xét là công âm chính cống, chỉ có điều Thư Thích muốn như nào bản thân đều có thể chiều ý. Đương nhiên với điều kiện của bản thân mà nói, Lí Cẩm Khang vẫn là có khuynh hướng lên mặt trên đi.
“Không xác định? Các ông ….còn chưa có làm?”
Ông còn có thể trức tiếp hơn sao? Lí Cẩm Khang đau đầu bó tay : “Ông có ý kiến gì?”
“Cẩm Khang! Tôi nghiêm túc mà nói là ông rất không chủ động!”
“Cáp?”
“Học trưởng của tôi tuyệt đối là vạn năm cấm dục, ông cư nhiên lại không nhớ rõ mà chủ động tiến lên! Vấn đề tính phúc đó đồng chí!” Đường Nghiêu vô cùng đau lòng nuối tiếc, “Tuyệt đối chí ít cũng phải có một lần chủ động a!”
“………Nghiêu Nghiêu, ông rất kích động đi?” Lí Cẩm Khang đỡ trán thở dài, “Còn có a, ông cùng Tiếu Tùy là ai chủ động?”
“……..Kháo.”
Điện thoại bên kia đột nhiên truyền đến vài tiếng thở dốc mờ ám, sau đó lập tức bị cúp máy.
Phỏng chừng Đường Nghiêu kia là tự chuốc họa vào thân, tự dâng mình lên miệng cọp rồi. Lí Cẩm Khang tắt máy điện thoại. Kỳ thực cũng không phải hắn khong nghĩ đến phương diện này, nhưng là thái độ của Thư Thích …. khiến Lí Cẩm Khang có chút nhắm mắt đưa tay, chỉ sợ tiến lên một bước sẽ làm cho người ta mích lòng bỏ đi. Hắn nhớ tới những bộ tiểu thuyết mà hắn đã từng phối qua, bề ngoài đều là sau khi bày tỏ liền lăn lên giường, thậm chí ngay cả muốn biểu lộ cũng lăn trên giường để bày tỏ, không khỏi cười hắc hắc, mấy cái loại tiểu bạch thụ, thánh mẫu thụ, đại hiệp giáo chủ thụ gì gì đó, đều không thể cùng so sánh với Thư Thích!
Lí Cẩm Khang nhẩm nhẩm lời một bài ca, thư thả quay về toilet tiếp tục công việc đánh răng, tình cảm chưa ổn định, đồng chí còn cần nỗ lực a.
Sửa soạn xong xuôi cũng đã gần đến giờ đi ngủ ngày thường, thế nhưng trong khoảng thời gian này, Lí Cẩm Khang vẫn trong tình trạng hăng tiết gà như như gặp được chuyện mừng, ngủ muộn dạy sớm vẫn có có tinh thần gấp trăm lần. Hắn đáng lẽ đã đến giờ đi ngủ nhưng lại chạy đến mở máy tính. Lúc này mới phát hiện ra diễn đàn nội bộ đang tán gẫu về đề tài gì đó mà khí thế sục sôi ngất trời. Từ khi đối với Thư Thích sản sinh tâm tư, Lí Cẩm Khang thừa nhận, tình cảm đối với cái diễn đàn nội bộ này cũng sâu đậm hơn nhiều.
Đao Tước Diên : Cư nhiên đều còn onl a.
Tiểu Trùng Tử : Lão đại, anh không nên ngụy biện, anh că bản không phải là công 0.
Tiểu Trùng Tử : A Công quân!
Lạc Vũ Vô Thanh : Công quân ~ Lão đại, anh ấy nói anh ấy không phải là thụ =0=
Ba Tường Quân : Cô cút đi!
Đao Tước Diện : Chân tướng trọng tâm câu chuyện.
Ba Tường Quân : Không còn sớm, đều đi ngủ đi.
Tiểu Trùng Tử : Lão đại, người ta ngày mai không cần dậy sớm.
Lạc Vũ Vô Thanh : Giận, Chị đây ngày mai phải dậy sớm tiếp giá 0 Ông chủ cũng không cần một tuần đi tuần tra một lần chứ a, lệ rơi đầy mặt.
Đao Tước Diện : Đều ngủ đi, giữ gìn làn da, hắc hắc.
Tiểu Trùng Tử : Công quân, lời này anh nói hẳn là nên nói với lão đại chúng tôi
~Lạc Vũ Vô Thanh : Lão đại, anh xem công quân cũng khuyên anh phải bảo vệ da dẻ, các anh hắc hắc.
Tiểu Trùng Tử : Lão đại, anh phải cố gắng a! Nếu như công quân ruồng bỏ anh thì sao bây giờ!
Ba Tường Quân : Anh ta dám!
Lạc Vũ Vô Thanh : Gào khóc, ngao, Lão đại, anh đã thú nhận không chút kiêng dè mối quan hệ của cả hai rồi =0=
Đao Tước Diện : ……… = =
Mới được có một lát, lúc Lí Cẩm Khang cùng Đại Nữu Nhị Nữu phân biệt dùng QQ riêng nói chuyện một lúc, khẩu khí ngữ điệu thói quen linh tinh các loại đều có một loại ẩn ý, đến khi Lí Cẩm Khang chứng kiến hai người trong Q riêng phát hai câu giống nhau như đúc “Chúc mừng công quân (Ôm quyền)” thì chấm mồ hôi, may mắn là kiểu chữ của hai người khác hẳn nhau.
Lí Cẩm Khang hồi đáp từng câu cảm ơn trong Q riêng của từng người, lúc này mới phát hiện ra ba người chơi chung vô cùng thẳng thắn. Ít nhất các câu trả lời của Thư Thích cũng chưa từng có ý đinh che giấu hay trốn tránh.
Tiểu Trùng Tử : Ghen tị chết người ta a. Mới đầu năm chúng ta mới ước định cùng làm khuê nữ ở giá, hiện giờ lại chỉ còn em cũng Nhị Nữu vẫn như cũ trông khuê phòng trống vắng, lệ rơi lã chã ….. TOT
Lạc Vũ Vô Thanh : Lão đại trước đây chỉ là lão đại của chúng ta, thêm nữa thì cũng chỉ là sama của fan, hiện tại lão đại chỉ là thụ mà công quân nuôi trong nhà, nhân tiện mang theo lão đại của chúng ta TAT
Ba Tường Quân : Đêm nay đủ rồi a, hiểu chưa?
Tiểu Trùng Tử : Hiểu! Nhị Nữu cùng đi ngủ đi, chúng ta đành giường đơn gối chiếc mất ngủ để hai người bọn họ tiếp tục thế giới hai người đi TOT
Lạc Vũ Vô Thanh : Lão đại hôm nay không ở nhà công quân sao? 0. 0
Tiểu Trùng Tử : Ngốc, cho nên bọn họ mới muốn ở trên mạng gần nhau hơn a.
Lạc Vũ Vô Thanh : Gào khóc, ngao, đã hiểu! Đại Nữu ngủ ngon, lão đại và công quân ngủ ngon.
Ba Tường Quân : Đều ngủ đi, ngủ ngon.
Diễn đàn cuối cùng cũng tĩnh lặng trở lại thì Lí Cẩm Khang lại nhận được tin tán gẫu tư.
Tiếu Trùng Tử : Công quân, anh cần đặc biệt chú ý chăm sóc lão đại chúng tôi nha, lão đại vô cùng yếu đuối, mỏng manh, mẫn cảm đó TOT
Lạc Vũ Vô Thanh : Chúc mừng công quân, chuyện này mong hãy tiếp tục nỗ lực (^o^)/~ Lão đại xù lông, vẫn là tương đối dịu ngoan, dứt khoát là một cực phẩm nam nhân, công quân hãy từ từ uốn nắn lão đại.
Lí Cẩm Khang lại phân biệt trấn an hai cô, trong lòng vẫn là rất biết ơn các cô đãvì lão đại của mình mà căn dặn.
Hai người kia cũng rất nhanh là rời mạng, ngày mai Lí Cẩm Khang còn phải đi làm, cùng Thư Thích tùy tiện hàn huyên mấy câu liền bị đối phương đuổi xuống.
Hắn trong lòng thư thái tiến vào ổ chăn, nói như thế nào, Thư Thích cũng đã ở trước mặt Đại Nữu, Nhị Nữu ngầm thừa nhận quan hệ của cả hai a. Lúc này đây, Lí Cẩm Khang mới cảm nhận được sâu sắc sự thật.
Từ khi hai người bắt đầu quyết định thử một chút, hình thức bên nhau của cả hai cũng không có gì biến hóa, vẫn y như cũ, một người cam tâm tình nguyện chăm sóc mà người kia lại được chiếu cố đến tự do thoải mái, trực tiếp dẫn đến việc Lí đồng chí cũng không có xác định rõ ràng cảm giác quan hệ hai người đã biến đôi theo chiều hướng sáng lạn.
Mà giờ phút này đây, chuyện xưa một lần nữa được nhắc đến, những lời đối phương hay nói kia lại tràn đầy cảm giác bất đồng. Trước kia là coi khinh và không thèm đếm xỉa, hiện tại rõ ràng là ngấm ngầm thừa nhận. Loại hình bức cung của kẻ thứ ba đã hoàn toàn thức tỉnh Lí Cẩm Khang, những ước vọng ngày trước và các vụ scandal, chính tại khoảnh khắc này đây đã hóa thành sự thật, mà những tâm tưởng vui sướng ở thời khắc thổ lộ thành công đã tiến vào chiếm giữ từng tế bào, từng tấc cơ thể, thẳng cho đến lúc này, hắn mới chậm rãi cảm nhận thực rõ ràng.
Tính toán không ít trong cái võng phối gian gian khổ khổ nhiều năm, chơi giả làm thật chỉ sợ cũng không có mấy người. Không kể đến các lần gặp dịp thì chơi, nói đến tình cảm chân thành cũng không chỉ có mình Lí đại ngốc này, thế nhưng nghĩ đến hai người thanh đôi, mà Thư Thích lại là nhân vật chính, Lí Cẩm Khang vẫn là ở trong ổ chăn không nhịn được cười trộm thỏa nguyện.
Kỳ thực ra nói là thử xem, nhưng trong thâm tâm mình, hắn vẫn biết Thư Thích là đối với tình yêu có chút tiêu cực nên mới ra đề nghị nhượng bộ như vậy. Thử xem? Làm sao có thể chỉ là thử được, dù thế nào cũng phải dốc cạn sức lực buộc chặt người ta bên người a!
“A?”
“Em quay về trường học.”
Lí Cẩm Khang ra vẻ hậm hực : “Nga. Bất quá đồ dùng của em không phải đều ở chỗ anh sao?”
Thư Thích chống tay nâng cằm : “Đồ gì?”
Không phải là một bộ quần áo và đồ dùng hằng ngày sao. Lí Cẩm Khang không hé môi, theo phân phó đưa người về cửa gần ký túc xá của bọn họ.
Xe vừa mới dừng lại, điện thoại của Thư Thích liền vang lên. Lí Cẩm Khang đem người ấn lại trong xe, đứng ngoài trời mà nghe điện thoại, tay không phải là sẽ đông lạnh hết sao.
“Điện thoại của ai vậy?” Lí Cẩm Khang vừa nói vừa giúp Thư Thích tháo dây an toàn.
“Bạn cùng phòng, “Thư Thích nhìn Lí Cẩm Khang, trong nháy mắt lóa lên ý cười nơi khóe mắt, “Hắn đang nói là quên chìa khóa, lầu cao mà lại buồn ngủ, đang lo không vào được ký túc xá đây.”
Lí Cẩm Khang cúi gầm đầu.
“Này, anh không tiễn em vào sao?” Thư Thích khoan khoái đưa tay chọc chọc tay hắn.
Lí Cẩm Khang đáp ứng một tiếng rồi đem người đưa đến tận chân ký túc. Tình trạng đèn đuốc toàn bộ lầu nghiên cứu sinh vẫn còn sáng trưng, Thư Thích quét thẻ từ mở cửa rồi lại đột nhiên dừng lại.
“Làm sao vậy?” Lí Cẩm Khang một bộ khó hiểu nhìn anh.
Thư Thích quay lại nhìn vào mắt hắn : “Qua đây.”
Lí Cẩm Khang mờ mịt, không hiểu chuyện gì, bất quá vẫn theo bản năng đi đến trước mặt Thư Thích. Anh đứng trên bậc tam cấp, vừa vặn bù đắp độ cao chênh lệch giữa cả hai. Thư Thích nhẹ cúi xuống, ở trên miệng của Lí Cẩm Khang cắn mạnh một ngụm : “Đồ ngốc.” Mắng xong liền mặc kệ tên ngốc đang ngẩn ngơ liền quay người đẩy cửa lên lầu, thẳng cho đến khi bóng lưng cũng không còn thấy.
Đồ ngốc lúc này mới kịp nhận ra mình đã bị khinh bạc, nhìn trái nhìn phải đều không thấy ai, may mà lúc đó không có người.
Đồ ngốc liếm liếm môi, tâm tình vui sướng xoay mình quay về xe, lái xe về nhà.
Điện thoại tra hỏi của Đường Nghiêu rất nhanh đã gọi đến. Lí Cẩm Khang vừa mới về đến nhà, đánh răng được một nửa thì di động đã kêu lên không ngừng. Lí Cẩm Khang vội vàng nhổ đám bọt trong miệng, tiếp điện thoại.
“Cẩm Khang!”
“Đây, làm sao vậy?”
“Nói, ông cùng học trưởng của tôi là sao hả?” Đường Nghiêu bên kia vừa mới tắm rửa xong, đánh lên giường một cái.
“Cái gì hả? …..”
“Giả ngốc cái gì?! Lần trước sinh nhật tôi vẫn còn mập mờ, hôm nay đã rõ ràng mang người đến tiệc tiễn Tiểu Tần, nói, học trưởng của tôi sao lại đến ?”
“Bởi vì Tiếu Tần mời cậu ấy a.”
Đường Nghiêu lại đập một cái, vừa hay đạo vào cái gối trên đùi : “Thiết, các ông không có JQ thì Tiếu Tần sẽ mời học trưởng sao? Tôi không dám hỏi học trưởng nên mới hỏi ông, nói mau nói mau, các ông không phải là thông đồng cấu kết chứ?” Nga, bạn học Đường Nghiêu đúng là đối với sư huynh của mình tôn sùng mù quáng a.
“Cậu ấy đáp ứng rồi thử xem.” Lí Cẩm Khang đành đầu hàng.
“Nga Cẩm Khang, ông được lắm. Mới nói ông nên tìm một người bạn đời, ông liền tìm được! Tìm thì thôi đi lại còn cao tay tìm được đúng Đại sư huynh mắt cao hơn đầu của chúng tôi!”
“Đại sư huynh?”
“Ừ, anh ấy là học sinh đầu tiên của lão thầy rùa biển dạy chúng tôi, học sinh giỏi nhất. Ài, đừng nói sang chuyền khác, ông làm sao nhận thức học trưởng.”
“Võng phối a, chúng tôi nhận thức đã lâu.” Tính đúng ra cũng khoảng tầm ba năm đi.
“Như vậy cũng được?! Học trưởng mà lại yêu trên mạng a!” Tiếng Đường Nghiêu thét lên chói tai.
“Ông trấn tĩnh một chút đi a.” Đừng đem người của tôi hù cho chạy mất.
Đường Nghiêu lại lên cơn bát quái : “Ài, học trưởng của tôi là 0 hay là 1?”
“Ách …. Tôi cũng không xác định.” Dù sao Lí Cẩm Khang cũng cảm thấy trên hay dưới cũng không phải là vấn đề, tuy rằng chính mình vẫn được bọn họ xét là công âm chính cống, chỉ có điều Thư Thích muốn như nào bản thân đều có thể chiều ý. Đương nhiên với điều kiện của bản thân mà nói, Lí Cẩm Khang vẫn là có khuynh hướng lên mặt trên đi.
“Không xác định? Các ông ….còn chưa có làm?”
Ông còn có thể trức tiếp hơn sao? Lí Cẩm Khang đau đầu bó tay : “Ông có ý kiến gì?”
“Cẩm Khang! Tôi nghiêm túc mà nói là ông rất không chủ động!”
“Cáp?”
“Học trưởng của tôi tuyệt đối là vạn năm cấm dục, ông cư nhiên lại không nhớ rõ mà chủ động tiến lên! Vấn đề tính phúc đó đồng chí!” Đường Nghiêu vô cùng đau lòng nuối tiếc, “Tuyệt đối chí ít cũng phải có một lần chủ động a!”
“………Nghiêu Nghiêu, ông rất kích động đi?” Lí Cẩm Khang đỡ trán thở dài, “Còn có a, ông cùng Tiếu Tùy là ai chủ động?”
“……..Kháo.”
Điện thoại bên kia đột nhiên truyền đến vài tiếng thở dốc mờ ám, sau đó lập tức bị cúp máy.
Phỏng chừng Đường Nghiêu kia là tự chuốc họa vào thân, tự dâng mình lên miệng cọp rồi. Lí Cẩm Khang tắt máy điện thoại. Kỳ thực cũng không phải hắn khong nghĩ đến phương diện này, nhưng là thái độ của Thư Thích …. khiến Lí Cẩm Khang có chút nhắm mắt đưa tay, chỉ sợ tiến lên một bước sẽ làm cho người ta mích lòng bỏ đi. Hắn nhớ tới những bộ tiểu thuyết mà hắn đã từng phối qua, bề ngoài đều là sau khi bày tỏ liền lăn lên giường, thậm chí ngay cả muốn biểu lộ cũng lăn trên giường để bày tỏ, không khỏi cười hắc hắc, mấy cái loại tiểu bạch thụ, thánh mẫu thụ, đại hiệp giáo chủ thụ gì gì đó, đều không thể cùng so sánh với Thư Thích!
Lí Cẩm Khang nhẩm nhẩm lời một bài ca, thư thả quay về toilet tiếp tục công việc đánh răng, tình cảm chưa ổn định, đồng chí còn cần nỗ lực a.
Sửa soạn xong xuôi cũng đã gần đến giờ đi ngủ ngày thường, thế nhưng trong khoảng thời gian này, Lí Cẩm Khang vẫn trong tình trạng hăng tiết gà như như gặp được chuyện mừng, ngủ muộn dạy sớm vẫn có có tinh thần gấp trăm lần. Hắn đáng lẽ đã đến giờ đi ngủ nhưng lại chạy đến mở máy tính. Lúc này mới phát hiện ra diễn đàn nội bộ đang tán gẫu về đề tài gì đó mà khí thế sục sôi ngất trời. Từ khi đối với Thư Thích sản sinh tâm tư, Lí Cẩm Khang thừa nhận, tình cảm đối với cái diễn đàn nội bộ này cũng sâu đậm hơn nhiều.
Đao Tước Diên : Cư nhiên đều còn onl a.
Tiểu Trùng Tử : Lão đại, anh không nên ngụy biện, anh că bản không phải là công 0.
Tiểu Trùng Tử : A Công quân!
Lạc Vũ Vô Thanh : Công quân ~ Lão đại, anh ấy nói anh ấy không phải là thụ =0=
Ba Tường Quân : Cô cút đi!
Đao Tước Diện : Chân tướng trọng tâm câu chuyện.
Ba Tường Quân : Không còn sớm, đều đi ngủ đi.
Tiểu Trùng Tử : Lão đại, người ta ngày mai không cần dậy sớm.
Lạc Vũ Vô Thanh : Giận, Chị đây ngày mai phải dậy sớm tiếp giá 0 Ông chủ cũng không cần một tuần đi tuần tra một lần chứ a, lệ rơi đầy mặt.
Đao Tước Diện : Đều ngủ đi, giữ gìn làn da, hắc hắc.
Tiểu Trùng Tử : Công quân, lời này anh nói hẳn là nên nói với lão đại chúng tôi
~Lạc Vũ Vô Thanh : Lão đại, anh xem công quân cũng khuyên anh phải bảo vệ da dẻ, các anh hắc hắc.
Tiểu Trùng Tử : Lão đại, anh phải cố gắng a! Nếu như công quân ruồng bỏ anh thì sao bây giờ!
Ba Tường Quân : Anh ta dám!
Lạc Vũ Vô Thanh : Gào khóc, ngao, Lão đại, anh đã thú nhận không chút kiêng dè mối quan hệ của cả hai rồi =0=
Đao Tước Diện : ……… = =
Mới được có một lát, lúc Lí Cẩm Khang cùng Đại Nữu Nhị Nữu phân biệt dùng QQ riêng nói chuyện một lúc, khẩu khí ngữ điệu thói quen linh tinh các loại đều có một loại ẩn ý, đến khi Lí Cẩm Khang chứng kiến hai người trong Q riêng phát hai câu giống nhau như đúc “Chúc mừng công quân (Ôm quyền)” thì chấm mồ hôi, may mắn là kiểu chữ của hai người khác hẳn nhau.
Lí Cẩm Khang hồi đáp từng câu cảm ơn trong Q riêng của từng người, lúc này mới phát hiện ra ba người chơi chung vô cùng thẳng thắn. Ít nhất các câu trả lời của Thư Thích cũng chưa từng có ý đinh che giấu hay trốn tránh.
Tiểu Trùng Tử : Ghen tị chết người ta a. Mới đầu năm chúng ta mới ước định cùng làm khuê nữ ở giá, hiện giờ lại chỉ còn em cũng Nhị Nữu vẫn như cũ trông khuê phòng trống vắng, lệ rơi lã chã ….. TOT
Lạc Vũ Vô Thanh : Lão đại trước đây chỉ là lão đại của chúng ta, thêm nữa thì cũng chỉ là sama của fan, hiện tại lão đại chỉ là thụ mà công quân nuôi trong nhà, nhân tiện mang theo lão đại của chúng ta TAT
Ba Tường Quân : Đêm nay đủ rồi a, hiểu chưa?
Tiểu Trùng Tử : Hiểu! Nhị Nữu cùng đi ngủ đi, chúng ta đành giường đơn gối chiếc mất ngủ để hai người bọn họ tiếp tục thế giới hai người đi TOT
Lạc Vũ Vô Thanh : Lão đại hôm nay không ở nhà công quân sao? 0. 0
Tiểu Trùng Tử : Ngốc, cho nên bọn họ mới muốn ở trên mạng gần nhau hơn a.
Lạc Vũ Vô Thanh : Gào khóc, ngao, đã hiểu! Đại Nữu ngủ ngon, lão đại và công quân ngủ ngon.
Ba Tường Quân : Đều ngủ đi, ngủ ngon.
Diễn đàn cuối cùng cũng tĩnh lặng trở lại thì Lí Cẩm Khang lại nhận được tin tán gẫu tư.
Tiếu Trùng Tử : Công quân, anh cần đặc biệt chú ý chăm sóc lão đại chúng tôi nha, lão đại vô cùng yếu đuối, mỏng manh, mẫn cảm đó TOT
Lạc Vũ Vô Thanh : Chúc mừng công quân, chuyện này mong hãy tiếp tục nỗ lực (^o^)/~ Lão đại xù lông, vẫn là tương đối dịu ngoan, dứt khoát là một cực phẩm nam nhân, công quân hãy từ từ uốn nắn lão đại.
Lí Cẩm Khang lại phân biệt trấn an hai cô, trong lòng vẫn là rất biết ơn các cô đãvì lão đại của mình mà căn dặn.
Hai người kia cũng rất nhanh là rời mạng, ngày mai Lí Cẩm Khang còn phải đi làm, cùng Thư Thích tùy tiện hàn huyên mấy câu liền bị đối phương đuổi xuống.
Hắn trong lòng thư thái tiến vào ổ chăn, nói như thế nào, Thư Thích cũng đã ở trước mặt Đại Nữu, Nhị Nữu ngầm thừa nhận quan hệ của cả hai a. Lúc này đây, Lí Cẩm Khang mới cảm nhận được sâu sắc sự thật.
Từ khi hai người bắt đầu quyết định thử một chút, hình thức bên nhau của cả hai cũng không có gì biến hóa, vẫn y như cũ, một người cam tâm tình nguyện chăm sóc mà người kia lại được chiếu cố đến tự do thoải mái, trực tiếp dẫn đến việc Lí đồng chí cũng không có xác định rõ ràng cảm giác quan hệ hai người đã biến đôi theo chiều hướng sáng lạn.
Mà giờ phút này đây, chuyện xưa một lần nữa được nhắc đến, những lời đối phương hay nói kia lại tràn đầy cảm giác bất đồng. Trước kia là coi khinh và không thèm đếm xỉa, hiện tại rõ ràng là ngấm ngầm thừa nhận. Loại hình bức cung của kẻ thứ ba đã hoàn toàn thức tỉnh Lí Cẩm Khang, những ước vọng ngày trước và các vụ scandal, chính tại khoảnh khắc này đây đã hóa thành sự thật, mà những tâm tưởng vui sướng ở thời khắc thổ lộ thành công đã tiến vào chiếm giữ từng tế bào, từng tấc cơ thể, thẳng cho đến lúc này, hắn mới chậm rãi cảm nhận thực rõ ràng.
Tính toán không ít trong cái võng phối gian gian khổ khổ nhiều năm, chơi giả làm thật chỉ sợ cũng không có mấy người. Không kể đến các lần gặp dịp thì chơi, nói đến tình cảm chân thành cũng không chỉ có mình Lí đại ngốc này, thế nhưng nghĩ đến hai người thanh đôi, mà Thư Thích lại là nhân vật chính, Lí Cẩm Khang vẫn là ở trong ổ chăn không nhịn được cười trộm thỏa nguyện.
Kỳ thực ra nói là thử xem, nhưng trong thâm tâm mình, hắn vẫn biết Thư Thích là đối với tình yêu có chút tiêu cực nên mới ra đề nghị nhượng bộ như vậy. Thử xem? Làm sao có thể chỉ là thử được, dù thế nào cũng phải dốc cạn sức lực buộc chặt người ta bên người a!
/30
|