12h đêm tại cô nhi viện. 1 bóng đen trên sân thượng, thoắt ẩn thoắt hiện dưới ánh trăng mờ nhạt
1 thứ ánh sáng yếu ớt phát ra từ chiếc điện thoại
" tút.....tút..."
Tiếng điện thoại vang lên trong ko gian yên tĩnh của màn đêm
- alo. Đã thâm nhập đc chưa? - đầu dây bên kia bắt máy,giọng ns vẻ ngạo mạn
- đc. Hơn cả mong đợi - bóng đen trả lời bằng giọng lạnh lùng - bọn chúng ko nghi ngờ gì
- haha tốt. Cứ tiếp tục thâm nhập - đầu dây bên kia cười như điên dại. Bỗng điệu cười đó tắt lịm,thay vào là 1 giọng điệu sặc mùi sát khí,gằn lên - Rồi chúng sẽ phải trả giá vs những việc đã lm cho ta. Chúng sẽ phải chết - rồi đầu dây bên kia tắt máy cái rụp
Bóng đen vẫn ngồi đó,trên khoảng sân thượng. Ánh mắt nhìn xa xăm . Câu ns cuối cùng của đầu dây bên kia khiến ng đó phải zùng mình,khiếp sợ. Câu ns 10 phần thì 11 phần sặc nùi sát khí. Ng đó biết câu ns đó ko có lấy 1% là ns zối
Ng đó nhìn vào giờ hiển thị trên màn hình điện thoại. Thoáng giật mình vì mình đã đi quá lâu. Sợ m.n nghi ngờ nên nhanh chóng trở về phòng,ngủ,như chưa hề có gì sảy ra
Sáng
- ủa 2 anh chị lm gì vậy nhỉ - 1 bé gái thắc mắc hỏi
- hôm qua chị Helen ngủ cùng mình mà. Sao bjjơ lại ở đây - bé gái hôm qua ngủ cùng nó lên tiếng. Bàn tay bé bé,xinh xinh chỉ về phía nó và hắn đang nằm
- ờ đúng đó. Rõ......xì xầm.....xìm xầm.......- mấy đứa nhóc bắt đầu phát huy tinh thần bà 8 của mình,trong chốc lát đã ầm ầm cả lên và đương nhiên lọt vào tai 2 kẻ đang say ngủ kia
" chuyện gì vậy nhỉ?" nó và hắn khẽ nhíu mày. Đôi lông mi bắt đầu động đậy. Nó và hắn cùng mở mắt
chớp chớp
4 nắm nhìn nhau
- chào buổi sáng - nó quên béng mất mình đang ở đâu. Tự nhiên chào hắn như ở nhà. Đầu vẫn đang gối vào tay hắn
- uk chào buổi sáng - hắn cũng quên lun việc này, vừa cười vừa chào lại nó. 1 tay vẫn để nó gối,1 tay thì đang yên vị trên.......eo nó
- èm hèm - Alie từ đâu trui ra,ho khan nhìn nó và hắn lên giọng dạy đời - ở đây là công cộng,ko phải nhà của 2 anh chị đâu mà thân vs chẳng mật. Lm tổn hại mắt bọn trẻ bjơ - Alie chỉ vào đám nhóc mắt chữ O mồn chữ A đang nhìn nó và hắn
Nhìn theo hướng chỉ. Nó và hắn giật mình. Vội ngồi dậy. 2 ng quay sang 2 hướng khác nhau, 2 má bắt đầu ửng đỏ
- oa chị Helen đánh phấn hả. Sao má hỏ zữ vậy - 1 bé gái thốt lên. Lm má nó đã đỏ nay càng đỏ hơn
Hắn cũng chẳng khác nó là mấy. Bị mấy đứa "giặc cỏ" sử dụng những câu ngây thơ hỏi han nhưng đối vs hắn lại có sức công phá mạnh khủng khiếp, ko chỉ má mà cả mặt,cả tai của hắn đỏ lên như gấc chín
" cộp"
Nó và hắn vùng dậy. Toan đi lm VSCN để tránh né lũ "quỷ" nhưng trời ko thương tình hay sao mà vừa đứng lên,2 ng đã cộc đầu vào nhau,ngã nhào xuống
- em ko sao chứ - Hắn vội vùng dậy,lo lắng hỏi nó. Cái đám 6 ( trừ Hân Hân vì cô nàng khá tinh đời) ng kia đang mải chuẩn bị thu dọn hành lí chứ nếu ko đã nhận thấy sự khác lạ trong cách sưng hô của hắn
- ko sao - nó xoa xoa chán,thoáng giật mình vs câu ns "em" của hắn. Rồi vội vàng vào phòng vệ sinh lm VSCN
15´ sau
Nó và hắn đã có mặt tại phòng số 3. Cả 2 đang thu dọn hành lí chuẩn bị về. Đáng lí ra chuyến đi kéo dài 2 ngày,đến chiều ms pải về nhưng vì 1 lí do nào đó rất quan trọng ,mama Pi và Po - tức hiệu trưởng,đã hạ lệnh,thu don hành lí,phải về trường ngay trong sáng nay
- sao sáng nay. Tôi lại ngủ cùng anh - nó ko nhìn hắn,tay và mắt vẫn dán vào đống đồ của mình,lạnh lùng hỏi
- ờ thì......thì ko có "ai kia" ko ngủ đc - hắn ns đầy ẩn ý
- "ai kia"? - nó nhíu mày. Giả vờ ko biết gì,hỏi - là ng iu anh hả
Hắn suy nghĩ 1 hồi rồi gật đầu cái rụp,bổ xung thêm
- gần như thế
- nhưng như vậy thì liên quan gì tới tôi - nó lạnh lùng ns -đừng bảo anh thích.......- nó kéo dài giọng,ánh mắt hơi đểu đểu nhìn hắn
Nghĩ bị đoán chúng tim đen. Mồ hôi mẹ mồ hôi con ướt đẫm chán. Hắn lắp bắp
- anh....anh....đúng anh thích e.. - chưa ns hết câu nó đã chặn họng hắn
- vậy hóa ra anh thích ăn đấm hả - hắn há hốc mồm nhìn nó. Thì ra hắn đã bị nó chơi 1 vố thật đau. Câu ns vừa rồi của nó thực za là " đừng bảo anh thích ăn đấm". Càng nghĩ hắn càng thấy nhục,chỉ mún đâm đầu vào................... ko khí mà chết ( chết đc cho 1 tỉ lun). Cũng may hắn chưa ns hết câu ko thì "bách nhục xuyên tim "
Ko thèm ns câu nào. Hắn lẳng lặng thu don đồ đạc. Ko nhìn nó,ko ns nên hắn đã bỏ qua 1 việc. Nó đang nhìn hắn nở 1 nụ cười hạnh phúc
" đồ ngốc. Có vậy mà cũng giận. Trẻ con quá " nó thầm nghĩ rồi quay lại vs công việc thu don đồ đạc của mình
8h sáng
Chiếc xe hôm qua chở lớp nó đỗ xịch giữa sân của cô nhi viện. Các học viên lần lượt bước lên xe trong sự tiếc nuối. M.n trong cô nhi viện,đặc biệt là đám trẻ đều ra tiễn lớp nó. Chưa đầy 2 ngày sống ở đây nhưng các học viên đều có 1 tâm trạng giống nhau: buồn và ko nỡ rời xa nơi này. Họ yêu quý cô nhi viện,yêu quý những đứa trẻ ở nơi đây,yêu những tiếng cười,những câu ns ngây thơ của đám trẻ
Chiếc xe lăn bánh. Các học viên ngoái đầu ra cửa xe vẫy chào tạm biệt cô nhi viên,tạm biệt những đứa trẻ ngây thơ. Chỉ 2 tiếng nữa thôi,bọn họ lại phải trở lại vs ko khí căng thẳng,giành giật ở nơi đô thị phố thường. Lại phải lao đầu vào những cuộc giành giật ko mong muốn
Nó ngồi trên xe. Vẫn vị trí cũ,vẫn ngồi cạnh hắn. Tâm trí nó và cả tâm trí của Hắn,Alie,Pi,Po,Mark đều đang cùng suy nghĩ về tin nhắn của hiệu trưởng
" 6 đứa mau về trường. Ta có chuyện cần bàn"
Nhìn cũng đủ biết chuyện cần bàn lúc này quan trọng đến thế nào. Ko có lí do gì đang ở mama của Pi và Po lại triệu tập gấp như thế
Trên xe. 6 con ng. 1 tâm trạng. Ko còn cảnh ngủ gục như hôm qua mà ai nấy vẻ mặt rất chi là đăm chiêu,suy nghĩ
Vậy chuyện mà mama Pi và Po muốn đề cập là gì? Nó quan trọng đến mức nào mà pải triệu tập 6 đứa nó về gấp như vậy?
1 thứ ánh sáng yếu ớt phát ra từ chiếc điện thoại
" tút.....tút..."
Tiếng điện thoại vang lên trong ko gian yên tĩnh của màn đêm
- alo. Đã thâm nhập đc chưa? - đầu dây bên kia bắt máy,giọng ns vẻ ngạo mạn
- đc. Hơn cả mong đợi - bóng đen trả lời bằng giọng lạnh lùng - bọn chúng ko nghi ngờ gì
- haha tốt. Cứ tiếp tục thâm nhập - đầu dây bên kia cười như điên dại. Bỗng điệu cười đó tắt lịm,thay vào là 1 giọng điệu sặc mùi sát khí,gằn lên - Rồi chúng sẽ phải trả giá vs những việc đã lm cho ta. Chúng sẽ phải chết - rồi đầu dây bên kia tắt máy cái rụp
Bóng đen vẫn ngồi đó,trên khoảng sân thượng. Ánh mắt nhìn xa xăm . Câu ns cuối cùng của đầu dây bên kia khiến ng đó phải zùng mình,khiếp sợ. Câu ns 10 phần thì 11 phần sặc nùi sát khí. Ng đó biết câu ns đó ko có lấy 1% là ns zối
Ng đó nhìn vào giờ hiển thị trên màn hình điện thoại. Thoáng giật mình vì mình đã đi quá lâu. Sợ m.n nghi ngờ nên nhanh chóng trở về phòng,ngủ,như chưa hề có gì sảy ra
Sáng
- ủa 2 anh chị lm gì vậy nhỉ - 1 bé gái thắc mắc hỏi
- hôm qua chị Helen ngủ cùng mình mà. Sao bjjơ lại ở đây - bé gái hôm qua ngủ cùng nó lên tiếng. Bàn tay bé bé,xinh xinh chỉ về phía nó và hắn đang nằm
- ờ đúng đó. Rõ......xì xầm.....xìm xầm.......- mấy đứa nhóc bắt đầu phát huy tinh thần bà 8 của mình,trong chốc lát đã ầm ầm cả lên và đương nhiên lọt vào tai 2 kẻ đang say ngủ kia
" chuyện gì vậy nhỉ?" nó và hắn khẽ nhíu mày. Đôi lông mi bắt đầu động đậy. Nó và hắn cùng mở mắt
chớp chớp
4 nắm nhìn nhau
- chào buổi sáng - nó quên béng mất mình đang ở đâu. Tự nhiên chào hắn như ở nhà. Đầu vẫn đang gối vào tay hắn
- uk chào buổi sáng - hắn cũng quên lun việc này, vừa cười vừa chào lại nó. 1 tay vẫn để nó gối,1 tay thì đang yên vị trên.......eo nó
- èm hèm - Alie từ đâu trui ra,ho khan nhìn nó và hắn lên giọng dạy đời - ở đây là công cộng,ko phải nhà của 2 anh chị đâu mà thân vs chẳng mật. Lm tổn hại mắt bọn trẻ bjơ - Alie chỉ vào đám nhóc mắt chữ O mồn chữ A đang nhìn nó và hắn
Nhìn theo hướng chỉ. Nó và hắn giật mình. Vội ngồi dậy. 2 ng quay sang 2 hướng khác nhau, 2 má bắt đầu ửng đỏ
- oa chị Helen đánh phấn hả. Sao má hỏ zữ vậy - 1 bé gái thốt lên. Lm má nó đã đỏ nay càng đỏ hơn
Hắn cũng chẳng khác nó là mấy. Bị mấy đứa "giặc cỏ" sử dụng những câu ngây thơ hỏi han nhưng đối vs hắn lại có sức công phá mạnh khủng khiếp, ko chỉ má mà cả mặt,cả tai của hắn đỏ lên như gấc chín
" cộp"
Nó và hắn vùng dậy. Toan đi lm VSCN để tránh né lũ "quỷ" nhưng trời ko thương tình hay sao mà vừa đứng lên,2 ng đã cộc đầu vào nhau,ngã nhào xuống
- em ko sao chứ - Hắn vội vùng dậy,lo lắng hỏi nó. Cái đám 6 ( trừ Hân Hân vì cô nàng khá tinh đời) ng kia đang mải chuẩn bị thu dọn hành lí chứ nếu ko đã nhận thấy sự khác lạ trong cách sưng hô của hắn
- ko sao - nó xoa xoa chán,thoáng giật mình vs câu ns "em" của hắn. Rồi vội vàng vào phòng vệ sinh lm VSCN
15´ sau
Nó và hắn đã có mặt tại phòng số 3. Cả 2 đang thu dọn hành lí chuẩn bị về. Đáng lí ra chuyến đi kéo dài 2 ngày,đến chiều ms pải về nhưng vì 1 lí do nào đó rất quan trọng ,mama Pi và Po - tức hiệu trưởng,đã hạ lệnh,thu don hành lí,phải về trường ngay trong sáng nay
- sao sáng nay. Tôi lại ngủ cùng anh - nó ko nhìn hắn,tay và mắt vẫn dán vào đống đồ của mình,lạnh lùng hỏi
- ờ thì......thì ko có "ai kia" ko ngủ đc - hắn ns đầy ẩn ý
- "ai kia"? - nó nhíu mày. Giả vờ ko biết gì,hỏi - là ng iu anh hả
Hắn suy nghĩ 1 hồi rồi gật đầu cái rụp,bổ xung thêm
- gần như thế
- nhưng như vậy thì liên quan gì tới tôi - nó lạnh lùng ns -đừng bảo anh thích.......- nó kéo dài giọng,ánh mắt hơi đểu đểu nhìn hắn
Nghĩ bị đoán chúng tim đen. Mồ hôi mẹ mồ hôi con ướt đẫm chán. Hắn lắp bắp
- anh....anh....đúng anh thích e.. - chưa ns hết câu nó đã chặn họng hắn
- vậy hóa ra anh thích ăn đấm hả - hắn há hốc mồm nhìn nó. Thì ra hắn đã bị nó chơi 1 vố thật đau. Câu ns vừa rồi của nó thực za là " đừng bảo anh thích ăn đấm". Càng nghĩ hắn càng thấy nhục,chỉ mún đâm đầu vào................... ko khí mà chết ( chết đc cho 1 tỉ lun). Cũng may hắn chưa ns hết câu ko thì "bách nhục xuyên tim "
Ko thèm ns câu nào. Hắn lẳng lặng thu don đồ đạc. Ko nhìn nó,ko ns nên hắn đã bỏ qua 1 việc. Nó đang nhìn hắn nở 1 nụ cười hạnh phúc
" đồ ngốc. Có vậy mà cũng giận. Trẻ con quá " nó thầm nghĩ rồi quay lại vs công việc thu don đồ đạc của mình
8h sáng
Chiếc xe hôm qua chở lớp nó đỗ xịch giữa sân của cô nhi viện. Các học viên lần lượt bước lên xe trong sự tiếc nuối. M.n trong cô nhi viện,đặc biệt là đám trẻ đều ra tiễn lớp nó. Chưa đầy 2 ngày sống ở đây nhưng các học viên đều có 1 tâm trạng giống nhau: buồn và ko nỡ rời xa nơi này. Họ yêu quý cô nhi viện,yêu quý những đứa trẻ ở nơi đây,yêu những tiếng cười,những câu ns ngây thơ của đám trẻ
Chiếc xe lăn bánh. Các học viên ngoái đầu ra cửa xe vẫy chào tạm biệt cô nhi viên,tạm biệt những đứa trẻ ngây thơ. Chỉ 2 tiếng nữa thôi,bọn họ lại phải trở lại vs ko khí căng thẳng,giành giật ở nơi đô thị phố thường. Lại phải lao đầu vào những cuộc giành giật ko mong muốn
Nó ngồi trên xe. Vẫn vị trí cũ,vẫn ngồi cạnh hắn. Tâm trí nó và cả tâm trí của Hắn,Alie,Pi,Po,Mark đều đang cùng suy nghĩ về tin nhắn của hiệu trưởng
" 6 đứa mau về trường. Ta có chuyện cần bàn"
Nhìn cũng đủ biết chuyện cần bàn lúc này quan trọng đến thế nào. Ko có lí do gì đang ở mama của Pi và Po lại triệu tập gấp như thế
Trên xe. 6 con ng. 1 tâm trạng. Ko còn cảnh ngủ gục như hôm qua mà ai nấy vẻ mặt rất chi là đăm chiêu,suy nghĩ
Vậy chuyện mà mama Pi và Po muốn đề cập là gì? Nó quan trọng đến mức nào mà pải triệu tập 6 đứa nó về gấp như vậy?
/40
|