Huỳnh Lâm Minh đẩy cửa phòng, lịch sự mời Tạ Tĩnh Khang vào bên trong. Căn phòng rất rộng, nhưng lại mang đến một cảm giác rất ảm đạm, cô độc.
Huỳnh Lâm Minh bước kệ sách, từng trong tủ rút ra một tấm ảnh. Trong ảnh là một cặp gia vợ chồng và hai đứa con trai đang cười rất tươi. Huỳnh Lâm Minh đưa cho Tạ Tĩnh Khang rồi hỏi.
" Nhìn xem, gia đình tôi hạnh phúc chứ ?"
Tạ Tĩnh Khang nhìn tấm ảnh mang theo sự hoài niệm quá khứ. Gật đầu đáp.
" Đúng vậy, rất hạnh phúc"
Huỳnh Lâm Minh cười cười gật đầu, chỉ nhẹ đáp.
" Lúc nhỏ đúng là rất hạnh phúc, nhưng khi lớn lên. Anh tôi mang tính cách rất khác. Anh ấy rất chính trực, cũng rất tài giỏi. Anh ấy là một người đàn ông tốt, chuẩn mực của gia đình"
Tạ Tĩnh Khang vốn chẳng muốn nghe chuyện gì về nhà họ Huỳnh, cho nên trực tiếp cắt ngang.
" Chuyện này liên quan gì đến cái chết của vợ chồng anh chị cậu ?"
Huỳnh Lâm Minh khựng lại, mãi một lúc sau mới kể.
" Cha tôi là một người đàn ông biến thái, chị dâu tôi tức là Mẫn Lan sau khi về làm dâu nhà tôi chưa được bao lâu thì bị ông ấy giở trò. Khi ấy thế lực của cha tôi rất mạnh, anh ấy đành phải ấm ức cắt đứt mối liên hệ với cha con với cha tôi. Sau đó dẫn vợ mang thai năm tháng đến nơi khác sống"
Huỳnh lão gia quả thật không ngờ lại là một con người cầm thú đến như vậy, nhưng mà Huỳnh lão gia thế lực cũng mình. Con trai nằm dưới trướng ông ta cũng đúng.
Huỳnh Lâm Minh lại nói tiếp.
" Anh tôi thật ra lúc rời khỏi Huỳnh gia cũng không có cuộc sống dễ dàng gì. Đã vậy chị dâu sau khi bị cưỡng hiếp còn bị trầm cảm, hai vợ chồng sống cuộc sống rất chật vật. Đến tháng cuối cùng khi vợ sắp sinh, anh ấy mới hạ mình cầu xin cha tôi giúp đỡ. Chỉ là lúc anh ấy đến nơi cha tôi làm việc đã chứng kiến hết mọi chuyện đêm hôm đó."
Tạ Tĩnh Khang nhíu mày tiếp tục hỏi .
" Chuyện đêm hôm đó là thế nào, tại sao cậu biết?"
" Cha tôi trong một lần say rượu đã kể lại cho tôi. Ông ấy nói thời gian đó công ty gặp khó khăn, ông ấy uống nhiều rượu nên đã cưỡng hiếp thư kí của mình. Vừa lúc chuyện này bị anh tôi thấy được và quay lại, sau đó anh ấy nhanh trí gửi tin nhắn về cho chị dâu. Rồi không hiểu bằng cách nào mà cha tôi phát hiện, hai người xảy ra tranh cãi. Đến lúc anh tôi quay người đi thì cha tôi đã đẩy anh ấy ngã cầu thang, sau đó thì lập tức tử vong. Mẹ tôi cũng biết chuyện này, nhưng bà ấy cũng chỉ là một con rối của cha tôi. Không thể làm gì khác"
" Chuyện này liên quan gì đến Bao Bao và Mầm Cây?"
Huỳnh Lâm Minh trong lòng chắc chắn vẫn còn nhiều tâm sự. Hắn thở hắc ra một hơi, tiếp tục nói.
" Đám tang anh tôi vừa qua đi không lâu, chị dâu từng dùng một số lạ gọi cho tôi nói rằng chị ấy có chết cũng không tha cho kẻ đã giết chồng, giết cha của Mầm Cây. Nếu tôi muốn đòi lại công đạo, thì đêm nay hãy đi cứu Bao Bao. Lúc đó tôi cũng chỉ mới tốt nghiệp đại học, còn chưa hiểu được thế sự. Cái tôi còn nhớ chính là hai cái usb mà Bao Bao cầm trên tay và một đứa bé vẫn còn dính đầy vệt máu mới sinh. Một cái usb hiện tại vẫn còn nằm trong tay tôi, một cái vẫn còn nằm ở trong tay Bao Bao. Mầm Cây là con của chị gái tôi, nếu tôi đoán không nhầm năm đó có lẽ cha tôi phát hiện ra được đoạn video đã bị chị dâu phát hiện nên muốn phái người đi diệt khẩu. Chị tôi chỉ là vì muốn báo thù cho chồng này nên mới bảo vệ đứa bé, usb chị tôi đưa cho Bao Bao có lẽ là video hiếp dâm của cha tôi. Còn cái usb chị dâu đưa cho tôi, là những lần cha tôi ăn hối lộ, trốn nộp thuế, có lẽ chị ấy muốn Mầm Cây khi lớn lên sẽ trả thù cho bọn họ nên mới chọn cách tự sát. Nhưng tôi không hiểu vì lí do gì mà Bao Bao lại chọn ôm Mầm Cây rời khỏi tôi"
Mọi chuyện đã sáng tỏ, vụ việc lần này vốn không đơn giản. Không ngờ Huỳnh lão gia lại máu lạnh đến như vậy, đến cả con trai cả lẫn con dâu mình cũng không tha. Đứa con út thì như vật thế thân, tiếp quản khối gia sản ông ấy để lại. Đến cả vợ của mình ông ấy còn xem như con rối. Vị lão gia này, cuối cùng đã máu lạnh đến chừng nào rồi ?
Mầm Cây cùng Bao Bao trải qua năm tháng sống vất vả cuối cùng đổi lại được cái gì. Chẳng lẽ chỉ đổi lại chuyện ân oán của người lớn, đợi sau này Mầm Cây biết được sự thật cái chết của cha mẹ nó rồi trong lòng nó chỉ còn thù hận sao?
Một Bao Bao ngốc nghếch, một Mầm Cây ngây thơ liệu có xứng đáng nhận được như thứ này.
Tạ Tĩnh Khang suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định. Hắn nhìn Huỳnh Lâm Minh rồi khẳng định
" Mặc dù chuyện này không liên quan đến nhà họ Tạ. Nhưng Mầm Cây và Bao Bao hiện tại chính là được người nhà họ Tạ yêu thương nhất, nếu ai dám động đến hai người bọn họ. Tạ Tĩnh Khang này lập tức bị bẻ gãy xương"
Xem ra Tạ Tĩnh Khang thật sự sẵn sàng vì hai cha con ngốc nghếch đó mà dám đối đầu với người khác. Đây chính là đặc quyền của hắn dành cho người mà hắn thích.
----****----
Dạo này mới viết lại, mong mọi người bỏ qua sai xót nha
Huỳnh Lâm Minh bước kệ sách, từng trong tủ rút ra một tấm ảnh. Trong ảnh là một cặp gia vợ chồng và hai đứa con trai đang cười rất tươi. Huỳnh Lâm Minh đưa cho Tạ Tĩnh Khang rồi hỏi.
" Nhìn xem, gia đình tôi hạnh phúc chứ ?"
Tạ Tĩnh Khang nhìn tấm ảnh mang theo sự hoài niệm quá khứ. Gật đầu đáp.
" Đúng vậy, rất hạnh phúc"
Huỳnh Lâm Minh cười cười gật đầu, chỉ nhẹ đáp.
" Lúc nhỏ đúng là rất hạnh phúc, nhưng khi lớn lên. Anh tôi mang tính cách rất khác. Anh ấy rất chính trực, cũng rất tài giỏi. Anh ấy là một người đàn ông tốt, chuẩn mực của gia đình"
Tạ Tĩnh Khang vốn chẳng muốn nghe chuyện gì về nhà họ Huỳnh, cho nên trực tiếp cắt ngang.
" Chuyện này liên quan gì đến cái chết của vợ chồng anh chị cậu ?"
Huỳnh Lâm Minh khựng lại, mãi một lúc sau mới kể.
" Cha tôi là một người đàn ông biến thái, chị dâu tôi tức là Mẫn Lan sau khi về làm dâu nhà tôi chưa được bao lâu thì bị ông ấy giở trò. Khi ấy thế lực của cha tôi rất mạnh, anh ấy đành phải ấm ức cắt đứt mối liên hệ với cha con với cha tôi. Sau đó dẫn vợ mang thai năm tháng đến nơi khác sống"
Huỳnh lão gia quả thật không ngờ lại là một con người cầm thú đến như vậy, nhưng mà Huỳnh lão gia thế lực cũng mình. Con trai nằm dưới trướng ông ta cũng đúng.
Huỳnh Lâm Minh lại nói tiếp.
" Anh tôi thật ra lúc rời khỏi Huỳnh gia cũng không có cuộc sống dễ dàng gì. Đã vậy chị dâu sau khi bị cưỡng hiếp còn bị trầm cảm, hai vợ chồng sống cuộc sống rất chật vật. Đến tháng cuối cùng khi vợ sắp sinh, anh ấy mới hạ mình cầu xin cha tôi giúp đỡ. Chỉ là lúc anh ấy đến nơi cha tôi làm việc đã chứng kiến hết mọi chuyện đêm hôm đó."
Tạ Tĩnh Khang nhíu mày tiếp tục hỏi .
" Chuyện đêm hôm đó là thế nào, tại sao cậu biết?"
" Cha tôi trong một lần say rượu đã kể lại cho tôi. Ông ấy nói thời gian đó công ty gặp khó khăn, ông ấy uống nhiều rượu nên đã cưỡng hiếp thư kí của mình. Vừa lúc chuyện này bị anh tôi thấy được và quay lại, sau đó anh ấy nhanh trí gửi tin nhắn về cho chị dâu. Rồi không hiểu bằng cách nào mà cha tôi phát hiện, hai người xảy ra tranh cãi. Đến lúc anh tôi quay người đi thì cha tôi đã đẩy anh ấy ngã cầu thang, sau đó thì lập tức tử vong. Mẹ tôi cũng biết chuyện này, nhưng bà ấy cũng chỉ là một con rối của cha tôi. Không thể làm gì khác"
" Chuyện này liên quan gì đến Bao Bao và Mầm Cây?"
Huỳnh Lâm Minh trong lòng chắc chắn vẫn còn nhiều tâm sự. Hắn thở hắc ra một hơi, tiếp tục nói.
" Đám tang anh tôi vừa qua đi không lâu, chị dâu từng dùng một số lạ gọi cho tôi nói rằng chị ấy có chết cũng không tha cho kẻ đã giết chồng, giết cha của Mầm Cây. Nếu tôi muốn đòi lại công đạo, thì đêm nay hãy đi cứu Bao Bao. Lúc đó tôi cũng chỉ mới tốt nghiệp đại học, còn chưa hiểu được thế sự. Cái tôi còn nhớ chính là hai cái usb mà Bao Bao cầm trên tay và một đứa bé vẫn còn dính đầy vệt máu mới sinh. Một cái usb hiện tại vẫn còn nằm trong tay tôi, một cái vẫn còn nằm ở trong tay Bao Bao. Mầm Cây là con của chị gái tôi, nếu tôi đoán không nhầm năm đó có lẽ cha tôi phát hiện ra được đoạn video đã bị chị dâu phát hiện nên muốn phái người đi diệt khẩu. Chị tôi chỉ là vì muốn báo thù cho chồng này nên mới bảo vệ đứa bé, usb chị tôi đưa cho Bao Bao có lẽ là video hiếp dâm của cha tôi. Còn cái usb chị dâu đưa cho tôi, là những lần cha tôi ăn hối lộ, trốn nộp thuế, có lẽ chị ấy muốn Mầm Cây khi lớn lên sẽ trả thù cho bọn họ nên mới chọn cách tự sát. Nhưng tôi không hiểu vì lí do gì mà Bao Bao lại chọn ôm Mầm Cây rời khỏi tôi"
Mọi chuyện đã sáng tỏ, vụ việc lần này vốn không đơn giản. Không ngờ Huỳnh lão gia lại máu lạnh đến như vậy, đến cả con trai cả lẫn con dâu mình cũng không tha. Đứa con út thì như vật thế thân, tiếp quản khối gia sản ông ấy để lại. Đến cả vợ của mình ông ấy còn xem như con rối. Vị lão gia này, cuối cùng đã máu lạnh đến chừng nào rồi ?
Mầm Cây cùng Bao Bao trải qua năm tháng sống vất vả cuối cùng đổi lại được cái gì. Chẳng lẽ chỉ đổi lại chuyện ân oán của người lớn, đợi sau này Mầm Cây biết được sự thật cái chết của cha mẹ nó rồi trong lòng nó chỉ còn thù hận sao?
Một Bao Bao ngốc nghếch, một Mầm Cây ngây thơ liệu có xứng đáng nhận được như thứ này.
Tạ Tĩnh Khang suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định. Hắn nhìn Huỳnh Lâm Minh rồi khẳng định
" Mặc dù chuyện này không liên quan đến nhà họ Tạ. Nhưng Mầm Cây và Bao Bao hiện tại chính là được người nhà họ Tạ yêu thương nhất, nếu ai dám động đến hai người bọn họ. Tạ Tĩnh Khang này lập tức bị bẻ gãy xương"
Xem ra Tạ Tĩnh Khang thật sự sẵn sàng vì hai cha con ngốc nghếch đó mà dám đối đầu với người khác. Đây chính là đặc quyền của hắn dành cho người mà hắn thích.
----****----
Dạo này mới viết lại, mong mọi người bỏ qua sai xót nha
/71
|