Ngày hôm sau, nó thức dậy và kéo theo cả hắn dậy luôn. Xuống nhà ngồi vào bàn ăn, bỗng nó có điện thoại.
- Alo….
- “Chị hai….bắt đầu mất rồi.”
- Có gì nát gọi lại nhé, bây giờ không nói chuyện được.
- “Em biết rồi vậy nát nữa em gọi lại cho chị sau.”
Nó tắt máy rồi nhìn mọi người và ăn tiếp. Sau bữa ăn nó lên phòng chuẩn bị đi thay đồ, hắn vẫn suy nghĩ về cuộc gọi lúc nãy, tại sao nó lại nói ‘bây giờ không nói chuyện được?’ Bỗng nó có tin nhắn, hắn cầm lên và xem là tin gì.
“Tối nay có hẹn ở bar Star với bên đó. Em sẽ qua đón chị ngay nhé, chị đừng có quên đấy vì đây là lệnh trực tiếp từ Thiên Long.”
Đọc xong mấy cái dòng đó hắn ngạc nhiên cũng là lúc nó bước ra. Hôm nay nó mặc quần bò bó màu xanh có xước rất nhiều, áo sơ mi trắng dài tay sơ vin gọn đẹp. Nó nhìn hắn rồi lấy điện thoại từ tay hắn thì hắn không vui.
- Vợ làm việc cho bang Heaven sao?
- Đúng vậy.
- Thì ra vợ chính là một trong hai kẻ dấu mặt luôn thu thập tất cả những thông tin dù lớn hay nhỏ cho bang Heaven. Vợ đã hứa là không dấu chồng chuyện gì nữa mà?
- Xin lỗi nhé, tôi không cố ý dấu anh đâu ngưng đó là công việc mà. Với lại anh là King nên….
- Đi thôi.
Hắn không chấp vấn và cũng chẳng muốn nghe làm gì nữa nên kêu nó xuất phát thôi. Vừa bước xuống nhà thì cả hai vợ chồng đã gặp nhóc Băng đang đứng đó nhìn đồng hồ.
- Anh chị chậm vậy?
- Em định đi đâu sao?
Nó hỏi thì Băng chạy đến túm tay nó mỉm cười.
- Anh chị ra sân bay phải không? Cho em đi cùng nhé?
- À….ừ.
Vậy là cả ba cùng nhau ra sân bay để đón vị khách của mình. Khi người con trai kia vừa từ trong bước ra thì Băng vẫy tay, miệng cười toe toét và nhảy đến ôm chầm lấy người đó.
- Anh quen Băng sao?
Nó ngạc nhiên nhìn người con trai đó, hắn cũng có chút ngạc nhiên khi thấy người con trai Băng vừa ôm. Hắn quen sao? Người con trai vừa xuất hiện kia khẽ gỡ tay Băng ra và mỉm cười.
- Nhóc kêu đi đón anh mà kéo theo cả chồng lẫn em chồng là sao?
- Anh Dương quen chị dâu em sao?
Băng ngạc nhiên hỏi lại thì người con trai tên Dương chỉ mỉm cười, nó thì không nói gì. Vậy là cả bốn cùng nhau về nhà hắn. Khi vừa về đến nhà thì bà quản gia đã đứng đó đợi sẵn, Dương thấy bà thì chạy đến ôm chầm lấy bà.
- Còn bé bỏng gì đâu mà làm vậy?
- Cháu của bà đã về rồi đây.
Dương cười tươi, [Hồ Minh Dương, 27 tuổi, hiện đang là một trong 10 Thiên Long, cậu là bạn thân của nó, luôn giúp đỡ nó và cũng yêu nó.] Nó ngạc nhiên nhìn bà và Dương.
- Anh Dương là cháu trai bà sao?
- Phải, thằng bé là cháu trai của bà cũng như Phong và Băng Băng thôi.
- Dạ…
Nó tuy ngạc nhiên nhưng cũng che dấu điều đó vào trong lòng. Nhóc Băng thì cứ bám lấy Dương vì người nhóc yêu chính là cậu. Bỗng bà đưa cho nó một tờ báo.
- Quà cho đứa cháu gái yêu quý của ta đấy.
- Dạ?
Nó ngạc nhiên xem trong báo có gì thì….Mặt nó tối sầm lại làm cho ba người kia ngạc nhiên. Bà thì chỉ ngồi cười, hắn lấy tờ báo từ tay nó.
- Cái gì thế này?
Hắn cũng ngạc nhiên, Băng và Dương cũng xem xem có chuyện gì xảy ra. Băng đọc to lên.
- Thiên Kim tiểu thư Trần Ngọc Nhi tuy đã là thiếu phu nhân của Hàn Phong nhưng 6 hoàng tử bạch mã Hồ Minh Dương, Nguyễn Hoài Nam, Cao Lâm, Đỗ Minh Vũ, Triệu Thiên Vương đã quyết định về nước và dành lại cô cho bằng được.
- Sao lại có cả cháu vậy bà?
- Vui mà.
Bà quản gia cười làm bốn đứa tụi nó nổi cả da gà. Dù cho chúng nó có lạnh lùng và ngang tàng trên thương trường nhưng trước bà chúng phải kiêng nể, sợ mãi muôn phần. Vừa lúc đó thì 5 tên hoàng tử bạch mã vừa được nhắc tên đã có mặt.
- Vợ yêu em ở đâu?
- Em yêu anh tới rồi đây.
- Nhọc Nhi em ở đâu vậy?
…..
Nó nghe xong mấy câu đó thì da gà nổi cả lên, nó đứng núp phía sau hắn. 5 tên đó định nhảy đến chộp lấy nó nhưng hắn đã chắn và cả Dương cũng chắn cho nó. Nam nhìn hắn và Dương.
- Dương mi đã nhanh nhảu đến trước ghi điểm hả?
- Thằng Phong, ai ày nhanh chân cưới vợ yêu của tao trước hả?
Vũ bực mình, đúng là nó chẳng hiểu gì cả, tự dưng ở đâu một đàn bạch mã hoàng tử xuất hiện và cứ luôn miệng kêu nó là vợ.
- Tôi không phải vợ của mấy người.
- Nghe cô ấy nói gì chưa? Ngọc Nhi chỉ là vợ của ta thôi hiểu chưa?
Hắn hất mặt nhìn 6 tên kia đầy kiêu ngạo và khích tướng. Mấy tên định sắn áo cho hắn một trận thì bà can ngăn.
- Thôi nào mấy đứa. Còn cháu đó Nhi, cháu không biết mấy đứa kia nhưng chúng thì biết cháu rất rõ đấy. Ta đã hứa sau này đứa nào giỏi nhất sẽ cho chúng cưới cháu thế nên chúng tìm hiểu về cháu kĩ lưỡng rồi.
- Hả?
- Tiếc là cháu đã nhanh chân lên làm King mất rồi.
Hắn cười đểu rồi vòng tay ôm eo nó ý nói ‘cô gái này là của tôi, các người không ai được phép động vào’. Mấy tên kia nhìn thì tức muốn phun trào luôn. Băng ngồi ngoài trả hiểu cái mô tê gì sất. Tiếng còi xe inh ỏi ở bên ngoài, nó thò mặt ra xem là ai thì nhận ra chiếc xe bmw i8 màu đen quen thuộc đang đỗ ở đó. Nó cúi chào mọi người rồi nhanh chóng vớ ngay cái balo ở trên ghế sa lông.
- Cháu đi có việc đây.
- Vợ đi đâu vậy?
- Nếu thích thì anh đi cùng cũng được.
Nói rồi nó kéo cả hắn theo luôn để mặc 6 cái tên cùng bà và Băng đứng đó nhìn. Khi cả hai vừa lên xe thì mất dạng ngay lập tức.
- Alo….
- “Chị hai….bắt đầu mất rồi.”
- Có gì nát gọi lại nhé, bây giờ không nói chuyện được.
- “Em biết rồi vậy nát nữa em gọi lại cho chị sau.”
Nó tắt máy rồi nhìn mọi người và ăn tiếp. Sau bữa ăn nó lên phòng chuẩn bị đi thay đồ, hắn vẫn suy nghĩ về cuộc gọi lúc nãy, tại sao nó lại nói ‘bây giờ không nói chuyện được?’ Bỗng nó có tin nhắn, hắn cầm lên và xem là tin gì.
“Tối nay có hẹn ở bar Star với bên đó. Em sẽ qua đón chị ngay nhé, chị đừng có quên đấy vì đây là lệnh trực tiếp từ Thiên Long.”
Đọc xong mấy cái dòng đó hắn ngạc nhiên cũng là lúc nó bước ra. Hôm nay nó mặc quần bò bó màu xanh có xước rất nhiều, áo sơ mi trắng dài tay sơ vin gọn đẹp. Nó nhìn hắn rồi lấy điện thoại từ tay hắn thì hắn không vui.
- Vợ làm việc cho bang Heaven sao?
- Đúng vậy.
- Thì ra vợ chính là một trong hai kẻ dấu mặt luôn thu thập tất cả những thông tin dù lớn hay nhỏ cho bang Heaven. Vợ đã hứa là không dấu chồng chuyện gì nữa mà?
- Xin lỗi nhé, tôi không cố ý dấu anh đâu ngưng đó là công việc mà. Với lại anh là King nên….
- Đi thôi.
Hắn không chấp vấn và cũng chẳng muốn nghe làm gì nữa nên kêu nó xuất phát thôi. Vừa bước xuống nhà thì cả hai vợ chồng đã gặp nhóc Băng đang đứng đó nhìn đồng hồ.
- Anh chị chậm vậy?
- Em định đi đâu sao?
Nó hỏi thì Băng chạy đến túm tay nó mỉm cười.
- Anh chị ra sân bay phải không? Cho em đi cùng nhé?
- À….ừ.
Vậy là cả ba cùng nhau ra sân bay để đón vị khách của mình. Khi người con trai kia vừa từ trong bước ra thì Băng vẫy tay, miệng cười toe toét và nhảy đến ôm chầm lấy người đó.
- Anh quen Băng sao?
Nó ngạc nhiên nhìn người con trai đó, hắn cũng có chút ngạc nhiên khi thấy người con trai Băng vừa ôm. Hắn quen sao? Người con trai vừa xuất hiện kia khẽ gỡ tay Băng ra và mỉm cười.
- Nhóc kêu đi đón anh mà kéo theo cả chồng lẫn em chồng là sao?
- Anh Dương quen chị dâu em sao?
Băng ngạc nhiên hỏi lại thì người con trai tên Dương chỉ mỉm cười, nó thì không nói gì. Vậy là cả bốn cùng nhau về nhà hắn. Khi vừa về đến nhà thì bà quản gia đã đứng đó đợi sẵn, Dương thấy bà thì chạy đến ôm chầm lấy bà.
- Còn bé bỏng gì đâu mà làm vậy?
- Cháu của bà đã về rồi đây.
Dương cười tươi, [Hồ Minh Dương, 27 tuổi, hiện đang là một trong 10 Thiên Long, cậu là bạn thân của nó, luôn giúp đỡ nó và cũng yêu nó.] Nó ngạc nhiên nhìn bà và Dương.
- Anh Dương là cháu trai bà sao?
- Phải, thằng bé là cháu trai của bà cũng như Phong và Băng Băng thôi.
- Dạ…
Nó tuy ngạc nhiên nhưng cũng che dấu điều đó vào trong lòng. Nhóc Băng thì cứ bám lấy Dương vì người nhóc yêu chính là cậu. Bỗng bà đưa cho nó một tờ báo.
- Quà cho đứa cháu gái yêu quý của ta đấy.
- Dạ?
Nó ngạc nhiên xem trong báo có gì thì….Mặt nó tối sầm lại làm cho ba người kia ngạc nhiên. Bà thì chỉ ngồi cười, hắn lấy tờ báo từ tay nó.
- Cái gì thế này?
Hắn cũng ngạc nhiên, Băng và Dương cũng xem xem có chuyện gì xảy ra. Băng đọc to lên.
- Thiên Kim tiểu thư Trần Ngọc Nhi tuy đã là thiếu phu nhân của Hàn Phong nhưng 6 hoàng tử bạch mã Hồ Minh Dương, Nguyễn Hoài Nam, Cao Lâm, Đỗ Minh Vũ, Triệu Thiên Vương đã quyết định về nước và dành lại cô cho bằng được.
- Sao lại có cả cháu vậy bà?
- Vui mà.
Bà quản gia cười làm bốn đứa tụi nó nổi cả da gà. Dù cho chúng nó có lạnh lùng và ngang tàng trên thương trường nhưng trước bà chúng phải kiêng nể, sợ mãi muôn phần. Vừa lúc đó thì 5 tên hoàng tử bạch mã vừa được nhắc tên đã có mặt.
- Vợ yêu em ở đâu?
- Em yêu anh tới rồi đây.
- Nhọc Nhi em ở đâu vậy?
…..
Nó nghe xong mấy câu đó thì da gà nổi cả lên, nó đứng núp phía sau hắn. 5 tên đó định nhảy đến chộp lấy nó nhưng hắn đã chắn và cả Dương cũng chắn cho nó. Nam nhìn hắn và Dương.
- Dương mi đã nhanh nhảu đến trước ghi điểm hả?
- Thằng Phong, ai ày nhanh chân cưới vợ yêu của tao trước hả?
Vũ bực mình, đúng là nó chẳng hiểu gì cả, tự dưng ở đâu một đàn bạch mã hoàng tử xuất hiện và cứ luôn miệng kêu nó là vợ.
- Tôi không phải vợ của mấy người.
- Nghe cô ấy nói gì chưa? Ngọc Nhi chỉ là vợ của ta thôi hiểu chưa?
Hắn hất mặt nhìn 6 tên kia đầy kiêu ngạo và khích tướng. Mấy tên định sắn áo cho hắn một trận thì bà can ngăn.
- Thôi nào mấy đứa. Còn cháu đó Nhi, cháu không biết mấy đứa kia nhưng chúng thì biết cháu rất rõ đấy. Ta đã hứa sau này đứa nào giỏi nhất sẽ cho chúng cưới cháu thế nên chúng tìm hiểu về cháu kĩ lưỡng rồi.
- Hả?
- Tiếc là cháu đã nhanh chân lên làm King mất rồi.
Hắn cười đểu rồi vòng tay ôm eo nó ý nói ‘cô gái này là của tôi, các người không ai được phép động vào’. Mấy tên kia nhìn thì tức muốn phun trào luôn. Băng ngồi ngoài trả hiểu cái mô tê gì sất. Tiếng còi xe inh ỏi ở bên ngoài, nó thò mặt ra xem là ai thì nhận ra chiếc xe bmw i8 màu đen quen thuộc đang đỗ ở đó. Nó cúi chào mọi người rồi nhanh chóng vớ ngay cái balo ở trên ghế sa lông.
- Cháu đi có việc đây.
- Vợ đi đâu vậy?
- Nếu thích thì anh đi cùng cũng được.
Nói rồi nó kéo cả hắn theo luôn để mặc 6 cái tên cùng bà và Băng đứng đó nhìn. Khi cả hai vừa lên xe thì mất dạng ngay lập tức.
/28
|