Nó quay mặt đi rồi hỏi:
_bây giờ anh có cho tôi tham gia CLB không?
Len nở 1 nụ cười rồi nói:
_được thôi!
Nó vui mừng nhảy về phía len mà không biết rằng mặt len đã rất đỏ
Len quay đi trước sự hờ hững của nó rồi lấy 1 bộ đồ tập võ cho nó mặc
Len cười nham hiểm rồi nói:
_tôi chắc cô sẽ không chịu được đâu
Nó chu mỏ lên cãi:
_tôi đã nói là tôi sẽ theo đuổi cho tới cùng!
Len không nói gì chỉ nhún vai rồi bỏ đi
Một lúc lâu sau len lên tiếng:
_trong 36 sáu kế!chạy là thượng sách!cô có bik không?
Nó gật đầu một cái
Len nói tiếp:
_vì thế tôi muốn cô tập chạy!
_CHẠY?-nó hét lên
Len gật đầu rồi nói móc nó:
_cô có làm được không?
Đôi mắt thể hiện sự kiên quyết của nó.nó đã gật đầu
_được thôi!chạy 20 vòng sân cho tôi-len lạnh lùng nói
Nó không nói gì chỉ cắm đầu mà chạy.
chạy mãi…chạy mãi nó cũng thấm mệt và bây giờ nó như muốn rãrời nhưng vì “sự nghiệp”nó đành phải cố gắng.
nó chạy đến nỗi không biết gì hết và rồi”rụp”nó ngã xuốngmặt đất,mắt hơi nhắm nhưng rồi cũng từ từ mò dậy.len thấy nó như vậy cũng địnhchạy lại đỡ nhưng anh không làm vậy mà chỉ đứng nhìn
nó cố gắng bò dậy và suy nghĩ
“chỉ còn 2 vòng nữa thôi”
Nghĩ xong nó đứng lên và chạy tiếp
“19 vòng”
“20 vòng”
_xong-nó thở phào nhẹ nhõm
Nó đứng lại thở như chưa bao giờ được thở
_con gái con đứa gì mà mất nết thế!-len nói với giọng trêuchọc
Nó ngước nhìn lên mặt len định trả lời lại thì xung quanh nóbỗng nhiên tối mù lại
Nó có cảm giác như mình được nhấc bỗng lên và đặt xuống mộtcái gì đó mềm mềm và một đôi tay nắm chặt lấy nó(đố các bạn bik là ai?)
Kyn nhà ta đấy!
*ngày hôm sau*
Nó mở mắt ra.xung quanh toàn màu trắng.nó lóng ngóng bò dậy
“đây là phòng y tế mà”- nó nghĩ
_bây giờ anh có cho tôi tham gia CLB không?
Len nở 1 nụ cười rồi nói:
_được thôi!
Nó vui mừng nhảy về phía len mà không biết rằng mặt len đã rất đỏ
Len quay đi trước sự hờ hững của nó rồi lấy 1 bộ đồ tập võ cho nó mặc
Len cười nham hiểm rồi nói:
_tôi chắc cô sẽ không chịu được đâu
Nó chu mỏ lên cãi:
_tôi đã nói là tôi sẽ theo đuổi cho tới cùng!
Len không nói gì chỉ nhún vai rồi bỏ đi
Một lúc lâu sau len lên tiếng:
_trong 36 sáu kế!chạy là thượng sách!cô có bik không?
Nó gật đầu một cái
Len nói tiếp:
_vì thế tôi muốn cô tập chạy!
_CHẠY?-nó hét lên
Len gật đầu rồi nói móc nó:
_cô có làm được không?
Đôi mắt thể hiện sự kiên quyết của nó.nó đã gật đầu
_được thôi!chạy 20 vòng sân cho tôi-len lạnh lùng nói
Nó không nói gì chỉ cắm đầu mà chạy.
chạy mãi…chạy mãi nó cũng thấm mệt và bây giờ nó như muốn rãrời nhưng vì “sự nghiệp”nó đành phải cố gắng.
nó chạy đến nỗi không biết gì hết và rồi”rụp”nó ngã xuốngmặt đất,mắt hơi nhắm nhưng rồi cũng từ từ mò dậy.len thấy nó như vậy cũng địnhchạy lại đỡ nhưng anh không làm vậy mà chỉ đứng nhìn
nó cố gắng bò dậy và suy nghĩ
“chỉ còn 2 vòng nữa thôi”
Nghĩ xong nó đứng lên và chạy tiếp
“19 vòng”
“20 vòng”
_xong-nó thở phào nhẹ nhõm
Nó đứng lại thở như chưa bao giờ được thở
_con gái con đứa gì mà mất nết thế!-len nói với giọng trêuchọc
Nó ngước nhìn lên mặt len định trả lời lại thì xung quanh nóbỗng nhiên tối mù lại
Nó có cảm giác như mình được nhấc bỗng lên và đặt xuống mộtcái gì đó mềm mềm và một đôi tay nắm chặt lấy nó(đố các bạn bik là ai?)
Kyn nhà ta đấy!
*ngày hôm sau*
Nó mở mắt ra.xung quanh toàn màu trắng.nó lóng ngóng bò dậy
“đây là phòng y tế mà”- nó nghĩ
/18
|