Ngã Dục Phong Thiên Bns

Chương 347 - Sương Mù Thành Biển

/391


Những lời này như sấm sét kinh thiên ầm ầm đánh xuống.

Sau khi nghe Mạnh Hạo nói, không những lão giả Nguyên Anh kia mà hơn ngàn tu sĩ xung quanh đều giật mình.

Đầu to cách đó không xa vốn là có chút hả hê, nhưng giờ phút này cũng không khỏi hít vào một hơi,gã cảm thấy ngôn từ của Mạnh Hạo thật sự hơi quá. Đông Lạc Linh mở to mắt, nàng không thể ngờ Mạnh Hạo lại có thể cuồng vọng đến vậy. Đông Lạc Hàn, thậm chí Đông Lạc tộc nhân bốn phía đều giật mình, nhìn về phía Mạnh Hạo với vẻ không thể tin nổi.

Lão giả Nguyên Anh kia cười, tiếng cười càng lúc càng lớn, nhưng sắc mặt lại càng âm trầm, trong mắt nổi lên sát cơ.

“Hay cho một một tên tiểu bối không biết trời cao đất rộng, ngươi đã muốn chết, lão phu thành toàn ngươi! Lão giả nói xong liền đi về phía Mạnh Hạo.

Cùng lúc đó, những tộc nhân Đông Lạc gia bốn phía thung lũng, lập tức hóa thành từng đạo cầu vồng bay thẳng đến nơi này. Nhưng ngay lúc những người này xuất động, Anh Vũ đang ở trên không liền phát ra một tiếng gào rú bén nhọn .

Bày trận!

Thanh âm bén nhọn này vừa truyền ra, hơn một trăm tu sĩ đi theo Mạnh Hạo sớm nhất theo bản năng chạy ra đồng thời kéo cả ngàn người xung quanh chạy theo. Nếu là không phải Anh Vũ mấy ngày nay thao luyện không biết ngày đêm thì sẽ rất khó để làm được điều này, nhưng nếu đã quen rồi, lại phối hợp với nhau thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Ngay lúc những tu sĩ này chạy ra, lão giả Nguyên Anh kia đã tới gần Mạnh Hạo, tay phải vung lên, rồi nắm chặt lại khiến hư vô bốn phía Mạnh Hạo ầm ầm sụp xuống, co rút lại, như muốn trực tiếp bóp nát hắn.

Lệ mang trong mắt Mạnh Hạo lóe lên, ngay lúc lão giả này tiến đến, Liên Hoa Kiếm Trận chợt xuất hiện, tay phải Mạnh Hạo mang theo một lực lượng kinh người đánh về phía trước.

Lão giả có chút nhíu mày, thân thể đột nhiên biến mất, trực tiếp tránh được kiếm trận của Mạnh Hạo, thuấn di ra sau lưng hắn, nét mặt trào phúng, tay trái hướng về Mạnh Hạo chậm rãi nắm chặt lại. Hư vô bốn phía Mạnh Hạo đã triệt để nát bấy, thân thể của hắn cũng tan vỡ.

Đây là chênh lệch giữa Kết Đan và Nguyên Anh, mặc dù kiếm trận của ngươi bất phàm, tay phải có quái lực, nhưng… Hả? Lão giả đang lạnh nhạt mở miệng, bỗng ngừng lại, sắc mặt biến đổi.

Bởi vì hắn thấy thân thể Mạnh Hạo sau khi tan vỡ không có huyết nhục mà biến thành một mảnh khí tức.

Phân thân!! Hắn chỉ là Kết Đan, làm sao có thể có phân thân! Lão giả Nguyên Anh sắc mặt biến hóa, quay người lại có điều cái lão thấy là sương mù vô cùng tận, có rất nhiều thân ảnh hư ảo đang chạy trong đó, nguyên một đám cao hơn mười trượng. Mà lúc này mấy chục tộc nhân hắn mang đến cũng biến mất.

Đây là... Lão giả Nguyên Anh sắc mặt khó coi, bây giờ lão còn không biết tình hình của mình thì không xứng là tu sĩ Nguyên Anh.

Chỉ là trận pháp mà thôi, làm sao vây khốn lão phu. Lão hừ lạnh, thân thể thuấn di về phía trước, nhưng sau đó, sắc mặt lão rốt cục biến hóa bởi bốn phía lão vẫn là sương mù vô cùng vô tận.

Thuấn di lại không có tác dụng... Lão giả vỗ Túi Trữ Vật, một đoạn cây trúc xuất hiện trong tay lão, cây trúc lập tức thiêu đốt, khói từ cây trúc hóa thành từng đạo thú ảnh dữ tợn gào thét, lao về bốn phía.

Phá cho ta!

Tiếng nổ vang lên, giờ phút trong sương mù, bọn người Đông Lạc Linh bị phân tán ra, hoảng sợ nhìn bốn phía, thỉnh thoảng còn có tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

Những Đông Lạc gia tộc nhân ở bên ngoài, cả đám đều sắc mặt biến hóa, chỉ cần nhảy vào trong sương mù, đều bị biến mất, những tu sĩ còn lại đều hít vào một hơi, thung lũng trong mắt họ đã triệt để biến mất, hóa thành một biển sương mù!

Sương mù chuyển động, có thể thấy những thân ảnh cao lớn chạy trong đó. Từ đó truyền ra những thanh âm mơ hồ thậm chí khiến đại địa run rẩy, khiến cho bầu trời thất sắc, phong vân cuốn ngược.

Những tộc nhân Đông Lạc gia tộc bên ngoài đang muốn lui ra, họ chợt phát hiện chẳng biết lúc nào ở đằng sau bọn họ cũng xuất hiện sương mù!

Chỉ có vài trăm người lúc trước đuổi giết Mạnh Hạo mới biết được trận pháp này, nhưng họ hầu hết đều chết thảm, những người còn lại cũng đã trở thành giáo đồ của hắn, có Độc đan điều khiển, những người này không thể đem tin tức truyền ra. Cho nên ngoại nhân không biết được đòn sát thủ lớn nhất của hắn.

Giờ phút này uy lực trận pháp bày ra cũng khiến Mạnh Hạo có chút kinh hãi.

Giờ phút này Mạnh Hạo đang ngồi trong mật thất dưới đại địa, đây mới là chỗ chính thức bế quan của hắn. Hắn ngẩng đầu lên, hai mắt như có thể xuyên thấu mặt đất, chứng kiến ngoại giới.

Hắn thấy được Đông Lạc gia tộc nhân tử vong, thấy được những tu sĩ kia thê thảm, cũng nhìn thấy lão giả Nguyên Anh điên cuồng phá trận, có điều trận pháp chỉ là vừa mới triển khai, chỉ một lúc nữa sẽ hoàn toàn triển khai, đến lúc đó dù là Nguyên Anh cũng không thể phá.

Đông Lạc gia tộc đã có ý xấu, vậy đừng trách Mạnh mỗ tàn nhẫn. Mạnh Hạo giơ lên một ngón tay, lập tức yêu khí ngưng tụ, xuất hiện một thân thể hư ảo, trong nháy mắt biến thành Mạnh Hạo, xuyên qua đại địa đi lên phía trên.

Ngay sau đó, Mạnh Hạo đứng lên đi ra khỏi mật thất, xuất hiện ở trong sương mù, tạp quang lóe lên, Anh Vũ chợt xuất hiện ở trên vai hắn, mang theo cuồng ngạo, đắc ý, khinh miệt nhìn bốn phía.

Mạnh Hạo đi đoạt cái thành kia, có Ngũ Gia trận pháp, dễ dàng giết chết những oắt con này. Sau đó lại đi chơi mấy cái tiểu tước tước kia. Ha ha vẫn là Ngũ Gia lợi hại, tiểu tước tước chờ Ngũ Gia a! Ngũ Gia đã quyết định từ nay về sau Đông Lạc Thành đổi tên thành Kiền Tước Thành!

Mạnh Hạo không để ý đến Anh Vũ, thân thể bay đến phía trước. Có Anh Vũ trợ giúp, sương mù hoàn toàn không thể ngăn cản ánh mắt của hắn, đi trong trận pháp như giẫm trên đất bằng.


/391

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status