Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1068 - Bá Đạo!

/1957


- Còn muốn chạy? Sát cơ trong mắt Mạnh Hạo tỏa ra, khi nhìn đến tên tu sĩ Thanh La Tông kia, sát khí trong cơ thể hắn đã không thể áp chế, mà hắn cũng không muốn áp chế!

Thứ hắn muốn chính là giải tỏa, thứ hắn muốn, chính là... Giết!

Người khác rời đi, hắn có thể không quản, nhưng đám người Thanh La Tông rời đi, nếu hắn không thấy được thì cũng thôi, nhưng một khi thấy được ... nhất định phải chết!

Nhất định phải chết!

Mạnh Hạo vừa dứt lời, lập tức bước lên, phóng đến lão già Trảm Linh đệ tam đao của Thanh La Tông kia với tốc độ cực nhanh. Sắc mặt lão già lập tức đại biến, hắn đã sớm có chuẩn bị, lúc này liền bay nhanh về sau.

- Mạnh Hạo, ta nhường lại hồ đạo, lập tức rời khỏi nơi này!!!

- Không được! Mạnh Hạo lãnh đạm lên tiếng, tốc độ cực nhanh, lóe lên một cái đã xuất hiện trước người lão giả, tay phải hắn vung lên, lập tức truyền ra tiếng sấm kinh thiên, khiến mọi người xung quanh đều thở gấp, đồng loạt nhìn lại.

Nhất là đám cường giả Trảm Linh, ánh mắt mỗi người đều biến ảo không thôi, bọn họ vốn tưởng rằng nhất định sẽ có một tràng long tranh hổ đấu diễn ra, nhưng ý niệm này vừa mới hiện lên thì...

Mạnh Hạo cách không phát ra một trảo về phía lão già Trảm Linh đệ tam đao Thanh La Tông. Dưới uy lực một trảo này, đột nhiên xung quanh lão già chợt xuất hiện một lốc xoáy màu máu to lớn, cùng lúc đó, màn máu này liền biến ảo thành một bàn tay to lớn, trảo tới.

Uỳnh!!!

- Không! Sắc mặt lão già Thanh La Tông đại biến, không quan hêt thay tránh đi, nhưng hắn lại không thể nào làm được, giờ phút này mắt thường cũng có thể thấy được, thân thể hắn đang cấp tốc khô héo, sinh cơ của hắn đang không ngừng sáp nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo.

Một màn này lập tức khiến toàn trường dồn dập phát ra tiếng hít sâu sợ hãi.

- Huyết Yêu Đại Pháp!

- Pháp thuật trấn tông của Huyết Yêu Tông, Huyết Yêu Đại Pháp!

Kiếm lão của Nhất Kiếm Tông đứng bật dậy, vẻ mặt trở nên ngưng trọng trước giờ chưa từng có, vị trung niên nam tử của Kim Hàn Tông cũng hít sâu một hơi, trong khoảnh khắc ánh mắt sáng lên lấp lánh.

Lão tổ thứ 19 của Lý gia, đồng tử cũng co rút lại, trong lòng rúng động không thôi.

Giờ phút này, bên trong đám người Tống gia, một lão giả nhìn như bình thường cũng ngẩng mạnh đầu, trong mắt lộ ra tia sáng kỳ dị.

Bên phía Tử Vận Tông, Khô Đạo chân nhân mang theo ánh mắt phức tạp nhìn Mạnh Hạo, thầm cảm khái không thôi.

Hết thảy nói ra thì dài dòng, nhưng trên thực tế chỉ mới trải qua mấy hơi thở, lúc này lão già Thanh La Tông chợt phát ra tiếng hét thảm, hắn cũng là một người quả quyết, mắt thấy thân thể nhanh chóng khô héo không thể tránh thoát được, thời khắc mấu chốt liền cắn răng nổ tung, không ngờ lão lại tự bạo.

Một cỗ lực lượng kinh thiên theo vụ tự bạo truyền ra, khiến cho Huyết Yêu Đại Pháp của Mạnh Hạo xuất hiện chấn động, nguyên thần của lão già Thanh La Tông nhân cơ hội này liền bay ra, xuyên qua màn lốc xoáy màu máu, phóng ra ngoài.

- Mạnh Hạo chết tiệt, ngày đó lão phu nên hành hạ ả tiện nhân Hứa Thanh kia nhiều hơn một chút mới phải! Trong chớp mắt, nguyên thần kia liền xông lên bầu trời, xé rách hư không, định trốn vào trong đó.

Mạnh Hạo nghe lão già nói vậy, trong nháy mắt sát cơ trong mắt hiện lên đến cực hạn, tay phải nâng lên hướng về bầu trời nhấn một cái.

Dưới một nhấn này, bầu trời chợt hiện ra Hắc Bạch Lưỡng Châu Đệ Cửu Sơn, nó tựa như trở thành bàn tay của Mạnh Hạo, trong khoảnh khắc nguyên thần lão già muốn chạy trốn, liền ầm ầm trấn áp tới.

Rầm rầm uỳnh!

Mặt đất chấn động, hư không run rẩy, Hắc Bạch Lưỡng Châu Đệ Cửu Sơn trực tiếp đè xuống, bên trong truyền ra tiếng gào thét thê lương nhưng bị tiếng nổ lớn lấn át mất, nguyên thần lão già Thanh La Tông bị vỡ thành mảnh nhỏ, hồn phi phách tán.

Hết thảy quá trình, chỉ trong vòng mười thở đã kết thúc, Mạnh Hảo chỉ lật tay một cái đã chém chết một vị cường giả Trảm Linh tam đao, một màn này, khiến tất cả mọi người đều lâm vào tĩnh mịch.

Duy chỉ có đám người Huyết Yêu Tông đều tỏ ra kích động hưng phấn, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo hiện lên vẻ cuồng nhiệt đến cực hạn.

- Lui! Kiếm lão truyền âm, lập tức đám người Nhất Kiếm Tông liền lui về khu vực ba cái hồ lớn phía sau.

Đám người Kim Hàn Tông cũng không chút chần chờ, cùng đám người Lý gia tộc nhanh chóng lui về bên cạnh đạo hồ của mình, ánh mắt đề phòng nhìn về phía Mạnh Hạo.

- Thanh La Tông, không chừa một mống! Mạnh Hạo chậm rãi lên tiếng, đệ tử Huyết Yêu Tông phía sau hắn liền phóng tới mười mấy tên tu sĩ Thanh La Tông đang trấn giữ bên cạnh hồ đạo.

Không phải Mạnh Hạo lạm sát, mà là những tên đệ tử Thanh La Tông này đều tham dự vào trận pháp luyện hóa Hứa Thanh. Giờ phút này, tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra, chỉ hơn mười hơi thở sau, toàn bộ đám người Thanh La Tông đều đã chết hết.

Mọi người xung quanh nhìn một màn này, không có ai đi ra ngăn cản.

Xunh quanh hồ đạo ngàn trượng này, vẫn còn không ít hồ đạo trăm trượng, Mạnh Hạo bay thẳng tới một hồ đạo trăm trượng, vung tay ném một cây đại kỳ màu máu xuống đám đất bên cạnh đạo hồ này.

- Hồ này, ta muốn!

Đại kỳ màu máu chính là lá cờ hiệu của Huyết Yêu Tông, mặt trái viết một chữ Mạnh, đây chính là cờ hiệu của thiếu tông Mạnh Hạo, tại Huyết Yêu Tông một năm qua, có đệ tử chuyên trách chế tạo không ít cờ hiệu cho Mạnh Hạo.

Đây là thứ thiếu tông nhất định phải chuẩn bị, nó tựa như tín vật vậy.

Lá cờ cắm xuống đất, kèm theo âm thanh Mạnh Hạo truyền ra, khiến sắc mặt đám người xung quanh lập tức biến hóa, nhất là những tên đệ tử đang canh giữ bên cạnh hồ kia lại càng thêm bất an.

Mạnh Hạo cất bước đi tới một cái hồ khác, vung tay, lại một cây đại kỳ khác rơi xuống.

- Hồ này, ta muốn!

- Hồ này, ta cũng muốn!

- Cả nơi này nữa!

- Nơi này cũng vậy! Thân ảnh Mạnh Hạo gào thét lao đi, trong chớp mắt, hơn một nửa hồ đạo trăm trượng xung quanh đều đã được cắm thiếu tông kỳ của Mạnh Hạo .

Trong lúc nhất thời, huyết kỳ bay múa khắp nơi, khí thế Mạnh Hạo như chẻ tre, vô cùng bá đạo.

Không quản những hồ đạo này thuộc về tông môn gia tộc nào, chỉ cần đám người đang chiếm đóng ở đó không mặc trang phục Tử Vận Tông, Mạnh Hạo đều chiếm hết.

Những tông môn và gia tộc khác, bị một màn Mạnh Hạo diệt sát Thanh La Tông trước đó chấn nhiếp, không ngờ lúc này không một ai xuất thủ ngăn cản, nơi Mạnh Hạo đi qua, khí thế vô cùng kinh người, đám đệ tử Huyết Yêu Tông vô cùng phấn chấn, lập tức bay ra chiếm cứ.

Mà những đệ tử của các tông môn gia tộc đang canh giữ hồ đạo, lúc này đều rối rít lui về sau.

Ngay khi Mạnh Hạo đang chiếm một hồ đạo tiếp theo, đột nhiên, một đợt phun trào nhỏ lại xuất hiện, đợt phun trào này không nhiều lắm, chỉ có một hồ đạo trăm trượng phía trước cách Mạnh Hạo không xa phun ra tia sáng.

Chỉ có điều thứ trong tia sáng kia phun ra, không phải đạo ảnh, cũng không phải pháp bảo, vật phẩm, mà là... một hung thú hình người màu tím, bộ dáng dữ tợn, đỉnh đầu có sừng, trên lưng mọc hai cánh như cánh dơi, khi phun ra liền phát ra ánh sáng tím chói mắt.

Vừa xuất hiện, hung thú này liền ngửa mặt lên trời rống lớn, định chạy ra khỏi quầng sáng.

- Là hung thú! Tử Quang Thú!!!

- Là Tử Quang Thú, toàn thân đều là bảo, có thể luyện hóa vạn vật, đã gần tuyệt chủng!!!

Mọi người lập tức nhìn lại, có người la lên thất thanh.

Gần như trong chớp mắt khi hung thú này xuất hiện, đám đệ tử đang trấn giữ bên hồ này lập tức phóng tới hung thú kia, nhưng bọn chúng chưa tới gần, một loạt tiếng nổ ầm ầm đã vang ra, con hung thú kia chỉ gầm lên một tiếng, liền tạo thành sóng xung kích đánh thẳng về phía đám tu sĩ đang lao tới.

Mạnh Hạo bước tới một bước, trong khoảnh khắc khi những tu sĩ kia bị đẩy lui về sau, hắn liền xuất hiện bên cạnh hung thú, đưa tay vỗ mạnh một chưởng về phía hung thú.

Con hung thú lập tức phát ra tiếng gào thét thảm thiết, muốn phản kháng, nhưng dưới chưởng ấn kia đánh xuống, thân thể nó lập tức nổ tung, tan xương nát thịt, ùm một tiếng bay thẳng vào hồ đạo, bị Mạnh Hạo thu lại.

- Hồ này, cũng là của ta. Mạnh Hạo bình tĩnh lên tiếng, vứt ra một cây đại kỳ.

Trong nháy mắt, hồ đạo trăm trượng xung quanh đã bị Mạnh Hạo đã chiếm cứ hết bảy thành, lúc này hắn mới dừng lại. Đám người xung quanh đều hiện lên ánh mắt phức tạp, lui về khu vực hồ đạo ngàn trượng của mình.

Sau khi dẫn người chiếm cứ hết hồ đạo của Thanh La Tông và xung quanh, lập tức có một đệ tử Huyết Yêu Tông bên cạnh tiến lên, thuật lại toàn bộ chuyện xảy ra lúc trước cho hắn nghe, bao gồm cả chuyện Tử Vận Tông tặng hồ.

Mạnh Hạo nghe xong, liền nhìn về phía Tử Vận Tông, khi hắn nhìn lại, cũng là lúc đang có không ít người Tử Vận Tông nhìn về phía hắn, ánh mắt song phương lập tức giao hội với nhau.

Mạnh Hạo thấy được Sở Ngọc Yên, thấy được Hàn Tuyết San, thấy được An Tại Hải, Lâm Hải Long, Diệp Phi Mục, còn có lão già tầm thường đang ở trong đám người.

- Bạch Vân Lai... Mạnh Hạo liếc mắt một cái đã nhận ra lão già này, đó chính là đan đồng luôn ở bên cạnh hắn khi còn ở Tử Vận Tông.

Lúc này, Bạch Vân Lai của Đan Đông nhất mạch trăm việc đều biết ngày xưa, đã bước vào tuổi xế chiều, trở thành lão già.

Mạnh Hạo né tránh ánh mắt Sở Ngọc Yên, trong lòng hắn, đã có Hứa Thanh.

Dường như đã nhận ra tâm trạng của Mạnh Hạo, thân thể Sở Ngọc Yên run lên, cúi đầu.

Mạnh Hạo thầm thở dài, ánh mắt quét qua một lượt, liền thấy được nhóc mập, thấy được Trần Phàm. Hắn nhắm hai mắt lại, một lát sau, khi mở ra lại, ánh mắt đã lần nữa trở nên lạnh lùng.

Ánh mắt của hắn quét tới Lý gia, cất bước đi tới, đám đệ tử Huyết Yêu Tông phía sau lập tức hưng phấn đi theo.

Lão tổ thứ 19 của Lý gia biến sắc, từ phía sau hắn lập tức có bốn lão già đi ra, đứng ngang hàng với hắn, ánh mắt nhìn Mạnh Hạo như lâm đại địch, còn có đám tộc nhân Lý gia, mỗi tên đều khẩn trương lấy ra pháp bảo của mình.

- Mạnh Hạo, ngươi muốn làm gì! Lão tổ thứ 19 của Lý gia lập tức quát khẽ.

- Lăn! Mạnh Hạo đến gần, nhìn về phía đám người Lý gia, chỉ nói một chữ duy nhất. Một chữ này vừa ra khỏi miệng, lập tức hóa thành sấm sét cuồn cuộn, nổ ầm ầm rung trời, khiến cho đám tộc nhân dưới Trảm Linh của Lý gia, toàn bộ đều phun ra máu tươi, mà 5 tên Trảm Linh của Lý gia, tính cả Lão tổ thứ 19, sắc mặt lập tức tái nhợt, trong đó có hai người còn lui về phía sau vài bước.

- Ngươi khinh người quá đáng, Kiếm lão, Hàn Vân hai vị đạo hữu, các ngươi có quan tâm đến chuyện này không? Lão tổ thứ 19 của Lý gia lập tức gấp gáp lên tiếng, từ lúc Mạnh Hạo chém chết lão già của Thanh La Tông trước đó, hắn đã vô cùng khiếp sợ Mạnh Hạo.

- Lăn! Trong mắt Mạnh Hạo lóe lên sát khí, lần này vẫn là một chữ, nhưng khi truyền ra, thiên địa liền ầm ầm chấn động, ngoại trừ lão tổ thứ 19 ra, bốn tên cường giả Trảm Linh còn lại, toàn bộ đều phun máu tươi, về phần những tên tu sĩ tầm thường kia, có người không thể thừa nhận nổi, thân thể lập tức nổ tung. Đăng bởi: admin


/1957

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status